Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 167

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… "Hồ sư huynh, mau nuốt đi!"  "Quan tâm hắn làm gì, nếu không phải do hắn thì Tô sư tỷ sao có thể bỏ đi được?"  "Mau nuốt vào đi, nếu như có thể đột phá võ đạo tầng chín trước khi tới thành Bạch Thủy thì Thanh Vân Môn chúng ta sẽ có thêm đòn sát thủ rồi!"  Advertisement"Hồ sư huynh, cố lên!"  AdvertisementDưới sự cổ vũ của mọi người, Hồ Tử Phong nhắm mắt nuốt xuống, bắt đầu chuẩn bị đột phá.  Tất cả cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý về xung quanh bốn phía Hồ Tử Phong, ánh mắt vô cùng mong đợi.  Chỉ có Bạch Vũ Phàm là nhìn thấy Lâm Nhất đứng ở phía cuối cùng trên lưng chim, để mặc cho cuồng phong thổi tung trường bào và mái tóc dài.  Ôm Táng Hoa kiếm trong lòng, nhìn xuống sông núi phía dưới, thần sắc ung dung thản nhiên.  Trên người hắn có một sự khác biệt không thuộc về người có tu vi võ đạo tầng bảy.  Với tốc độ của Ưng Tựu Thú, thì chỉ mất hai ngày là có thể tới thành Bạch Thủy.  Có thể đưa đám người Thanh Vân Môn tới trước ngày Tứ tông tranh tài một ngày.  Nhưng vì để chiếu cố cho Hồ Tử Phong luyện hóa Dưỡng Tâm đan, Bạch Vũ Phàm đã giảm tốc độ lại.  Ưng Tựu Thú không ngừng nghỉ bay trên bầu trời suốt ba ngày mới đến thành Bạch Thủy.  Đám người trên lưng chim thần tình vô cùng căng thẳng.  Hồ Tử Phong có thể đột phá nút cổ chai võ đạo tầng tám hay không là điều cực kỳ quan trọng với Thanh Vân Môn.  Một khi đột phá, với cảnh giới võ đạo tầng chín của Hồ Tử Phong, phối hợp với võ kỹ Tiên Thiên của hắn ta thì có thể nói là vô địch trong thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  Hưu!  Đúng lúc sắp hạ xuống, Hồ Tử Phong khổ cực tu luyện ba ngày đột nhiên mở trừng hai mắt.  Tinh quang trong mắt lóe ra, khí thế trên người tăng vọt một đường như cuồng phong bão táp.  Sắc mặt đám người Trương Nhạc hết sức vui mừng, nhưng nụ cười lại nhanh chóng từ từ ảm đạm xuống.  Mọi người đều cảm nhận được tu vi của Hồ Tử Phong thăng tiến không ít, nhưng vẫn bị kẹt lại ở nút cổ chai võ đạo tầng tám.  Vẫn còn cách võ đạo tầng chín một chút nữa.  Nhưng khoảng cách một chút này chính là sự khác nhau một trời một vực, kém võ đạo tầng chín chân chính rất lớn. 

"Hồ sư huynh, mau nuốt đi!"  

"Quan tâm hắn làm gì, nếu không phải do hắn thì Tô sư tỷ sao có thể bỏ đi được?"  

"Mau nuốt vào đi, nếu như có thể đột phá võ đạo tầng chín trước khi tới thành Bạch Thủy thì Thanh Vân Môn chúng ta sẽ có thêm đòn sát thủ rồi!"  

Advertisement

"Hồ sư huynh, cố lên!"  

Advertisement

Dưới sự cổ vũ của mọi người, Hồ Tử Phong nhắm mắt nuốt xuống, bắt đầu chuẩn bị đột phá.  

Tất cả cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý về xung quanh bốn phía Hồ Tử Phong, ánh mắt vô cùng mong đợi.  

Chỉ có Bạch Vũ Phàm là nhìn thấy Lâm Nhất đứng ở phía cuối cùng trên lưng chim, để mặc cho cuồng phong thổi tung trường bào và mái tóc dài.  

Ôm Táng Hoa kiếm trong lòng, nhìn xuống sông núi phía dưới, thần sắc ung dung thản nhiên.  

Trên người hắn có một sự khác biệt không thuộc về người có tu vi võ đạo tầng bảy.  

Với tốc độ của Ưng Tựu Thú, thì chỉ mất hai ngày là có thể tới thành Bạch Thủy.  

Có thể đưa đám người Thanh Vân Môn tới trước ngày Tứ tông tranh tài một ngày.  

Nhưng vì để chiếu cố cho Hồ Tử Phong luyện hóa Dưỡng Tâm đan, Bạch Vũ Phàm đã giảm tốc độ lại.  

Ưng Tựu Thú không ngừng nghỉ bay trên bầu trời suốt ba ngày mới đến thành Bạch Thủy.  

Đám người trên lưng chim thần tình vô cùng căng thẳng.  

Hồ Tử Phong có thể đột phá nút cổ chai võ đạo tầng tám hay không là điều cực kỳ quan trọng với Thanh Vân Môn.  

Một khi đột phá, với cảnh giới võ đạo tầng chín của Hồ Tử Phong, phối hợp với võ kỹ Tiên Thiên của hắn ta thì có thể nói là vô địch trong thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  

Hưu!  

Đúng lúc sắp hạ xuống, Hồ Tử Phong khổ cực tu luyện ba ngày đột nhiên mở trừng hai mắt.  

Tinh quang trong mắt lóe ra, khí thế trên người tăng vọt một đường như cuồng phong bão táp.  

Sắc mặt đám người Trương Nhạc hết sức vui mừng, nhưng nụ cười lại nhanh chóng từ từ ảm đạm xuống.  

Mọi người đều cảm nhận được tu vi của Hồ Tử Phong thăng tiến không ít, nhưng vẫn bị kẹt lại ở nút cổ chai võ đạo tầng tám.  

Vẫn còn cách võ đạo tầng chín một chút nữa.  

Nhưng khoảng cách một chút này chính là sự khác nhau một trời một vực, kém võ đạo tầng chín chân chính rất lớn. 

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… "Hồ sư huynh, mau nuốt đi!"  "Quan tâm hắn làm gì, nếu không phải do hắn thì Tô sư tỷ sao có thể bỏ đi được?"  "Mau nuốt vào đi, nếu như có thể đột phá võ đạo tầng chín trước khi tới thành Bạch Thủy thì Thanh Vân Môn chúng ta sẽ có thêm đòn sát thủ rồi!"  Advertisement"Hồ sư huynh, cố lên!"  AdvertisementDưới sự cổ vũ của mọi người, Hồ Tử Phong nhắm mắt nuốt xuống, bắt đầu chuẩn bị đột phá.  Tất cả cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý về xung quanh bốn phía Hồ Tử Phong, ánh mắt vô cùng mong đợi.  Chỉ có Bạch Vũ Phàm là nhìn thấy Lâm Nhất đứng ở phía cuối cùng trên lưng chim, để mặc cho cuồng phong thổi tung trường bào và mái tóc dài.  Ôm Táng Hoa kiếm trong lòng, nhìn xuống sông núi phía dưới, thần sắc ung dung thản nhiên.  Trên người hắn có một sự khác biệt không thuộc về người có tu vi võ đạo tầng bảy.  Với tốc độ của Ưng Tựu Thú, thì chỉ mất hai ngày là có thể tới thành Bạch Thủy.  Có thể đưa đám người Thanh Vân Môn tới trước ngày Tứ tông tranh tài một ngày.  Nhưng vì để chiếu cố cho Hồ Tử Phong luyện hóa Dưỡng Tâm đan, Bạch Vũ Phàm đã giảm tốc độ lại.  Ưng Tựu Thú không ngừng nghỉ bay trên bầu trời suốt ba ngày mới đến thành Bạch Thủy.  Đám người trên lưng chim thần tình vô cùng căng thẳng.  Hồ Tử Phong có thể đột phá nút cổ chai võ đạo tầng tám hay không là điều cực kỳ quan trọng với Thanh Vân Môn.  Một khi đột phá, với cảnh giới võ đạo tầng chín của Hồ Tử Phong, phối hợp với võ kỹ Tiên Thiên của hắn ta thì có thể nói là vô địch trong thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy.  Hưu!  Đúng lúc sắp hạ xuống, Hồ Tử Phong khổ cực tu luyện ba ngày đột nhiên mở trừng hai mắt.  Tinh quang trong mắt lóe ra, khí thế trên người tăng vọt một đường như cuồng phong bão táp.  Sắc mặt đám người Trương Nhạc hết sức vui mừng, nhưng nụ cười lại nhanh chóng từ từ ảm đạm xuống.  Mọi người đều cảm nhận được tu vi của Hồ Tử Phong thăng tiến không ít, nhưng vẫn bị kẹt lại ở nút cổ chai võ đạo tầng tám.  Vẫn còn cách võ đạo tầng chín một chút nữa.  Nhưng khoảng cách một chút này chính là sự khác nhau một trời một vực, kém võ đạo tầng chín chân chính rất lớn. 

Chương 167