Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 3669
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Diệp Quân giật mí mắt, vội nói: “Con đi ngay”, nói rồi hắn kéo Chu Phạn xoay người bỏ chạy.Chu Phạn: “…”Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng, sau đó xoay người nhìn Thương Võ và Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa, nhướng mày: “Nhìn cái đầu ngươi đấy”.Cơ Tiểu Kiếm: “…”Thương Võ trầm giọng nói: “Vừa nhận được tin, Thập điện chủ sắp ra tay, bảo chúng ta lui xuống”.Cơ Tiểu Kiếm nhíu mày: “Hắn cũng về rồi à?”Thương Võ gật đầu.Cơ Tiểu Kiếm im lặng hồi lâu rồi nói: “Đánh hội đồng sao có thể là hành vi của đại trượng phu được? Ông đi đi”.Nói rồi cô ta nhìn Diệp Thanh Thanh: “Hôm khác ta lại đến tìm ngươi”.Cô ta xoay người biến thành một tia kiếm quang, biến mất ở chân trời.Thương Võ ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói: “Quả thật”, dứt lời, ông ta cũng quay người biến mất ở cuối chân trời. Nói đúng ra, họ không phải là người của Ác Đạo Minh, họ chỉ là người cung phụng của Ác Đạo Minh, mà cung phụng tức là tạm bợ.Làm to chuyện rồi bỏ chạy.Thật ra hai người vẫn cần phải mạnh hơn, hai đánh một, họ đều cảm thấy hơi quá đáng, nếu không phải vì muốn xem thử rốt cuộc thực lực của kiếm tu nữ váy đen này mạnh cỡ nào, họ cũng sẽ không làm như thế. Mà bây giờ Thập điện chủ đó còn muốn kêu bọn họ cùng đi đánh Diệp Quân, họ khinh thường hành vi này.Dù sao Diệp Quân đó cũng thật sự quá yếu.Mới chỉ là cường giả cảnh giới Thần Đạo.Thấy hai người rời đi, Diệp Thanh Thanh nhíu mày, sau đó nhìn xuống dưới. Một lúc sau bà ấy biến thành tia kiếm quang biến mất khỏi đó.Diệp Quân dẫn Chu Phạn quay lại bên dưới, hắn cũng nghĩ mà sợ, tính tình Thanh Thanh cô cô này ngày càng nóng nảy.Vô lý thật sự!Chu Phạn bỗng nói: “Vị đó là cô cô của huynh à?”Diệp Quân gật đầu: “Tính tình Thanh Thanh cô cô…”Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Ta khuyên ngươi đừng nói bậy”.Diệp Quân: “Khụ!”Ngay lúc này một tiếng kho khẽ vang lên cách phía sau hai người không xa.Diệp Quân và Chu Phạn xoay người lại, Hoàng Đế Đại Chu đứng cách hai người không xa.Mặt Chu Phạn đỏ bừng, vội vàng buông Diệp Quân ra nhưng tay lại nắm lấy Diệp Quân không buông.Diệp Quân mỉm cười.Hoàng Đế Đại Chu gật đầu: “Ác Đạo Minh đã đến rồi”.Ác Đạo Minh!Diệp Quân nhíu mày.Hoàng Đế Đại Chu nói: “Đi theo ta”.Nói rồi ông ta xoay người biến mất.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Diệp Quân giật mí mắt, vội nói: “Con đi ngay”, nói rồi hắn kéo Chu Phạn xoay người bỏ chạy.Chu Phạn: “…”Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng, sau đó xoay người nhìn Thương Võ và Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa, nhướng mày: “Nhìn cái đầu ngươi đấy”.Cơ Tiểu Kiếm: “…”Thương Võ trầm giọng nói: “Vừa nhận được tin, Thập điện chủ sắp ra tay, bảo chúng ta lui xuống”.Cơ Tiểu Kiếm nhíu mày: “Hắn cũng về rồi à?”Thương Võ gật đầu.Cơ Tiểu Kiếm im lặng hồi lâu rồi nói: “Đánh hội đồng sao có thể là hành vi của đại trượng phu được? Ông đi đi”.Nói rồi cô ta nhìn Diệp Thanh Thanh: “Hôm khác ta lại đến tìm ngươi”.Cô ta xoay người biến thành một tia kiếm quang, biến mất ở chân trời.Thương Võ ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói: “Quả thật”, dứt lời, ông ta cũng quay người biến mất ở cuối chân trời. Nói đúng ra, họ không phải là người của Ác Đạo Minh, họ chỉ là người cung phụng của Ác Đạo Minh, mà cung phụng tức là tạm bợ.Làm to chuyện rồi bỏ chạy.Thật ra hai người vẫn cần phải mạnh hơn, hai đánh một, họ đều cảm thấy hơi quá đáng, nếu không phải vì muốn xem thử rốt cuộc thực lực của kiếm tu nữ váy đen này mạnh cỡ nào, họ cũng sẽ không làm như thế. Mà bây giờ Thập điện chủ đó còn muốn kêu bọn họ cùng đi đánh Diệp Quân, họ khinh thường hành vi này.Dù sao Diệp Quân đó cũng thật sự quá yếu.Mới chỉ là cường giả cảnh giới Thần Đạo.Thấy hai người rời đi, Diệp Thanh Thanh nhíu mày, sau đó nhìn xuống dưới. Một lúc sau bà ấy biến thành tia kiếm quang biến mất khỏi đó.Diệp Quân dẫn Chu Phạn quay lại bên dưới, hắn cũng nghĩ mà sợ, tính tình Thanh Thanh cô cô này ngày càng nóng nảy.Vô lý thật sự!Chu Phạn bỗng nói: “Vị đó là cô cô của huynh à?”Diệp Quân gật đầu: “Tính tình Thanh Thanh cô cô…”Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Ta khuyên ngươi đừng nói bậy”.Diệp Quân: “Khụ!”Ngay lúc này một tiếng kho khẽ vang lên cách phía sau hai người không xa.Diệp Quân và Chu Phạn xoay người lại, Hoàng Đế Đại Chu đứng cách hai người không xa.Mặt Chu Phạn đỏ bừng, vội vàng buông Diệp Quân ra nhưng tay lại nắm lấy Diệp Quân không buông.Diệp Quân mỉm cười.Hoàng Đế Đại Chu gật đầu: “Ác Đạo Minh đã đến rồi”.Ác Đạo Minh!Diệp Quân nhíu mày.Hoàng Đế Đại Chu nói: “Đi theo ta”.Nói rồi ông ta xoay người biến mất.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Diệp Quân giật mí mắt, vội nói: “Con đi ngay”, nói rồi hắn kéo Chu Phạn xoay người bỏ chạy.Chu Phạn: “…”Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng, sau đó xoay người nhìn Thương Võ và Cơ Tiểu Kiếm ở đằng xa, nhướng mày: “Nhìn cái đầu ngươi đấy”.Cơ Tiểu Kiếm: “…”Thương Võ trầm giọng nói: “Vừa nhận được tin, Thập điện chủ sắp ra tay, bảo chúng ta lui xuống”.Cơ Tiểu Kiếm nhíu mày: “Hắn cũng về rồi à?”Thương Võ gật đầu.Cơ Tiểu Kiếm im lặng hồi lâu rồi nói: “Đánh hội đồng sao có thể là hành vi của đại trượng phu được? Ông đi đi”.Nói rồi cô ta nhìn Diệp Thanh Thanh: “Hôm khác ta lại đến tìm ngươi”.Cô ta xoay người biến thành một tia kiếm quang, biến mất ở chân trời.Thương Võ ngẫm nghĩ một lúc, rồi nói: “Quả thật”, dứt lời, ông ta cũng quay người biến mất ở cuối chân trời. Nói đúng ra, họ không phải là người của Ác Đạo Minh, họ chỉ là người cung phụng của Ác Đạo Minh, mà cung phụng tức là tạm bợ.Làm to chuyện rồi bỏ chạy.Thật ra hai người vẫn cần phải mạnh hơn, hai đánh một, họ đều cảm thấy hơi quá đáng, nếu không phải vì muốn xem thử rốt cuộc thực lực của kiếm tu nữ váy đen này mạnh cỡ nào, họ cũng sẽ không làm như thế. Mà bây giờ Thập điện chủ đó còn muốn kêu bọn họ cùng đi đánh Diệp Quân, họ khinh thường hành vi này.Dù sao Diệp Quân đó cũng thật sự quá yếu.Mới chỉ là cường giả cảnh giới Thần Đạo.Thấy hai người rời đi, Diệp Thanh Thanh nhíu mày, sau đó nhìn xuống dưới. Một lúc sau bà ấy biến thành tia kiếm quang biến mất khỏi đó.Diệp Quân dẫn Chu Phạn quay lại bên dưới, hắn cũng nghĩ mà sợ, tính tình Thanh Thanh cô cô này ngày càng nóng nảy.Vô lý thật sự!Chu Phạn bỗng nói: “Vị đó là cô cô của huynh à?”Diệp Quân gật đầu: “Tính tình Thanh Thanh cô cô…”Tiểu Tháp bỗng run giọng nói: “Ta khuyên ngươi đừng nói bậy”.Diệp Quân: “Khụ!”Ngay lúc này một tiếng kho khẽ vang lên cách phía sau hai người không xa.Diệp Quân và Chu Phạn xoay người lại, Hoàng Đế Đại Chu đứng cách hai người không xa.Mặt Chu Phạn đỏ bừng, vội vàng buông Diệp Quân ra nhưng tay lại nắm lấy Diệp Quân không buông.Diệp Quân mỉm cười.Hoàng Đế Đại Chu gật đầu: “Ác Đạo Minh đã đến rồi”.Ác Đạo Minh!Diệp Quân nhíu mày.Hoàng Đế Đại Chu nói: “Đi theo ta”.Nói rồi ông ta xoay người biến mất.