Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 610: “Đúng, Bạch tiểu cứ an tâm!”  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thiếu nữ dịu dàng khẽ mỉm cười, dặn dò một tiếng sau đó dẫn theo Cao Dương Vũ đi thẳng về phía đài đấu võ.Trên đài đấu võ, không nhiều không ít vừa đúng tám người lưu lại.Cao Dương Vũ nhớ đến thái độ trước đó với Lâm Nhất, vẻ mặt khẽ cứng lại, nhưng vẫn cố kiên trì đi theo.Thiếu nữ dịu dàng cười tít mắt nói: “Lâm công tử thật bá đạo, nhưng lại giống hệt ngày xưa, chẳng thay đổi chút nào. Tiểu nữ tử khâm phục không thôi”.AdvertisementLâm Nhất liếc mắt qua, nhìn thấy dung mạo của nữ từ này thì không khỏi khẽ ngẩn người.Thiếu nữ vậy mà lại là người quen, thành chủ Bạch Thuỷ thành của Thiên Thuỷ Quốc, Bạch Thu Thuỷ.AdvertisementTrước khi rời khỏi Thanh Vân Tông, từng có một cuộc đối thoại ngắn với người này.Nhưng mà lúc đó nữ tử này cảm thấy thiên phú và ngộ tính của bản thân mặc dù cao nhưng căn cốt không đủ, cần phải tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên mới có thể bồi dưỡng được.Trước khi đi còn tặng cho mình một cuốn Võ Đạo Dị Văn Lục, thế mà lại giúp hắn mở mang không ít.Bối cảnh của nữ tử này rất thần bí, không ngờ được ở đây lại có thể gặp mặt lần nữa.Nếu nói như vậy, thì nhiệm vụ đi rừng già Huyết Cốt của Cao gia lần này thực ra là do nàng ta ban ra.“Hoá ra là Bạch cô nương, lâu rồi không gặp”.Lâm Nhất cúi đầu chào hỏi đối phương.“Bạch cô nương?”Bộ Trần của Huyền Thiên Tông và Tiêu Nhiên của Ma Nguyệt sơn trang lại lộ ra vẻ hơi nghi hoặc, bọn họ không hề quen biết nữ tử này.Nhưng khí chất của Bạch Thu Thuỷ trác tuyệt, dáng người lại nhỏ nhắn yêu kiều, có thể đoán ra được chắc chắn không phải người bình thường.Cao Dương Vũ đã xử lý xong chuyện của Hạ Đằng Phi và Lâm Lam, vội vàng chạy lại nói: “Vị này là Bạch tiểu thư, ngày mai sẽ dẫn đầu đưa mọi người đi vào rừng già Huyết Cốt, chư vị phải bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, nhớ đừng để xảy ra bất kỳ sai sót gì, nếu không nhiệm vụ sẽ coi như thất bại”.Bạch Thu Thuỷ cười lễ độ nói: “An nguy của tiểu nữ tử đều phải nhờ cả vào chư vị thiếu hiệp đây”.“Có bổn công tử ở đây, chắc chắn sẽ bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, đảm bảo không xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn”.“Đúng, Bạch tiểu cứ an tâm!”Trước mặt người đẹp, luôn sẽ có những người muốn thể hiện bản thân, đầy tự tin nói những lời khoác lác.Tiêu Nhiên và Bộ Trần lại chẳng nói thêm gì, trong lòng cười lạnh không thôi.Đám người này, đợi đến khi thực sự bước chân vào rừng già Huyết Cốt thì sẽ không khoác lác được như thế nữa đâu.Ánh mắt Cao Dương Vũ rơi lên

Thiếu nữ dịu dàng khẽ mỉm cười, dặn dò một tiếng sau đó dẫn theo Cao Dương Vũ đi thẳng về phía đài đấu võ.

Trên đài đấu võ, không nhiều không ít vừa đúng tám người lưu lại.

Cao Dương Vũ nhớ đến thái độ trước đó với Lâm Nhất, vẻ mặt khẽ cứng lại, nhưng vẫn cố kiên trì đi theo.

Thiếu nữ dịu dàng cười tít mắt nói: “Lâm công tử thật bá đạo, nhưng lại giống hệt ngày xưa, chẳng thay đổi chút nào. Tiểu nữ tử khâm phục không thôi”.

Advertisement

Lâm Nhất liếc mắt qua, nhìn thấy dung mạo của nữ từ này thì không khỏi khẽ ngẩn người.

Thiếu nữ vậy mà lại là người quen, thành chủ Bạch Thuỷ thành của Thiên Thuỷ Quốc, Bạch Thu Thuỷ.

Advertisement

Trước khi rời khỏi Thanh Vân Tông, từng có một cuộc đối thoại ngắn với người này.

Nhưng mà lúc đó nữ tử này cảm thấy thiên phú và ngộ tính của bản thân mặc dù cao nhưng căn cốt không đủ, cần phải tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên mới có thể bồi dưỡng được.

Trước khi đi còn tặng cho mình một cuốn Võ Đạo Dị Văn Lục, thế mà lại giúp hắn mở mang không ít.

Bối cảnh của nữ tử này rất thần bí, không ngờ được ở đây lại có thể gặp mặt lần nữa.

Nếu nói như vậy, thì nhiệm vụ đi rừng già Huyết Cốt của Cao gia lần này thực ra là do nàng ta ban ra.

“Hoá ra là Bạch cô nương, lâu rồi không gặp”.

Lâm Nhất cúi đầu chào hỏi đối phương.

“Bạch cô nương?”

Bộ Trần của Huyền Thiên Tông và Tiêu Nhiên của Ma Nguyệt sơn trang lại lộ ra vẻ hơi nghi hoặc, bọn họ không hề quen biết nữ tử này.

Nhưng khí chất của Bạch Thu Thuỷ trác tuyệt, dáng người lại nhỏ nhắn yêu kiều, có thể đoán ra được chắc chắn không phải người bình thường.

Cao Dương Vũ đã xử lý xong chuyện của Hạ Đằng Phi và Lâm Lam, vội vàng chạy lại nói: “Vị này là Bạch tiểu thư, ngày mai sẽ dẫn đầu đưa mọi người đi vào rừng già Huyết Cốt, chư vị phải bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, nhớ đừng để xảy ra bất kỳ sai sót gì, nếu không nhiệm vụ sẽ coi như thất bại”.

Bạch Thu Thuỷ cười lễ độ nói: “An nguy của tiểu nữ tử đều phải nhờ cả vào chư vị thiếu hiệp đây”.

“Có bổn công tử ở đây, chắc chắn sẽ bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, đảm bảo không xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn”.

“Đúng, Bạch tiểu cứ an tâm!”

Trước mặt người đẹp, luôn sẽ có những người muốn thể hiện bản thân, đầy tự tin nói những lời khoác lác.

Tiêu Nhiên và Bộ Trần lại chẳng nói thêm gì, trong lòng cười lạnh không thôi.

Đám người này, đợi đến khi thực sự bước chân vào rừng già Huyết Cốt thì sẽ không khoác lác được như thế nữa đâu.

Ánh mắt Cao Dương Vũ rơi lên

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thiếu nữ dịu dàng khẽ mỉm cười, dặn dò một tiếng sau đó dẫn theo Cao Dương Vũ đi thẳng về phía đài đấu võ.Trên đài đấu võ, không nhiều không ít vừa đúng tám người lưu lại.Cao Dương Vũ nhớ đến thái độ trước đó với Lâm Nhất, vẻ mặt khẽ cứng lại, nhưng vẫn cố kiên trì đi theo.Thiếu nữ dịu dàng cười tít mắt nói: “Lâm công tử thật bá đạo, nhưng lại giống hệt ngày xưa, chẳng thay đổi chút nào. Tiểu nữ tử khâm phục không thôi”.AdvertisementLâm Nhất liếc mắt qua, nhìn thấy dung mạo của nữ từ này thì không khỏi khẽ ngẩn người.Thiếu nữ vậy mà lại là người quen, thành chủ Bạch Thuỷ thành của Thiên Thuỷ Quốc, Bạch Thu Thuỷ.AdvertisementTrước khi rời khỏi Thanh Vân Tông, từng có một cuộc đối thoại ngắn với người này.Nhưng mà lúc đó nữ tử này cảm thấy thiên phú và ngộ tính của bản thân mặc dù cao nhưng căn cốt không đủ, cần phải tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên mới có thể bồi dưỡng được.Trước khi đi còn tặng cho mình một cuốn Võ Đạo Dị Văn Lục, thế mà lại giúp hắn mở mang không ít.Bối cảnh của nữ tử này rất thần bí, không ngờ được ở đây lại có thể gặp mặt lần nữa.Nếu nói như vậy, thì nhiệm vụ đi rừng già Huyết Cốt của Cao gia lần này thực ra là do nàng ta ban ra.“Hoá ra là Bạch cô nương, lâu rồi không gặp”.Lâm Nhất cúi đầu chào hỏi đối phương.“Bạch cô nương?”Bộ Trần của Huyền Thiên Tông và Tiêu Nhiên của Ma Nguyệt sơn trang lại lộ ra vẻ hơi nghi hoặc, bọn họ không hề quen biết nữ tử này.Nhưng khí chất của Bạch Thu Thuỷ trác tuyệt, dáng người lại nhỏ nhắn yêu kiều, có thể đoán ra được chắc chắn không phải người bình thường.Cao Dương Vũ đã xử lý xong chuyện của Hạ Đằng Phi và Lâm Lam, vội vàng chạy lại nói: “Vị này là Bạch tiểu thư, ngày mai sẽ dẫn đầu đưa mọi người đi vào rừng già Huyết Cốt, chư vị phải bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, nhớ đừng để xảy ra bất kỳ sai sót gì, nếu không nhiệm vụ sẽ coi như thất bại”.Bạch Thu Thuỷ cười lễ độ nói: “An nguy của tiểu nữ tử đều phải nhờ cả vào chư vị thiếu hiệp đây”.“Có bổn công tử ở đây, chắc chắn sẽ bảo vệ Bạch tiểu thư an toàn, đảm bảo không xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn”.“Đúng, Bạch tiểu cứ an tâm!”Trước mặt người đẹp, luôn sẽ có những người muốn thể hiện bản thân, đầy tự tin nói những lời khoác lác.Tiêu Nhiên và Bộ Trần lại chẳng nói thêm gì, trong lòng cười lạnh không thôi.Đám người này, đợi đến khi thực sự bước chân vào rừng già Huyết Cốt thì sẽ không khoác lác được như thế nữa đâu.Ánh mắt Cao Dương Vũ rơi lên

Chương 610: “Đúng, Bạch tiểu cứ an tâm!”