“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3709: C3709: Đây chính là uy lực của thánh linh
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mắt thường có thể thấy huyết sắc tựa như tơ từ cơ thể Lâm Nhất thẩm thấu ra ngoài, thoáng chốc, dũng mãnh lao về phía “Kim Ô” và “Ngân Hoàng”, lông vũ trên người chúng từ từ dày lên, phát ra ánh sáng bóng loáng.Quá trình này rất chậm nhưng vẫn có tiến triển rõ rệt, tuy việc cạn kiệt khí huyết rất khó chịu, nhưng nhờ vào ý chí mạnh mẽ, Lâm Nhất vẫn cố gắng chống đỡ đến cùng.Tiếng hót của đôi chim nhỏ dần trở nên vui thích.Tiếp tục!Lâm Nhất chắc chắn phương thức tu luyện của mình không có vấn đề, nên hắn cũng không kiêng kị gì nữa, chỉ cần tiếp tục như thế thì hai con chim nhỏ này rồi sẽ trở thành Thánh Linh có đủ sức chiến đấu.Ngày đầu tiên, Lâm Nhất tiêu hao 3 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 2 thước.Mỗi lần khí huyết khô cạn, Lâm Nhất sẽ hớp một ngụm Thiên Niên Hỏa, dùng thời gian ngắn nhất bổ sung khí huyết để tiếp tục tu luyện.Phương thức tu luyện bực này phải nói là cực kỳ xa xỉ, bởi Thiên Niên Hỏa uống một ngụm sẽ ít đi một ngụm.Ngày hôm sau, Lâm Nhất hao hết 4 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 4 thước.Ngày thứ ba, Lâm Nhất hao hết 5 đợt khí huyết, tốc độ biến mất lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng dần chậm lại, nhưng hai cánh đã giang ra được khoảng 8 thước, đã bắt đầu lộ ra duệ khí.Diệu dụng khác của Thiên Niên Hỏa cũng từ từ hiển lộ, cảnh giới Thiên Phách tầng ba vẫn không đổi, nhưng sau khi được Thiên Niên Hỏa tưới tắm, hoa Tinh Ma trong Khí Hải càng thêm sáng chói, cô đọng và tinh thuần, hệt như một ngôi sao lơ lửng trong Khí Hải.Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nhụy của mỗi đóa hoa Tinh Ma đều phát ra ánh sáng vàng, sản sinh khí tức thần thánh.Mỗi một chu trình tu luyện đều khiến Lâm Nhất cảm thấy toàn thân đau đớn không thôi, đặc biệt là kinh mạch có cảm giác như đứt gãy. Thiên Niên Hỏa thực sự bá đạo, mà cũng chỉ có Lâm Nhất là điên cuồng như thế, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn không cách nào chịu đựng được.Bảy ngày sau, không biết Lâm Nhất đã tiêu hao bao nhiêu lần khí huyết, lúc này, lông mao pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng cũng đã hoàn toàn biết mất, rốt cuộc hắn cũng đã tu luyện võ học Thánh Linh đến cảnh giới nhập môn.Lâm Nhất chợt đứng dậy, đợi đến khi ấn ký hoàn toàn ngưng kết, hắn lập tức tung một quyền như sấm chớp.Ầm!Kim Ô và Ngân Hoàng từ hai phía trái phải trong cơ thể hắn vọt ra, ánh sáng nhật nguyệt đồng thời bùng lên, có hai loại lực lượng chồng lên nhau, khi quyền mang được tung ra, hư không trực tiếp bị nện vỡ, mặt đất cũng chao nghiêng.Ầm ầm!Trên người Kim Ô và Ngân Hoàng toát ra uy áp cổ xưa, dưới uy áp bực này, hư không vốn đã bị chấn vỡ lại bắt đầu trở nên vặn vẹo.Đây chính là uy lực của Thánh Linh!Từ ngoài nhìn vào sẽ thấy Lâm Nhất đắm mình giữa thánh huy mờ ảo, cả người hắn được bao phủ bởi hào quang, toát lên khí phách khó có thể nhìn thẳng được. Song linh cùng bay lên, dường như bầu trời cũng bị xốc lên, đây vốn chỉ là lực lượng từ một quyền rất bình thường, vậy mà uy năng bộc phát ra lại không cách nào tưởng tượng được.Nếu tính toán kỹ lưỡng thì… một quyền này tương đương với uy năng phát ra từ chín thức Nhật Diệu Thần Quyền xếp chồng lên nhau.“Đây chỉ mới là miễn cưỡng nhập môn mà thôi, nếu thật sự tu luyện đến cảnh giới tiểu thành thì võ học Tạo Hóa không cách nào sánh được với võ học Thánh Linh… bởi lẽ hai thứ vỗn không cùng một khái niệm”.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mắt thường có thể thấy huyết sắc tựa như tơ từ cơ thể Lâm Nhất thẩm thấu ra ngoài, thoáng chốc, dũng mãnh lao về phía “Kim Ô” và “Ngân Hoàng”, lông vũ trên người chúng từ từ dày lên, phát ra ánh sáng bóng loáng.Quá trình này rất chậm nhưng vẫn có tiến triển rõ rệt, tuy việc cạn kiệt khí huyết rất khó chịu, nhưng nhờ vào ý chí mạnh mẽ, Lâm Nhất vẫn cố gắng chống đỡ đến cùng.Tiếng hót của đôi chim nhỏ dần trở nên vui thích.Tiếp tục!Lâm Nhất chắc chắn phương thức tu luyện của mình không có vấn đề, nên hắn cũng không kiêng kị gì nữa, chỉ cần tiếp tục như thế thì hai con chim nhỏ này rồi sẽ trở thành Thánh Linh có đủ sức chiến đấu.Ngày đầu tiên, Lâm Nhất tiêu hao 3 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 2 thước.Mỗi lần khí huyết khô cạn, Lâm Nhất sẽ hớp một ngụm Thiên Niên Hỏa, dùng thời gian ngắn nhất bổ sung khí huyết để tiếp tục tu luyện.Phương thức tu luyện bực này phải nói là cực kỳ xa xỉ, bởi Thiên Niên Hỏa uống một ngụm sẽ ít đi một ngụm.Ngày hôm sau, Lâm Nhất hao hết 4 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 4 thước.Ngày thứ ba, Lâm Nhất hao hết 5 đợt khí huyết, tốc độ biến mất lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng dần chậm lại, nhưng hai cánh đã giang ra được khoảng 8 thước, đã bắt đầu lộ ra duệ khí.Diệu dụng khác của Thiên Niên Hỏa cũng từ từ hiển lộ, cảnh giới Thiên Phách tầng ba vẫn không đổi, nhưng sau khi được Thiên Niên Hỏa tưới tắm, hoa Tinh Ma trong Khí Hải càng thêm sáng chói, cô đọng và tinh thuần, hệt như một ngôi sao lơ lửng trong Khí Hải.Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nhụy của mỗi đóa hoa Tinh Ma đều phát ra ánh sáng vàng, sản sinh khí tức thần thánh.Mỗi một chu trình tu luyện đều khiến Lâm Nhất cảm thấy toàn thân đau đớn không thôi, đặc biệt là kinh mạch có cảm giác như đứt gãy. Thiên Niên Hỏa thực sự bá đạo, mà cũng chỉ có Lâm Nhất là điên cuồng như thế, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn không cách nào chịu đựng được.Bảy ngày sau, không biết Lâm Nhất đã tiêu hao bao nhiêu lần khí huyết, lúc này, lông mao pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng cũng đã hoàn toàn biết mất, rốt cuộc hắn cũng đã tu luyện võ học Thánh Linh đến cảnh giới nhập môn.Lâm Nhất chợt đứng dậy, đợi đến khi ấn ký hoàn toàn ngưng kết, hắn lập tức tung một quyền như sấm chớp.Ầm!Kim Ô và Ngân Hoàng từ hai phía trái phải trong cơ thể hắn vọt ra, ánh sáng nhật nguyệt đồng thời bùng lên, có hai loại lực lượng chồng lên nhau, khi quyền mang được tung ra, hư không trực tiếp bị nện vỡ, mặt đất cũng chao nghiêng.Ầm ầm!Trên người Kim Ô và Ngân Hoàng toát ra uy áp cổ xưa, dưới uy áp bực này, hư không vốn đã bị chấn vỡ lại bắt đầu trở nên vặn vẹo.Đây chính là uy lực của Thánh Linh!Từ ngoài nhìn vào sẽ thấy Lâm Nhất đắm mình giữa thánh huy mờ ảo, cả người hắn được bao phủ bởi hào quang, toát lên khí phách khó có thể nhìn thẳng được. Song linh cùng bay lên, dường như bầu trời cũng bị xốc lên, đây vốn chỉ là lực lượng từ một quyền rất bình thường, vậy mà uy năng bộc phát ra lại không cách nào tưởng tượng được.Nếu tính toán kỹ lưỡng thì… một quyền này tương đương với uy năng phát ra từ chín thức Nhật Diệu Thần Quyền xếp chồng lên nhau.“Đây chỉ mới là miễn cưỡng nhập môn mà thôi, nếu thật sự tu luyện đến cảnh giới tiểu thành thì võ học Tạo Hóa không cách nào sánh được với võ học Thánh Linh… bởi lẽ hai thứ vỗn không cùng một khái niệm”.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Mắt thường có thể thấy huyết sắc tựa như tơ từ cơ thể Lâm Nhất thẩm thấu ra ngoài, thoáng chốc, dũng mãnh lao về phía “Kim Ô” và “Ngân Hoàng”, lông vũ trên người chúng từ từ dày lên, phát ra ánh sáng bóng loáng.Quá trình này rất chậm nhưng vẫn có tiến triển rõ rệt, tuy việc cạn kiệt khí huyết rất khó chịu, nhưng nhờ vào ý chí mạnh mẽ, Lâm Nhất vẫn cố gắng chống đỡ đến cùng.Tiếng hót của đôi chim nhỏ dần trở nên vui thích.Tiếp tục!Lâm Nhất chắc chắn phương thức tu luyện của mình không có vấn đề, nên hắn cũng không kiêng kị gì nữa, chỉ cần tiếp tục như thế thì hai con chim nhỏ này rồi sẽ trở thành Thánh Linh có đủ sức chiến đấu.Ngày đầu tiên, Lâm Nhất tiêu hao 3 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 2 thước.Mỗi lần khí huyết khô cạn, Lâm Nhất sẽ hớp một ngụm Thiên Niên Hỏa, dùng thời gian ngắn nhất bổ sung khí huyết để tiếp tục tu luyện.Phương thức tu luyện bực này phải nói là cực kỳ xa xỉ, bởi Thiên Niên Hỏa uống một ngụm sẽ ít đi một ngụm.Ngày hôm sau, Lâm Nhất hao hết 4 đợt khí huyết, lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng mất đi hai phần, hai cánh cũng giang ra được khoảng 4 thước.Ngày thứ ba, Lâm Nhất hao hết 5 đợt khí huyết, tốc độ biến mất lông vũ pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng dần chậm lại, nhưng hai cánh đã giang ra được khoảng 8 thước, đã bắt đầu lộ ra duệ khí.Diệu dụng khác của Thiên Niên Hỏa cũng từ từ hiển lộ, cảnh giới Thiên Phách tầng ba vẫn không đổi, nhưng sau khi được Thiên Niên Hỏa tưới tắm, hoa Tinh Ma trong Khí Hải càng thêm sáng chói, cô đọng và tinh thuần, hệt như một ngôi sao lơ lửng trong Khí Hải.Nếu nhìn kỹ sẽ thấy nhụy của mỗi đóa hoa Tinh Ma đều phát ra ánh sáng vàng, sản sinh khí tức thần thánh.Mỗi một chu trình tu luyện đều khiến Lâm Nhất cảm thấy toàn thân đau đớn không thôi, đặc biệt là kinh mạch có cảm giác như đứt gãy. Thiên Niên Hỏa thực sự bá đạo, mà cũng chỉ có Lâm Nhất là điên cuồng như thế, nếu đổi lại là người khác thì chắc chắn không cách nào chịu đựng được.Bảy ngày sau, không biết Lâm Nhất đã tiêu hao bao nhiêu lần khí huyết, lúc này, lông mao pha tạp trên người Kim Ô và Ngân Hoàng cũng đã hoàn toàn biết mất, rốt cuộc hắn cũng đã tu luyện võ học Thánh Linh đến cảnh giới nhập môn.Lâm Nhất chợt đứng dậy, đợi đến khi ấn ký hoàn toàn ngưng kết, hắn lập tức tung một quyền như sấm chớp.Ầm!Kim Ô và Ngân Hoàng từ hai phía trái phải trong cơ thể hắn vọt ra, ánh sáng nhật nguyệt đồng thời bùng lên, có hai loại lực lượng chồng lên nhau, khi quyền mang được tung ra, hư không trực tiếp bị nện vỡ, mặt đất cũng chao nghiêng.Ầm ầm!Trên người Kim Ô và Ngân Hoàng toát ra uy áp cổ xưa, dưới uy áp bực này, hư không vốn đã bị chấn vỡ lại bắt đầu trở nên vặn vẹo.Đây chính là uy lực của Thánh Linh!Từ ngoài nhìn vào sẽ thấy Lâm Nhất đắm mình giữa thánh huy mờ ảo, cả người hắn được bao phủ bởi hào quang, toát lên khí phách khó có thể nhìn thẳng được. Song linh cùng bay lên, dường như bầu trời cũng bị xốc lên, đây vốn chỉ là lực lượng từ một quyền rất bình thường, vậy mà uy năng bộc phát ra lại không cách nào tưởng tượng được.Nếu tính toán kỹ lưỡng thì… một quyền này tương đương với uy năng phát ra từ chín thức Nhật Diệu Thần Quyền xếp chồng lên nhau.“Đây chỉ mới là miễn cưỡng nhập môn mà thôi, nếu thật sự tu luyện đến cảnh giới tiểu thành thì võ học Tạo Hóa không cách nào sánh được với võ học Thánh Linh… bởi lẽ hai thứ vỗn không cùng một khái niệm”.