Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 73
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thảo nào đường chủ lại cảnh cáo hắn đừng tu luyện mù quáng, chỉ có tác dụng mở mang kiến thức, lĩnh ngộ võ thuật. Bất kỳ một chiêu thức nào trong đó cũng vô cùng quan trọng, liên quan đến nhau bao gồm đối ứng công pháp, bộ pháp và tâm pháp. “Nhưng ta lại chỉ có thể thử nghiệm Long Hổ Sinh Uy này một lần, ta có bức tranh Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi, hơn nữa nuốt thêm nội đan Hoa Ban Hổ, càng tu luyện Mãnh Hổ Quyền đạt đến đỉnh cao, có thể nói là đã khá hài lòng với hổ uy. Chỉ có muốn bổ sung hoàn chỉnh long uy…” AdvertisementLâm Nhất bình tĩnh phân tích, hắn có điều kiện tốt mà không tu luyện Long Hổ Sinh Uy này thì đáng tiếc quá. “Ta nhớ ở đại điện tông môn có một bức tượng Chúc Long vô cùng uy nghiêm, sao ta không đến quan sát thử nhỉ”. AdvertisementQuan sát bức tượng, hắn chắc chắn không thể nào so được với vật thật. Nhưng hắn không cần phải hoàn toàn nắm giữ được Long Hổ Sinh Uy. Lâm Nhất nghĩ chỉ cần tu luyện được một chút thôi là đủ rồi. Nghĩ là làm, Lâm Nhất ra khỏi căn phòng gỗ chạy đến đại điện tông môn. Sau một hồi lâu, hắn đứng nhìn bức tượng Chúc Long đứng sừng sững, cao đồ sộ đó. Rất nhiều người đi qua đi lại trước đại điện tông môn, ngoài những người quét tước dọn dẹp thì không ai dừng chân lại đây. Lâm Nhất nhìn kỹ thì thấy bức tượng Chúc Long cao hàng trăm mét này quả thật có uy nghiêm vạn phần. Chỉ nhìn lướt qua thôi mà đã có thể cảm nhận được không ít áp lực. Rồng là thần vật hệt như một vị thần, người bình thường không thể nhìn lâu vào nó. Thế giới này thật sự có rồng tồn tại, Lâm Nhất đốt ba cây nhang tỏ ý thành kính ở tế đàn trước bức tượng. “Đắc tội rồi”. Hai tay chắp lại lạy một cái, sau đó Lâm Nhất lặng lẽ lui ra ngoài cách khu vực mà long uy tỏa ra mạnh nhất đó khoảng trăm mét. Nhìn trực diện vào Chúc Long đó, thế nhưng không lâu sau, hắn đã cảm nhận được áp lực như núi đè. Ban đầu tông môn ra đời thì đã có bức tượng điêu khắc Chúc Long rồi, hàng trăm năm qua đã được vô số đệ tử quỳ lạy. Đã có không ít uy lực, mặc dù là tượng điêu khắc nhưng cũng không phải là thứ mà người phàm có thể dễ dàng chống lại. Mãnh Hổ Quyền trong người Lâm Nhất bỗng lưu chuyển, trong đầu mô phỏng ra thần vận Mãnh Hổ trong bức tranh bí ẩn, không chịu từ bỏ. Mãnh Hổ Quyền đỉnh phong viên mãn kết hợp với thần vận mãnh hổ trong bức tranh thần bí. Nhất thời uy nghiêm của hổ trên người Lâm Nhất đạt đến trạng thái mạnh mẽ chưa từng có dưới sự bức bí của bức tượng Chúc Long. Phù! Đột nhiên, gió lớn nổi lên, trước đại điện tông môn, khói bụi cuồn cuộn, lá rơi xào xạc.
Thảo nào đường chủ lại cảnh cáo hắn đừng tu luyện mù quáng, chỉ có tác dụng mở mang kiến thức, lĩnh ngộ võ thuật.
Bất kỳ một chiêu thức nào trong đó cũng vô cùng quan trọng, liên quan đến nhau bao gồm đối ứng công pháp, bộ pháp và tâm pháp.
“Nhưng ta lại chỉ có thể thử nghiệm Long Hổ Sinh Uy này một lần, ta có bức tranh Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi, hơn nữa nuốt thêm nội đan Hoa Ban Hổ, càng tu luyện Mãnh Hổ Quyền đạt đến đỉnh cao, có thể nói là đã khá hài lòng với hổ uy. Chỉ có muốn bổ sung hoàn chỉnh long uy…”
Advertisement
Lâm Nhất bình tĩnh phân tích, hắn có điều kiện tốt mà không tu luyện Long Hổ Sinh Uy này thì đáng tiếc quá.
“Ta nhớ ở đại điện tông môn có một bức tượng Chúc Long vô cùng uy nghiêm, sao ta không đến quan sát thử nhỉ”.
Advertisement
Quan sát bức tượng, hắn chắc chắn không thể nào so được với vật thật.
Nhưng hắn không cần phải hoàn toàn nắm giữ được Long Hổ Sinh Uy. Lâm Nhất nghĩ chỉ cần tu luyện được một chút thôi là đủ rồi.
Nghĩ là làm, Lâm Nhất ra khỏi căn phòng gỗ chạy đến đại điện tông môn.
Sau một hồi lâu, hắn đứng nhìn bức tượng Chúc Long đứng sừng sững, cao đồ sộ đó.
Rất nhiều người đi qua đi lại trước đại điện tông môn, ngoài những người quét tước dọn dẹp thì không ai dừng chân lại đây.
Lâm Nhất nhìn kỹ thì thấy bức tượng Chúc Long cao hàng trăm mét này quả thật có uy nghiêm vạn phần.
Chỉ nhìn lướt qua thôi mà đã có thể cảm nhận được không ít áp lực.
Rồng là thần vật hệt như một vị thần, người bình thường không thể nhìn lâu vào nó.
Thế giới này thật sự có rồng tồn tại, Lâm Nhất đốt ba cây nhang tỏ ý thành kính ở tế đàn trước bức tượng.
“Đắc tội rồi”.
Hai tay chắp lại lạy một cái, sau đó Lâm Nhất lặng lẽ lui ra ngoài cách khu vực mà long uy tỏa ra mạnh nhất đó khoảng trăm mét.
Nhìn trực diện vào Chúc Long đó, thế nhưng không lâu sau, hắn đã cảm nhận được áp lực như núi đè.
Ban đầu tông môn ra đời thì đã có bức tượng điêu khắc Chúc Long rồi, hàng trăm năm qua đã được vô số đệ tử quỳ lạy.
Đã có không ít uy lực, mặc dù là tượng điêu khắc nhưng cũng không phải là thứ mà người phàm có thể dễ dàng chống lại.
Mãnh Hổ Quyền trong người Lâm Nhất bỗng lưu chuyển, trong đầu mô phỏng ra thần vận Mãnh Hổ trong bức tranh bí ẩn, không chịu từ bỏ.
Mãnh Hổ Quyền đỉnh phong viên mãn kết hợp với thần vận mãnh hổ trong bức tranh thần bí.
Nhất thời uy nghiêm của hổ trên người Lâm Nhất đạt đến trạng thái mạnh mẽ chưa từng có dưới sự bức bí của bức tượng Chúc Long.
Phù!
Đột nhiên, gió lớn nổi lên, trước đại điện tông môn, khói bụi cuồn cuộn, lá rơi xào xạc.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thảo nào đường chủ lại cảnh cáo hắn đừng tu luyện mù quáng, chỉ có tác dụng mở mang kiến thức, lĩnh ngộ võ thuật. Bất kỳ một chiêu thức nào trong đó cũng vô cùng quan trọng, liên quan đến nhau bao gồm đối ứng công pháp, bộ pháp và tâm pháp. “Nhưng ta lại chỉ có thể thử nghiệm Long Hổ Sinh Uy này một lần, ta có bức tranh Mãnh hổ trong lòng ngửi tường vi, hơn nữa nuốt thêm nội đan Hoa Ban Hổ, càng tu luyện Mãnh Hổ Quyền đạt đến đỉnh cao, có thể nói là đã khá hài lòng với hổ uy. Chỉ có muốn bổ sung hoàn chỉnh long uy…” AdvertisementLâm Nhất bình tĩnh phân tích, hắn có điều kiện tốt mà không tu luyện Long Hổ Sinh Uy này thì đáng tiếc quá. “Ta nhớ ở đại điện tông môn có một bức tượng Chúc Long vô cùng uy nghiêm, sao ta không đến quan sát thử nhỉ”. AdvertisementQuan sát bức tượng, hắn chắc chắn không thể nào so được với vật thật. Nhưng hắn không cần phải hoàn toàn nắm giữ được Long Hổ Sinh Uy. Lâm Nhất nghĩ chỉ cần tu luyện được một chút thôi là đủ rồi. Nghĩ là làm, Lâm Nhất ra khỏi căn phòng gỗ chạy đến đại điện tông môn. Sau một hồi lâu, hắn đứng nhìn bức tượng Chúc Long đứng sừng sững, cao đồ sộ đó. Rất nhiều người đi qua đi lại trước đại điện tông môn, ngoài những người quét tước dọn dẹp thì không ai dừng chân lại đây. Lâm Nhất nhìn kỹ thì thấy bức tượng Chúc Long cao hàng trăm mét này quả thật có uy nghiêm vạn phần. Chỉ nhìn lướt qua thôi mà đã có thể cảm nhận được không ít áp lực. Rồng là thần vật hệt như một vị thần, người bình thường không thể nhìn lâu vào nó. Thế giới này thật sự có rồng tồn tại, Lâm Nhất đốt ba cây nhang tỏ ý thành kính ở tế đàn trước bức tượng. “Đắc tội rồi”. Hai tay chắp lại lạy một cái, sau đó Lâm Nhất lặng lẽ lui ra ngoài cách khu vực mà long uy tỏa ra mạnh nhất đó khoảng trăm mét. Nhìn trực diện vào Chúc Long đó, thế nhưng không lâu sau, hắn đã cảm nhận được áp lực như núi đè. Ban đầu tông môn ra đời thì đã có bức tượng điêu khắc Chúc Long rồi, hàng trăm năm qua đã được vô số đệ tử quỳ lạy. Đã có không ít uy lực, mặc dù là tượng điêu khắc nhưng cũng không phải là thứ mà người phàm có thể dễ dàng chống lại. Mãnh Hổ Quyền trong người Lâm Nhất bỗng lưu chuyển, trong đầu mô phỏng ra thần vận Mãnh Hổ trong bức tranh bí ẩn, không chịu từ bỏ. Mãnh Hổ Quyền đỉnh phong viên mãn kết hợp với thần vận mãnh hổ trong bức tranh thần bí. Nhất thời uy nghiêm của hổ trên người Lâm Nhất đạt đến trạng thái mạnh mẽ chưa từng có dưới sự bức bí của bức tượng Chúc Long. Phù! Đột nhiên, gió lớn nổi lên, trước đại điện tông môn, khói bụi cuồn cuộn, lá rơi xào xạc.