Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3761

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Tia sáng vàng nổ tung, Từ Thiên bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại cơ thể ông ta lại nứt ra, máu b ắn ra tung tóe.Cả người Từ Thiên tê dại.Diệp Quân ở đằng xa như cảm nhận được gì, quay phắt người lại đỡ một nhát kiếm.Vụt!Sau khi kiếm quang bị đánh vỡ, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại thì cơ thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.“Cẩn thận!”Lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Đây là con thú của gã, gã không phải là con người thuần”.Cô ta vừa dứt lời, Bát điện chủ lại xông đến Diệp Quân.Đồng tử Diệp Quân co rụt lại, hắn cầm kiếm để dọc giữa trán, vô số kiếm ý trong người trào ra như thủy triều, thoáng chốc hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.Vèo!Hàng ngàn kiếm quang tuôn ra.Nhưng ngay lập tức…Vụt!Vô số kiếm quang bị đánh vỡ, cả người Diệp Quân bị chấn động văng ra xa vạn trượng.Lúc này Bát điện chủ ở phía xa bỗng đánh ra một quyền.Rầm!Rất nhiều thời không bị tiêu diệt.Diệp Quân lại lùi về sau cả vạn trượng.Vừa dừng lại, khóe miệng hắn chảy máu.Ngay lúc này Hoàng Sơn Ảnh như cảm nhận được gì, cô ta biến sắc: “Cẩn thận”.Cô ta vừa dứt lời, một hư ảnh xuất hiện phía sau Diệp Quân, sau đó tia sáng đâm vào giữa lưng Diệp Quân.“Ôi vãi!”Thấy thế Từ Thiên trợn to mắt, mặc kệ cơ thể đang bị nứt ra đó lao đến chỗ Diệp Quân đang đứng.Vừa lao đến vừa nôn ra máu.Khi nhìn thấy Diệp Quân bị đánh lén, mọi người đều biến sắc.Nếu Diệp Quân chết, mọi thứ họ làm đều phí công thật sự, không chỉ thế, họ còn đắc tội với thế lực lớn mạnh Ác Đạo Minh.Lúc này mấy người Thiên Xích lòng đã nguội lạnh.Đạo Quân và Nguyên Tướng lại vô cùng sợ hãi, bọn họ cũng giống Từ Thiên, lao thẳng về phía Diệp Quân.Ngay lúc này trong người Diệp Quân bỗng vang lên tiếng rồng gầm, sau đó uy lực rồng đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong người hắn.Rầm!Người đồ đen bí ẩn phía sau Diệp Quân bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.

Tia sáng vàng nổ tung, Từ Thiên bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại cơ thể ông ta lại nứt ra, máu b ắn ra tung tóe.

Cả người Từ Thiên tê dại.

Diệp Quân ở đằng xa như cảm nhận được gì, quay phắt người lại đỡ một nhát kiếm.

Vụt!

Sau khi kiếm quang bị đánh vỡ, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại thì cơ thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.

“Cẩn thận!”

Lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Đây là con thú của gã, gã không phải là con người thuần”.

Cô ta vừa dứt lời, Bát điện chủ lại xông đến Diệp Quân.

Đồng tử Diệp Quân co rụt lại, hắn cầm kiếm để dọc giữa trán, vô số kiếm ý trong người trào ra như thủy triều, thoáng chốc hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.

Vèo!

Hàng ngàn kiếm quang tuôn ra.

Nhưng ngay lập tức…

Vụt!

Vô số kiếm quang bị đánh vỡ, cả người Diệp Quân bị chấn động văng ra xa vạn trượng.

Lúc này Bát điện chủ ở phía xa bỗng đánh ra một quyền.

Rầm!

Rất nhiều thời không bị tiêu diệt.

Diệp Quân lại lùi về sau cả vạn trượng.

Vừa dừng lại, khóe miệng hắn chảy máu.

Ngay lúc này Hoàng Sơn Ảnh như cảm nhận được gì, cô ta biến sắc: “Cẩn thận”.

Cô ta vừa dứt lời, một hư ảnh xuất hiện phía sau Diệp Quân, sau đó tia sáng đâm vào giữa lưng Diệp Quân.

“Ôi vãi!”

Thấy thế Từ Thiên trợn to mắt, mặc kệ cơ thể đang bị nứt ra đó lao đến chỗ Diệp Quân đang đứng.

Vừa lao đến vừa nôn ra máu.

Khi nhìn thấy Diệp Quân bị đánh lén, mọi người đều biến sắc.

Nếu Diệp Quân chết, mọi thứ họ làm đều phí công thật sự, không chỉ thế, họ còn đắc tội với thế lực lớn mạnh Ác Đạo Minh.

Lúc này mấy người Thiên Xích lòng đã nguội lạnh.

Đạo Quân và Nguyên Tướng lại vô cùng sợ hãi, bọn họ cũng giống Từ Thiên, lao thẳng về phía Diệp Quân.

Ngay lúc này trong người Diệp Quân bỗng vang lên tiếng rồng gầm, sau đó uy lực rồng đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong người hắn.

Rầm!

Người đồ đen bí ẩn phía sau Diệp Quân bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Tia sáng vàng nổ tung, Từ Thiên bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại cơ thể ông ta lại nứt ra, máu b ắn ra tung tóe.Cả người Từ Thiên tê dại.Diệp Quân ở đằng xa như cảm nhận được gì, quay phắt người lại đỡ một nhát kiếm.Vụt!Sau khi kiếm quang bị đánh vỡ, Diệp Quân bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại thì cơ thể hắn cũng xuất hiện vết nứt.“Cẩn thận!”Lúc này trong đầu Diệp Quân bỗng vang lên giọng của Hoành Sơn Ảnh: “Đây là con thú của gã, gã không phải là con người thuần”.Cô ta vừa dứt lời, Bát điện chủ lại xông đến Diệp Quân.Đồng tử Diệp Quân co rụt lại, hắn cầm kiếm để dọc giữa trán, vô số kiếm ý trong người trào ra như thủy triều, thoáng chốc hai tay hắn cầm kiếm chém một nhát.Vèo!Hàng ngàn kiếm quang tuôn ra.Nhưng ngay lập tức…Vụt!Vô số kiếm quang bị đánh vỡ, cả người Diệp Quân bị chấn động văng ra xa vạn trượng.Lúc này Bát điện chủ ở phía xa bỗng đánh ra một quyền.Rầm!Rất nhiều thời không bị tiêu diệt.Diệp Quân lại lùi về sau cả vạn trượng.Vừa dừng lại, khóe miệng hắn chảy máu.Ngay lúc này Hoàng Sơn Ảnh như cảm nhận được gì, cô ta biến sắc: “Cẩn thận”.Cô ta vừa dứt lời, một hư ảnh xuất hiện phía sau Diệp Quân, sau đó tia sáng đâm vào giữa lưng Diệp Quân.“Ôi vãi!”Thấy thế Từ Thiên trợn to mắt, mặc kệ cơ thể đang bị nứt ra đó lao đến chỗ Diệp Quân đang đứng.Vừa lao đến vừa nôn ra máu.Khi nhìn thấy Diệp Quân bị đánh lén, mọi người đều biến sắc.Nếu Diệp Quân chết, mọi thứ họ làm đều phí công thật sự, không chỉ thế, họ còn đắc tội với thế lực lớn mạnh Ác Đạo Minh.Lúc này mấy người Thiên Xích lòng đã nguội lạnh.Đạo Quân và Nguyên Tướng lại vô cùng sợ hãi, bọn họ cũng giống Từ Thiên, lao thẳng về phía Diệp Quân.Ngay lúc này trong người Diệp Quân bỗng vang lên tiếng rồng gầm, sau đó uy lực rồng đáng sợ cuồn cuộn lao ra từ trong người hắn.Rầm!Người đồ đen bí ẩn phía sau Diệp Quân bị chấn động lùi về sau cả ngàn trượng.

Chương 3761