Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 116

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Quát lớn nói: "Tên Kiếm Nô, vì sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy, ta sẽ giết tên nghiệt chủng nhà ngươi!"  Chu phụ thân là trưởng lão tông môn, trước mặt trên dưới tông môn lại không quan tâm đến quy tắc, lao về phía đài cao định giết Lâm Nhất.  Lâm Nhất hơi kinh ngạc, cũng không ngờ được, hai cha con này lại không biết xấu hổ như vậy.  AdvertisementHí!  AdvertisementĐúng lúc này, Huyết Long Mã hí lên một tiếng, điên cuồng chạy tới, phi thẳng lên lôi đài, chi trước đá tới.  Lâm Nhất cười lớn nói: "Đến đúng lúc lắm!"  Vừa cười lớn vừa thẳng người đâm ra một kiếm Long Hổ Sinh Uy.  Một người một ngựa đồng thời ra tay, bức ép về phía Chu phụ.  Chu phụ ôm Chu Vân trong lòng, nhìn con Huyết Long Mã đang nổi điên, rồi lại nhìn Lâm Nhất đang được bao quanh bởi uy lực Long Hổ.  Nhất thời không biết nghênh chiến thế nào.  Vẻ mặt tỏ ra nghẹn khuất, vô cùng chật vật thu lại chiêu thức, ngậm ngùi rút lui.  Diễn Võ trường ồ lên, toàn bộ đều chấn động vì cảnh tượng này, một người một ngựa mà lại bức lui được một vị trưởng lão tông môn.  Bị một người một ngựa bức lui, sắc mặt Chu phụ tức đến tái nhợt.  Nghĩ đến bản thân là một trưởng lão trong tôn môn mà lại bị một tên Kiếm Nô và một con yêu thú bức lui trước mặt mọi người, đó là sự sỉ nhục đến cỡ nào chứ.  Điều đáng giận hơn nữa là, con Huyết Long Mã đang hí lên phát ra những tiếng cười quái gở, giống như đang chế giễu ông ta vậy.  Sự việc vốn có chút nghiêm trọng, vậy mà ngược lại lại khiến xung quanh cười phá lên.  Chu phụ trong cơn giận dữ, đặt Chu Vân xuống, định lần nữa đánh lên trên đài.  "Hoang đường!"  Đúng lúc này, một tiếng quát phẫn nộ vang lên trên đài cao, giọng nói đến từ vị trí chỗ ngồi chính giữa của tông chủ Bạch Thiên Minh.  Xôn xao!  Lời ông ấy nói như hàm chứa thiên lệnh, chỉ thốt ra hai chữ đã khiến toàn Diễn Võ trường rộng lớn bao phủ bởi khí thế của ông ấy.  Tiếng cười ồ bên dưới lập tức im bặt, Chu phụ biến sắc, chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy Bạch Thiên Minh lạnh lùng nói: "Chu trưởng lão, quy tắc mấy trăm năm của tổ tông ông cũng dám phá hoại, ta thấy ông đang không muốn sống nữa đúng không!"

Quát lớn nói: "Tên Kiếm Nô, vì sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy, ta sẽ giết tên nghiệt chủng nhà ngươi!"  

Chu phụ thân là trưởng lão tông môn, trước mặt trên dưới tông môn lại không quan tâm đến quy tắc, lao về phía đài cao định giết Lâm Nhất.  

Lâm Nhất hơi kinh ngạc, cũng không ngờ được, hai cha con này lại không biết xấu hổ như vậy.  

Advertisement

Hí!  

Advertisement

Đúng lúc này, Huyết Long Mã hí lên một tiếng, điên cuồng chạy tới, phi thẳng lên lôi đài, chi trước đá tới.  

Lâm Nhất cười lớn nói: "Đến đúng lúc lắm!"  

Vừa cười lớn vừa thẳng người đâm ra một kiếm Long Hổ Sinh Uy.  

Một người một ngựa đồng thời ra tay, bức ép về phía Chu phụ.  

Chu phụ ôm Chu Vân trong lòng, nhìn con Huyết Long Mã đang nổi điên, rồi lại nhìn Lâm Nhất đang được bao quanh bởi uy lực Long Hổ.  

Nhất thời không biết nghênh chiến thế nào.  

Vẻ mặt tỏ ra nghẹn khuất, vô cùng chật vật thu lại chiêu thức, ngậm ngùi rút lui.  

Diễn Võ trường ồ lên, toàn bộ đều chấn động vì cảnh tượng này, một người một ngựa mà lại bức lui được một vị trưởng lão tông môn.  

Bị một người một ngựa bức lui, sắc mặt Chu phụ tức đến tái nhợt.  

Nghĩ đến bản thân là một trưởng lão trong tôn môn mà lại bị một tên Kiếm Nô và một con yêu thú bức lui trước mặt mọi người, đó là sự sỉ nhục đến cỡ nào chứ.  

Điều đáng giận hơn nữa là, con Huyết Long Mã đang hí lên phát ra những tiếng cười quái gở, giống như đang chế giễu ông ta vậy.  

Sự việc vốn có chút nghiêm trọng, vậy mà ngược lại lại khiến xung quanh cười phá lên.  

Chu phụ trong cơn giận dữ, đặt Chu Vân xuống, định lần nữa đánh lên trên đài.  

"Hoang đường!"  

Đúng lúc này, một tiếng quát phẫn nộ vang lên trên đài cao, giọng nói đến từ vị trí chỗ ngồi chính giữa của tông chủ Bạch Thiên Minh.  

Xôn xao!  

Lời ông ấy nói như hàm chứa thiên lệnh, chỉ thốt ra hai chữ đã khiến toàn Diễn Võ trường rộng lớn bao phủ bởi khí thế của ông ấy.  

Tiếng cười ồ bên dưới lập tức im bặt, Chu phụ biến sắc, chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy Bạch Thiên Minh lạnh lùng nói: "Chu trưởng lão, quy tắc mấy trăm năm của tổ tông ông cũng dám phá hoại, ta thấy ông đang không muốn sống nữa đúng không!"

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Quát lớn nói: "Tên Kiếm Nô, vì sao ngươi lại nhẫn tâm như vậy, ta sẽ giết tên nghiệt chủng nhà ngươi!"  Chu phụ thân là trưởng lão tông môn, trước mặt trên dưới tông môn lại không quan tâm đến quy tắc, lao về phía đài cao định giết Lâm Nhất.  Lâm Nhất hơi kinh ngạc, cũng không ngờ được, hai cha con này lại không biết xấu hổ như vậy.  AdvertisementHí!  AdvertisementĐúng lúc này, Huyết Long Mã hí lên một tiếng, điên cuồng chạy tới, phi thẳng lên lôi đài, chi trước đá tới.  Lâm Nhất cười lớn nói: "Đến đúng lúc lắm!"  Vừa cười lớn vừa thẳng người đâm ra một kiếm Long Hổ Sinh Uy.  Một người một ngựa đồng thời ra tay, bức ép về phía Chu phụ.  Chu phụ ôm Chu Vân trong lòng, nhìn con Huyết Long Mã đang nổi điên, rồi lại nhìn Lâm Nhất đang được bao quanh bởi uy lực Long Hổ.  Nhất thời không biết nghênh chiến thế nào.  Vẻ mặt tỏ ra nghẹn khuất, vô cùng chật vật thu lại chiêu thức, ngậm ngùi rút lui.  Diễn Võ trường ồ lên, toàn bộ đều chấn động vì cảnh tượng này, một người một ngựa mà lại bức lui được một vị trưởng lão tông môn.  Bị một người một ngựa bức lui, sắc mặt Chu phụ tức đến tái nhợt.  Nghĩ đến bản thân là một trưởng lão trong tôn môn mà lại bị một tên Kiếm Nô và một con yêu thú bức lui trước mặt mọi người, đó là sự sỉ nhục đến cỡ nào chứ.  Điều đáng giận hơn nữa là, con Huyết Long Mã đang hí lên phát ra những tiếng cười quái gở, giống như đang chế giễu ông ta vậy.  Sự việc vốn có chút nghiêm trọng, vậy mà ngược lại lại khiến xung quanh cười phá lên.  Chu phụ trong cơn giận dữ, đặt Chu Vân xuống, định lần nữa đánh lên trên đài.  "Hoang đường!"  Đúng lúc này, một tiếng quát phẫn nộ vang lên trên đài cao, giọng nói đến từ vị trí chỗ ngồi chính giữa của tông chủ Bạch Thiên Minh.  Xôn xao!  Lời ông ấy nói như hàm chứa thiên lệnh, chỉ thốt ra hai chữ đã khiến toàn Diễn Võ trường rộng lớn bao phủ bởi khí thế của ông ấy.  Tiếng cười ồ bên dưới lập tức im bặt, Chu phụ biến sắc, chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy Bạch Thiên Minh lạnh lùng nói: "Chu trưởng lão, quy tắc mấy trăm năm của tổ tông ông cũng dám phá hoại, ta thấy ông đang không muốn sống nữa đúng không!"

Chương 116