“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3636: C3636: Quá đáng lắm rồi
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhMọi người còn chưa kịp hiểu hàm ý trong câu nói của Lâm Nhất, hắn đã ném chiếc mũ rộng vành trong tay đi, ầm! Chiếc mũ rộng vành kia di chuyển phát ra kiếm ý kinh khủng, toả kim quang lấp lánh, hắn như vừa ném ra một vầng mặt trời.Trong tích tắc, chiếc mũ rộng vành này cuốn theo sát ý vô tận bay xuyên qua không khí.Mặt hai người chợt biến sắc, họ vội vàng ra tay, mỗi người tung một chưởng đẩu chiếc mũ toả kim quang này ra xa trăm thước.Sát ý và kiếm ý ẩn chứa trong chiếc mũ rộng vành kia quá mạnh, không thể tưởng tượng được khi nó tới gần sẽ bộc phát uy lực như thế nào.Hộp đựng kiếm mở ra, lòng bàn tay của Lâm Nhất hiện lên cổ ấn Thần Dương, hắn đưa tay cầm lấy Táng Hoa, kiếm như sấm chớp xẹt qua trước mắt.Táng Hoa ra khỏi vỏ, dị tượng vĩ đại xuất hiện, biển mây mênh mông bất tận bị tia kiếm quang này chém thành hai nửa.Một vầng mặt trời bay vút lên trời từ sau lưng Lâm Nhất, ánh hào quang đỏ rực lập tức phủ kín vùng trời kia.Nhật Diệu Thần Kiếm, Bát Vân Kiến Nhật!Cao nguyên Hoàng Sa rộng hàng vạn dặm, bị bụi mù bao phủ quanh năm, nhưng hôm nay lại xuất hiện mặt trời.Ánh mắt mọi người vô cùng kinh ngạc, họ nhìn thấy một vầng mặt trời toả ra hào quang tại đất bằng, ánh hào quang ấy làm cho những hạt bụi đều biến thành cát vàng, chiếu sáng rực rỡ.Kiếm ý mạnh mẽ trên người Lâm Nhất không ngừng tăng vọt, nó đang thiêu đốt như một ngọn lửa thánh.Vèo!Khi mặt trời chiếu sáng, thiếu niên áo xanh đứng trên hộp đựng kiếm biến thành khí thế Kim Ô xông về phía Mạc Huyền và Hàn Lôi.Khí thế ấy thẳng tiến không lùi, chứa đựng khí phách vương giả, liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.“Chủ động tấn công, hắn muốn trấn áp Huyền Lôi song kiếm sao?”“Điều này thật đáng sợ, Huyền Lôi song kiếm là yêu nghiệt Chiến giới, tồn tại cấm kỵ đấy...”“Quá điên cuồng”.Tất cả mọi người đều bị hình ảnh trước mặt làm cho kinh hãi, có cảm giác như thần thoại Chiến giới vô địch đã mơ hồ bị phá vỡ.“Ngươi muốn chết sao?”Huyền Lôi song kiếm đang ngăn cản mũ rộng vành, vừa thấy Lâm Nhất chủ động tấn công thì trong mắt lập tức thoáng qua vẻ tàn nhẫn.Quá đáng lắm rồi!Hắn thật sự cho rằng Huyền Lôi song kiếm có thể tuỳ ý ức hiếp sao? Thế thì hắn đã quá coi thường thực lực của chiến giới Thiên Càn rồi đó!Hai người nổi giận, trên người mỗi người b ắn ra khí thế đáng sợ đánh nát chiếc mũ rộng vành toả năng lượng mạnh mẽ cách đó trăm thước.Bùm!Chiếc mũ lập tức nổ tung, tựa như một ngọn núi cao nổ tung ngay dưới mặt đất bằng, tạo ra những đốm lửa vô cùng đáng sợ.“Đừng giữ lại sức, hôm nay hắn cần phải chết!”Hàn Lôi và Mạc Huyền nhìn Lâm Nhất đang lao tới, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc. Hai tay họ kết thành một ấn ký cổ xưa nào đó, cùng với sự thay đổi của ấn ký, chân nguyên phun trào trong bốn vùng khí hải lập tức sôi sùng sục.Phù văn lôi đình trôi nổi trong vùng khí hải đột nhiên nở rộ rồi bốc cháy, trông như một loài hoa cổ xưa.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhMọi người còn chưa kịp hiểu hàm ý trong câu nói của Lâm Nhất, hắn đã ném chiếc mũ rộng vành trong tay đi, ầm! Chiếc mũ rộng vành kia di chuyển phát ra kiếm ý kinh khủng, toả kim quang lấp lánh, hắn như vừa ném ra một vầng mặt trời.Trong tích tắc, chiếc mũ rộng vành này cuốn theo sát ý vô tận bay xuyên qua không khí.Mặt hai người chợt biến sắc, họ vội vàng ra tay, mỗi người tung một chưởng đẩu chiếc mũ toả kim quang này ra xa trăm thước.Sát ý và kiếm ý ẩn chứa trong chiếc mũ rộng vành kia quá mạnh, không thể tưởng tượng được khi nó tới gần sẽ bộc phát uy lực như thế nào.Hộp đựng kiếm mở ra, lòng bàn tay của Lâm Nhất hiện lên cổ ấn Thần Dương, hắn đưa tay cầm lấy Táng Hoa, kiếm như sấm chớp xẹt qua trước mắt.Táng Hoa ra khỏi vỏ, dị tượng vĩ đại xuất hiện, biển mây mênh mông bất tận bị tia kiếm quang này chém thành hai nửa.Một vầng mặt trời bay vút lên trời từ sau lưng Lâm Nhất, ánh hào quang đỏ rực lập tức phủ kín vùng trời kia.Nhật Diệu Thần Kiếm, Bát Vân Kiến Nhật!Cao nguyên Hoàng Sa rộng hàng vạn dặm, bị bụi mù bao phủ quanh năm, nhưng hôm nay lại xuất hiện mặt trời.Ánh mắt mọi người vô cùng kinh ngạc, họ nhìn thấy một vầng mặt trời toả ra hào quang tại đất bằng, ánh hào quang ấy làm cho những hạt bụi đều biến thành cát vàng, chiếu sáng rực rỡ.Kiếm ý mạnh mẽ trên người Lâm Nhất không ngừng tăng vọt, nó đang thiêu đốt như một ngọn lửa thánh.Vèo!Khi mặt trời chiếu sáng, thiếu niên áo xanh đứng trên hộp đựng kiếm biến thành khí thế Kim Ô xông về phía Mạc Huyền và Hàn Lôi.Khí thế ấy thẳng tiến không lùi, chứa đựng khí phách vương giả, liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.“Chủ động tấn công, hắn muốn trấn áp Huyền Lôi song kiếm sao?”“Điều này thật đáng sợ, Huyền Lôi song kiếm là yêu nghiệt Chiến giới, tồn tại cấm kỵ đấy...”“Quá điên cuồng”.Tất cả mọi người đều bị hình ảnh trước mặt làm cho kinh hãi, có cảm giác như thần thoại Chiến giới vô địch đã mơ hồ bị phá vỡ.“Ngươi muốn chết sao?”Huyền Lôi song kiếm đang ngăn cản mũ rộng vành, vừa thấy Lâm Nhất chủ động tấn công thì trong mắt lập tức thoáng qua vẻ tàn nhẫn.Quá đáng lắm rồi!Hắn thật sự cho rằng Huyền Lôi song kiếm có thể tuỳ ý ức hiếp sao? Thế thì hắn đã quá coi thường thực lực của chiến giới Thiên Càn rồi đó!Hai người nổi giận, trên người mỗi người b ắn ra khí thế đáng sợ đánh nát chiếc mũ rộng vành toả năng lượng mạnh mẽ cách đó trăm thước.Bùm!Chiếc mũ lập tức nổ tung, tựa như một ngọn núi cao nổ tung ngay dưới mặt đất bằng, tạo ra những đốm lửa vô cùng đáng sợ.“Đừng giữ lại sức, hôm nay hắn cần phải chết!”Hàn Lôi và Mạc Huyền nhìn Lâm Nhất đang lao tới, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc. Hai tay họ kết thành một ấn ký cổ xưa nào đó, cùng với sự thay đổi của ấn ký, chân nguyên phun trào trong bốn vùng khí hải lập tức sôi sùng sục.Phù văn lôi đình trôi nổi trong vùng khí hải đột nhiên nở rộ rồi bốc cháy, trông như một loài hoa cổ xưa.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương có nội dung bằng hình ảnhMọi người còn chưa kịp hiểu hàm ý trong câu nói của Lâm Nhất, hắn đã ném chiếc mũ rộng vành trong tay đi, ầm! Chiếc mũ rộng vành kia di chuyển phát ra kiếm ý kinh khủng, toả kim quang lấp lánh, hắn như vừa ném ra một vầng mặt trời.Trong tích tắc, chiếc mũ rộng vành này cuốn theo sát ý vô tận bay xuyên qua không khí.Mặt hai người chợt biến sắc, họ vội vàng ra tay, mỗi người tung một chưởng đẩu chiếc mũ toả kim quang này ra xa trăm thước.Sát ý và kiếm ý ẩn chứa trong chiếc mũ rộng vành kia quá mạnh, không thể tưởng tượng được khi nó tới gần sẽ bộc phát uy lực như thế nào.Hộp đựng kiếm mở ra, lòng bàn tay của Lâm Nhất hiện lên cổ ấn Thần Dương, hắn đưa tay cầm lấy Táng Hoa, kiếm như sấm chớp xẹt qua trước mắt.Táng Hoa ra khỏi vỏ, dị tượng vĩ đại xuất hiện, biển mây mênh mông bất tận bị tia kiếm quang này chém thành hai nửa.Một vầng mặt trời bay vút lên trời từ sau lưng Lâm Nhất, ánh hào quang đỏ rực lập tức phủ kín vùng trời kia.Nhật Diệu Thần Kiếm, Bát Vân Kiến Nhật!Cao nguyên Hoàng Sa rộng hàng vạn dặm, bị bụi mù bao phủ quanh năm, nhưng hôm nay lại xuất hiện mặt trời.Ánh mắt mọi người vô cùng kinh ngạc, họ nhìn thấy một vầng mặt trời toả ra hào quang tại đất bằng, ánh hào quang ấy làm cho những hạt bụi đều biến thành cát vàng, chiếu sáng rực rỡ.Kiếm ý mạnh mẽ trên người Lâm Nhất không ngừng tăng vọt, nó đang thiêu đốt như một ngọn lửa thánh.Vèo!Khi mặt trời chiếu sáng, thiếu niên áo xanh đứng trên hộp đựng kiếm biến thành khí thế Kim Ô xông về phía Mạc Huyền và Hàn Lôi.Khí thế ấy thẳng tiến không lùi, chứa đựng khí phách vương giả, liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt.“Chủ động tấn công, hắn muốn trấn áp Huyền Lôi song kiếm sao?”“Điều này thật đáng sợ, Huyền Lôi song kiếm là yêu nghiệt Chiến giới, tồn tại cấm kỵ đấy...”“Quá điên cuồng”.Tất cả mọi người đều bị hình ảnh trước mặt làm cho kinh hãi, có cảm giác như thần thoại Chiến giới vô địch đã mơ hồ bị phá vỡ.“Ngươi muốn chết sao?”Huyền Lôi song kiếm đang ngăn cản mũ rộng vành, vừa thấy Lâm Nhất chủ động tấn công thì trong mắt lập tức thoáng qua vẻ tàn nhẫn.Quá đáng lắm rồi!Hắn thật sự cho rằng Huyền Lôi song kiếm có thể tuỳ ý ức hiếp sao? Thế thì hắn đã quá coi thường thực lực của chiến giới Thiên Càn rồi đó!Hai người nổi giận, trên người mỗi người b ắn ra khí thế đáng sợ đánh nát chiếc mũ rộng vành toả năng lượng mạnh mẽ cách đó trăm thước.Bùm!Chiếc mũ lập tức nổ tung, tựa như một ngọn núi cao nổ tung ngay dưới mặt đất bằng, tạo ra những đốm lửa vô cùng đáng sợ.“Đừng giữ lại sức, hôm nay hắn cần phải chết!”Hàn Lôi và Mạc Huyền nhìn Lâm Nhất đang lao tới, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc. Hai tay họ kết thành một ấn ký cổ xưa nào đó, cùng với sự thay đổi của ấn ký, chân nguyên phun trào trong bốn vùng khí hải lập tức sôi sùng sục.Phù văn lôi đình trôi nổi trong vùng khí hải đột nhiên nở rộ rồi bốc cháy, trông như một loài hoa cổ xưa.