Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 3323
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3323Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu.Người bí ẩn: “Xem ra báu vật của công tử còn quý giá hơn ta tưởng nhiều”.Diệp Quân chỉ cười cười: “Ta luôn cho rằng tu hành nên dựa vào chính bản thân mình, bằng không thì… Cái này ta không nói ngoa, nhưng nếu muốn Độc Khai Nhất Đạo thì đã làm được từ lâu rồi”.Sau đó hắn ôm quyền, xoay người rời đi.Độc Khai Nhất Đạo ư?Nếu hắn không muốn bỏ công bỏ sức, có lẽ cô cô váy trắng hoặc ông nội hoàn toàn có thể giúp hắn lên đến cảnh giới này.Nhưng vậy thì có nghĩa lý gì chứ?Cái gì bản thân lĩnh ngộ được mới là của mình.Với cả, báu vật quý giá nhất của hắn là gì?Là kiếm Thanh Huyên và Tiểu Tháp.Dùng hai món ấy đi đổi một phần truyền thừa ký ức ư?Hắn không có óc bã đậu đến vậy.Bỗng hắn nghe giọng nói người bí ẩn vang lên sau lưng: “Tiểu hữu đợi đã”.Diệp Quân dừng bước, xoay lại, thấy y cười nói: “Nếu ngươi thấy giao dịch này không được thì chúng ta đổi cái khác?”Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Tiền bối thấy ta thế nào?”Người bí ẩn hơi ngẩn ra, không ngờ hắn sẽ hỏi câu này, bèn quan sát một hồi: “Cũng được”.Cũng được!Đã là đánh giá rất cao rồi.Bởi vì thời đại của y không thiếu thiên tài ngút trời, người như Diệp Quân thật sự không thể xem như số một, chỉ miễn cưỡng tạm được mà thôi.Cũng được!Hai chữ này khiến Diệp Quân câm nín, nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra.Bởi vì đối phương đã gặp gỡ quá nhiều thiên tài và yêu nghiệt.Phải chơi ác mới được.Diệp Quân ngoái nhìn Đại Tông và những người khác phía sau, hỏi người bí ẩn: “Tiền bối có thể che chắn một chút không?”Y nhìn theo, gật đầu: “Được”.Y vung tay lên, thả ra một thứ sức mạnh bí ẩn bao trùm cả hai, rồi nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò và nghi hoặc.Hắn chỉ gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện, đưa đến trước mặt y.Người bí ẩn có một giây sững sờ.Diệp Quân quan sát y, tuy đề phòng nhưng cũng hiểu được đạo lý không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con.Người bí ẩn vươn hai ngón tay ra, muốn chạm vào kiếm Thanh Huyên nhưng rụt lại, hỏi Diệp Quân: “Ta được phép chứ?”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3323Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu.Người bí ẩn: “Xem ra báu vật của công tử còn quý giá hơn ta tưởng nhiều”.Diệp Quân chỉ cười cười: “Ta luôn cho rằng tu hành nên dựa vào chính bản thân mình, bằng không thì… Cái này ta không nói ngoa, nhưng nếu muốn Độc Khai Nhất Đạo thì đã làm được từ lâu rồi”.Sau đó hắn ôm quyền, xoay người rời đi.Độc Khai Nhất Đạo ư?Nếu hắn không muốn bỏ công bỏ sức, có lẽ cô cô váy trắng hoặc ông nội hoàn toàn có thể giúp hắn lên đến cảnh giới này.Nhưng vậy thì có nghĩa lý gì chứ?Cái gì bản thân lĩnh ngộ được mới là của mình.Với cả, báu vật quý giá nhất của hắn là gì?Là kiếm Thanh Huyên và Tiểu Tháp.Dùng hai món ấy đi đổi một phần truyền thừa ký ức ư?Hắn không có óc bã đậu đến vậy.Bỗng hắn nghe giọng nói người bí ẩn vang lên sau lưng: “Tiểu hữu đợi đã”.Diệp Quân dừng bước, xoay lại, thấy y cười nói: “Nếu ngươi thấy giao dịch này không được thì chúng ta đổi cái khác?”Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Tiền bối thấy ta thế nào?”Người bí ẩn hơi ngẩn ra, không ngờ hắn sẽ hỏi câu này, bèn quan sát một hồi: “Cũng được”.Cũng được!Đã là đánh giá rất cao rồi.Bởi vì thời đại của y không thiếu thiên tài ngút trời, người như Diệp Quân thật sự không thể xem như số một, chỉ miễn cưỡng tạm được mà thôi.Cũng được!Hai chữ này khiến Diệp Quân câm nín, nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra.Bởi vì đối phương đã gặp gỡ quá nhiều thiên tài và yêu nghiệt.Phải chơi ác mới được.Diệp Quân ngoái nhìn Đại Tông và những người khác phía sau, hỏi người bí ẩn: “Tiền bối có thể che chắn một chút không?”Y nhìn theo, gật đầu: “Được”.Y vung tay lên, thả ra một thứ sức mạnh bí ẩn bao trùm cả hai, rồi nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò và nghi hoặc.Hắn chỉ gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện, đưa đến trước mặt y.Người bí ẩn có một giây sững sờ.Diệp Quân quan sát y, tuy đề phòng nhưng cũng hiểu được đạo lý không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con.Người bí ẩn vươn hai ngón tay ra, muốn chạm vào kiếm Thanh Huyên nhưng rụt lại, hỏi Diệp Quân: “Ta được phép chứ?”
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3323Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu.Người bí ẩn: “Xem ra báu vật của công tử còn quý giá hơn ta tưởng nhiều”.Diệp Quân chỉ cười cười: “Ta luôn cho rằng tu hành nên dựa vào chính bản thân mình, bằng không thì… Cái này ta không nói ngoa, nhưng nếu muốn Độc Khai Nhất Đạo thì đã làm được từ lâu rồi”.Sau đó hắn ôm quyền, xoay người rời đi.Độc Khai Nhất Đạo ư?Nếu hắn không muốn bỏ công bỏ sức, có lẽ cô cô váy trắng hoặc ông nội hoàn toàn có thể giúp hắn lên đến cảnh giới này.Nhưng vậy thì có nghĩa lý gì chứ?Cái gì bản thân lĩnh ngộ được mới là của mình.Với cả, báu vật quý giá nhất của hắn là gì?Là kiếm Thanh Huyên và Tiểu Tháp.Dùng hai món ấy đi đổi một phần truyền thừa ký ức ư?Hắn không có óc bã đậu đến vậy.Bỗng hắn nghe giọng nói người bí ẩn vang lên sau lưng: “Tiểu hữu đợi đã”.Diệp Quân dừng bước, xoay lại, thấy y cười nói: “Nếu ngươi thấy giao dịch này không được thì chúng ta đổi cái khác?”Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Tiền bối thấy ta thế nào?”Người bí ẩn hơi ngẩn ra, không ngờ hắn sẽ hỏi câu này, bèn quan sát một hồi: “Cũng được”.Cũng được!Đã là đánh giá rất cao rồi.Bởi vì thời đại của y không thiếu thiên tài ngút trời, người như Diệp Quân thật sự không thể xem như số một, chỉ miễn cưỡng tạm được mà thôi.Cũng được!Hai chữ này khiến Diệp Quân câm nín, nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra.Bởi vì đối phương đã gặp gỡ quá nhiều thiên tài và yêu nghiệt.Phải chơi ác mới được.Diệp Quân ngoái nhìn Đại Tông và những người khác phía sau, hỏi người bí ẩn: “Tiền bối có thể che chắn một chút không?”Y nhìn theo, gật đầu: “Được”.Y vung tay lên, thả ra một thứ sức mạnh bí ẩn bao trùm cả hai, rồi nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò và nghi hoặc.Hắn chỉ gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện, đưa đến trước mặt y.Người bí ẩn có một giây sững sờ.Diệp Quân quan sát y, tuy đề phòng nhưng cũng hiểu được đạo lý không vào hang cọp thì sao bắt được cọp con.Người bí ẩn vươn hai ngón tay ra, muốn chạm vào kiếm Thanh Huyên nhưng rụt lại, hỏi Diệp Quân: “Ta được phép chứ?”