Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 535: “Theo ta đến Chấp Kiếm đường”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất cắn môi, mấy luồng nhu kình xuất hiện dưới lòng bàn chân, liên tục thay đổi vị trí trên không trung.Dưới sự kết hợp của cương như tịnh tề, hắn như bước đi trên không, vững vàng ngồi lên lưng Huyết Long Mã.Lộc cộc!Huyết Long Mã phi nước đại, nháy mắt đã đưa Lâm Nhất tới trước mặt Hân Nghiên.Advertisement“Sư tỷ, may mà không làm tỷ mất mặt, ta đã giết được Diệp Lưu Vân!”, Lâm Nhất ngồi trên lưng ngựa, trầm giọng nói.Hân Nghiên nhẹ giọng cười, chỉ vào Vương Diễm ở phía trước: “Lâm sư đệ có biết người này không?”Vương Diễm!AdvertisementĐương nhiên là hắn biết, Diệp Lưu Vân bị hắn ta sai khiến nên mới ngấm ngầm gây ra đống rắc rối này, dồn hắn vào đường cùng.Trước đó Vương Diễm bị hung hồn thái cổ trấn áp, nhất thời không thể động đậy, Lâm Nhất đi qua đá vào người hắn ta.Nhưng chung quy vẫn vì chênh lệch tu vi quá lớn, hắn cũng chỉ có thể đá kẻ đầu têu này một phát.“Ta biết, hắn là Vương Diễm, Phó minh chủ Liên Minh Quân Tử, con cháu dòng chính của Vương Thị, sư huynh của Vương Ninh”, Lâm Nhất bình tĩnh trả lời.Hân Nghiên hỏi: “Vậy ngươi có biết ba ngày trước hắn đã nói gì không?”“Không biết”.“Vương sư huynh của chúng ta đã lớn tiếng tuyên bố ngay trước mặt mọi người, nói rằng hôm nay nhất định sẽ lấy đầu ngươi đặt trước mộ của đệ hắn”, Hân Nghiên nhìn chằm chằm đối phương, nói ra từng câu từng chữ.Cô ta dùng chính lời nói của Vương Diễm để tát cho đối phương một bạt tai thật mạnh.Mặt Vương Diễm đỏ tới tận mang tai, hắn ta tự biết mình không thể phản bác lời sỉ nhục của Hân Nghiên, bèn lạnh lùng bảo: “Về Liên Minh Quân Tử”.Hắn ta chỉ có thể xấu hổ dẫn các thành viên Liên Minh Quân Tử bỏ đi.“Ai cho phép ngươi đi?”Nhưng hắn ta vừa xoay người, một tiếng khịt mũi đã vang lên, chỉ thấy Lạc Phong trưởng lão lạnh mặt, chậm rãi bước tới.Vương Diễm đờ mặt ra, xoay người lại đáp: “Bái kiến Lạc trưởng lão”.“Hừ, tự tiện nhúng tay vào trận chiến sinh tử trên núi Huyết Kỳ, ngươi đúng là coi trời bằng vung, coi nội quy của Lăng Tiêu Kiếm Các như không tồn tại sao?”, Lạc Phong lạnh giọng quát lớn.Vương Diễm thản nhiên trả lời: “Vãn bối tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn, ngày mai nhất định sẽ đích thân đến gặp Bạch Đình trưởng lão để nhận tội!”“Theo ta đến Chấp Kiếm đường”.Lạc Phong trưởng lão lạnh lùng bước tới một bước, vươn tay định bắt lấy Vương Diễm.Chuyện này...Thái độ quyết đoán đột ngột của Lạc Phong trưởng lão khiến mọi người kinh ngạc, trong mắt họ tràn đầy kì quái.Kể cả Hân Nghiên, tất cả đều tỏ ra khó hiểu.Lai lịch của Vương Diễm trong tông môn không chỉ đơn giản là con cháu dòng chính của tông tộc Vương Thị. Với thân phận này, hắn ta chưa thể có quyền thế lớn như vậy ở Kiếm Các.
Lâm Nhất cắn môi, mấy luồng nhu kình xuất hiện dưới lòng bàn chân, liên tục thay đổi vị trí trên không trung.
Dưới sự kết hợp của cương như tịnh tề, hắn như bước đi trên không, vững vàng ngồi lên lưng Huyết Long Mã.
Lộc cộc!
Huyết Long Mã phi nước đại, nháy mắt đã đưa Lâm Nhất tới trước mặt Hân Nghiên.
Advertisement
“Sư tỷ, may mà không làm tỷ mất mặt, ta đã giết được Diệp Lưu Vân!”, Lâm Nhất ngồi trên lưng ngựa, trầm giọng nói.
Hân Nghiên nhẹ giọng cười, chỉ vào Vương Diễm ở phía trước: “Lâm sư đệ có biết người này không?”
Vương Diễm!
Advertisement
Đương nhiên là hắn biết, Diệp Lưu Vân bị hắn ta sai khiến nên mới ngấm ngầm gây ra đống rắc rối này, dồn hắn vào đường cùng.
Trước đó Vương Diễm bị hung hồn thái cổ trấn áp, nhất thời không thể động đậy, Lâm Nhất đi qua đá vào người hắn ta.
Nhưng chung quy vẫn vì chênh lệch tu vi quá lớn, hắn cũng chỉ có thể đá kẻ đầu têu này một phát.
“Ta biết, hắn là Vương Diễm, Phó minh chủ Liên Minh Quân Tử, con cháu dòng chính của Vương Thị, sư huynh của Vương Ninh”, Lâm Nhất bình tĩnh trả lời.
Hân Nghiên hỏi: “Vậy ngươi có biết ba ngày trước hắn đã nói gì không?”
“Không biết”.
“Vương sư huynh của chúng ta đã lớn tiếng tuyên bố ngay trước mặt mọi người, nói rằng hôm nay nhất định sẽ lấy đầu ngươi đặt trước mộ của đệ hắn”, Hân Nghiên nhìn chằm chằm đối phương, nói ra từng câu từng chữ.
Cô ta dùng chính lời nói của Vương Diễm để tát cho đối phương một bạt tai thật mạnh.
Mặt Vương Diễm đỏ tới tận mang tai, hắn ta tự biết mình không thể phản bác lời sỉ nhục của Hân Nghiên, bèn lạnh lùng bảo: “Về Liên Minh Quân Tử”.
Hắn ta chỉ có thể xấu hổ dẫn các thành viên Liên Minh Quân Tử bỏ đi.
“Ai cho phép ngươi đi?”
Nhưng hắn ta vừa xoay người, một tiếng khịt mũi đã vang lên, chỉ thấy Lạc Phong trưởng lão lạnh mặt, chậm rãi bước tới.
Vương Diễm đờ mặt ra, xoay người lại đáp: “Bái kiến Lạc trưởng lão”.
“Hừ, tự tiện nhúng tay vào trận chiến sinh tử trên núi Huyết Kỳ, ngươi đúng là coi trời bằng vung, coi nội quy của Lăng Tiêu Kiếm Các như không tồn tại sao?”, Lạc Phong lạnh giọng quát lớn.
Vương Diễm thản nhiên trả lời: “Vãn bối tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn, ngày mai nhất định sẽ đích thân đến gặp Bạch Đình trưởng lão để nhận tội!”
“Theo ta đến Chấp Kiếm đường”.
Lạc Phong trưởng lão lạnh lùng bước tới một bước, vươn tay định bắt lấy Vương Diễm.
Chuyện này...
Thái độ quyết đoán đột ngột của Lạc Phong trưởng lão khiến mọi người kinh ngạc, trong mắt họ tràn đầy kì quái.
Kể cả Hân Nghiên, tất cả đều tỏ ra khó hiểu.
Lai lịch của Vương Diễm trong tông môn không chỉ đơn giản là con cháu dòng chính của tông tộc Vương Thị. Với thân phận này, hắn ta chưa thể có quyền thế lớn như vậy ở Kiếm Các.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất cắn môi, mấy luồng nhu kình xuất hiện dưới lòng bàn chân, liên tục thay đổi vị trí trên không trung.Dưới sự kết hợp của cương như tịnh tề, hắn như bước đi trên không, vững vàng ngồi lên lưng Huyết Long Mã.Lộc cộc!Huyết Long Mã phi nước đại, nháy mắt đã đưa Lâm Nhất tới trước mặt Hân Nghiên.Advertisement“Sư tỷ, may mà không làm tỷ mất mặt, ta đã giết được Diệp Lưu Vân!”, Lâm Nhất ngồi trên lưng ngựa, trầm giọng nói.Hân Nghiên nhẹ giọng cười, chỉ vào Vương Diễm ở phía trước: “Lâm sư đệ có biết người này không?”Vương Diễm!AdvertisementĐương nhiên là hắn biết, Diệp Lưu Vân bị hắn ta sai khiến nên mới ngấm ngầm gây ra đống rắc rối này, dồn hắn vào đường cùng.Trước đó Vương Diễm bị hung hồn thái cổ trấn áp, nhất thời không thể động đậy, Lâm Nhất đi qua đá vào người hắn ta.Nhưng chung quy vẫn vì chênh lệch tu vi quá lớn, hắn cũng chỉ có thể đá kẻ đầu têu này một phát.“Ta biết, hắn là Vương Diễm, Phó minh chủ Liên Minh Quân Tử, con cháu dòng chính của Vương Thị, sư huynh của Vương Ninh”, Lâm Nhất bình tĩnh trả lời.Hân Nghiên hỏi: “Vậy ngươi có biết ba ngày trước hắn đã nói gì không?”“Không biết”.“Vương sư huynh của chúng ta đã lớn tiếng tuyên bố ngay trước mặt mọi người, nói rằng hôm nay nhất định sẽ lấy đầu ngươi đặt trước mộ của đệ hắn”, Hân Nghiên nhìn chằm chằm đối phương, nói ra từng câu từng chữ.Cô ta dùng chính lời nói của Vương Diễm để tát cho đối phương một bạt tai thật mạnh.Mặt Vương Diễm đỏ tới tận mang tai, hắn ta tự biết mình không thể phản bác lời sỉ nhục của Hân Nghiên, bèn lạnh lùng bảo: “Về Liên Minh Quân Tử”.Hắn ta chỉ có thể xấu hổ dẫn các thành viên Liên Minh Quân Tử bỏ đi.“Ai cho phép ngươi đi?”Nhưng hắn ta vừa xoay người, một tiếng khịt mũi đã vang lên, chỉ thấy Lạc Phong trưởng lão lạnh mặt, chậm rãi bước tới.Vương Diễm đờ mặt ra, xoay người lại đáp: “Bái kiến Lạc trưởng lão”.“Hừ, tự tiện nhúng tay vào trận chiến sinh tử trên núi Huyết Kỳ, ngươi đúng là coi trời bằng vung, coi nội quy của Lăng Tiêu Kiếm Các như không tồn tại sao?”, Lạc Phong lạnh giọng quát lớn.Vương Diễm thản nhiên trả lời: “Vãn bối tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn, ngày mai nhất định sẽ đích thân đến gặp Bạch Đình trưởng lão để nhận tội!”“Theo ta đến Chấp Kiếm đường”.Lạc Phong trưởng lão lạnh lùng bước tới một bước, vươn tay định bắt lấy Vương Diễm.Chuyện này...Thái độ quyết đoán đột ngột của Lạc Phong trưởng lão khiến mọi người kinh ngạc, trong mắt họ tràn đầy kì quái.Kể cả Hân Nghiên, tất cả đều tỏ ra khó hiểu.Lai lịch của Vương Diễm trong tông môn không chỉ đơn giản là con cháu dòng chính của tông tộc Vương Thị. Với thân phận này, hắn ta chưa thể có quyền thế lớn như vậy ở Kiếm Các.