Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1019: Liễu Nguyệt?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Linh văn trên bức hoạ đan xen ngang dọc, giống như nước mực đen tuyền dần dần lan ra.Giống như có người dùng Linh văn để vẽ, những Linh văn từ từ lan ra tạo nên mười tám ngọn núi nguy nga đồ sộ.Vào giây phút khi sơn mạch hình thành, đoá sen đen treo lơ lửng giữa bầu không bỗng nhiên bị hút thẳng vào bên trong bức hoạ mênh mông.AdvertisementHình ảnh chấn động như vậy khiến Lâm Nhất được mở mang tầm mắt.Hắn phảng phất nhớ ra Thanh Huyền Bút Lục của mình cũng có hiệu quả tương tự, nhưng trong Thanh Huyền Bút Lục, những bức tranh có thật nhiều Linh văn đan xen nhau dường như càng huyền diệu hơn.AdvertisementChẳng lẽ Thanh Huyền đạo nhân là một nhân vật uyên bác hơn cả Chưởng môn của tứ đại tông môn?Nếu thật sự là vậy thì cũng không thể trách hắn không đọc hiểu được Thanh Huyền Bút Lục.Soạt!Khi đoá hoa sen đen rơi xuống bức tranh, một cột sáng chợt phóng thẳng lên trời, trong cột sáng thấp thoáng vài khe hở. Xuyên qua khe hở có thể nhìn thấy bên trong có càn khôn khác, cất chứa một thế giới rộng lớn.Bên trong chính là mật cảnh Ma Liên!Lạc Phong trưởng lão nghiêm mặt, trầm giọng bảo: “Tất cả vào đi, hãy nhớ tính mạng là trên hết. Tông môn không thiếu những nội tình này, kỳ ngộ cũng không quan trọng bằng mạng sống của các ngươi”.Tuy đã nói đi nói lại rất nhiều lần, nhưng khi mật cảnh sắp mở ra, Lạc Phong trưởng lão vẫn không thể không dặn dò thêm lần nữa.Vù vù vù!Khi họ đang nói chuyện, đã có rất nhiều đệ tử tông môn nóng lòng, vội vã bay về phía lối vào mật cảnh.Một lát sau, hàng loạt người đông nghịt như kiến bay lên trời.“Đi thôi”.Vẻ hào hứng thoáng qua trong mắt Trần Huyền Quân, hắn ta dẫn đầu bước lại gần bức tranh.Cảnh tượng này quả thật khiến mọi người xúc động, ngay cả Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Đấu với trời, đấu với đất, đấu với con người là niềm vui vô tận.Đây là thế giới cạnh tranh của võ giả, không sợ sinh tử, chỉ mong trái tim nhiệt huyết non nớt này sẽ không trải qua những năm tháng lo sợ.Có thể một ngày nào đó, họ sẽ bước lên con đường đỉnh cao của võ đạo.Dù cho trời đã định sẵn con đường này được tạo thành từ máu xương chồng chất cũng sẽ không hối tiếc.Lâm Nhất đang đi về phía cột sáng trong bức tranh được tạo thành từ nhiều trận pháp thì bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Linh văn trên bức hoạ đan xen ngang dọc, giống như nước mực đen tuyền dần dần lan ra.
Giống như có người dùng Linh văn để vẽ, những Linh văn từ từ lan ra tạo nên mười tám ngọn núi nguy nga đồ sộ.
Vào giây phút khi sơn mạch hình thành, đoá sen đen treo lơ lửng giữa bầu không bỗng nhiên bị hút thẳng vào bên trong bức hoạ mênh mông.
Advertisement
Hình ảnh chấn động như vậy khiến Lâm Nhất được mở mang tầm mắt.
Hắn phảng phất nhớ ra Thanh Huyền Bút Lục của mình cũng có hiệu quả tương tự, nhưng trong Thanh Huyền Bút Lục, những bức tranh có thật nhiều Linh văn đan xen nhau dường như càng huyền diệu hơn.
Advertisement
Chẳng lẽ Thanh Huyền đạo nhân là một nhân vật uyên bác hơn cả Chưởng môn của tứ đại tông môn?
Nếu thật sự là vậy thì cũng không thể trách hắn không đọc hiểu được Thanh Huyền Bút Lục.
Soạt!
Khi đoá hoa sen đen rơi xuống bức tranh, một cột sáng chợt phóng thẳng lên trời, trong cột sáng thấp thoáng vài khe hở. Xuyên qua khe hở có thể nhìn thấy bên trong có càn khôn khác, cất chứa một thế giới rộng lớn.
Bên trong chính là mật cảnh Ma Liên!
Lạc Phong trưởng lão nghiêm mặt, trầm giọng bảo: “Tất cả vào đi, hãy nhớ tính mạng là trên hết. Tông môn không thiếu những nội tình này, kỳ ngộ cũng không quan trọng bằng mạng sống của các ngươi”.
Tuy đã nói đi nói lại rất nhiều lần, nhưng khi mật cảnh sắp mở ra, Lạc Phong trưởng lão vẫn không thể không dặn dò thêm lần nữa.
Vù vù vù!
Khi họ đang nói chuyện, đã có rất nhiều đệ tử tông môn nóng lòng, vội vã bay về phía lối vào mật cảnh.
Một lát sau, hàng loạt người đông nghịt như kiến bay lên trời.
“Đi thôi”.
Vẻ hào hứng thoáng qua trong mắt Trần Huyền Quân, hắn ta dẫn đầu bước lại gần bức tranh.
Cảnh tượng này quả thật khiến mọi người xúc động, ngay cả Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Đấu với trời, đấu với đất, đấu với con người là niềm vui vô tận.
Đây là thế giới cạnh tranh của võ giả, không sợ sinh tử, chỉ mong trái tim nhiệt huyết non nớt này sẽ không trải qua những năm tháng lo sợ.
Có thể một ngày nào đó, họ sẽ bước lên con đường đỉnh cao của võ đạo.
Dù cho trời đã định sẵn con đường này được tạo thành từ máu xương chồng chất cũng sẽ không hối tiếc.
Lâm Nhất đang đi về phía cột sáng trong bức tranh được tạo thành từ nhiều trận pháp thì bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Linh văn trên bức hoạ đan xen ngang dọc, giống như nước mực đen tuyền dần dần lan ra.Giống như có người dùng Linh văn để vẽ, những Linh văn từ từ lan ra tạo nên mười tám ngọn núi nguy nga đồ sộ.Vào giây phút khi sơn mạch hình thành, đoá sen đen treo lơ lửng giữa bầu không bỗng nhiên bị hút thẳng vào bên trong bức hoạ mênh mông.AdvertisementHình ảnh chấn động như vậy khiến Lâm Nhất được mở mang tầm mắt.Hắn phảng phất nhớ ra Thanh Huyền Bút Lục của mình cũng có hiệu quả tương tự, nhưng trong Thanh Huyền Bút Lục, những bức tranh có thật nhiều Linh văn đan xen nhau dường như càng huyền diệu hơn.AdvertisementChẳng lẽ Thanh Huyền đạo nhân là một nhân vật uyên bác hơn cả Chưởng môn của tứ đại tông môn?Nếu thật sự là vậy thì cũng không thể trách hắn không đọc hiểu được Thanh Huyền Bút Lục.Soạt!Khi đoá hoa sen đen rơi xuống bức tranh, một cột sáng chợt phóng thẳng lên trời, trong cột sáng thấp thoáng vài khe hở. Xuyên qua khe hở có thể nhìn thấy bên trong có càn khôn khác, cất chứa một thế giới rộng lớn.Bên trong chính là mật cảnh Ma Liên!Lạc Phong trưởng lão nghiêm mặt, trầm giọng bảo: “Tất cả vào đi, hãy nhớ tính mạng là trên hết. Tông môn không thiếu những nội tình này, kỳ ngộ cũng không quan trọng bằng mạng sống của các ngươi”.Tuy đã nói đi nói lại rất nhiều lần, nhưng khi mật cảnh sắp mở ra, Lạc Phong trưởng lão vẫn không thể không dặn dò thêm lần nữa.Vù vù vù!Khi họ đang nói chuyện, đã có rất nhiều đệ tử tông môn nóng lòng, vội vã bay về phía lối vào mật cảnh.Một lát sau, hàng loạt người đông nghịt như kiến bay lên trời.“Đi thôi”.Vẻ hào hứng thoáng qua trong mắt Trần Huyền Quân, hắn ta dẫn đầu bước lại gần bức tranh.Cảnh tượng này quả thật khiến mọi người xúc động, ngay cả Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Đấu với trời, đấu với đất, đấu với con người là niềm vui vô tận.Đây là thế giới cạnh tranh của võ giả, không sợ sinh tử, chỉ mong trái tim nhiệt huyết non nớt này sẽ không trải qua những năm tháng lo sợ.Có thể một ngày nào đó, họ sẽ bước lên con đường đỉnh cao của võ đạo.Dù cho trời đã định sẵn con đường này được tạo thành từ máu xương chồng chất cũng sẽ không hối tiếc.Lâm Nhất đang đi về phía cột sáng trong bức tranh được tạo thành từ nhiều trận pháp thì bất ngờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.