Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3750

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Vẻ mặt Cương Chủ cực kỳ nghiêm trọng, cánh tay phải ông ta đã nứt thành hình mạng nhện.Lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh sợ, ông ta là thể tu, thế nhưng vừa rồi đối đầu trực diện lại không thể chiếm ưu thế.Lúc này sắc mặt mấy người Đạo Quân cũng trở nên nghiêm trọng.Thực lực của Bát điện chủ này mạnh hơn họ nghĩ.Bát điện chủ lạnh nhạt lướt nhìn đám người Diệp Quân, khẽ cười nói: “Chỉ có thế thôi à? Một đám người ô hợp”.Diệp Quân định ra tay nhưng lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh hắn.“Để ta”.Lúc này Binh Chủ chậm rãi bước ra.Diệp Quân nhìn Binh Chủ, Binh Chủ nghiêm túc nói: “Cậu Diệp, người này không xứng để cậu ra tay, để ta”.Diệp Quân: “…”Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, cười nói: “Binh Chủ, ông có chắc muốn đối đầu với Ác Đạo Minh ta không?”Binh Chủ gật đầu: “Cậu Diệp cho ta quá nhiều thứ, không thể chối từ”.Bát điện chủ cười nói: “Ta sợ ông có mạng để kiếm nhưng không có mạng để dùng”.Ánh mắt Binh Chủ trở nên lạnh lùng: “Vậy thì thử xem”.Nói rồi ông ta bỗng xòe tay ra: “Nào”.Giọng như sấm rền.Ầm!Chỉ thấy tinh không bỗng nứt ra, một tia chớp to như cái cột đánh thẳng xuống, cuối cùng rơi vào trong tay Binh Chủ.Rầm!Chỉ trong thoáng chốc, quanh người Binh Chủ xuất hiện ngọn lửa cuồng nộ của sấm sét, khí tức đáng sợ lập tức tràn ngập ra khắp nơi.Sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.“Lửa sấm Đại Đạo”.Thiên Xích bên cạnh Diệp Quân nói.Diệp Quân nhìn Thiên Xích, Thiên Xích giải thích: “Có thể cậu Diệp không biết, ở Đăng Thiên Vực có một ngọn lửa bí ẩn tên là lửa sấm Đại Đạo, đó là ngọn lửa kỳ lạ xếp thứ ba trong Đăng Thiên Vực. Đăng Thiên Vực có Lôi Kiếp, ngọn lửa này được sinh ra trong Lôi Kiếp, sau khi trải qua rửa tội và được tôi luyện bởi Lôi Kiếp sẽ sinh ra linh trí, sau đó tiến hóa, uy lực cực kỳ đáng sợ, ngọn lửa này thế mà lại nằm trong tay Binh Chủ”.Lửa sấm Đại Đạo.Diệp Quân quay đầu nhìn Binh Chủ ở đằng xa, lúc này quanh người Binh Chủ là ngọn lửa hừng hực, thời không giữa đất trời cũng chịu không nổi, bắt đầu tan ra từng chút, cực kỳ đáng sợ.Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, vẻ mặt bình tĩnh như nước.Binh Chủ bỗng tiến lên một bước, một ngọn lửa bỗng lao lên trời từ trong người ông ta, dung hợp với cột sấm, trong thoáng chốc khu vực chỗ ông ta và Bát điện chủ biến thành biển lửa, lúc này trời đất bị thiêu đốt thành tro tàn.Mấy người Diệp Quân vội lùi về sau cách xa khu vực đen tối đó.

Vẻ mặt Cương Chủ cực kỳ nghiêm trọng, cánh tay phải ông ta đã nứt thành hình mạng nhện.

Lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh sợ, ông ta là thể tu, thế nhưng vừa rồi đối đầu trực diện lại không thể chiếm ưu thế.

Lúc này sắc mặt mấy người Đạo Quân cũng trở nên nghiêm trọng.

Thực lực của Bát điện chủ này mạnh hơn họ nghĩ.

Bát điện chủ lạnh nhạt lướt nhìn đám người Diệp Quân, khẽ cười nói: “Chỉ có thế thôi à? Một đám người ô hợp”.

Diệp Quân định ra tay nhưng lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh hắn.

“Để ta”.

Lúc này Binh Chủ chậm rãi bước ra.

Diệp Quân nhìn Binh Chủ, Binh Chủ nghiêm túc nói: “Cậu Diệp, người này không xứng để cậu ra tay, để ta”.

Diệp Quân: “…”

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, cười nói: “Binh Chủ, ông có chắc muốn đối đầu với Ác Đạo Minh ta không?”

Binh Chủ gật đầu: “Cậu Diệp cho ta quá nhiều thứ, không thể chối từ”.

Bát điện chủ cười nói: “Ta sợ ông có mạng để kiếm nhưng không có mạng để dùng”.

Ánh mắt Binh Chủ trở nên lạnh lùng: “Vậy thì thử xem”.

Nói rồi ông ta bỗng xòe tay ra: “Nào”.

Giọng như sấm rền.

Ầm!

Chỉ thấy tinh không bỗng nứt ra, một tia chớp to như cái cột đánh thẳng xuống, cuối cùng rơi vào trong tay Binh Chủ.

Rầm!

Chỉ trong thoáng chốc, quanh người Binh Chủ xuất hiện ngọn lửa cuồng nộ của sấm sét, khí tức đáng sợ lập tức tràn ngập ra khắp nơi.

Sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.

“Lửa sấm Đại Đạo”.

Thiên Xích bên cạnh Diệp Quân nói.

Diệp Quân nhìn Thiên Xích, Thiên Xích giải thích: “Có thể cậu Diệp không biết, ở Đăng Thiên Vực có một ngọn lửa bí ẩn tên là lửa sấm Đại Đạo, đó là ngọn lửa kỳ lạ xếp thứ ba trong Đăng Thiên Vực. Đăng Thiên Vực có Lôi Kiếp, ngọn lửa này được sinh ra trong Lôi Kiếp, sau khi trải qua rửa tội và được tôi luyện bởi Lôi Kiếp sẽ sinh ra linh trí, sau đó tiến hóa, uy lực cực kỳ đáng sợ, ngọn lửa này thế mà lại nằm trong tay Binh Chủ”.

Lửa sấm Đại Đạo.

Diệp Quân quay đầu nhìn Binh Chủ ở đằng xa, lúc này quanh người Binh Chủ là ngọn lửa hừng hực, thời không giữa đất trời cũng chịu không nổi, bắt đầu tan ra từng chút, cực kỳ đáng sợ.

Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, vẻ mặt bình tĩnh như nước.

Binh Chủ bỗng tiến lên một bước, một ngọn lửa bỗng lao lên trời từ trong người ông ta, dung hợp với cột sấm, trong thoáng chốc khu vực chỗ ông ta và Bát điện chủ biến thành biển lửa, lúc này trời đất bị thiêu đốt thành tro tàn.

Mấy người Diệp Quân vội lùi về sau cách xa khu vực đen tối đó.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Vẻ mặt Cương Chủ cực kỳ nghiêm trọng, cánh tay phải ông ta đã nứt thành hình mạng nhện.Lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ kinh sợ, ông ta là thể tu, thế nhưng vừa rồi đối đầu trực diện lại không thể chiếm ưu thế.Lúc này sắc mặt mấy người Đạo Quân cũng trở nên nghiêm trọng.Thực lực của Bát điện chủ này mạnh hơn họ nghĩ.Bát điện chủ lạnh nhạt lướt nhìn đám người Diệp Quân, khẽ cười nói: “Chỉ có thế thôi à? Một đám người ô hợp”.Diệp Quân định ra tay nhưng lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh hắn.“Để ta”.Lúc này Binh Chủ chậm rãi bước ra.Diệp Quân nhìn Binh Chủ, Binh Chủ nghiêm túc nói: “Cậu Diệp, người này không xứng để cậu ra tay, để ta”.Diệp Quân: “…”Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, cười nói: “Binh Chủ, ông có chắc muốn đối đầu với Ác Đạo Minh ta không?”Binh Chủ gật đầu: “Cậu Diệp cho ta quá nhiều thứ, không thể chối từ”.Bát điện chủ cười nói: “Ta sợ ông có mạng để kiếm nhưng không có mạng để dùng”.Ánh mắt Binh Chủ trở nên lạnh lùng: “Vậy thì thử xem”.Nói rồi ông ta bỗng xòe tay ra: “Nào”.Giọng như sấm rền.Ầm!Chỉ thấy tinh không bỗng nứt ra, một tia chớp to như cái cột đánh thẳng xuống, cuối cùng rơi vào trong tay Binh Chủ.Rầm!Chỉ trong thoáng chốc, quanh người Binh Chủ xuất hiện ngọn lửa cuồng nộ của sấm sét, khí tức đáng sợ lập tức tràn ngập ra khắp nơi.Sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.“Lửa sấm Đại Đạo”.Thiên Xích bên cạnh Diệp Quân nói.Diệp Quân nhìn Thiên Xích, Thiên Xích giải thích: “Có thể cậu Diệp không biết, ở Đăng Thiên Vực có một ngọn lửa bí ẩn tên là lửa sấm Đại Đạo, đó là ngọn lửa kỳ lạ xếp thứ ba trong Đăng Thiên Vực. Đăng Thiên Vực có Lôi Kiếp, ngọn lửa này được sinh ra trong Lôi Kiếp, sau khi trải qua rửa tội và được tôi luyện bởi Lôi Kiếp sẽ sinh ra linh trí, sau đó tiến hóa, uy lực cực kỳ đáng sợ, ngọn lửa này thế mà lại nằm trong tay Binh Chủ”.Lửa sấm Đại Đạo.Diệp Quân quay đầu nhìn Binh Chủ ở đằng xa, lúc này quanh người Binh Chủ là ngọn lửa hừng hực, thời không giữa đất trời cũng chịu không nổi, bắt đầu tan ra từng chút, cực kỳ đáng sợ.Bát điện chủ nhìn chằm chằm Binh Chủ, vẻ mặt bình tĩnh như nước.Binh Chủ bỗng tiến lên một bước, một ngọn lửa bỗng lao lên trời từ trong người ông ta, dung hợp với cột sấm, trong thoáng chốc khu vực chỗ ông ta và Bát điện chủ biến thành biển lửa, lúc này trời đất bị thiêu đốt thành tro tàn.Mấy người Diệp Quân vội lùi về sau cách xa khu vực đen tối đó.

Chương 3750