Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 82
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sau một lúc nghỉ ngơi lấy lại thể lực, Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, hắn cảm thấy rất hài lòng, nhấc chân tiến về phía thành Bạch Thủy. Nếu vẫn còn nội kình, chỉ cần hơn nửa canh giờ, hắn có thể dùng Đại Nhạn Quyết để đến thành Bạch Thủy, thế nhưng vừa nãy đã tiêu hao hết sạch, nên hiện tại đành phải ngoan ngoãn đi bằng hai chân. AdvertisementKhi Lâm Nhất đến được Vạn Bảo các trong thành thì đã là hai canh giờ sau đó. Advertisement“Lâm Nhất tiểu đệ, ta còn tưởng ngươi không đến đấy!” Thấy Lâm Nhất đến, Đồng Hổ tỏ vẻ hớn hở, nhiệt tình gọi hắn. Có thể thấy được ánh mắt ông ta mang theo sự nôn nóng, nhưng đã cố gắng kiềm chế lại. Lâm Nhất cũng không nhiều lời, hắn giao năm cây Huyết Diễm cốt trong tay cho ông ta. Lúc trước, hắn chỉ giao một nửa Huyết Diễm cốt cho Đồng Hổ cũng là để phòng ngừa, không thể hoàn toàn tin tưởng thương nhân được. “Tốt lắm! Đây là kế ước ủy thác, nếu ngươi cảm thấy không có vấn đề gì thì hãy ký vào đó!” Đồng Hở mừng như bắt được vàng, ông ta vội đem khé ước đã chuẩn bị từ trước ra. Lâm Nhất đọc kỹ một lượt, chủ yếu khế ước đề cập đến việc Lâm Nhất ủy thác 10 cây Hỏa Diễm cốt cho Đồng Hổ của Vạn Bảo các để đấu giá. Sau khi chuyện thành công, ông ta sẽ nhận được 1/10 tổng giá trị đấu giá được xem như là thù lao. Sau khi ký kết khế ước, Lâm Nhất giữ lại một bản, rồi nhìn về phía đối phương và nói: “Ông chủ Đồng, nói rõ một chút được không, mười cây Hỏa Diễm cốt này đại khái có thể đấu giá được bao nhiêu linh thạch hạ phẩm?” Hai người hiện tại đã đứng chung một chiến tuyến rồi, Đồng Hổ bèn cười nói: “Ta nhớ năm năm trước, một cây Hỏa Diễm cốt có thể đấu giá được 5000 miếng linh thạch hạ phẩm”. “Năm nghìn miếng!” Lâm Nhất ngạc nhiên hô lên một tiếng, mức giá này quả thực rất khoa trương, hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Mười cây Huyết Diễm cốt chẳng phải là được năm vạn miếng linh thạch hạ phẩm rồi sao? “Xem ra ngươi cũng không biết giá trị của Huyền Khí, trong hàng ngũ Huyền Giáp hạ phẩm thì Huyết Diễm Giáp có thể nói là đứng đầu, vừa mềm mại lại vừa có khả năng phòng ngự cực cao. Nói thế nào nhỉ? Nếu ngươi mặc một bộ Huyết Diễm Giáp thì dù có gặp phải cao thủ võ đạo tầng tám, thậm chí là tầng chín, e là bọn họ cũng rất khó khiến ngươi trọng thương chỉ với một kích”. “Còn đối với võ đạo tầng bảy thì… ha ha, muốn tạo thành tổn thương đối với ngươi… sợ là khó!”
Sau một lúc nghỉ ngơi lấy lại thể lực, Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, hắn cảm thấy rất hài lòng, nhấc chân tiến về phía thành Bạch Thủy.
Nếu vẫn còn nội kình, chỉ cần hơn nửa canh giờ, hắn có thể dùng Đại Nhạn Quyết để đến thành Bạch Thủy, thế nhưng vừa nãy đã tiêu hao hết sạch, nên hiện tại đành phải ngoan ngoãn đi bằng hai chân.
Advertisement
Khi Lâm Nhất đến được Vạn Bảo các trong thành thì đã là hai canh giờ sau đó.
Advertisement
“Lâm Nhất tiểu đệ, ta còn tưởng ngươi không đến đấy!”
Thấy Lâm Nhất đến, Đồng Hổ tỏ vẻ hớn hở, nhiệt tình gọi hắn.
Có thể thấy được ánh mắt ông ta mang theo sự nôn nóng, nhưng đã cố gắng kiềm chế lại.
Lâm Nhất cũng không nhiều lời, hắn giao năm cây Huyết Diễm cốt trong tay cho ông ta.
Lúc trước, hắn chỉ giao một nửa Huyết Diễm cốt cho Đồng Hổ cũng là để phòng ngừa, không thể hoàn toàn tin tưởng thương nhân được.
“Tốt lắm! Đây là kế ước ủy thác, nếu ngươi cảm thấy không có vấn đề gì thì hãy ký vào đó!”
Đồng Hở mừng như bắt được vàng, ông ta vội đem khé ước đã chuẩn bị từ trước ra.
Lâm Nhất đọc kỹ một lượt, chủ yếu khế ước đề cập đến việc Lâm Nhất ủy thác 10 cây Hỏa Diễm cốt cho Đồng Hổ của Vạn Bảo các để đấu giá. Sau khi chuyện thành công, ông ta sẽ nhận được 1/10 tổng giá trị đấu giá được xem như là thù lao.
Sau khi ký kết khế ước, Lâm Nhất giữ lại một bản, rồi nhìn về phía đối phương và nói: “Ông chủ Đồng, nói rõ một chút được không, mười cây Hỏa Diễm cốt này đại khái có thể đấu giá được bao nhiêu linh thạch hạ phẩm?”
Hai người hiện tại đã đứng chung một chiến tuyến rồi, Đồng Hổ bèn cười nói: “Ta nhớ năm năm trước, một cây Hỏa Diễm cốt có thể đấu giá được 5000 miếng linh thạch hạ phẩm”.
“Năm nghìn miếng!”
Lâm Nhất ngạc nhiên hô lên một tiếng, mức giá này quả thực rất khoa trương, hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Mười cây Huyết Diễm cốt chẳng phải là được năm vạn miếng linh thạch hạ phẩm rồi sao?
“Xem ra ngươi cũng không biết giá trị của Huyền Khí, trong hàng ngũ Huyền Giáp hạ phẩm thì Huyết Diễm Giáp có thể nói là đứng đầu, vừa mềm mại lại vừa có khả năng phòng ngự cực cao. Nói thế nào nhỉ? Nếu ngươi mặc một bộ Huyết Diễm Giáp thì dù có gặp phải cao thủ võ đạo tầng tám, thậm chí là tầng chín, e là bọn họ cũng rất khó khiến ngươi trọng thương chỉ với một kích”.
“Còn đối với võ đạo tầng bảy thì… ha ha, muốn tạo thành tổn thương đối với ngươi… sợ là khó!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sau một lúc nghỉ ngơi lấy lại thể lực, Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, hắn cảm thấy rất hài lòng, nhấc chân tiến về phía thành Bạch Thủy. Nếu vẫn còn nội kình, chỉ cần hơn nửa canh giờ, hắn có thể dùng Đại Nhạn Quyết để đến thành Bạch Thủy, thế nhưng vừa nãy đã tiêu hao hết sạch, nên hiện tại đành phải ngoan ngoãn đi bằng hai chân. AdvertisementKhi Lâm Nhất đến được Vạn Bảo các trong thành thì đã là hai canh giờ sau đó. Advertisement“Lâm Nhất tiểu đệ, ta còn tưởng ngươi không đến đấy!” Thấy Lâm Nhất đến, Đồng Hổ tỏ vẻ hớn hở, nhiệt tình gọi hắn. Có thể thấy được ánh mắt ông ta mang theo sự nôn nóng, nhưng đã cố gắng kiềm chế lại. Lâm Nhất cũng không nhiều lời, hắn giao năm cây Huyết Diễm cốt trong tay cho ông ta. Lúc trước, hắn chỉ giao một nửa Huyết Diễm cốt cho Đồng Hổ cũng là để phòng ngừa, không thể hoàn toàn tin tưởng thương nhân được. “Tốt lắm! Đây là kế ước ủy thác, nếu ngươi cảm thấy không có vấn đề gì thì hãy ký vào đó!” Đồng Hở mừng như bắt được vàng, ông ta vội đem khé ước đã chuẩn bị từ trước ra. Lâm Nhất đọc kỹ một lượt, chủ yếu khế ước đề cập đến việc Lâm Nhất ủy thác 10 cây Hỏa Diễm cốt cho Đồng Hổ của Vạn Bảo các để đấu giá. Sau khi chuyện thành công, ông ta sẽ nhận được 1/10 tổng giá trị đấu giá được xem như là thù lao. Sau khi ký kết khế ước, Lâm Nhất giữ lại một bản, rồi nhìn về phía đối phương và nói: “Ông chủ Đồng, nói rõ một chút được không, mười cây Hỏa Diễm cốt này đại khái có thể đấu giá được bao nhiêu linh thạch hạ phẩm?” Hai người hiện tại đã đứng chung một chiến tuyến rồi, Đồng Hổ bèn cười nói: “Ta nhớ năm năm trước, một cây Hỏa Diễm cốt có thể đấu giá được 5000 miếng linh thạch hạ phẩm”. “Năm nghìn miếng!” Lâm Nhất ngạc nhiên hô lên một tiếng, mức giá này quả thực rất khoa trương, hiển nhiên đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn. Mười cây Huyết Diễm cốt chẳng phải là được năm vạn miếng linh thạch hạ phẩm rồi sao? “Xem ra ngươi cũng không biết giá trị của Huyền Khí, trong hàng ngũ Huyền Giáp hạ phẩm thì Huyết Diễm Giáp có thể nói là đứng đầu, vừa mềm mại lại vừa có khả năng phòng ngự cực cao. Nói thế nào nhỉ? Nếu ngươi mặc một bộ Huyết Diễm Giáp thì dù có gặp phải cao thủ võ đạo tầng tám, thậm chí là tầng chín, e là bọn họ cũng rất khó khiến ngươi trọng thương chỉ với một kích”. “Còn đối với võ đạo tầng bảy thì… ha ha, muốn tạo thành tổn thương đối với ngươi… sợ là khó!”