“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3622: C3622: Như vậy cũng tốt
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Lâm huynh, sao huynh lại đi cùng người này?”La Chấn bí mật truyền âm, không hỏi thẳng trước mặt, nhắc nhở Lâm Nhất cảnh giác người này.“Lúc trước tranh đoạt Hỏa Diệu Chi Linh, hắn ta đã một mình áp đảo mấy nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao. Với lại hắn ta cũng không phải người của giới vực cấp cao, hình như cũng đến từ giới vực cấp thấp nào đó giống như huynh. Lai lịch của hắn ta còn bí ẩn, trước đây ta từng đánh nhau với hắn ta một lần, cũng không chiếm được lợi thế gì”.AdvertisementKhông phải người của giới vực cấp cao?Lâm Nhất nhìn Trần Tầm bên cạnh mình bằng ánh mắt kì quái, lúc trước người này còn cười nhạo hắn đến từ giới vực cấp thấp, định sẵn không thể tranh tài với đám người La Chấn.Trần Tầm trông vẫn bình thản, không có dao động gì, bình tĩnh trò chuyện về tình hình trước mắt với mấy người họ.Advertisement“Mọi người đều rất bất mãn, mười mấy điểm tụ tập quanh đây thương lượng ba ngày sau cùng nhau phá cửa, không tin đám người này có thể ngăn tất cả mọi người!”, Tần Lâm nói với giọng hơi bực dọc.Trước đó ba người muốn rời khỏi cao nguyên Hoàng Sa cũng bị chặn lại.Nhóm La Chấn cũng là người có tên trên bảng Thông Thiên, kết quả họ lại không nể mặt mũi gì, có thể nói là rất uất ức.Lâm Nhất nghĩ thầm trong lòng, xem ra cũng giống với Trần Tầm đã nói, những người bị kẹt ở cao nguyên Hoàng Sa đều rất bất mãn.Như vậy cũng tốt.Hắn không biết rõ rốt cuộc người của mười phương chiến giới có thực lực mạnh đến đâu. Lâm Nhất có lá bài tẩy, nhưng hắn không muốn gây xung đột vào lúc này.Nhìn ba người nhóm La Chấn giận mà không dám nói gì, hắn cũng biết được đại khái rằng yêu nghiệt ở mười phương chiến giới này quả thật rất đáng sợ.Đương nhiên, nếu giống như trong lời đồn.Đám người này phong toả cao nguyên Hoàng Sa đúng thật có liên quan đến hắn, Lâm Nhất cũng không sợ chút nào.Ba ngày sau, tất cả mọi người ở các điểm tụ tập đều tràn ra ngoài, đám đông có khoảng chừng mấy vạn người. Nhóm Lâm Nhất cũng trà trộn trong đó, đội ngũ đông nghịt tập hợp từ nhiều giới vực khác nhau, những người có thể đi đến được đây đều sẽ có thực lực không quá yếu.Mấy vạn người tập trung, có thể nói là một thế lực khá khổng lồ.Rất khó tưởng tượng sẽ có người dám chặn đường nhiều nhân tài kiệt xuất như vậy.“Cũng không biết đám người trên cấm kỵ này đang tìm ai... Làm người ta hoang mang quá đi”.“Đã từng có người xông vào và chết rất thảm, thái độ của họ rất cương quyết, rất nhiều người trên bảng Thông Thiên cũng bị mắc kẹt”.“Nghe nói có liên quan đến Táng Hoa Kiếm Ma thì phải?”“Nói nhỏ thôi, nếu Táng Hoa Kiếm Ma này đang lẫn trong đám đông thật thì ngươi cũng sẽ mất mạng. Đây là cao thủ từng một kiếm chém chết ba nhân tài kiệt xuất bảng Thông Thiên đấy!”Đội ngũ rất đông đảo, khí thế cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng khi nói chuyện với nhau họ vẫn lo lắng, sợ hãi những kẻ trên cấm kỵ kia.Lâm Nhất cạn lời, nghe nhiều tin đồn quá, chính hắn cũng nghi ngờ không biết có liên quan đến mình thật hay không.Vào lúc này, hắn nhìn thấy một bóng người trong đám đông, con ngươi đột nhiên co rụt lại. Hắn nhìn sang La Chấn, đối phương cũng phát hiện người nọ, mặt chợt biến sắc, ra hiệu cho Lâm Nhất đừng lên tiếng.Lâm Nhất nhìn thấy “người quen” này, lúc này trạng thái của người nọ vô cùng kì quặc.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Lâm huynh, sao huynh lại đi cùng người này?”La Chấn bí mật truyền âm, không hỏi thẳng trước mặt, nhắc nhở Lâm Nhất cảnh giác người này.“Lúc trước tranh đoạt Hỏa Diệu Chi Linh, hắn ta đã một mình áp đảo mấy nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao. Với lại hắn ta cũng không phải người của giới vực cấp cao, hình như cũng đến từ giới vực cấp thấp nào đó giống như huynh. Lai lịch của hắn ta còn bí ẩn, trước đây ta từng đánh nhau với hắn ta một lần, cũng không chiếm được lợi thế gì”.AdvertisementKhông phải người của giới vực cấp cao?Lâm Nhất nhìn Trần Tầm bên cạnh mình bằng ánh mắt kì quái, lúc trước người này còn cười nhạo hắn đến từ giới vực cấp thấp, định sẵn không thể tranh tài với đám người La Chấn.Trần Tầm trông vẫn bình thản, không có dao động gì, bình tĩnh trò chuyện về tình hình trước mắt với mấy người họ.Advertisement“Mọi người đều rất bất mãn, mười mấy điểm tụ tập quanh đây thương lượng ba ngày sau cùng nhau phá cửa, không tin đám người này có thể ngăn tất cả mọi người!”, Tần Lâm nói với giọng hơi bực dọc.Trước đó ba người muốn rời khỏi cao nguyên Hoàng Sa cũng bị chặn lại.Nhóm La Chấn cũng là người có tên trên bảng Thông Thiên, kết quả họ lại không nể mặt mũi gì, có thể nói là rất uất ức.Lâm Nhất nghĩ thầm trong lòng, xem ra cũng giống với Trần Tầm đã nói, những người bị kẹt ở cao nguyên Hoàng Sa đều rất bất mãn.Như vậy cũng tốt.Hắn không biết rõ rốt cuộc người của mười phương chiến giới có thực lực mạnh đến đâu. Lâm Nhất có lá bài tẩy, nhưng hắn không muốn gây xung đột vào lúc này.Nhìn ba người nhóm La Chấn giận mà không dám nói gì, hắn cũng biết được đại khái rằng yêu nghiệt ở mười phương chiến giới này quả thật rất đáng sợ.Đương nhiên, nếu giống như trong lời đồn.Đám người này phong toả cao nguyên Hoàng Sa đúng thật có liên quan đến hắn, Lâm Nhất cũng không sợ chút nào.Ba ngày sau, tất cả mọi người ở các điểm tụ tập đều tràn ra ngoài, đám đông có khoảng chừng mấy vạn người. Nhóm Lâm Nhất cũng trà trộn trong đó, đội ngũ đông nghịt tập hợp từ nhiều giới vực khác nhau, những người có thể đi đến được đây đều sẽ có thực lực không quá yếu.Mấy vạn người tập trung, có thể nói là một thế lực khá khổng lồ.Rất khó tưởng tượng sẽ có người dám chặn đường nhiều nhân tài kiệt xuất như vậy.“Cũng không biết đám người trên cấm kỵ này đang tìm ai... Làm người ta hoang mang quá đi”.“Đã từng có người xông vào và chết rất thảm, thái độ của họ rất cương quyết, rất nhiều người trên bảng Thông Thiên cũng bị mắc kẹt”.“Nghe nói có liên quan đến Táng Hoa Kiếm Ma thì phải?”“Nói nhỏ thôi, nếu Táng Hoa Kiếm Ma này đang lẫn trong đám đông thật thì ngươi cũng sẽ mất mạng. Đây là cao thủ từng một kiếm chém chết ba nhân tài kiệt xuất bảng Thông Thiên đấy!”Đội ngũ rất đông đảo, khí thế cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng khi nói chuyện với nhau họ vẫn lo lắng, sợ hãi những kẻ trên cấm kỵ kia.Lâm Nhất cạn lời, nghe nhiều tin đồn quá, chính hắn cũng nghi ngờ không biết có liên quan đến mình thật hay không.Vào lúc này, hắn nhìn thấy một bóng người trong đám đông, con ngươi đột nhiên co rụt lại. Hắn nhìn sang La Chấn, đối phương cũng phát hiện người nọ, mặt chợt biến sắc, ra hiệu cho Lâm Nhất đừng lên tiếng.Lâm Nhất nhìn thấy “người quen” này, lúc này trạng thái của người nọ vô cùng kì quặc.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Lâm huynh, sao huynh lại đi cùng người này?”La Chấn bí mật truyền âm, không hỏi thẳng trước mặt, nhắc nhở Lâm Nhất cảnh giác người này.“Lúc trước tranh đoạt Hỏa Diệu Chi Linh, hắn ta đã một mình áp đảo mấy nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao. Với lại hắn ta cũng không phải người của giới vực cấp cao, hình như cũng đến từ giới vực cấp thấp nào đó giống như huynh. Lai lịch của hắn ta còn bí ẩn, trước đây ta từng đánh nhau với hắn ta một lần, cũng không chiếm được lợi thế gì”.AdvertisementKhông phải người của giới vực cấp cao?Lâm Nhất nhìn Trần Tầm bên cạnh mình bằng ánh mắt kì quái, lúc trước người này còn cười nhạo hắn đến từ giới vực cấp thấp, định sẵn không thể tranh tài với đám người La Chấn.Trần Tầm trông vẫn bình thản, không có dao động gì, bình tĩnh trò chuyện về tình hình trước mắt với mấy người họ.Advertisement“Mọi người đều rất bất mãn, mười mấy điểm tụ tập quanh đây thương lượng ba ngày sau cùng nhau phá cửa, không tin đám người này có thể ngăn tất cả mọi người!”, Tần Lâm nói với giọng hơi bực dọc.Trước đó ba người muốn rời khỏi cao nguyên Hoàng Sa cũng bị chặn lại.Nhóm La Chấn cũng là người có tên trên bảng Thông Thiên, kết quả họ lại không nể mặt mũi gì, có thể nói là rất uất ức.Lâm Nhất nghĩ thầm trong lòng, xem ra cũng giống với Trần Tầm đã nói, những người bị kẹt ở cao nguyên Hoàng Sa đều rất bất mãn.Như vậy cũng tốt.Hắn không biết rõ rốt cuộc người của mười phương chiến giới có thực lực mạnh đến đâu. Lâm Nhất có lá bài tẩy, nhưng hắn không muốn gây xung đột vào lúc này.Nhìn ba người nhóm La Chấn giận mà không dám nói gì, hắn cũng biết được đại khái rằng yêu nghiệt ở mười phương chiến giới này quả thật rất đáng sợ.Đương nhiên, nếu giống như trong lời đồn.Đám người này phong toả cao nguyên Hoàng Sa đúng thật có liên quan đến hắn, Lâm Nhất cũng không sợ chút nào.Ba ngày sau, tất cả mọi người ở các điểm tụ tập đều tràn ra ngoài, đám đông có khoảng chừng mấy vạn người. Nhóm Lâm Nhất cũng trà trộn trong đó, đội ngũ đông nghịt tập hợp từ nhiều giới vực khác nhau, những người có thể đi đến được đây đều sẽ có thực lực không quá yếu.Mấy vạn người tập trung, có thể nói là một thế lực khá khổng lồ.Rất khó tưởng tượng sẽ có người dám chặn đường nhiều nhân tài kiệt xuất như vậy.“Cũng không biết đám người trên cấm kỵ này đang tìm ai... Làm người ta hoang mang quá đi”.“Đã từng có người xông vào và chết rất thảm, thái độ của họ rất cương quyết, rất nhiều người trên bảng Thông Thiên cũng bị mắc kẹt”.“Nghe nói có liên quan đến Táng Hoa Kiếm Ma thì phải?”“Nói nhỏ thôi, nếu Táng Hoa Kiếm Ma này đang lẫn trong đám đông thật thì ngươi cũng sẽ mất mạng. Đây là cao thủ từng một kiếm chém chết ba nhân tài kiệt xuất bảng Thông Thiên đấy!”Đội ngũ rất đông đảo, khí thế cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng khi nói chuyện với nhau họ vẫn lo lắng, sợ hãi những kẻ trên cấm kỵ kia.Lâm Nhất cạn lời, nghe nhiều tin đồn quá, chính hắn cũng nghi ngờ không biết có liên quan đến mình thật hay không.Vào lúc này, hắn nhìn thấy một bóng người trong đám đông, con ngươi đột nhiên co rụt lại. Hắn nhìn sang La Chấn, đối phương cũng phát hiện người nọ, mặt chợt biến sắc, ra hiệu cho Lâm Nhất đừng lên tiếng.Lâm Nhất nhìn thấy “người quen” này, lúc này trạng thái của người nọ vô cùng kì quặc.