Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 3696
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Lệ Hàn nói: “Theo ta biết năm đó Đại Đạo hiện hữu đã trải rộng khắp các vũ trụ, nhưng về sau không biết nó xảy ra vấn đề gì, sức ảnh hưởng trên toàn vũ trụ ngày càng giảm. Vì thế mới có người Độc Khai Nhất Đạo. Nhưng ở Đăng Thiên Vực nó rất kinh khủng, ở nơi đó không một ai có thể Độc Khai Nhất Đạo, tất cả mọi người đều sẽ bị trấn áp…”Diệp Quân híp mắt: “Ý của ngươi là khi đến nơi đó, cảnh giới của tất cả mọi người đều bị trấn áp?”Lệ Hàn nói: “Cũng không phải, mà là sau khi lên Trọng Thiên thứ tư, cảnh giới mới bị trấn áp, vì càng lên trên càng gần Đại Đạo hơn”.Diệp Quân khẽ giọng nói: “Như thế à…”Lệ Hàn nói: “Không lâu nữa, Bát điện chủ kia sẽ đến đây, ngươi nên có tính toán trước”.Diệp Quân cười nói: “Được”.Lệ Hàn nhìn về phía xa, ở nơi đó Trăn Tuyết đã đi tới.Lệ Hàn chần chừ một lát rồi mở lòng bàn ta, một cái hộp màu đen bay tới trước mặt Diệp Quân.Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”Lệ Hàn nói: “Một áo giáp đặc biệt, năng lực phòng ngự rất mạnh, là bảo vật trấn tộc của Lệ tộc ta trước đây, dù là cao thủ Khai Đạo Cảnh cũng khó mà phá vỡ nó”.Diệp Quân vội nói: “Không được, Lệ huynh, tuyệt đối không được đâu, chúng ta không thân không thích, ngươi tặng ta báu vật như thế, sao mà ta nhận được…”Lệ Hàn đặt cái hộp kia vào tay Diệp Quân: “Nhận được… Nếu ngươi thật sự thấy ngại thì coi như nợ ta ba ân tình đi”.Ba ân tình!Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.Lệ Hàn nói: “Cứ quyết định như thế đi”.Dứt lời, hắn ta cũng không đợi Diệp Quân trả lời mà xoay người biến mất ở cuối tinh không cách đó không xa.Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó cũng biến mất khỏi chỗ vừa đứng.Ở vị trí ban đầu, Diệp Quân nhìn cái hộp trong tay, lập tức tỏ vẻ cạn lời, không ngờ tên này lại gài bẫy hắn, còn giữ đường lui cho mình nữa.Hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ ghi chép thuỷ tinh xuất hiện, hắn cười khẽ, cất quyển sổ đi, sau đó mở hộp, trong hộp là một cái áo giáp màu đen như mực.Tay của Diệp Quân vừa chạm vào áo giáp kia, nó đã lập tức biến thành một tia u quang bay vào giữa chân mày hắn.Ầm!Người Diệp Quân hơi run rẩy, sau đó trên người hắn đã có một lớp áo giáp mỏng bao phủ, áo giáp này được làm từ những lớp vảy không biết tên, chất áo không cứng, rất mềm mại, như hoà làm một với cơ thể, cực kỳ dễ chịu.Diệp Quân động tâm niệm, kiếm Thuỷ Mặc bay ra, sau đó chém thẳng về phía trước ngực hắn.Xoẹt!Một tia lửa bắn ra, kiếm Thuỷ Mặc bị chấn động bay đi.Diệp Quân cúi đầu nhìn xuống trước ngực, thậm chí một vết chém cũng không có.Lúc này Diệp Quân hơi ngạc nhiên.Áo giáp tên kia đưa cho hắn thật sự là một chiến giáp cực phẩm.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Lệ Hàn nói: “Theo ta biết năm đó Đại Đạo hiện hữu đã trải rộng khắp các vũ trụ, nhưng về sau không biết nó xảy ra vấn đề gì, sức ảnh hưởng trên toàn vũ trụ ngày càng giảm. Vì thế mới có người Độc Khai Nhất Đạo. Nhưng ở Đăng Thiên Vực nó rất kinh khủng, ở nơi đó không một ai có thể Độc Khai Nhất Đạo, tất cả mọi người đều sẽ bị trấn áp…”Diệp Quân híp mắt: “Ý của ngươi là khi đến nơi đó, cảnh giới của tất cả mọi người đều bị trấn áp?”Lệ Hàn nói: “Cũng không phải, mà là sau khi lên Trọng Thiên thứ tư, cảnh giới mới bị trấn áp, vì càng lên trên càng gần Đại Đạo hơn”.Diệp Quân khẽ giọng nói: “Như thế à…”Lệ Hàn nói: “Không lâu nữa, Bát điện chủ kia sẽ đến đây, ngươi nên có tính toán trước”.Diệp Quân cười nói: “Được”.Lệ Hàn nhìn về phía xa, ở nơi đó Trăn Tuyết đã đi tới.Lệ Hàn chần chừ một lát rồi mở lòng bàn ta, một cái hộp màu đen bay tới trước mặt Diệp Quân.Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”Lệ Hàn nói: “Một áo giáp đặc biệt, năng lực phòng ngự rất mạnh, là bảo vật trấn tộc của Lệ tộc ta trước đây, dù là cao thủ Khai Đạo Cảnh cũng khó mà phá vỡ nó”.Diệp Quân vội nói: “Không được, Lệ huynh, tuyệt đối không được đâu, chúng ta không thân không thích, ngươi tặng ta báu vật như thế, sao mà ta nhận được…”Lệ Hàn đặt cái hộp kia vào tay Diệp Quân: “Nhận được… Nếu ngươi thật sự thấy ngại thì coi như nợ ta ba ân tình đi”.Ba ân tình!Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.Lệ Hàn nói: “Cứ quyết định như thế đi”.Dứt lời, hắn ta cũng không đợi Diệp Quân trả lời mà xoay người biến mất ở cuối tinh không cách đó không xa.Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó cũng biến mất khỏi chỗ vừa đứng.Ở vị trí ban đầu, Diệp Quân nhìn cái hộp trong tay, lập tức tỏ vẻ cạn lời, không ngờ tên này lại gài bẫy hắn, còn giữ đường lui cho mình nữa.Hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ ghi chép thuỷ tinh xuất hiện, hắn cười khẽ, cất quyển sổ đi, sau đó mở hộp, trong hộp là một cái áo giáp màu đen như mực.Tay của Diệp Quân vừa chạm vào áo giáp kia, nó đã lập tức biến thành một tia u quang bay vào giữa chân mày hắn.Ầm!Người Diệp Quân hơi run rẩy, sau đó trên người hắn đã có một lớp áo giáp mỏng bao phủ, áo giáp này được làm từ những lớp vảy không biết tên, chất áo không cứng, rất mềm mại, như hoà làm một với cơ thể, cực kỳ dễ chịu.Diệp Quân động tâm niệm, kiếm Thuỷ Mặc bay ra, sau đó chém thẳng về phía trước ngực hắn.Xoẹt!Một tia lửa bắn ra, kiếm Thuỷ Mặc bị chấn động bay đi.Diệp Quân cúi đầu nhìn xuống trước ngực, thậm chí một vết chém cũng không có.Lúc này Diệp Quân hơi ngạc nhiên.Áo giáp tên kia đưa cho hắn thật sự là một chiến giáp cực phẩm.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Lệ Hàn nói: “Theo ta biết năm đó Đại Đạo hiện hữu đã trải rộng khắp các vũ trụ, nhưng về sau không biết nó xảy ra vấn đề gì, sức ảnh hưởng trên toàn vũ trụ ngày càng giảm. Vì thế mới có người Độc Khai Nhất Đạo. Nhưng ở Đăng Thiên Vực nó rất kinh khủng, ở nơi đó không một ai có thể Độc Khai Nhất Đạo, tất cả mọi người đều sẽ bị trấn áp…”Diệp Quân híp mắt: “Ý của ngươi là khi đến nơi đó, cảnh giới của tất cả mọi người đều bị trấn áp?”Lệ Hàn nói: “Cũng không phải, mà là sau khi lên Trọng Thiên thứ tư, cảnh giới mới bị trấn áp, vì càng lên trên càng gần Đại Đạo hơn”.Diệp Quân khẽ giọng nói: “Như thế à…”Lệ Hàn nói: “Không lâu nữa, Bát điện chủ kia sẽ đến đây, ngươi nên có tính toán trước”.Diệp Quân cười nói: “Được”.Lệ Hàn nhìn về phía xa, ở nơi đó Trăn Tuyết đã đi tới.Lệ Hàn chần chừ một lát rồi mở lòng bàn ta, một cái hộp màu đen bay tới trước mặt Diệp Quân.Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”Lệ Hàn nói: “Một áo giáp đặc biệt, năng lực phòng ngự rất mạnh, là bảo vật trấn tộc của Lệ tộc ta trước đây, dù là cao thủ Khai Đạo Cảnh cũng khó mà phá vỡ nó”.Diệp Quân vội nói: “Không được, Lệ huynh, tuyệt đối không được đâu, chúng ta không thân không thích, ngươi tặng ta báu vật như thế, sao mà ta nhận được…”Lệ Hàn đặt cái hộp kia vào tay Diệp Quân: “Nhận được… Nếu ngươi thật sự thấy ngại thì coi như nợ ta ba ân tình đi”.Ba ân tình!Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.Lệ Hàn nói: “Cứ quyết định như thế đi”.Dứt lời, hắn ta cũng không đợi Diệp Quân trả lời mà xoay người biến mất ở cuối tinh không cách đó không xa.Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó cũng biến mất khỏi chỗ vừa đứng.Ở vị trí ban đầu, Diệp Quân nhìn cái hộp trong tay, lập tức tỏ vẻ cạn lời, không ngờ tên này lại gài bẫy hắn, còn giữ đường lui cho mình nữa.Hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ ghi chép thuỷ tinh xuất hiện, hắn cười khẽ, cất quyển sổ đi, sau đó mở hộp, trong hộp là một cái áo giáp màu đen như mực.Tay của Diệp Quân vừa chạm vào áo giáp kia, nó đã lập tức biến thành một tia u quang bay vào giữa chân mày hắn.Ầm!Người Diệp Quân hơi run rẩy, sau đó trên người hắn đã có một lớp áo giáp mỏng bao phủ, áo giáp này được làm từ những lớp vảy không biết tên, chất áo không cứng, rất mềm mại, như hoà làm một với cơ thể, cực kỳ dễ chịu.Diệp Quân động tâm niệm, kiếm Thuỷ Mặc bay ra, sau đó chém thẳng về phía trước ngực hắn.Xoẹt!Một tia lửa bắn ra, kiếm Thuỷ Mặc bị chấn động bay đi.Diệp Quân cúi đầu nhìn xuống trước ngực, thậm chí một vết chém cũng không có.Lúc này Diệp Quân hơi ngạc nhiên.Áo giáp tên kia đưa cho hắn thật sự là một chiến giáp cực phẩm.