Tác giả:

Nghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một…

Chương 337

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 337miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​ÔN TRANH BỊ BẮT!Nghiên Thời Thất không hề hoảng hốt, cô chỉ nghĩ là cảnh sát tình cờ đi tới thôi. Dù sao trong này cũng không phải chỉ bàn của hai người họ có người ngồi.Nhưng…Chỉ vài giây sau, cô tận mắt chứng kiến hai cảnh sát bước tới dứt khoát đè Ôn Tranh xuống, bắt chéo hai tay cô ra sau lưng còng lại.Mọi chuyện đều rất bất ngờ.Nghiên Thời Thất ngạc nhiên đứng lên, “Đồng chí cảnh sát, các anh bắt nhầm người à?”Bọn họ bắt Ôn Tranh làm gì?!Một người trung niên liếc nhìn Nghiên Thời Thất, ánh mắt quét qua quét lại giữa cô và Ôn Tranh, sau đó híp mắt, “Hai người có quan hệ như thế nào?”Lúc này, Ôn Tranh đang bị hai người cảnh sát khống chế liền gào to lên: “Không có quan hệ gì! Không quen.”Hôm nay Ôn Tranh hơi sơ ý, không ngờ lại bị cảnh sát theo dõi.Vừa thấy cảnh sát xuất hiện là cô biết ngay bọn họ canh chừng ở đây lâu rồi. Nếu không thì họ không thể vừa đi lên đã biết cô ngồi chỗ nào.Cô làm nghề đòi nợ thuê, nói trắng ra là đòi nợ bằng bạo lực trái pháp luật.Đây là một nghề đi trên lưỡi đao, cũng không phải mới bị bắt một, hai lần.Nhưng cô không muốn liên lụy đến Nghiên Thời Thất!Cảnh sát tức giận trừng Ôn Tranh, “Câm mồm, không ai hỏi cô!” Nói xong, ông ta liền xua tay với hai người cảnh sát kia, “Đưa cô ta đi trước đi!”Ôn Tranh bị hai người cảnh sát áp giải ra khỏi quán cà phê, đẩy lên xe. Vừa ngẩng đầu nhìn lên thì cô liền im lặng.Mấy thằng nhãi trong nhà kho đều không sót mống nào, ngồi trên xe cúi đầu chờ bị xử lí.Bị bưng nguyên ổ!“Đội trưởng…” Tiểu Lục đau khổ gọi cô một tiếng.Cảnh sát đóng cửa thùng xe, cười lạnh: “Lại còn đội trưởng! Lát nữa tao xem bọn mày trò chuyện với đội trưởng của bọn tao thế nào!”Trên tầng, Nghiên Thời Thất thấy Ôn Tranh bị mang đi lại không thể làm được gì.Cô không thể ngăn cản người thi hành công vụ, chỉ có thể nhìn người cảnh sát trung niên chưa đi kia, khách sáo hỏi: “Đồng chí cảnh sát, xin hỏi cô ấy phạm tội gì?”“Uy hiếp bạo lực, đe dọa người bị hại, gây rối trật tự xã hội. Cô là gì của cô ta?”Cảnh sát nói rõ tội trạng của Ôn Tranh, Nghiên Thời Thất nghe mà đầu đầy dấu hỏi.Rốt cuộc thì Ôn Tranh làm gì vậy?Vẻ mặt của Nghiên Thời Thất mơ hồ, cô còn không biết rõ quan hệ giữa mình và Ôn Tranh là gì. Cảnh sát đang hỏi, cô suy nghĩ một lát, vẫn trả lời rằng: “Chúng tôi là chị em.”Ít ra gì lí do này có thể khiến cô biết rõ hơn những tội mà Ôn Tranh phạm phải.“Chị em? Vậy cô cũng đi cùng tôi một chuyến.” Cảnh sát cũng không nói nhiều, mang theo Nghiên Thời Thất lên xe cảnh sát. Sau đó hai chiếc xe ra khỏi sân sau quán cà phê, đi về phía Cục Cảnh sát Tam Hoàn.Nơi cảnh sát xuất hiện rất dễ khiến người ta chú ý, mà cảnh Nghiên Thời Thất bị đưa lên xe cảnh sát cũng bị người quay một đoạn ngắn, nhanh chóng lan truyền trên mạng.Tiêu đề: Cảnh sát bắt người, hình như còn có một minh tinh!***Cục Cảnh sát Tam Hoàn, trước khi Nghiên Thời Thất xuống xe đã nhắn tin cho Tần Bách Duật, mà xe chuyên dụng của Mục Nghi vẫn theo đằng sau.Chỉ có mình cô thì e rằng khó giải quyết được chuyện này.Lúc ở trên đường cô cũng đã nghe được những chuyện Ôn Tranh đã làm.Làm người đòi nợ, vừa nghe liền cảm thấy rất bạo lực.Cô không biết tại sao Ôn Tranh phải làm công việc này. Nhà họ Ôn là dòng dõi thư hương, sao có thể cho phép con cháu trong gia tộc ở bên ngoài làm đòi nợ thuê?Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với Ôn Tranh lại khiến cô ấy mâu thuẫn với nhà họ Ôn đến mức này.Vietwriter.vnRất nhiều điểm đáng ngờ xoay quanh trong đầu Nghiên Thời Thất. Cô nóng lòng muốn biết mọi chuyện, nhưng người trong cuộc là Ôn Tranh lại ở xe áp giải đằng sau, bị cảnh sát đưa thẳng vào phòng tạm giam.

Các bạn đang đọc truyện

Người dấu yêu – Chương 337

miễn phí tại

Vietwriter.vn

. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên

Facebook

nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************​

ÔN TRANH BỊ BẮT!

Nghiên Thời Thất không hề hoảng hốt, cô chỉ nghĩ là cảnh sát tình cờ đi tới thôi. Dù sao trong này cũng không phải chỉ bàn của hai người họ có người ngồi.

Nhưng…

Chỉ vài giây sau, cô tận mắt chứng kiến hai cảnh sát bước tới dứt khoát đè Ôn Tranh xuống, bắt chéo hai tay cô ra sau lưng còng lại.

Mọi chuyện đều rất bất ngờ.

Nghiên Thời Thất ngạc nhiên đứng lên, “Đồng chí cảnh sát, các anh bắt nhầm người à?”

Bọn họ bắt Ôn Tranh làm gì?!

Một người trung niên liếc nhìn Nghiên Thời Thất, ánh mắt quét qua quét lại giữa cô và Ôn Tranh, sau đó híp mắt, “Hai người có quan hệ như thế nào?”

Lúc này, Ôn Tranh đang bị hai người cảnh sát khống chế liền gào to lên: “Không có quan hệ gì! Không quen.”

Hôm nay Ôn Tranh hơi sơ ý, không ngờ lại bị cảnh sát theo dõi.

Vừa thấy cảnh sát xuất hiện là cô biết ngay bọn họ canh chừng ở đây lâu rồi. Nếu không thì họ không thể vừa đi lên đã biết cô ngồi chỗ nào.

Cô làm nghề đòi nợ thuê, nói trắng ra là đòi nợ bằng bạo lực trái pháp luật.

Đây là một nghề đi trên lưỡi đao, cũng không phải mới bị bắt một, hai lần.

Nhưng cô không muốn liên lụy đến Nghiên Thời Thất!

Cảnh sát tức giận trừng Ôn Tranh, “Câm mồm, không ai hỏi cô!” Nói xong, ông ta liền xua tay với hai người cảnh sát kia, “Đưa cô ta đi trước đi!”

Ôn Tranh bị hai người cảnh sát áp giải ra khỏi quán cà phê, đẩy lên xe. Vừa ngẩng đầu nhìn lên thì cô liền im lặng.

Mấy thằng nhãi trong nhà kho đều không sót mống nào, ngồi trên xe cúi đầu chờ bị xử lí.

Bị bưng nguyên ổ!

“Đội trưởng…” Tiểu Lục đau khổ gọi cô một tiếng.

Cảnh sát đóng cửa thùng xe, cười lạnh: “Lại còn đội trưởng! Lát nữa tao xem bọn mày trò chuyện với đội trưởng của bọn tao thế nào!”

Trên tầng, Nghiên Thời Thất thấy Ôn Tranh bị mang đi lại không thể làm được gì.

Cô không thể ngăn cản người thi hành công vụ, chỉ có thể nhìn người cảnh sát trung niên chưa đi kia, khách sáo hỏi: “Đồng chí cảnh sát, xin hỏi cô ấy phạm tội gì?”

“Uy hiếp bạo lực, đe dọa người bị hại, gây rối trật tự xã hội. Cô là gì của cô ta?”

Cảnh sát nói rõ tội trạng của Ôn Tranh, Nghiên Thời Thất nghe mà đầu đầy dấu hỏi.

Rốt cuộc thì Ôn Tranh làm gì vậy?

Vẻ mặt của Nghiên Thời Thất mơ hồ, cô còn không biết rõ quan hệ giữa mình và Ôn Tranh là gì. Cảnh sát đang hỏi, cô suy nghĩ một lát, vẫn trả lời rằng: “Chúng tôi là chị em.”

Ít ra gì lí do này có thể khiến cô biết rõ hơn những tội mà Ôn Tranh phạm phải.

“Chị em? Vậy cô cũng đi cùng tôi một chuyến.” Cảnh sát cũng không nói nhiều, mang theo Nghiên Thời Thất lên xe cảnh sát. Sau đó hai chiếc xe ra khỏi sân sau quán cà phê, đi về phía Cục Cảnh sát Tam Hoàn.

Nơi cảnh sát xuất hiện rất dễ khiến người ta chú ý, mà cảnh Nghiên Thời Thất bị đưa lên xe cảnh sát cũng bị người quay một đoạn ngắn, nhanh chóng lan truyền trên mạng.

Tiêu đề: Cảnh sát bắt người, hình như còn có một minh tinh!

***

Cục Cảnh sát Tam Hoàn, trước khi Nghiên Thời Thất xuống xe đã nhắn tin cho Tần Bách Duật, mà xe chuyên dụng của Mục Nghi vẫn theo đằng sau.

Chỉ có mình cô thì e rằng khó giải quyết được chuyện này.

Lúc ở trên đường cô cũng đã nghe được những chuyện Ôn Tranh đã làm.

Làm người đòi nợ, vừa nghe liền cảm thấy rất bạo lực.

Cô không biết tại sao Ôn Tranh phải làm công việc này. Nhà họ Ôn là dòng dõi thư hương, sao có thể cho phép con cháu trong gia tộc ở bên ngoài làm đòi nợ thuê?

Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với Ôn Tranh lại khiến cô ấy mâu thuẫn với nhà họ Ôn đến mức này.

Vietwriter.vn

Rất nhiều điểm đáng ngờ xoay quanh trong đầu Nghiên Thời Thất. Cô nóng lòng muốn biết mọi chuyện, nhưng người trong cuộc là Ôn Tranh lại ở xe áp giải đằng sau, bị cảnh sát đưa thẳng vào phòng tạm giam.

Người Dấu YêuTác giả: Mạn TâyTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNghiên Quân vừa nói vừa rót bạch trà đã đun vào chén. Hơi nước bốc lên khiến đường nét tuấn tú của người đàn ông trở nên mờ ảo. Anh hơi cúi đầu, giọng nói trầm thấp lại lười biếng: “Ông Nghiên không cần phải khách sáo.” Hai người đàn ông gặp mặt nói chuyện khách sáo khiến Nghiên Thời Thất ngồi bên cạnh có vẻ rất dư thừa. Cô không rõ dụng ý của ba cô dẫn cô tới đây ngày hôm nay. Nhưng cô cũng hiểu được đạo lý “thương nhân mà không có lợi thì chẳng dậy sớm”. Ánh nắng buổi chiều rực rỡ, tia sáng ấm áp rọi lên khuôn mặt giống như pho tượng thoát tục, hoàn mỹ và tinh xảo của Tần Bách Duật qua rèm cửa tinh tế. Nửa tiếng sau, anh rời đi trước. Bên trong hiên trà đã được dọn dẹp an tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng nước trà sôi trào. Qua nửa buổi, Nghiên Quân than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn gương mặt trắng nõn của Nghiên Thời Thất: “Con gái, con có cảm giác gì về cậu ta?” Nghiên Thời Thất đỡ má đào, nhíu mày, đáy mắt sinh ra vẻ ngờ vực: “Ba có ý gì?” Nghiên Quân nâng chén trà nhấp một… Các bạn đang đọc truyệnNgười dấu yêu – Chương 337miễn phí tạiVietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trênFacebooknhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!****************************​​ÔN TRANH BỊ BẮT!Nghiên Thời Thất không hề hoảng hốt, cô chỉ nghĩ là cảnh sát tình cờ đi tới thôi. Dù sao trong này cũng không phải chỉ bàn của hai người họ có người ngồi.Nhưng…Chỉ vài giây sau, cô tận mắt chứng kiến hai cảnh sát bước tới dứt khoát đè Ôn Tranh xuống, bắt chéo hai tay cô ra sau lưng còng lại.Mọi chuyện đều rất bất ngờ.Nghiên Thời Thất ngạc nhiên đứng lên, “Đồng chí cảnh sát, các anh bắt nhầm người à?”Bọn họ bắt Ôn Tranh làm gì?!Một người trung niên liếc nhìn Nghiên Thời Thất, ánh mắt quét qua quét lại giữa cô và Ôn Tranh, sau đó híp mắt, “Hai người có quan hệ như thế nào?”Lúc này, Ôn Tranh đang bị hai người cảnh sát khống chế liền gào to lên: “Không có quan hệ gì! Không quen.”Hôm nay Ôn Tranh hơi sơ ý, không ngờ lại bị cảnh sát theo dõi.Vừa thấy cảnh sát xuất hiện là cô biết ngay bọn họ canh chừng ở đây lâu rồi. Nếu không thì họ không thể vừa đi lên đã biết cô ngồi chỗ nào.Cô làm nghề đòi nợ thuê, nói trắng ra là đòi nợ bằng bạo lực trái pháp luật.Đây là một nghề đi trên lưỡi đao, cũng không phải mới bị bắt một, hai lần.Nhưng cô không muốn liên lụy đến Nghiên Thời Thất!Cảnh sát tức giận trừng Ôn Tranh, “Câm mồm, không ai hỏi cô!” Nói xong, ông ta liền xua tay với hai người cảnh sát kia, “Đưa cô ta đi trước đi!”Ôn Tranh bị hai người cảnh sát áp giải ra khỏi quán cà phê, đẩy lên xe. Vừa ngẩng đầu nhìn lên thì cô liền im lặng.Mấy thằng nhãi trong nhà kho đều không sót mống nào, ngồi trên xe cúi đầu chờ bị xử lí.Bị bưng nguyên ổ!“Đội trưởng…” Tiểu Lục đau khổ gọi cô một tiếng.Cảnh sát đóng cửa thùng xe, cười lạnh: “Lại còn đội trưởng! Lát nữa tao xem bọn mày trò chuyện với đội trưởng của bọn tao thế nào!”Trên tầng, Nghiên Thời Thất thấy Ôn Tranh bị mang đi lại không thể làm được gì.Cô không thể ngăn cản người thi hành công vụ, chỉ có thể nhìn người cảnh sát trung niên chưa đi kia, khách sáo hỏi: “Đồng chí cảnh sát, xin hỏi cô ấy phạm tội gì?”“Uy hiếp bạo lực, đe dọa người bị hại, gây rối trật tự xã hội. Cô là gì của cô ta?”Cảnh sát nói rõ tội trạng của Ôn Tranh, Nghiên Thời Thất nghe mà đầu đầy dấu hỏi.Rốt cuộc thì Ôn Tranh làm gì vậy?Vẻ mặt của Nghiên Thời Thất mơ hồ, cô còn không biết rõ quan hệ giữa mình và Ôn Tranh là gì. Cảnh sát đang hỏi, cô suy nghĩ một lát, vẫn trả lời rằng: “Chúng tôi là chị em.”Ít ra gì lí do này có thể khiến cô biết rõ hơn những tội mà Ôn Tranh phạm phải.“Chị em? Vậy cô cũng đi cùng tôi một chuyến.” Cảnh sát cũng không nói nhiều, mang theo Nghiên Thời Thất lên xe cảnh sát. Sau đó hai chiếc xe ra khỏi sân sau quán cà phê, đi về phía Cục Cảnh sát Tam Hoàn.Nơi cảnh sát xuất hiện rất dễ khiến người ta chú ý, mà cảnh Nghiên Thời Thất bị đưa lên xe cảnh sát cũng bị người quay một đoạn ngắn, nhanh chóng lan truyền trên mạng.Tiêu đề: Cảnh sát bắt người, hình như còn có một minh tinh!***Cục Cảnh sát Tam Hoàn, trước khi Nghiên Thời Thất xuống xe đã nhắn tin cho Tần Bách Duật, mà xe chuyên dụng của Mục Nghi vẫn theo đằng sau.Chỉ có mình cô thì e rằng khó giải quyết được chuyện này.Lúc ở trên đường cô cũng đã nghe được những chuyện Ôn Tranh đã làm.Làm người đòi nợ, vừa nghe liền cảm thấy rất bạo lực.Cô không biết tại sao Ôn Tranh phải làm công việc này. Nhà họ Ôn là dòng dõi thư hương, sao có thể cho phép con cháu trong gia tộc ở bên ngoài làm đòi nợ thuê?Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra với Ôn Tranh lại khiến cô ấy mâu thuẫn với nhà họ Ôn đến mức này.Vietwriter.vnRất nhiều điểm đáng ngờ xoay quanh trong đầu Nghiên Thời Thất. Cô nóng lòng muốn biết mọi chuyện, nhưng người trong cuộc là Ôn Tranh lại ở xe áp giải đằng sau, bị cảnh sát đưa thẳng vào phòng tạm giam.

Chương 337