Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1023: Chao đảo!  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Người tới đánh giá Lâm Nhất một lượt từ trên xuống dưới, dường như có thể nhìn thấu con người hắn. Hắn ta lẩm bẩm nhận xét, lời nói có chút tự biên tự diễn.Lâm Nhất liếc nhìn quần áo và trang sức trên người hắn ta, ngẫm nghĩ rồi nói: “Người của Ma Diễm Tông à? Cũng đáng được ta xuất kiếm rồi đấy!”Sư huynh Trần Huyền Quân từng nói, Bạch Nhạc, người cùng xuất hiện với gã thanh niên khôi ngô kia, chính là cao thủ của Ma Diễm Tông.AdvertisementTại Long Môn tranh tài, nếu không phải bại dưới tay công tử Lưu Thương thì hắn ta hoàn toàn có thực lực tiến vào 10 vị trí đầu.Hôm nay, sau ba năm không gặp, e là thực lực của người này đã tiến thêm một bước, nếu đụng phải hắn ta trong mật cảnh thì phải hết sức cẩn thận.AdvertisementCho nên hắn mới có chút ấn tượng với Ma Diễm Tông.Trương Lương nhướng mày, thái độ có phần tự đắc, lạnh giọng quát: “Đã nghe thấy uy danh của Ma Diễm Tông, còn không mau buông bảo khí xuống, cút khỏi đây! Nếu gặp phải sư huynh Bạch Nhạc của Ma Diễm Tông ta, e là không chỉ đoạt bảo khí một cách đơn giản vậy đâu!”“Uy danh của Ma Diễm Tông ư? Các hạ suy nghĩ nhiều rồi, thật ra thì kiếm của Lâm mỗ không chém hạng người vô danh mà thôi”.Lâm Nhất phất tay, giữa cơn mưa cánh hoa bay múa, năm ngón tay hắn nắm lấy chuôi kiếm Táng Hoa vừa lao ra khỏi hộp đựng kiếm sau lưng.Lâm Nhất ngước mắt, kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên bộc phát, khí chất toàn thân hắn có sự biến đổi lớn, sự sắc bén bắn ra bốn phía, hóa thành nhuệ khí đáng sợ trước nay chưa từng có, bất chấp đối thủ có là ai.“Nực cười…”Trương Lương còn chưa nói dứt câu thì đột nhiên trong mắt hắn ta lóe lên cảm xúc kinh hoàng tột độ, hắn ta có cảm giác cả người trở nên nhẹ bẫng một cách khó hiểu.Rõ ràng là hắn ta không hề nhúc nhích, nhưng khoảng cách giữa hắn ta và Lâm Nhất ngày càng rộng ra, cơ thể cũng ngày càng nhẹ đi, nhẹ đến mức hư ảo, ngay cả một chiếc lá rụng cũng không chống đỡ nổi.Boang…!Đến khi trông thấy Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, ý thức của Trương Lương đã dần dần trở nên mơ hồ, đến chết vẫn không hiểu vì sao.Chao đảo!Một lát sau, thi thể không đầu trước mắt Lâm Nhất mới từ từ ngã xuống. Cái đầu người bị đánh bay lên không trung kia không biết đã bị cuồng phong sinh ra từ kiếm thế mênh mông cuốn đi nơi nào.Có lẽ là… rất xa…Tuy nhiên, chuyện này cũng không liên quan gì đến Lâm Nhất, hắn chỉ chém ra một kiếm mà thôi.“Xem ra bảo khí bậc này có sức hấp

Người tới đánh giá Lâm Nhất một lượt từ trên xuống dưới, dường như có thể nhìn thấu con người hắn. Hắn ta lẩm bẩm nhận xét, lời nói có chút tự biên tự diễn.

Lâm Nhất liếc nhìn quần áo và trang sức trên người hắn ta, ngẫm nghĩ rồi nói: “Người của Ma Diễm Tông à? Cũng đáng được ta xuất kiếm rồi đấy!”

Sư huynh Trần Huyền Quân từng nói, Bạch Nhạc, người cùng xuất hiện với gã thanh niên khôi ngô kia, chính là cao thủ của Ma Diễm Tông.

Advertisement

Tại Long Môn tranh tài, nếu không phải bại dưới tay công tử Lưu Thương thì hắn ta hoàn toàn có thực lực tiến vào 10 vị trí đầu.

Hôm nay, sau ba năm không gặp, e là thực lực của người này đã tiến thêm một bước, nếu đụng phải hắn ta trong mật cảnh thì phải hết sức cẩn thận.

Advertisement

Cho nên hắn mới có chút ấn tượng với Ma Diễm Tông.

Trương Lương nhướng mày, thái độ có phần tự đắc, lạnh giọng quát: “Đã nghe thấy uy danh của Ma Diễm Tông, còn không mau buông bảo khí xuống, cút khỏi đây! Nếu gặp phải sư huynh Bạch Nhạc của Ma Diễm Tông ta, e là không chỉ đoạt bảo khí một cách đơn giản vậy đâu!”

“Uy danh của Ma Diễm Tông ư? Các hạ suy nghĩ nhiều rồi, thật ra thì kiếm của Lâm mỗ không chém hạng người vô danh mà thôi”.

Lâm Nhất phất tay, giữa cơn mưa cánh hoa bay múa, năm ngón tay hắn nắm lấy chuôi kiếm Táng Hoa vừa lao ra khỏi hộp đựng kiếm sau lưng.

Lâm Nhất ngước mắt, kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên bộc phát, khí chất toàn thân hắn có sự biến đổi lớn, sự sắc bén bắn ra bốn phía, hóa thành nhuệ khí đáng sợ trước nay chưa từng có, bất chấp đối thủ có là ai.

“Nực cười…”

Trương Lương còn chưa nói dứt câu thì đột nhiên trong mắt hắn ta lóe lên cảm xúc kinh hoàng tột độ, hắn ta có cảm giác cả người trở nên nhẹ bẫng một cách khó hiểu.

Rõ ràng là hắn ta không hề nhúc nhích, nhưng khoảng cách giữa hắn ta và Lâm Nhất ngày càng rộng ra, cơ thể cũng ngày càng nhẹ đi, nhẹ đến mức hư ảo, ngay cả một chiếc lá rụng cũng không chống đỡ nổi.

Boang…!

Đến khi trông thấy Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, ý thức của Trương Lương đã dần dần trở nên mơ hồ, đến chết vẫn không hiểu vì sao.

Chao đảo!

Một lát sau, thi thể không đầu trước mắt Lâm Nhất mới từ từ ngã xuống. Cái đầu người bị đánh bay lên không trung kia không biết đã bị cuồng phong sinh ra từ kiếm thế mênh mông cuốn đi nơi nào.

Có lẽ là… rất xa…

Tuy nhiên, chuyện này cũng không liên quan gì đến Lâm Nhất, hắn chỉ chém ra một kiếm mà thôi.

“Xem ra bảo khí bậc này có sức hấp

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Người tới đánh giá Lâm Nhất một lượt từ trên xuống dưới, dường như có thể nhìn thấu con người hắn. Hắn ta lẩm bẩm nhận xét, lời nói có chút tự biên tự diễn.Lâm Nhất liếc nhìn quần áo và trang sức trên người hắn ta, ngẫm nghĩ rồi nói: “Người của Ma Diễm Tông à? Cũng đáng được ta xuất kiếm rồi đấy!”Sư huynh Trần Huyền Quân từng nói, Bạch Nhạc, người cùng xuất hiện với gã thanh niên khôi ngô kia, chính là cao thủ của Ma Diễm Tông.AdvertisementTại Long Môn tranh tài, nếu không phải bại dưới tay công tử Lưu Thương thì hắn ta hoàn toàn có thực lực tiến vào 10 vị trí đầu.Hôm nay, sau ba năm không gặp, e là thực lực của người này đã tiến thêm một bước, nếu đụng phải hắn ta trong mật cảnh thì phải hết sức cẩn thận.AdvertisementCho nên hắn mới có chút ấn tượng với Ma Diễm Tông.Trương Lương nhướng mày, thái độ có phần tự đắc, lạnh giọng quát: “Đã nghe thấy uy danh của Ma Diễm Tông, còn không mau buông bảo khí xuống, cút khỏi đây! Nếu gặp phải sư huynh Bạch Nhạc của Ma Diễm Tông ta, e là không chỉ đoạt bảo khí một cách đơn giản vậy đâu!”“Uy danh của Ma Diễm Tông ư? Các hạ suy nghĩ nhiều rồi, thật ra thì kiếm của Lâm mỗ không chém hạng người vô danh mà thôi”.Lâm Nhất phất tay, giữa cơn mưa cánh hoa bay múa, năm ngón tay hắn nắm lấy chuôi kiếm Táng Hoa vừa lao ra khỏi hộp đựng kiếm sau lưng.Lâm Nhất ngước mắt, kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên bộc phát, khí chất toàn thân hắn có sự biến đổi lớn, sự sắc bén bắn ra bốn phía, hóa thành nhuệ khí đáng sợ trước nay chưa từng có, bất chấp đối thủ có là ai.“Nực cười…”Trương Lương còn chưa nói dứt câu thì đột nhiên trong mắt hắn ta lóe lên cảm xúc kinh hoàng tột độ, hắn ta có cảm giác cả người trở nên nhẹ bẫng một cách khó hiểu.Rõ ràng là hắn ta không hề nhúc nhích, nhưng khoảng cách giữa hắn ta và Lâm Nhất ngày càng rộng ra, cơ thể cũng ngày càng nhẹ đi, nhẹ đến mức hư ảo, ngay cả một chiếc lá rụng cũng không chống đỡ nổi.Boang…!Đến khi trông thấy Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, ý thức của Trương Lương đã dần dần trở nên mơ hồ, đến chết vẫn không hiểu vì sao.Chao đảo!Một lát sau, thi thể không đầu trước mắt Lâm Nhất mới từ từ ngã xuống. Cái đầu người bị đánh bay lên không trung kia không biết đã bị cuồng phong sinh ra từ kiếm thế mênh mông cuốn đi nơi nào.Có lẽ là… rất xa…Tuy nhiên, chuyện này cũng không liên quan gì đến Lâm Nhất, hắn chỉ chém ra một kiếm mà thôi.“Xem ra bảo khí bậc này có sức hấp

Chương 1023: Chao đảo!