Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 500
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng Đại Huyền đan cực phẩm này thực sự do Khô Vân luyện chế... Ông ta cùng với Lâm Nhất luyện chế.Nếu không có ông ta, chỉ dựa vào Lâm Nhất thì hiển nhiên không thể luyện chế ra được.Nếu Lâm Nhất muốn, hắn hoàn toàn có tư cách bước lên bục cao, đứng bên cạnh Nguỵ Nhạc để đón nhận niềm vinh quang được muôn người chú ý này.“Cảm ơn Phù Quang đại sư đã chứng minh sự trong sạch cho Vạn Bảo Các. Người đâu, mời đại sư ra ngoài!”Nguỵ Nhạc cao giọng nói, mặt không chút cảm xúc.Vù!Hai cao thủ cảnh giới Huyền Võ tầng thứ tám nhanh chóng xuất hiện, người giữ bên trái, người bên phải, lôi Phù Quang ra ngoài.Sau hôm nay, Phù Quang không còn mặt mũi nào xuất hiện ở Đế Đô nữa. Ông ta đã mất hết danh dự, vĩnh viễn không thể trở mình, chỉ có thể trở thành trò cười để mọi người ở hoàng thành Đế Đô cười nhạo.Đến khi bóng lưng đối phương biến mất, Nguỵ Nhạc mới cười bảo: “Luyện chế Đại Huyền đan cực phẩm quá tốn sức, Khô Vân đại sư sẽ tạm thời không luyện chế tiếp nữa, nhưng đại sư sẽ tiếp tục ở lại Vạn Bảo Các để luyện chế Đại Huyền đan bảy phần dược tính cho mọi người. Vạn Bảo Các luôn mở cửa đón chào, mọi người có thể đến bất cứ lúc nào!”Người của Vạn Bảo Các dám đuổi Phù Quang đi nhưng không dám động tới Liễu Nguyệt.Liễu Nguyệt nhìn Khô Vân đang đứng trên bục bằng ánh mắt đầy khó tin, nghĩ thầm mối quan hệ của ông ta và Lâm Nhất.Lòng nàng ta chợt căng thẳng, thế chẳng phải bốn mươi nghìn viên linh ngọc của nàng ta đều sẽ đưa hết cho Lâm Nhất sao?Nàng ta lập tức biến sắc, đưa mắt nhìn sang Lâm Nhất thì thấy hắn mỉm cười, nâng ly lên với mình: “Liễu cô nương, đa tạ bốn mươi nghìn viên linh ngọc của ngươi. Cuối tháng này, nếu tại hạ may mắn không chết sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi!”Liễu Nguyệt tức giận đến mức hai mắt đỏ ngầu!Nàng ta xoè tay cầm lấy bình ngọc đựng đan dược, ném mạnh về phía Lâm Nhất.“Lấy cho chó ăn đi!”Hai mắt Lý Vô Ưu sáng rực lên, hắn ta vững vàng bắt lấy: “Đại ca, đan dược về lại rồi này...”Lâm Nhất và Lưu Thương công tử đều ngạc nhiên, Liễu Nguyệt dễ mất bình tĩnh thật.Bốn mươi nghìn viên linh ngọc mua Đại Huyền đan cực phẩm, nói vứt là vứt ngay.
Nhưng Đại Huyền đan cực phẩm này thực sự do Khô Vân luyện chế... Ông ta cùng với Lâm Nhất luyện chế.
Nếu không có ông ta, chỉ dựa vào Lâm Nhất thì hiển nhiên không thể luyện chế ra được.
Nếu Lâm Nhất muốn, hắn hoàn toàn có tư cách bước lên bục cao, đứng bên cạnh Nguỵ Nhạc để đón nhận niềm vinh quang được muôn người chú ý này.
“Cảm ơn Phù Quang đại sư đã chứng minh sự trong sạch cho Vạn Bảo Các. Người đâu, mời đại sư ra ngoài!”
Nguỵ Nhạc cao giọng nói, mặt không chút cảm xúc.
Vù!
Hai cao thủ cảnh giới Huyền Võ tầng thứ tám nhanh chóng xuất hiện, người giữ bên trái, người bên phải, lôi Phù Quang ra ngoài.
Sau hôm nay, Phù Quang không còn mặt mũi nào xuất hiện ở Đế Đô nữa. Ông ta đã mất hết danh dự, vĩnh viễn không thể trở mình, chỉ có thể trở thành trò cười để mọi người ở hoàng thành Đế Đô cười nhạo.
Đến khi bóng lưng đối phương biến mất, Nguỵ Nhạc mới cười bảo: “Luyện chế Đại Huyền đan cực phẩm quá tốn sức, Khô Vân đại sư sẽ tạm thời không luyện chế tiếp nữa, nhưng đại sư sẽ tiếp tục ở lại Vạn Bảo Các để luyện chế Đại Huyền đan bảy phần dược tính cho mọi người. Vạn Bảo Các luôn mở cửa đón chào, mọi người có thể đến bất cứ lúc nào!”
Người của Vạn Bảo Các dám đuổi Phù Quang đi nhưng không dám động tới Liễu Nguyệt.
Liễu Nguyệt nhìn Khô Vân đang đứng trên bục bằng ánh mắt đầy khó tin, nghĩ thầm mối quan hệ của ông ta và Lâm Nhất.
Lòng nàng ta chợt căng thẳng, thế chẳng phải bốn mươi nghìn viên linh ngọc của nàng ta đều sẽ đưa hết cho Lâm Nhất sao?
Nàng ta lập tức biến sắc, đưa mắt nhìn sang Lâm Nhất thì thấy hắn mỉm cười, nâng ly lên với mình: “Liễu cô nương, đa tạ bốn mươi nghìn viên linh ngọc của ngươi. Cuối tháng này, nếu tại hạ may mắn không chết sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi!”
Liễu Nguyệt tức giận đến mức hai mắt đỏ ngầu!
Nàng ta xoè tay cầm lấy bình ngọc đựng đan dược, ném mạnh về phía Lâm Nhất.
“Lấy cho chó ăn đi!”
Hai mắt Lý Vô Ưu sáng rực lên, hắn ta vững vàng bắt lấy: “Đại ca, đan dược về lại rồi này...”
Lâm Nhất và Lưu Thương công tử đều ngạc nhiên, Liễu Nguyệt dễ mất bình tĩnh thật.
Bốn mươi nghìn viên linh ngọc mua Đại Huyền đan cực phẩm, nói vứt là vứt ngay.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng Đại Huyền đan cực phẩm này thực sự do Khô Vân luyện chế... Ông ta cùng với Lâm Nhất luyện chế.Nếu không có ông ta, chỉ dựa vào Lâm Nhất thì hiển nhiên không thể luyện chế ra được.Nếu Lâm Nhất muốn, hắn hoàn toàn có tư cách bước lên bục cao, đứng bên cạnh Nguỵ Nhạc để đón nhận niềm vinh quang được muôn người chú ý này.“Cảm ơn Phù Quang đại sư đã chứng minh sự trong sạch cho Vạn Bảo Các. Người đâu, mời đại sư ra ngoài!”Nguỵ Nhạc cao giọng nói, mặt không chút cảm xúc.Vù!Hai cao thủ cảnh giới Huyền Võ tầng thứ tám nhanh chóng xuất hiện, người giữ bên trái, người bên phải, lôi Phù Quang ra ngoài.Sau hôm nay, Phù Quang không còn mặt mũi nào xuất hiện ở Đế Đô nữa. Ông ta đã mất hết danh dự, vĩnh viễn không thể trở mình, chỉ có thể trở thành trò cười để mọi người ở hoàng thành Đế Đô cười nhạo.Đến khi bóng lưng đối phương biến mất, Nguỵ Nhạc mới cười bảo: “Luyện chế Đại Huyền đan cực phẩm quá tốn sức, Khô Vân đại sư sẽ tạm thời không luyện chế tiếp nữa, nhưng đại sư sẽ tiếp tục ở lại Vạn Bảo Các để luyện chế Đại Huyền đan bảy phần dược tính cho mọi người. Vạn Bảo Các luôn mở cửa đón chào, mọi người có thể đến bất cứ lúc nào!”Người của Vạn Bảo Các dám đuổi Phù Quang đi nhưng không dám động tới Liễu Nguyệt.Liễu Nguyệt nhìn Khô Vân đang đứng trên bục bằng ánh mắt đầy khó tin, nghĩ thầm mối quan hệ của ông ta và Lâm Nhất.Lòng nàng ta chợt căng thẳng, thế chẳng phải bốn mươi nghìn viên linh ngọc của nàng ta đều sẽ đưa hết cho Lâm Nhất sao?Nàng ta lập tức biến sắc, đưa mắt nhìn sang Lâm Nhất thì thấy hắn mỉm cười, nâng ly lên với mình: “Liễu cô nương, đa tạ bốn mươi nghìn viên linh ngọc của ngươi. Cuối tháng này, nếu tại hạ may mắn không chết sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi!”Liễu Nguyệt tức giận đến mức hai mắt đỏ ngầu!Nàng ta xoè tay cầm lấy bình ngọc đựng đan dược, ném mạnh về phía Lâm Nhất.“Lấy cho chó ăn đi!”Hai mắt Lý Vô Ưu sáng rực lên, hắn ta vững vàng bắt lấy: “Đại ca, đan dược về lại rồi này...”Lâm Nhất và Lưu Thương công tử đều ngạc nhiên, Liễu Nguyệt dễ mất bình tĩnh thật.Bốn mươi nghìn viên linh ngọc mua Đại Huyền đan cực phẩm, nói vứt là vứt ngay.