Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3682

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Mọi người nhìn Đạo Quân, Đạo Quân nói: “Cả điện thứ mười đều bị tiêu diệt, Ác Đạo Minh không thể không có động tĩnh, chúng ta đợi thì tốt hơn, chúng sẽ chủ động đến tìm chúng ta”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nói: “Theo các vị thấy, có cần xây dựng lại hoàng thành Đại Chu không?”Đạo Quân lắc đầu: “Tạm thời không cần thiết”.Xây lại hoàng thành dĩ nhiên là chuyện nhỏ hết sức đơn giản với Đại Chu, dù sao cũng đều là người có tu vi thông thiên.Từ Thiên khẽ gật đầu: “Quả thật không cần thiết, nếu Ác Đạo Minh lại đến thì sẽ xảy ra một trận chiến lớn, như thế sẽ chẳng còn gì”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nhìn Chu Di: “Thả tất cả mọi người ra, có động tĩnh gì thì về báo bất cứ lúc nào”.Chu Di cúi người xuống, sau đó biến mất trong điện.Một canh giờ sau, giải tán.Chu Phạn bỗng nói: “Nguyên Tướng, Đạo Quân, Từ Thiên, các ông dừng bước”.Ba người nhìn nhau, sau đó dừng lại.Sau khi mọi người rời đi, Chu Phạn xòe tay ra, ba quả Đạo Linh bay đến trước mặt ba người.Nhìn thấy quả Đạo Linh này, vẻ mặt ba người hơi thay đổi.Chu Phạn nói: “Đây là Tiểu Quân bảo ta đưa cho các ông”.“Hắn nói trước đó ba vị đã giúp sức rất nhiều, hắn không bao giờ quên, dĩ nhiên Đại Chu cũng sẽ không bao giờ quên”.Nguyên Tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, quả này…”Chu Phạn nói: “Vật này có thể giúp ba vị tăng tu vi và thực lực, hơn nữa có thể thay đổi thể chất và huyết mạch của ba vị, tác dụng rất lớn”.Nguyên Tướng do dự một lúc, sau đó nói: “Điện hạ, ra sức vì Đại Chu là bổn phận của vi thần…”Từ Thiên ở một bên bỗng nhận lấy quả Đạo Linh, sau đó hai tay chắp lại: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Đạo Quân vốn dĩ còn muốn từ chối nhưng nhìn quả Đạo Linh đang tỏa ra mùi thơm hấp dẫn trước mặt, cuối cùng ông ta cũng không thể hiện cảm xúc ra ngoài. Sau khi nhận lấy quả Đạo Linh, ông ta cúi người nói: “Cảm ơn điện hạ và Diệp công tử”.Thấy thế khóe môi Nguyên Tướng khẽ giật, hòa thượng và đạo sĩ này đúng là chẳng có phong thái và khí khái gì cả. Chẳng phải chỉ là một quả Đạo Linh thôi sao?Có gì hiếm lạ đâu?Lúc này Chu Phạn bỗng nói: “Quả này là thần vật của nền văn minh cấp năm”.Nền văn minh cấp năm.Nguyên Tướng sửng sốt, sau đó nhận lấy quả Đạo Linh đó: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Khí khái?Phong thái?Đó là gì cơ chứ?Đạo Quân: “…”Từ Thiên: “…”Chu Phạn mỉm cười, sau đó nói: “Đại Chu không chỉ là Đại Chu của nhà họ Chu ta mà còn là Đại Chu của các vị, Đại Chu ta không chỉ có thể có hoạn cùng chia, còn có thể có phúc cùng hưởng”.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Mọi người nhìn Đạo Quân, Đạo Quân nói: “Cả điện thứ mười đều bị tiêu diệt, Ác Đạo Minh không thể không có động tĩnh, chúng ta đợi thì tốt hơn, chúng sẽ chủ động đến tìm chúng ta”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nói: “Theo các vị thấy, có cần xây dựng lại hoàng thành Đại Chu không?”Đạo Quân lắc đầu: “Tạm thời không cần thiết”.Xây lại hoàng thành dĩ nhiên là chuyện nhỏ hết sức đơn giản với Đại Chu, dù sao cũng đều là người có tu vi thông thiên.Từ Thiên khẽ gật đầu: “Quả thật không cần thiết, nếu Ác Đạo Minh lại đến thì sẽ xảy ra một trận chiến lớn, như thế sẽ chẳng còn gì”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nhìn Chu Di: “Thả tất cả mọi người ra, có động tĩnh gì thì về báo bất cứ lúc nào”.Chu Di cúi người xuống, sau đó biến mất trong điện.Một canh giờ sau, giải tán.Chu Phạn bỗng nói: “Nguyên Tướng, Đạo Quân, Từ Thiên, các ông dừng bước”.Ba người nhìn nhau, sau đó dừng lại.Sau khi mọi người rời đi, Chu Phạn xòe tay ra, ba quả Đạo Linh bay đến trước mặt ba người.Nhìn thấy quả Đạo Linh này, vẻ mặt ba người hơi thay đổi.Chu Phạn nói: “Đây là Tiểu Quân bảo ta đưa cho các ông”.“Hắn nói trước đó ba vị đã giúp sức rất nhiều, hắn không bao giờ quên, dĩ nhiên Đại Chu cũng sẽ không bao giờ quên”.Nguyên Tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, quả này…”Chu Phạn nói: “Vật này có thể giúp ba vị tăng tu vi và thực lực, hơn nữa có thể thay đổi thể chất và huyết mạch của ba vị, tác dụng rất lớn”.Nguyên Tướng do dự một lúc, sau đó nói: “Điện hạ, ra sức vì Đại Chu là bổn phận của vi thần…”Từ Thiên ở một bên bỗng nhận lấy quả Đạo Linh, sau đó hai tay chắp lại: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Đạo Quân vốn dĩ còn muốn từ chối nhưng nhìn quả Đạo Linh đang tỏa ra mùi thơm hấp dẫn trước mặt, cuối cùng ông ta cũng không thể hiện cảm xúc ra ngoài. Sau khi nhận lấy quả Đạo Linh, ông ta cúi người nói: “Cảm ơn điện hạ và Diệp công tử”.Thấy thế khóe môi Nguyên Tướng khẽ giật, hòa thượng và đạo sĩ này đúng là chẳng có phong thái và khí khái gì cả. Chẳng phải chỉ là một quả Đạo Linh thôi sao?Có gì hiếm lạ đâu?Lúc này Chu Phạn bỗng nói: “Quả này là thần vật của nền văn minh cấp năm”.Nền văn minh cấp năm.Nguyên Tướng sửng sốt, sau đó nhận lấy quả Đạo Linh đó: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Khí khái?Phong thái?Đó là gì cơ chứ?Đạo Quân: “…”Từ Thiên: “…”Chu Phạn mỉm cười, sau đó nói: “Đại Chu không chỉ là Đại Chu của nhà họ Chu ta mà còn là Đại Chu của các vị, Đại Chu ta không chỉ có thể có hoạn cùng chia, còn có thể có phúc cùng hưởng”.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Mọi người nhìn Đạo Quân, Đạo Quân nói: “Cả điện thứ mười đều bị tiêu diệt, Ác Đạo Minh không thể không có động tĩnh, chúng ta đợi thì tốt hơn, chúng sẽ chủ động đến tìm chúng ta”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nói: “Theo các vị thấy, có cần xây dựng lại hoàng thành Đại Chu không?”Đạo Quân lắc đầu: “Tạm thời không cần thiết”.Xây lại hoàng thành dĩ nhiên là chuyện nhỏ hết sức đơn giản với Đại Chu, dù sao cũng đều là người có tu vi thông thiên.Từ Thiên khẽ gật đầu: “Quả thật không cần thiết, nếu Ác Đạo Minh lại đến thì sẽ xảy ra một trận chiến lớn, như thế sẽ chẳng còn gì”.Chu Phạn gật đầu, sau đó nhìn Chu Di: “Thả tất cả mọi người ra, có động tĩnh gì thì về báo bất cứ lúc nào”.Chu Di cúi người xuống, sau đó biến mất trong điện.Một canh giờ sau, giải tán.Chu Phạn bỗng nói: “Nguyên Tướng, Đạo Quân, Từ Thiên, các ông dừng bước”.Ba người nhìn nhau, sau đó dừng lại.Sau khi mọi người rời đi, Chu Phạn xòe tay ra, ba quả Đạo Linh bay đến trước mặt ba người.Nhìn thấy quả Đạo Linh này, vẻ mặt ba người hơi thay đổi.Chu Phạn nói: “Đây là Tiểu Quân bảo ta đưa cho các ông”.“Hắn nói trước đó ba vị đã giúp sức rất nhiều, hắn không bao giờ quên, dĩ nhiên Đại Chu cũng sẽ không bao giờ quên”.Nguyên Tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, quả này…”Chu Phạn nói: “Vật này có thể giúp ba vị tăng tu vi và thực lực, hơn nữa có thể thay đổi thể chất và huyết mạch của ba vị, tác dụng rất lớn”.Nguyên Tướng do dự một lúc, sau đó nói: “Điện hạ, ra sức vì Đại Chu là bổn phận của vi thần…”Từ Thiên ở một bên bỗng nhận lấy quả Đạo Linh, sau đó hai tay chắp lại: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Đạo Quân vốn dĩ còn muốn từ chối nhưng nhìn quả Đạo Linh đang tỏa ra mùi thơm hấp dẫn trước mặt, cuối cùng ông ta cũng không thể hiện cảm xúc ra ngoài. Sau khi nhận lấy quả Đạo Linh, ông ta cúi người nói: “Cảm ơn điện hạ và Diệp công tử”.Thấy thế khóe môi Nguyên Tướng khẽ giật, hòa thượng và đạo sĩ này đúng là chẳng có phong thái và khí khái gì cả. Chẳng phải chỉ là một quả Đạo Linh thôi sao?Có gì hiếm lạ đâu?Lúc này Chu Phạn bỗng nói: “Quả này là thần vật của nền văn minh cấp năm”.Nền văn minh cấp năm.Nguyên Tướng sửng sốt, sau đó nhận lấy quả Đạo Linh đó: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.Khí khái?Phong thái?Đó là gì cơ chứ?Đạo Quân: “…”Từ Thiên: “…”Chu Phạn mỉm cười, sau đó nói: “Đại Chu không chỉ là Đại Chu của nhà họ Chu ta mà còn là Đại Chu của các vị, Đại Chu ta không chỉ có thể có hoạn cùng chia, còn có thể có phúc cùng hưởng”.

Chương 3682