Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 888: Uy thế của bảo khí, ai có thể đỡ được?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Họ thật sự chưa từng gặp ai mặt dày đến thế…Lâm Nhất cạn lời, không còn gì để nói.“Mau quỳ xuống xin lỗi… Nếu không hôm nay đừng trách các sư huynh dạy ngươi chút đạo lý làm người”.“Quỳ xuống!”AdvertisementBát đại kim cương tức giận trợn mắt, sau đó quát to.Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ giễu cợt, nhẹ giọng nói: “Không biết các sư huynh muốn dạy tại hạ đạo lý kiểu gì”.Soạt!AdvertisementPhó Lăng Thiên rút kiếm ra khỏi vỏ, huyền khí siêu phẩm loé lên ánh sáng lạnh lẽo và sắc bén, khí thế bá đạo.Soạt soạt soạt!Bảy người còn lại cũng lần lượt rút kiếm, thoáng chốc tản ra bao vây lấy Lâm Nhất, không cho hắn có cơ hội rời đi.Tám thanh bảo kiếm đều là huyền khí siêu phẩm, lưỡi kiếm sắc bén, kiếm rung tạo thành tiếng ong ong, thân kiếm có Linh văn thoáng hiện, chỉ cần vung nhẹ sẽ có tiếng kiếm reo khiến người ta sợ hãi vang vọng khắp nơi.Phó Lăng Thiên nhếch miệng, không ngừng cười khẩy, dạy kiểu gì à, dạy thế này này!Dù Lâm Nhất hắn có mười lá gan cũng không dám đồng thời giao thủ với tám người bọn họ.Thật sự không dám ư?Lâm Nhất phất tay, chiến kỳ Xích Diễm bay ra từ trong túi trữ vật.Vụt!Hắn phất tay, chiến kỳ Xích Diễm biến thành trạng thái cận chiến, bên dưới cán cờ bắn ra hai lưỡi hái mang theo ánh sáng lạnh lẽo khiến người khác phải khiếp sợ. Lưỡi hái ở hai bên trái phải cán cờ tạo thành một hình tam giác ngược vừa dài vừa sắc bén.Đầu cán cờ, lá cờ biến thành hai lưỡi hái đối xứng hai bên trái phải, lưỡi hái sắc bén chỉ có chiều rộng bằng ngón tay người.“Dạy ta làm người à?”Lâm Nhất hừ lạnh, liên tục vung lưỡi hái xuống đất, uy thế cuồn cuộn và dữ dội kéo đến tựa như ngọn núi đè xuống.Sắc mặt tám người Phó Lăng Thiên lập tức tái nhợt, chân không khỏi run rẩy, một cảm giác sợ hãi tràn ngập khắp cõi lòng.“Lâm mỗ cũng muốn xem các ngươi dạy ta làm người như thế nào!”Hắn nói xong, chiến kỳ Xích Diễm dài gần hai mét bắt đầu thể hiện sự đáng sợ của nó, chém về phía tám người.Uy thế của bảo khí, ai có thể đỡ được?Lưỡi đao Xích Diễm được Lâm Nhất điều khiển mang theo khí thế vừa dữ dội vừa hung ác chém tới.Không ai ngờ rằng Lâm Nhất nói chém là chém ngay, từ lúc hắn lấy chiến kỳ ra đến khi ra tay cũng chỉ trong nháy mắt.Sắc mặt đám
Họ thật sự chưa từng gặp ai mặt dày đến thế…
Lâm Nhất cạn lời, không còn gì để nói.
“Mau quỳ xuống xin lỗi… Nếu không hôm nay đừng trách các sư huynh dạy ngươi chút đạo lý làm người”.
“Quỳ xuống!”
Advertisement
Bát đại kim cương tức giận trợn mắt, sau đó quát to.
Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ giễu cợt, nhẹ giọng nói: “Không biết các sư huynh muốn dạy tại hạ đạo lý kiểu gì”.
Soạt!
Advertisement
Phó Lăng Thiên rút kiếm ra khỏi vỏ, huyền khí siêu phẩm loé lên ánh sáng lạnh lẽo và sắc bén, khí thế bá đạo.
Soạt soạt soạt!
Bảy người còn lại cũng lần lượt rút kiếm, thoáng chốc tản ra bao vây lấy Lâm Nhất, không cho hắn có cơ hội rời đi.
Tám thanh bảo kiếm đều là huyền khí siêu phẩm, lưỡi kiếm sắc bén, kiếm rung tạo thành tiếng ong ong, thân kiếm có Linh văn thoáng hiện, chỉ cần vung nhẹ sẽ có tiếng kiếm reo khiến người ta sợ hãi vang vọng khắp nơi.
Phó Lăng Thiên nhếch miệng, không ngừng cười khẩy, dạy kiểu gì à, dạy thế này này!
Dù Lâm Nhất hắn có mười lá gan cũng không dám đồng thời giao thủ với tám người bọn họ.
Thật sự không dám ư?
Lâm Nhất phất tay, chiến kỳ Xích Diễm bay ra từ trong túi trữ vật.
Vụt!
Hắn phất tay, chiến kỳ Xích Diễm biến thành trạng thái cận chiến, bên dưới cán cờ bắn ra hai lưỡi hái mang theo ánh sáng lạnh lẽo khiến người khác phải khiếp sợ. Lưỡi hái ở hai bên trái phải cán cờ tạo thành một hình tam giác ngược vừa dài vừa sắc bén.
Đầu cán cờ, lá cờ biến thành hai lưỡi hái đối xứng hai bên trái phải, lưỡi hái sắc bén chỉ có chiều rộng bằng ngón tay người.
“Dạy ta làm người à?”
Lâm Nhất hừ lạnh, liên tục vung lưỡi hái xuống đất, uy thế cuồn cuộn và dữ dội kéo đến tựa như ngọn núi đè xuống.
Sắc mặt tám người Phó Lăng Thiên lập tức tái nhợt, chân không khỏi run rẩy, một cảm giác sợ hãi tràn ngập khắp cõi lòng.
“Lâm mỗ cũng muốn xem các ngươi dạy ta làm người như thế nào!”
Hắn nói xong, chiến kỳ Xích Diễm dài gần hai mét bắt đầu thể hiện sự đáng sợ của nó, chém về phía tám người.
Uy thế của bảo khí, ai có thể đỡ được?
Lưỡi đao Xích Diễm được Lâm Nhất điều khiển mang theo khí thế vừa dữ dội vừa hung ác chém tới.
Không ai ngờ rằng Lâm Nhất nói chém là chém ngay, từ lúc hắn lấy chiến kỳ ra đến khi ra tay cũng chỉ trong nháy mắt.
Sắc mặt đám
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Họ thật sự chưa từng gặp ai mặt dày đến thế…Lâm Nhất cạn lời, không còn gì để nói.“Mau quỳ xuống xin lỗi… Nếu không hôm nay đừng trách các sư huynh dạy ngươi chút đạo lý làm người”.“Quỳ xuống!”AdvertisementBát đại kim cương tức giận trợn mắt, sau đó quát to.Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ giễu cợt, nhẹ giọng nói: “Không biết các sư huynh muốn dạy tại hạ đạo lý kiểu gì”.Soạt!AdvertisementPhó Lăng Thiên rút kiếm ra khỏi vỏ, huyền khí siêu phẩm loé lên ánh sáng lạnh lẽo và sắc bén, khí thế bá đạo.Soạt soạt soạt!Bảy người còn lại cũng lần lượt rút kiếm, thoáng chốc tản ra bao vây lấy Lâm Nhất, không cho hắn có cơ hội rời đi.Tám thanh bảo kiếm đều là huyền khí siêu phẩm, lưỡi kiếm sắc bén, kiếm rung tạo thành tiếng ong ong, thân kiếm có Linh văn thoáng hiện, chỉ cần vung nhẹ sẽ có tiếng kiếm reo khiến người ta sợ hãi vang vọng khắp nơi.Phó Lăng Thiên nhếch miệng, không ngừng cười khẩy, dạy kiểu gì à, dạy thế này này!Dù Lâm Nhất hắn có mười lá gan cũng không dám đồng thời giao thủ với tám người bọn họ.Thật sự không dám ư?Lâm Nhất phất tay, chiến kỳ Xích Diễm bay ra từ trong túi trữ vật.Vụt!Hắn phất tay, chiến kỳ Xích Diễm biến thành trạng thái cận chiến, bên dưới cán cờ bắn ra hai lưỡi hái mang theo ánh sáng lạnh lẽo khiến người khác phải khiếp sợ. Lưỡi hái ở hai bên trái phải cán cờ tạo thành một hình tam giác ngược vừa dài vừa sắc bén.Đầu cán cờ, lá cờ biến thành hai lưỡi hái đối xứng hai bên trái phải, lưỡi hái sắc bén chỉ có chiều rộng bằng ngón tay người.“Dạy ta làm người à?”Lâm Nhất hừ lạnh, liên tục vung lưỡi hái xuống đất, uy thế cuồn cuộn và dữ dội kéo đến tựa như ngọn núi đè xuống.Sắc mặt tám người Phó Lăng Thiên lập tức tái nhợt, chân không khỏi run rẩy, một cảm giác sợ hãi tràn ngập khắp cõi lòng.“Lâm mỗ cũng muốn xem các ngươi dạy ta làm người như thế nào!”Hắn nói xong, chiến kỳ Xích Diễm dài gần hai mét bắt đầu thể hiện sự đáng sợ của nó, chém về phía tám người.Uy thế của bảo khí, ai có thể đỡ được?Lưỡi đao Xích Diễm được Lâm Nhất điều khiển mang theo khí thế vừa dữ dội vừa hung ác chém tới.Không ai ngờ rằng Lâm Nhất nói chém là chém ngay, từ lúc hắn lấy chiến kỳ ra đến khi ra tay cũng chỉ trong nháy mắt.Sắc mặt đám