Một tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không…
Chương 1406
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1406Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, rất nhanh Trình Kiêu đã tìm được trang viên Tiềm Long.Trang viên này rất lớn, phóng mắt nhìn ra, vậy mà không thấy bờ bến.Cổng lớn mang phong cách cung điện cổ đại, hùng vĩ mà khí thế, xây dựng dựa theo Huyền Vũ Môn thời Đại Đường, hai chữ Tiềm Long dát vàng được treo trên cổng, nếu như không biết, còn tưởng đã đến hoàng thành cổ đại.“Lấy tên Tiềm Long, có thể thấy dã tâm của nhà họ Đặng không nhỏ!”Trình Kiêu đứng trước cổng chính nhìn hai chữ kia, như có điều suy nghĩ.Tiếp tục tiến lên, dọc đường hoàn toàn không gặp bất kỳ trở ngại gì, ngay cả người kiểm tra cũng không có.Trình Kiêu dọc theo đường cái đi đến biệt thự lớn nhất giữa sơn trang Tiềm Long.Nhưng mà, khi đến trước cửa biệt thự, một người đàn ông mặc trang phục quản gia chừng hơn năm mươi tuổi đi ra.Vô cùng cung kính cúi người chào Trình Kiêu: “Xin hỏi là Trình đại sư sao?”Trình Kiêu thoáng nhìn ông lão này, mặc dù ông ta mặc trang phục quản gia, nhưng khí chất lại rất tao nhã, mang đến cho người ta cảm giác vô cùng tự tin.“Đúng” Trình Kiêu lạnh nhạt trả lời.“Tôi là quản gia của nhà họ Đặng, cậu chủ dặn tôi cung kính chờ đợi Trình đại sư ở chỗ này, nếu như Trình đại sư đến rồi, vậy mời.đến thôn Hoàng Thạch tìm cậu ấy” Thái độ của lão quản gia rất cung kính, khiến người ta không tìm ra được chút khuyết điểm nào.“Thôn Hoàng Thạch ở ngay tại biên giới sa mạc Sahara, là thôn làng tít ngoài rìa sa mạc, rất dễ tìm.” Trên mặt lão quản gia mang nụ cười thản nhiên, hệt như một người máy.“Được.”Trình Kiêu quay người rời khỏi biệt thự.Rõ ràng, e răng trong thôn Hoàng Thạch này đã bố trí sẵn thiên la địa võng.Nhưng mà, Trình Kiêu sợ gì?Thôn Hoàng Thạch, thôn làng ở biên giới sa mạc Sahara, là trạm tiếp tế cuối cùng của một số nhà thám hiểm sa mạc, nơi này rất nổi tiếng, nghe ngóng một chút là có thể tìm được.Nhưng mà, lại có ít người biết, thật ra thôn Hoàng Thạch là căn cứ bí mật mà nhà họ Đặng phát triển nhiều năm.Tư quân của nhà họ Đặng cũng trốn ở chỗ này.Nếu không, sao một cái thôn làng nho nhỏ lại có thể trở thành trạm tiếp tế?Quy mô của thôn Hoàng Thạch không giống các thôn trấn bình thường, phóng mắt nhìn ra toàn bộ Á tộc, thôn trang thế này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.Trình Kiêu rất dễ dàng tìm được thôn Hoàng Thạch, trông thấy thôn trang đặc biệt có thể so với căn cứ quân sự này.Toàn bộ thôn trang được một bức tường vây vô cùng dài bao quanh, bên trong là rất nhiều kiến trúc đậm chất sa mạc.Cổng chính của thôn trang có bố trí bảo vệ canh gác, bốn tên bảo vệ mặc đồng phục, tay cầm dùi cui, diễu võ giương oai đi qua đi lại Suốt dọc đường Trình Kiêu đến đây, cũng không thấy có những người khác. Mặc dù nơi này được mệnh danh là trạm tiếp tế cuối cùng của sa mạc, nhưng bình thường vẫn rất ít người lui tới, Khi Trình Kiêu đi đến cổng, một tên bảo vệ tựa ở trạm gác hút thuốc liếc anh một cái. Lưu lại tên miền dự phòng khi web bị chặn nhé:truyenchufull.net
Chương 1406
Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, rất nhanh Trình Kiêu đã tìm được trang viên Tiềm Long.
Trang viên này rất lớn, phóng mắt nhìn ra, vậy mà không thấy bờ bến.
Cổng lớn mang phong cách cung điện cổ đại, hùng vĩ mà khí thế, xây dựng dựa theo Huyền Vũ Môn thời Đại Đường, hai chữ Tiềm Long dát vàng được treo trên cổng, nếu như không biết, còn tưởng đã đến hoàng thành cổ đại.
“Lấy tên Tiềm Long, có thể thấy dã tâm của nhà họ Đặng không nhỏ!”
Trình Kiêu đứng trước cổng chính nhìn hai chữ kia, như có điều suy nghĩ.
Tiếp tục tiến lên, dọc đường hoàn toàn không gặp bất kỳ trở ngại gì, ngay cả người kiểm tra cũng không có.
Trình Kiêu dọc theo đường cái đi đến biệt thự lớn nhất giữa sơn trang Tiềm Long.
Nhưng mà, khi đến trước cửa biệt thự, một người đàn ông mặc trang phục quản gia chừng hơn năm mươi tuổi đi ra.
Vô cùng cung kính cúi người chào Trình Kiêu: “Xin hỏi là Trình đại sư sao?”
Trình Kiêu thoáng nhìn ông lão này, mặc dù ông ta mặc trang phục quản gia, nhưng khí chất lại rất tao nhã, mang đến cho người ta cảm giác vô cùng tự tin.
“Đúng” Trình Kiêu lạnh nhạt trả lời.
“Tôi là quản gia của nhà họ Đặng, cậu chủ dặn tôi cung kính chờ đợi Trình đại sư ở chỗ này, nếu như Trình đại sư đến rồi, vậy mời.
đến thôn Hoàng Thạch tìm cậu ấy” Thái độ của lão quản gia rất cung kính, khiến người ta không tìm ra được chút khuyết điểm nào.
“Thôn Hoàng Thạch ở ngay tại biên giới sa mạc Sahara, là thôn làng tít ngoài rìa sa mạc, rất dễ tìm.” Trên mặt lão quản gia mang nụ cười thản nhiên, hệt như một người máy.
“Được.”
Trình Kiêu quay người rời khỏi biệt thự.
Rõ ràng, e răng trong thôn Hoàng Thạch này đã bố trí sẵn thiên la địa võng.
Nhưng mà, Trình Kiêu sợ gì?
Thôn Hoàng Thạch, thôn làng ở biên giới sa mạc Sahara, là trạm tiếp tế cuối cùng của một số nhà thám hiểm sa mạc, nơi này rất nổi tiếng, nghe ngóng một chút là có thể tìm được.
Nhưng mà, lại có ít người biết, thật ra thôn Hoàng Thạch là căn cứ bí mật mà nhà họ Đặng phát triển nhiều năm.
Tư quân của nhà họ Đặng cũng trốn ở chỗ này.
Nếu không, sao một cái thôn làng nho nhỏ lại có thể trở thành trạm tiếp tế?
Quy mô của thôn Hoàng Thạch không giống các thôn trấn bình thường, phóng mắt nhìn ra toàn bộ Á tộc, thôn trang thế này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Trình Kiêu rất dễ dàng tìm được thôn Hoàng Thạch, trông thấy thôn trang đặc biệt có thể so với căn cứ quân sự này.
Toàn bộ thôn trang được một bức tường vây vô cùng dài bao quanh, bên trong là rất nhiều kiến trúc đậm chất sa mạc.
Cổng chính của thôn trang có bố trí bảo vệ canh gác, bốn tên bảo vệ mặc đồng phục, tay cầm dùi cui, diễu võ giương oai đi qua đi lại Suốt dọc đường Trình Kiêu đến đây, cũng không thấy có những người khác. Mặc dù nơi này được mệnh danh là trạm tiếp tế cuối cùng của sa mạc, nhưng bình thường vẫn rất ít người lui tới, Khi Trình Kiêu đi đến cổng, một tên bảo vệ tựa ở trạm gác hút thuốc liếc anh một cái.
Lưu lại tên miền dự phòng khi web bị chặn nhé:
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên TônTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Tu Chân, Truyện Xuyên KhôngMột tia chớp xẹt qua bầu trời đêm, trong phòng khám bên đường, người thanh niên đang ngủ say trên ghế trong góc tường đột nhiên bừng tỉnh. “Mình không chết!” “Mình rõ ràng là bị thiên kiếp đánh cho hồn phi phách tán, sao lại không chết?” “Đây chẳng lẽ là ảo giác sao?” “Không, ảo giác chắc chắn không chân thật như vậy!” “Chẳng lẽ mình sống lại rồi?” Nhanh chóng nhìn xung quanh, khi nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp mặc áo blouse trắng sau bàn tư vấn bệnh nhân, trong mắt chàng thanh niên hiện lên một tia kinh hãi! “Tôn Mạc!” “Người vợ trên trái đất của mình ở đời trước!” “Vậy nơi này là? … Phòng khám Tôn Thị!” “Xem ra mình thực sự đã sống lại lần nữa rồi!” Khi chắc chắn rằng mình không phải nằm mơ, vẻ kinh hãi trong mắt Trình Kiêu biến mất, thay vào đó là vẻ thờ ơ không hợp với tuổi của anh. “Đây có phải là ông trời thiên vị cho mình không?” Cảm nhận được linh khí giống như biển cả dâng trào trong cơ thể lúc này đây đã trở nên trống rỗng. Thần hồn vạn năm bất diệt giờ đã biến mất không… Chương 1406Dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ, rất nhanh Trình Kiêu đã tìm được trang viên Tiềm Long.Trang viên này rất lớn, phóng mắt nhìn ra, vậy mà không thấy bờ bến.Cổng lớn mang phong cách cung điện cổ đại, hùng vĩ mà khí thế, xây dựng dựa theo Huyền Vũ Môn thời Đại Đường, hai chữ Tiềm Long dát vàng được treo trên cổng, nếu như không biết, còn tưởng đã đến hoàng thành cổ đại.“Lấy tên Tiềm Long, có thể thấy dã tâm của nhà họ Đặng không nhỏ!”Trình Kiêu đứng trước cổng chính nhìn hai chữ kia, như có điều suy nghĩ.Tiếp tục tiến lên, dọc đường hoàn toàn không gặp bất kỳ trở ngại gì, ngay cả người kiểm tra cũng không có.Trình Kiêu dọc theo đường cái đi đến biệt thự lớn nhất giữa sơn trang Tiềm Long.Nhưng mà, khi đến trước cửa biệt thự, một người đàn ông mặc trang phục quản gia chừng hơn năm mươi tuổi đi ra.Vô cùng cung kính cúi người chào Trình Kiêu: “Xin hỏi là Trình đại sư sao?”Trình Kiêu thoáng nhìn ông lão này, mặc dù ông ta mặc trang phục quản gia, nhưng khí chất lại rất tao nhã, mang đến cho người ta cảm giác vô cùng tự tin.“Đúng” Trình Kiêu lạnh nhạt trả lời.“Tôi là quản gia của nhà họ Đặng, cậu chủ dặn tôi cung kính chờ đợi Trình đại sư ở chỗ này, nếu như Trình đại sư đến rồi, vậy mời.đến thôn Hoàng Thạch tìm cậu ấy” Thái độ của lão quản gia rất cung kính, khiến người ta không tìm ra được chút khuyết điểm nào.“Thôn Hoàng Thạch ở ngay tại biên giới sa mạc Sahara, là thôn làng tít ngoài rìa sa mạc, rất dễ tìm.” Trên mặt lão quản gia mang nụ cười thản nhiên, hệt như một người máy.“Được.”Trình Kiêu quay người rời khỏi biệt thự.Rõ ràng, e răng trong thôn Hoàng Thạch này đã bố trí sẵn thiên la địa võng.Nhưng mà, Trình Kiêu sợ gì?Thôn Hoàng Thạch, thôn làng ở biên giới sa mạc Sahara, là trạm tiếp tế cuối cùng của một số nhà thám hiểm sa mạc, nơi này rất nổi tiếng, nghe ngóng một chút là có thể tìm được.Nhưng mà, lại có ít người biết, thật ra thôn Hoàng Thạch là căn cứ bí mật mà nhà họ Đặng phát triển nhiều năm.Tư quân của nhà họ Đặng cũng trốn ở chỗ này.Nếu không, sao một cái thôn làng nho nhỏ lại có thể trở thành trạm tiếp tế?Quy mô của thôn Hoàng Thạch không giống các thôn trấn bình thường, phóng mắt nhìn ra toàn bộ Á tộc, thôn trang thế này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.Trình Kiêu rất dễ dàng tìm được thôn Hoàng Thạch, trông thấy thôn trang đặc biệt có thể so với căn cứ quân sự này.Toàn bộ thôn trang được một bức tường vây vô cùng dài bao quanh, bên trong là rất nhiều kiến trúc đậm chất sa mạc.Cổng chính của thôn trang có bố trí bảo vệ canh gác, bốn tên bảo vệ mặc đồng phục, tay cầm dùi cui, diễu võ giương oai đi qua đi lại Suốt dọc đường Trình Kiêu đến đây, cũng không thấy có những người khác. Mặc dù nơi này được mệnh danh là trạm tiếp tế cuối cùng của sa mạc, nhưng bình thường vẫn rất ít người lui tới, Khi Trình Kiêu đi đến cổng, một tên bảo vệ tựa ở trạm gác hút thuốc liếc anh một cái. Lưu lại tên miền dự phòng khi web bị chặn nhé:truyenchufull.net