Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3587

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3587Đạo sĩ gật đầu, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.Nếu lúc này mà không thấy rõ tình thế, còn tính toán lợi ích cá nhân thì thật sự đáng chết.Đứng trước tương lai của một nước, ngay cả Hoàng đế bệ hạ còn từ bỏ hoàn toàn quyền lực, huống gì một hoàng tử nhỏ bé chứ?Sở dĩ Hoàng đế bệ hạ từ bỏ quyền lực, ý tứ rất đơn giản, không đánh cược thì không đánh cược, một khi cược thì phải cược tất cả.Tất cả tài sản.Chu Mục bỗng nói: “Thầy ơi, thầy nói xem thiếu niên đó đến từ nền văn minh Thiên Hành thật sao?”Đạo sĩ lắc đầu: “Không phải”.Chu Mục hơi ngạc nhiên.Đạo sĩ lại nói: “Có lẽ lai lịch của hắn còn đáng sợ hơn nền văn minh Thiên Minh”.Chu Mục quay phắt lại nhìn đạo sĩ, mặt đầy vẻ khó tin.Ánh mắt đạo sĩ hiện lên vẻ phức tạp: “Ngọn lửa Thiên Hành… bị ai đó trấn áp rồi”.Chu Mục run giọng nói: “Đây…”Ngay lúc này một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt hai người, ông lão hơi cúi người xuống với hai người, sau đó nói: “Nhị điện hạ, Đạo Quân đại nhân, Hoàng điện hạ cho mời”.Hoàng điện hạ!Ánh mắt Chu Mục hiện lên vẻ phức tạp, sau đó nói: “Ta đến ngay”.Ông lão gật đầu, sau đó lùi đi.Chu Mục hơi ngờ vực: “Cửu muội tìm chúng ta…”Đạo Quân nói: “Cô ấy sắp đối phó với Ác Đạo Minh”.Chu Mục trầm giọng nói: “Cửu muội và thiếu niên kia là kiểu quan hệ đó thật sao?”Đạo Quân bình tĩnh nói: “Nếu đúng là thế thì tốt, nếu không phải cũng không sao”.Chu Mục nhìn Đạo Quân: “Nói thế là sao?”Đạo Quân nói: “Thiếu niên đó đã vượt qua cả vạn dặm để đến đây cứu Cửu điện hạ, đủ thấy nhân cách và sự nghĩa hiệp của hắn. Cho dù họ không phải là kiểu quan hệ đó, nhưng những gì Cửu điện hạ làm hôm nay chắc chắn sẽ được đền đáp. Đương nhiên, nếu đúng là thế thì càng tốt”.Chu Mục lặng thinh.Đạo Quân nhìn Chu Mục, thành khẩn mà nói: “Tứ điện hạ vừa rồi không kiềm chế được lao ra, chắc chắn bệ hạ rất thất vọng, nếu trong lòng không có lợi ích quốc gia, chỉ có tư lợi, người như vậy sao có thể làm Hoàng Đế Đại Chu được? Bệ hạ, người phải học cách nhìn nhận mọi việc từ góc độ của của bệ hạ”.Chu Mục im lặng một lúc, cúi người xuống nói: “Ta biết rồi”.Đạo Quân gật đầu: “Đi thôi”.Nói xong, hai người biến mất khỏi đó.Ở một nơi khác.Tứ hoàng tử Chu Đế ngồi dưới đất, mặt xám như tro tàn.Phía sau gã là hòa thượng mắt đã mù, từ sau khi bị kiếm khí bí ẩn đó làm cho bị thương, bây giờ mắt ông ta vẫn chưa hồi phục.Chu Đế bỗng tự giễu: “Đại sư, ông nghĩ như vậy công bằng sao?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3587Đạo sĩ gật đầu, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.Nếu lúc này mà không thấy rõ tình thế, còn tính toán lợi ích cá nhân thì thật sự đáng chết.Đứng trước tương lai của một nước, ngay cả Hoàng đế bệ hạ còn từ bỏ hoàn toàn quyền lực, huống gì một hoàng tử nhỏ bé chứ?Sở dĩ Hoàng đế bệ hạ từ bỏ quyền lực, ý tứ rất đơn giản, không đánh cược thì không đánh cược, một khi cược thì phải cược tất cả.Tất cả tài sản.Chu Mục bỗng nói: “Thầy ơi, thầy nói xem thiếu niên đó đến từ nền văn minh Thiên Hành thật sao?”Đạo sĩ lắc đầu: “Không phải”.Chu Mục hơi ngạc nhiên.Đạo sĩ lại nói: “Có lẽ lai lịch của hắn còn đáng sợ hơn nền văn minh Thiên Minh”.Chu Mục quay phắt lại nhìn đạo sĩ, mặt đầy vẻ khó tin.Ánh mắt đạo sĩ hiện lên vẻ phức tạp: “Ngọn lửa Thiên Hành… bị ai đó trấn áp rồi”.Chu Mục run giọng nói: “Đây…”Ngay lúc này một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt hai người, ông lão hơi cúi người xuống với hai người, sau đó nói: “Nhị điện hạ, Đạo Quân đại nhân, Hoàng điện hạ cho mời”.Hoàng điện hạ!Ánh mắt Chu Mục hiện lên vẻ phức tạp, sau đó nói: “Ta đến ngay”.Ông lão gật đầu, sau đó lùi đi.Chu Mục hơi ngờ vực: “Cửu muội tìm chúng ta…”Đạo Quân nói: “Cô ấy sắp đối phó với Ác Đạo Minh”.Chu Mục trầm giọng nói: “Cửu muội và thiếu niên kia là kiểu quan hệ đó thật sao?”Đạo Quân bình tĩnh nói: “Nếu đúng là thế thì tốt, nếu không phải cũng không sao”.Chu Mục nhìn Đạo Quân: “Nói thế là sao?”Đạo Quân nói: “Thiếu niên đó đã vượt qua cả vạn dặm để đến đây cứu Cửu điện hạ, đủ thấy nhân cách và sự nghĩa hiệp của hắn. Cho dù họ không phải là kiểu quan hệ đó, nhưng những gì Cửu điện hạ làm hôm nay chắc chắn sẽ được đền đáp. Đương nhiên, nếu đúng là thế thì càng tốt”.Chu Mục lặng thinh.Đạo Quân nhìn Chu Mục, thành khẩn mà nói: “Tứ điện hạ vừa rồi không kiềm chế được lao ra, chắc chắn bệ hạ rất thất vọng, nếu trong lòng không có lợi ích quốc gia, chỉ có tư lợi, người như vậy sao có thể làm Hoàng Đế Đại Chu được? Bệ hạ, người phải học cách nhìn nhận mọi việc từ góc độ của của bệ hạ”.Chu Mục im lặng một lúc, cúi người xuống nói: “Ta biết rồi”.Đạo Quân gật đầu: “Đi thôi”.Nói xong, hai người biến mất khỏi đó.Ở một nơi khác.Tứ hoàng tử Chu Đế ngồi dưới đất, mặt xám như tro tàn.Phía sau gã là hòa thượng mắt đã mù, từ sau khi bị kiếm khí bí ẩn đó làm cho bị thương, bây giờ mắt ông ta vẫn chưa hồi phục.Chu Đế bỗng tự giễu: “Đại sư, ông nghĩ như vậy công bằng sao?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Chương 3587Đạo sĩ gật đầu, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.Nếu lúc này mà không thấy rõ tình thế, còn tính toán lợi ích cá nhân thì thật sự đáng chết.Đứng trước tương lai của một nước, ngay cả Hoàng đế bệ hạ còn từ bỏ hoàn toàn quyền lực, huống gì một hoàng tử nhỏ bé chứ?Sở dĩ Hoàng đế bệ hạ từ bỏ quyền lực, ý tứ rất đơn giản, không đánh cược thì không đánh cược, một khi cược thì phải cược tất cả.Tất cả tài sản.Chu Mục bỗng nói: “Thầy ơi, thầy nói xem thiếu niên đó đến từ nền văn minh Thiên Hành thật sao?”Đạo sĩ lắc đầu: “Không phải”.Chu Mục hơi ngạc nhiên.Đạo sĩ lại nói: “Có lẽ lai lịch của hắn còn đáng sợ hơn nền văn minh Thiên Minh”.Chu Mục quay phắt lại nhìn đạo sĩ, mặt đầy vẻ khó tin.Ánh mắt đạo sĩ hiện lên vẻ phức tạp: “Ngọn lửa Thiên Hành… bị ai đó trấn áp rồi”.Chu Mục run giọng nói: “Đây…”Ngay lúc này một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt hai người, ông lão hơi cúi người xuống với hai người, sau đó nói: “Nhị điện hạ, Đạo Quân đại nhân, Hoàng điện hạ cho mời”.Hoàng điện hạ!Ánh mắt Chu Mục hiện lên vẻ phức tạp, sau đó nói: “Ta đến ngay”.Ông lão gật đầu, sau đó lùi đi.Chu Mục hơi ngờ vực: “Cửu muội tìm chúng ta…”Đạo Quân nói: “Cô ấy sắp đối phó với Ác Đạo Minh”.Chu Mục trầm giọng nói: “Cửu muội và thiếu niên kia là kiểu quan hệ đó thật sao?”Đạo Quân bình tĩnh nói: “Nếu đúng là thế thì tốt, nếu không phải cũng không sao”.Chu Mục nhìn Đạo Quân: “Nói thế là sao?”Đạo Quân nói: “Thiếu niên đó đã vượt qua cả vạn dặm để đến đây cứu Cửu điện hạ, đủ thấy nhân cách và sự nghĩa hiệp của hắn. Cho dù họ không phải là kiểu quan hệ đó, nhưng những gì Cửu điện hạ làm hôm nay chắc chắn sẽ được đền đáp. Đương nhiên, nếu đúng là thế thì càng tốt”.Chu Mục lặng thinh.Đạo Quân nhìn Chu Mục, thành khẩn mà nói: “Tứ điện hạ vừa rồi không kiềm chế được lao ra, chắc chắn bệ hạ rất thất vọng, nếu trong lòng không có lợi ích quốc gia, chỉ có tư lợi, người như vậy sao có thể làm Hoàng Đế Đại Chu được? Bệ hạ, người phải học cách nhìn nhận mọi việc từ góc độ của của bệ hạ”.Chu Mục im lặng một lúc, cúi người xuống nói: “Ta biết rồi”.Đạo Quân gật đầu: “Đi thôi”.Nói xong, hai người biến mất khỏi đó.Ở một nơi khác.Tứ hoàng tử Chu Đế ngồi dưới đất, mặt xám như tro tàn.Phía sau gã là hòa thượng mắt đã mù, từ sau khi bị kiếm khí bí ẩn đó làm cho bị thương, bây giờ mắt ông ta vẫn chưa hồi phục.Chu Đế bỗng tự giễu: “Đại sư, ông nghĩ như vậy công bằng sao?”

Chương 3587