Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 489

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cùng là Thuỷ Vân văn nếu như không bằng được Phù Quang thì không khỏi có lỗi với việc được truyền thừa từ viễn cổ này rồi.  Chỉ là lý lẽ trong đó khó có thể giải thích rõ cho Khô Vân hiểu.  Còn may Khô Vân cũng không hỏi nhiều, ông ta biết đây là bí mật của người khác. Ông ta đi theo Lâm Nhất, trình độ Linh văn của mình có được sự tiến bộ thần tốc là ông ta đã mãn nguyện lắm rồi.  Cùng lúc đó, trước cửa Vạn Bảo Các đang treo lên tấm biển tạm dừng kinh doanh một ngày.  Bên ngoài cửa là một đoàn người đông đúc xếp hàng mãi không chịu rời đi.  “Haiz, khi đó Đại Huyền Đan có chín phần dược tính bày trên kệ mà ta lại chẳng mua!”  “Ta không phải cũng thế sao, ai mà đoán ra được, ai mà đoán được chứ… giờ có muốn mua cũng chẳng mua được nữa rồi”.  “Ngày mai Vạn Bảo Các mở cửa cũng không biết sẽ có bao nhiêu người đến”.  “Nhưng có lẽ sẽ bọn họ sẽ bán ra với cái giá trên trời”.  Không ít người cảm thán tiếc nuối, trên mặt lộ vẻ tiếc rẻ.  Khi tầm mắt rơi lên người Phong Giác, đột nhiên vẻ mặt trở nên phức tạp, có người cười khổ nói: “Đội trưởng Phong, ngươi lần này đúng là may mắn quá”.  “Đội trưởng, còn Đại Huyền Đan thừa ra không, bán cho chúng ta chút đi?”  Cũng có một số người nảy sinh ý đồ muốn nịnh nọt Phong Giác.  “Các người đừng có mơ nữa, Đại Huyền Đan này ta đương nhiên đã dùng hết rồi. Cho dù còn thừa thì cũng sẽ chia cho huynh đệ trong đoàn chứ làm gì có chuyện mang bán?”  Trong lòng Phong Giác trái lại cảm thấy vô cùng sung sướng, trầm giọng nói: “Ta đoán chừng ngày mai Đại Huyền Đan này sẽ được bán với phương thức đấu giá, đến lúc đó, ít nhất phải ba trăm viên Linh ngọc một viên”.  Ba trăm viên!  Mọi người ai nấy đều hít hà suýt xoa, tăng lên gấp ba lần, đến lúc đó bọ họ chắc gì đã có khả năng mua được.  Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra.  Đại Huyền Đan chín phần dược tính, chỉ có duy nhất bọn họ bán, sau ngày hôm nay, việc này chắc chắn sẽ chấn động cả Đế Đô Hoàng Thành.  Đến lúc đó, người đến mua sẽ không hẳn là chỉ có bọn họ, tất cả nhân tài cảnh giới Huyền võ ở Đế Đô chỉ e là đều sẽ nghe tiếng mà đến đây!  Ở Đại Tần Đế Đô, hào môn hiển quý, nhân tài thế gia nhiều như mây.  Tin tức Vạn Bảo Các có được cực phẩm Đại Huyền Đan dường như chỉ trong một đêm đã truyền ra khắp hang cùng ngõ hẻm, gây nên một làn sóng chấn động cực lớn.  Đại Huyền Đan có ưu thế vượt trội hơn hẳn so với những loại đan dược khác trong việc mở Huyền mạch, đả thông khiếu huyệt.  Tiến độ tu luyện khi có sử dụng Đại Huyền Đan và không sử dụng Đại Huyền Đan có sự khác biệt rất lớn về bản chất.  Nhưng bất kỳ loại đan dược nào mà sử dụng trong một thời gian dài thì thể chất đều sẽ sản sinh ra loại phản ứng kháng thuốc.  Nói một cách đơn giản, lần đầu tiên sử dụng Đại Huyền Đan sẽ có hiệu quả tốt nhất, sau hàng trăm lần sử dụng thì hiệu quả sẽ càng giảm dần. 

Cùng là Thuỷ Vân văn nếu như không bằng được Phù Quang thì không khỏi có lỗi với việc được truyền thừa từ viễn cổ này rồi.  

Chỉ là lý lẽ trong đó khó có thể giải thích rõ cho Khô Vân hiểu.  

Còn may Khô Vân cũng không hỏi nhiều, ông ta biết đây là bí mật của người khác. Ông ta đi theo Lâm Nhất, trình độ Linh văn của mình có được sự tiến bộ thần tốc là ông ta đã mãn nguyện lắm rồi.  

Cùng lúc đó, trước cửa Vạn Bảo Các đang treo lên tấm biển tạm dừng kinh doanh một ngày.  

Bên ngoài cửa là một đoàn người đông đúc xếp hàng mãi không chịu rời đi.  

“Haiz, khi đó Đại Huyền Đan có chín phần dược tính bày trên kệ mà ta lại chẳng mua!”  

“Ta không phải cũng thế sao, ai mà đoán ra được, ai mà đoán được chứ… giờ có muốn mua cũng chẳng mua được nữa rồi”.  

“Ngày mai Vạn Bảo Các mở cửa cũng không biết sẽ có bao nhiêu người đến”.  

“Nhưng có lẽ sẽ bọn họ sẽ bán ra với cái giá trên trời”.  

Không ít người cảm thán tiếc nuối, trên mặt lộ vẻ tiếc rẻ.  

Khi tầm mắt rơi lên người Phong Giác, đột nhiên vẻ mặt trở nên phức tạp, có người cười khổ nói: “Đội trưởng Phong, ngươi lần này đúng là may mắn quá”.  

“Đội trưởng, còn Đại Huyền Đan thừa ra không, bán cho chúng ta chút đi?”  

Cũng có một số người nảy sinh ý đồ muốn nịnh nọt Phong Giác.  

“Các người đừng có mơ nữa, Đại Huyền Đan này ta đương nhiên đã dùng hết rồi. Cho dù còn thừa thì cũng sẽ chia cho huynh đệ trong đoàn chứ làm gì có chuyện mang bán?”  

Trong lòng Phong Giác trái lại cảm thấy vô cùng sung sướng, trầm giọng nói: “Ta đoán chừng ngày mai Đại Huyền Đan này sẽ được bán với phương thức đấu giá, đến lúc đó, ít nhất phải ba trăm viên Linh ngọc một viên”.  

Ba trăm viên!  

Mọi người ai nấy đều hít hà suýt xoa, tăng lên gấp ba lần, đến lúc đó bọ họ chắc gì đã có khả năng mua được.  

Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra.  

Đại Huyền Đan chín phần dược tính, chỉ có duy nhất bọn họ bán, sau ngày hôm nay, việc này chắc chắn sẽ chấn động cả Đế Đô Hoàng Thành.  

Đến lúc đó, người đến mua sẽ không hẳn là chỉ có bọn họ, tất cả nhân tài cảnh giới Huyền võ ở Đế Đô chỉ e là đều sẽ nghe tiếng mà đến đây!  

Ở Đại Tần Đế Đô, hào môn hiển quý, nhân tài thế gia nhiều như mây.  

Tin tức Vạn Bảo Các có được cực phẩm Đại Huyền Đan dường như chỉ trong một đêm đã truyền ra khắp hang cùng ngõ hẻm, gây nên một làn sóng chấn động cực lớn.  

Đại Huyền Đan có ưu thế vượt trội hơn hẳn so với những loại đan dược khác trong việc mở Huyền mạch, đả thông khiếu huyệt.  

Tiến độ tu luyện khi có sử dụng Đại Huyền Đan và không sử dụng Đại Huyền Đan có sự khác biệt rất lớn về bản chất.  

Nhưng bất kỳ loại đan dược nào mà sử dụng trong một thời gian dài thì thể chất đều sẽ sản sinh ra loại phản ứng kháng thuốc.  

Nói một cách đơn giản, lần đầu tiên sử dụng Đại Huyền Đan sẽ có hiệu quả tốt nhất, sau hàng trăm lần sử dụng thì hiệu quả sẽ càng giảm dần. 

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cùng là Thuỷ Vân văn nếu như không bằng được Phù Quang thì không khỏi có lỗi với việc được truyền thừa từ viễn cổ này rồi.  Chỉ là lý lẽ trong đó khó có thể giải thích rõ cho Khô Vân hiểu.  Còn may Khô Vân cũng không hỏi nhiều, ông ta biết đây là bí mật của người khác. Ông ta đi theo Lâm Nhất, trình độ Linh văn của mình có được sự tiến bộ thần tốc là ông ta đã mãn nguyện lắm rồi.  Cùng lúc đó, trước cửa Vạn Bảo Các đang treo lên tấm biển tạm dừng kinh doanh một ngày.  Bên ngoài cửa là một đoàn người đông đúc xếp hàng mãi không chịu rời đi.  “Haiz, khi đó Đại Huyền Đan có chín phần dược tính bày trên kệ mà ta lại chẳng mua!”  “Ta không phải cũng thế sao, ai mà đoán ra được, ai mà đoán được chứ… giờ có muốn mua cũng chẳng mua được nữa rồi”.  “Ngày mai Vạn Bảo Các mở cửa cũng không biết sẽ có bao nhiêu người đến”.  “Nhưng có lẽ sẽ bọn họ sẽ bán ra với cái giá trên trời”.  Không ít người cảm thán tiếc nuối, trên mặt lộ vẻ tiếc rẻ.  Khi tầm mắt rơi lên người Phong Giác, đột nhiên vẻ mặt trở nên phức tạp, có người cười khổ nói: “Đội trưởng Phong, ngươi lần này đúng là may mắn quá”.  “Đội trưởng, còn Đại Huyền Đan thừa ra không, bán cho chúng ta chút đi?”  Cũng có một số người nảy sinh ý đồ muốn nịnh nọt Phong Giác.  “Các người đừng có mơ nữa, Đại Huyền Đan này ta đương nhiên đã dùng hết rồi. Cho dù còn thừa thì cũng sẽ chia cho huynh đệ trong đoàn chứ làm gì có chuyện mang bán?”  Trong lòng Phong Giác trái lại cảm thấy vô cùng sung sướng, trầm giọng nói: “Ta đoán chừng ngày mai Đại Huyền Đan này sẽ được bán với phương thức đấu giá, đến lúc đó, ít nhất phải ba trăm viên Linh ngọc một viên”.  Ba trăm viên!  Mọi người ai nấy đều hít hà suýt xoa, tăng lên gấp ba lần, đến lúc đó bọ họ chắc gì đã có khả năng mua được.  Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện này rất có khả năng sẽ xảy ra.  Đại Huyền Đan chín phần dược tính, chỉ có duy nhất bọn họ bán, sau ngày hôm nay, việc này chắc chắn sẽ chấn động cả Đế Đô Hoàng Thành.  Đến lúc đó, người đến mua sẽ không hẳn là chỉ có bọn họ, tất cả nhân tài cảnh giới Huyền võ ở Đế Đô chỉ e là đều sẽ nghe tiếng mà đến đây!  Ở Đại Tần Đế Đô, hào môn hiển quý, nhân tài thế gia nhiều như mây.  Tin tức Vạn Bảo Các có được cực phẩm Đại Huyền Đan dường như chỉ trong một đêm đã truyền ra khắp hang cùng ngõ hẻm, gây nên một làn sóng chấn động cực lớn.  Đại Huyền Đan có ưu thế vượt trội hơn hẳn so với những loại đan dược khác trong việc mở Huyền mạch, đả thông khiếu huyệt.  Tiến độ tu luyện khi có sử dụng Đại Huyền Đan và không sử dụng Đại Huyền Đan có sự khác biệt rất lớn về bản chất.  Nhưng bất kỳ loại đan dược nào mà sử dụng trong một thời gian dài thì thể chất đều sẽ sản sinh ra loại phản ứng kháng thuốc.  Nói một cách đơn giản, lần đầu tiên sử dụng Đại Huyền Đan sẽ có hiệu quả tốt nhất, sau hàng trăm lần sử dụng thì hiệu quả sẽ càng giảm dần. 

Chương 489