Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 160
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Xuất hiện trong tầm mắt là một viên Thất Khiếu Linh Lung đan được khảm hoàn mỹ trên trái tim. Theo từng nhịp đập của tim, dược lực Thất Khiếu Linh Lung tựa như một dòng suối ấm áp thông qua bảy lỗ đan dược chảy xuôi dòng ra ngoài, tẩm bổ toàn thân. Lâm Nhất mở to mắt, vẻ mặt sa sầm. Advertisement“Hóa ra là thế!” AdvertisementBí mật đã quấy nhiễu hắn suốt khoảng thời gian qua rốt cuộc cũng đã được phá giải. Khó trách mấy ngày nay, dù không tu luyện thì cảnh giới của hắn vẫn tăng mỗi ngày, hóa ra là do viên Thất Khiếu Linh Lung đan mà ngày đó Tô Hàm Nguyệt đã cho hắn uống ngay trước mặt mọi người ở Diễn Võ trường. “Ta nợ nàng nhiều quá…” Cảm giác áy náy trong lòng lại lần nữa trào dâng, hắn liếc nhìn tóc xanh vờn quanh ngón út của mình. Lúc này, tay cầm kiếm của Lâm Nhất đã bắt đầu run lên. Một ngày nào đó, một ngày nào đó… nhất dịnh phải tìm ra Tô Hàm Nguyệt. Bất kể là để giải mã câu đố kiếm gãy trên người hay để có thể tìm được Tô Hàm Nguyệt thì hắn cũng đều cần có thực lực mạnh mẽ làm chỗ dựa. Khoảng thời gian kế tiếp, Lâm Nhất đắm chìm trong khổ tu vô cùng vô tận. Buổi sáng, khi dùng Dẫn Linh Quyết rót linh khí vào Bạch Tàn Hoa, hắn cô đọng nội kình nhằm đột phá chướng ngại của Thuần Dương công Tiên Thiên. Buổi chiều thì xem xét Long Hổ quyền tiên thiên tàn bản, tu luyện quyền kiếm hợp nhất. Đến chạng vạng tối thì làm bạn cùng trời sao. Nghiên cứu Mãnh Hổ Tường Vi đồ, lĩnh ngộ kiếm pháp do người áo xanh kia thi triển, lĩnh hội ý cảnh Mãnh hổ trong lòng khẽ ngửi tường vi. Hắn một lòng hướng về đạo, không hề phân tâm, đắm chìm trong đó. Tựa như kẻ ngu vậy, dù rằng có thể không có kết quả gì cả, nhưng vẫn một mực kiên trì. Trong khi hắn rời xa ồn ào náo nhiệt, từ trên xuống dưới Thanh Vân Môn lại tiệc tùng say sưa, quần chúng hưng phấn, xúc động không thôi. Chuyện Hồ Tử Phong dùng một chưởng đánh bại Chương Diệp ở đại điện đã sớm truyền khắp tông môn. Việc này khiến chúng đệ tử Thanh Vân Môn lấy làm kiêu ngạo, gần như mỗi ngày đều có người bàn luận về Hồ Tử Phong. Hắn chỉ cần có chút tiến bộ sẽ khiến tông môn chấn động, đồng thời trở thành chủ đề nóng. Cùng với đó, chuyện Lâm Nhất không ra tay ngày hôm ấy cũng bị vô số người lấy ra để so sánh với Hồ Tử Phong.
Xuất hiện trong tầm mắt là một viên Thất Khiếu Linh Lung đan được khảm hoàn mỹ trên trái tim.
Theo từng nhịp đập của tim, dược lực Thất Khiếu Linh Lung tựa như một dòng suối ấm áp thông qua bảy lỗ đan dược chảy xuôi dòng ra ngoài, tẩm bổ toàn thân.
Lâm Nhất mở to mắt, vẻ mặt sa sầm.
Advertisement
“Hóa ra là thế!”
Advertisement
Bí mật đã quấy nhiễu hắn suốt khoảng thời gian qua rốt cuộc cũng đã được phá giải.
Khó trách mấy ngày nay, dù không tu luyện thì cảnh giới của hắn vẫn tăng mỗi ngày, hóa ra là do viên Thất Khiếu Linh Lung đan mà ngày đó Tô Hàm Nguyệt đã cho hắn uống ngay trước mặt mọi người ở Diễn Võ trường.
“Ta nợ nàng nhiều quá…”
Cảm giác áy náy trong lòng lại lần nữa trào dâng, hắn liếc nhìn tóc xanh vờn quanh ngón út của mình.
Lúc này, tay cầm kiếm của Lâm Nhất đã bắt đầu run lên.
Một ngày nào đó, một ngày nào đó… nhất dịnh phải tìm ra Tô Hàm Nguyệt.
Bất kể là để giải mã câu đố kiếm gãy trên người hay để có thể tìm được Tô Hàm Nguyệt thì hắn cũng đều cần có thực lực mạnh mẽ làm chỗ dựa.
Khoảng thời gian kế tiếp, Lâm Nhất đắm chìm trong khổ tu vô cùng vô tận.
Buổi sáng, khi dùng Dẫn Linh Quyết rót linh khí vào Bạch Tàn Hoa, hắn cô đọng nội kình nhằm đột phá chướng ngại của Thuần Dương công Tiên Thiên.
Buổi chiều thì xem xét Long Hổ quyền tiên thiên tàn bản, tu luyện quyền kiếm hợp nhất.
Đến chạng vạng tối thì làm bạn cùng trời sao.
Nghiên cứu Mãnh Hổ Tường Vi đồ, lĩnh ngộ kiếm pháp do người áo xanh kia thi triển, lĩnh hội ý cảnh Mãnh hổ trong lòng khẽ ngửi tường vi.
Hắn một lòng hướng về đạo, không hề phân tâm, đắm chìm trong đó.
Tựa như kẻ ngu vậy, dù rằng có thể không có kết quả gì cả, nhưng vẫn một mực kiên trì.
Trong khi hắn rời xa ồn ào náo nhiệt, từ trên xuống dưới Thanh Vân Môn lại tiệc tùng say sưa, quần chúng hưng phấn, xúc động không thôi.
Chuyện Hồ Tử Phong dùng một chưởng đánh bại Chương Diệp ở đại điện đã sớm truyền khắp tông môn.
Việc này khiến chúng đệ tử Thanh Vân Môn lấy làm kiêu ngạo, gần như mỗi ngày đều có người bàn luận về Hồ Tử Phong.
Hắn chỉ cần có chút tiến bộ sẽ khiến tông môn chấn động, đồng thời trở thành chủ đề nóng.
Cùng với đó, chuyện Lâm Nhất không ra tay ngày hôm ấy cũng bị vô số người lấy ra để so sánh với Hồ Tử Phong.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Xuất hiện trong tầm mắt là một viên Thất Khiếu Linh Lung đan được khảm hoàn mỹ trên trái tim. Theo từng nhịp đập của tim, dược lực Thất Khiếu Linh Lung tựa như một dòng suối ấm áp thông qua bảy lỗ đan dược chảy xuôi dòng ra ngoài, tẩm bổ toàn thân. Lâm Nhất mở to mắt, vẻ mặt sa sầm. Advertisement“Hóa ra là thế!” AdvertisementBí mật đã quấy nhiễu hắn suốt khoảng thời gian qua rốt cuộc cũng đã được phá giải. Khó trách mấy ngày nay, dù không tu luyện thì cảnh giới của hắn vẫn tăng mỗi ngày, hóa ra là do viên Thất Khiếu Linh Lung đan mà ngày đó Tô Hàm Nguyệt đã cho hắn uống ngay trước mặt mọi người ở Diễn Võ trường. “Ta nợ nàng nhiều quá…” Cảm giác áy náy trong lòng lại lần nữa trào dâng, hắn liếc nhìn tóc xanh vờn quanh ngón út của mình. Lúc này, tay cầm kiếm của Lâm Nhất đã bắt đầu run lên. Một ngày nào đó, một ngày nào đó… nhất dịnh phải tìm ra Tô Hàm Nguyệt. Bất kể là để giải mã câu đố kiếm gãy trên người hay để có thể tìm được Tô Hàm Nguyệt thì hắn cũng đều cần có thực lực mạnh mẽ làm chỗ dựa. Khoảng thời gian kế tiếp, Lâm Nhất đắm chìm trong khổ tu vô cùng vô tận. Buổi sáng, khi dùng Dẫn Linh Quyết rót linh khí vào Bạch Tàn Hoa, hắn cô đọng nội kình nhằm đột phá chướng ngại của Thuần Dương công Tiên Thiên. Buổi chiều thì xem xét Long Hổ quyền tiên thiên tàn bản, tu luyện quyền kiếm hợp nhất. Đến chạng vạng tối thì làm bạn cùng trời sao. Nghiên cứu Mãnh Hổ Tường Vi đồ, lĩnh ngộ kiếm pháp do người áo xanh kia thi triển, lĩnh hội ý cảnh Mãnh hổ trong lòng khẽ ngửi tường vi. Hắn một lòng hướng về đạo, không hề phân tâm, đắm chìm trong đó. Tựa như kẻ ngu vậy, dù rằng có thể không có kết quả gì cả, nhưng vẫn một mực kiên trì. Trong khi hắn rời xa ồn ào náo nhiệt, từ trên xuống dưới Thanh Vân Môn lại tiệc tùng say sưa, quần chúng hưng phấn, xúc động không thôi. Chuyện Hồ Tử Phong dùng một chưởng đánh bại Chương Diệp ở đại điện đã sớm truyền khắp tông môn. Việc này khiến chúng đệ tử Thanh Vân Môn lấy làm kiêu ngạo, gần như mỗi ngày đều có người bàn luận về Hồ Tử Phong. Hắn chỉ cần có chút tiến bộ sẽ khiến tông môn chấn động, đồng thời trở thành chủ đề nóng. Cùng với đó, chuyện Lâm Nhất không ra tay ngày hôm ấy cũng bị vô số người lấy ra để so sánh với Hồ Tử Phong.