Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1116: “Người của Thất Tuyệt Bảo cũng có hành động!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lúc này đây, trong lòng ông ta vừa mừng vừa lo.Mừng là vì Lâm Nhất trưởng thành một cách thần tốc, chắc chắn trong Long Môn tranh tài ba năm sau, hắn sẽ tỏa sáng, không ai có thể ngăn hắn đoạt được tôn xưng “Công tử”.Thậm chí, ngẫm kỹ lại thì chưa chắc Long Môn tranh tài cuối năm nay không có cơ hội, hẳn là có thể đánh cược một lần.Lo là vì Lâm Nhất đã đắc tội với rất nhiều tông môn, đặc biệt là đám tà tu không thuộc đế quốc, chỉ sợ việc này sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.AdvertisementHiện tại, Lăng Tiêu Kiếm Các đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, là bia ngắm của rất nhiều người, nếu lỡ như xảy ra chuyện gì đó, chưa chắc các tông môn khác sẽ ra tay cứu viện.“Lâm Nhất, có phải đệ tử cốt cán của tông ta đều chết trong tay ngươi không?”Đúng lúc này, các trưởng lão và đệ tử của Hỗn Nguyên Môn hùng hổ xông lại dưới sự dẫn dắt của Văn Ngạn Bác.AdvertisementVăn Ngạn Bác bừng bừng lửa giận.Ba đệ tử cốt cán đều chết tại Mật cảnh Ma Liên, hơn nữa tất cả đều do Lâm Nhất giết.Đối với Hỗn Nguyên Môn thì đây không chỉ là tổn thất nặng nề mà còn là một việc vô cùng mất mặt.Đám người này nén giận đã lâu, nên vừa thấy Lâm Nhất xuất hiện liền chạy đến hỏi tội.“Mộ Tu Hàn của Huyết Cốt Môn ta cũng bị đệ tử quý tông ngăn bên ngoài bảo điện, xin hỏi… chẳng lẽ quý tông không chào đón Huyết Cốt Môn ta đến vậy à?”Người của Huyết Cốt Môn tụ lại xung quanh Mộ Tu Hàn, cả đám hầm hầm bước đến.“Ma Diễm Tông ta cũng không phải dễ chọc, Lâm Nhất, ngươi đả thương Bạch Nhạc, còn cướp của hắn một viên đan Càn Khôn Âm Dương, ngươi có dám thừa nhận không?”Lại thêm một đám người đằng đằng sát khí tiến xông đến.Phút chốc, người của ba đại tông môn lũ lượt kéo đến, bao vây doanh địa của Kiếm Các.Tất cả các tông môn còn lại trong hoang nguyên Tịch Diệt bắt đầu bàn tán xôn sao.Tuy nhiên, bọn họ cũng không quá ngạc nhiên.Có nhiều lý do hơn nữa thì suy cho cùng cũng chỉ có hai chữ “lợi ích”. Nếu Kiếm Các chịu lui bước, đưa ra bảo vật thì cục diện thoạt nhìn rất hung hiểm này sẽ nhanh chóng được giải quyết một cách dễ dàng.Bằng ngược lại, khó tránh khỏi sẽ xảy ra một trận đại chiến.Thế giới võ giả từ xưa đến nay vốn là vậy, luôn dùng thực lực để nói chuyện, mạnh được yếu thua là lẽ thường tình.“Người của Thất Tuyệt Bảo cũng có hành động!”Ba đại tông môn đồng loạt khởi binh hỏi tội đã đủ chấn động, không ngờ lại có thêm một tông nữa.Người của Thất Tuyệt Bảo không nói một lời, nhưng sắc mặt họ còn khó coi hơn bất kỳ ai.Túi trữ vật của Kinh Tuyệt đã bị Lâm Nhất lấy đi, chưa kể bên trong có một thanh bảo binh thượng cổ.Lạc Phong thầm thở dài, nên đến cuối cùng vẫn đến.Tứ tông liên thủ, dần dần ép sát.Với cục diện hiện tại, Kiếm Các gần như rơi vào thế bị động.
Lúc này đây, trong lòng ông ta vừa mừng vừa lo.
Mừng là vì Lâm Nhất trưởng thành một cách thần tốc, chắc chắn trong Long Môn tranh tài ba năm sau, hắn sẽ tỏa sáng, không ai có thể ngăn hắn đoạt được tôn xưng “Công tử”.
Thậm chí, ngẫm kỹ lại thì chưa chắc Long Môn tranh tài cuối năm nay không có cơ hội, hẳn là có thể đánh cược một lần.
Lo là vì Lâm Nhất đã đắc tội với rất nhiều tông môn, đặc biệt là đám tà tu không thuộc đế quốc, chỉ sợ việc này sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Advertisement
Hiện tại, Lăng Tiêu Kiếm Các đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, là bia ngắm của rất nhiều người, nếu lỡ như xảy ra chuyện gì đó, chưa chắc các tông môn khác sẽ ra tay cứu viện.
“Lâm Nhất, có phải đệ tử cốt cán của tông ta đều chết trong tay ngươi không?”
Đúng lúc này, các trưởng lão và đệ tử của Hỗn Nguyên Môn hùng hổ xông lại dưới sự dẫn dắt của Văn Ngạn Bác.
Advertisement
Văn Ngạn Bác bừng bừng lửa giận.
Ba đệ tử cốt cán đều chết tại Mật cảnh Ma Liên, hơn nữa tất cả đều do Lâm Nhất giết.
Đối với Hỗn Nguyên Môn thì đây không chỉ là tổn thất nặng nề mà còn là một việc vô cùng mất mặt.
Đám người này nén giận đã lâu, nên vừa thấy Lâm Nhất xuất hiện liền chạy đến hỏi tội.
“Mộ Tu Hàn của Huyết Cốt Môn ta cũng bị đệ tử quý tông ngăn bên ngoài bảo điện, xin hỏi… chẳng lẽ quý tông không chào đón Huyết Cốt Môn ta đến vậy à?”
Người của Huyết Cốt Môn tụ lại xung quanh Mộ Tu Hàn, cả đám hầm hầm bước đến.
“Ma Diễm Tông ta cũng không phải dễ chọc, Lâm Nhất, ngươi đả thương Bạch Nhạc, còn cướp của hắn một viên đan Càn Khôn Âm Dương, ngươi có dám thừa nhận không?”
Lại thêm một đám người đằng đằng sát khí tiến xông đến.
Phút chốc, người của ba đại tông môn lũ lượt kéo đến, bao vây doanh địa của Kiếm Các.
Tất cả các tông môn còn lại trong hoang nguyên Tịch Diệt bắt đầu bàn tán xôn sao.
Tuy nhiên, bọn họ cũng không quá ngạc nhiên.
Có nhiều lý do hơn nữa thì suy cho cùng cũng chỉ có hai chữ “lợi ích”. Nếu Kiếm Các chịu lui bước, đưa ra bảo vật thì cục diện thoạt nhìn rất hung hiểm này sẽ nhanh chóng được giải quyết một cách dễ dàng.
Bằng ngược lại, khó tránh khỏi sẽ xảy ra một trận đại chiến.
Thế giới võ giả từ xưa đến nay vốn là vậy, luôn dùng thực lực để nói chuyện, mạnh được yếu thua là lẽ thường tình.
“Người của Thất Tuyệt Bảo cũng có hành động!”
Ba đại tông môn đồng loạt khởi binh hỏi tội đã đủ chấn động, không ngờ lại có thêm một tông nữa.
Người của Thất Tuyệt Bảo không nói một lời, nhưng sắc mặt họ còn khó coi hơn bất kỳ ai.
Túi trữ vật của Kinh Tuyệt đã bị Lâm Nhất lấy đi, chưa kể bên trong có một thanh bảo binh thượng cổ.
Lạc Phong thầm thở dài, nên đến cuối cùng vẫn đến.
Tứ tông liên thủ, dần dần ép sát.
Với cục diện hiện tại, Kiếm Các gần như rơi vào thế bị động.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lúc này đây, trong lòng ông ta vừa mừng vừa lo.Mừng là vì Lâm Nhất trưởng thành một cách thần tốc, chắc chắn trong Long Môn tranh tài ba năm sau, hắn sẽ tỏa sáng, không ai có thể ngăn hắn đoạt được tôn xưng “Công tử”.Thậm chí, ngẫm kỹ lại thì chưa chắc Long Môn tranh tài cuối năm nay không có cơ hội, hẳn là có thể đánh cược một lần.Lo là vì Lâm Nhất đã đắc tội với rất nhiều tông môn, đặc biệt là đám tà tu không thuộc đế quốc, chỉ sợ việc này sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt.AdvertisementHiện tại, Lăng Tiêu Kiếm Các đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, là bia ngắm của rất nhiều người, nếu lỡ như xảy ra chuyện gì đó, chưa chắc các tông môn khác sẽ ra tay cứu viện.“Lâm Nhất, có phải đệ tử cốt cán của tông ta đều chết trong tay ngươi không?”Đúng lúc này, các trưởng lão và đệ tử của Hỗn Nguyên Môn hùng hổ xông lại dưới sự dẫn dắt của Văn Ngạn Bác.AdvertisementVăn Ngạn Bác bừng bừng lửa giận.Ba đệ tử cốt cán đều chết tại Mật cảnh Ma Liên, hơn nữa tất cả đều do Lâm Nhất giết.Đối với Hỗn Nguyên Môn thì đây không chỉ là tổn thất nặng nề mà còn là một việc vô cùng mất mặt.Đám người này nén giận đã lâu, nên vừa thấy Lâm Nhất xuất hiện liền chạy đến hỏi tội.“Mộ Tu Hàn của Huyết Cốt Môn ta cũng bị đệ tử quý tông ngăn bên ngoài bảo điện, xin hỏi… chẳng lẽ quý tông không chào đón Huyết Cốt Môn ta đến vậy à?”Người của Huyết Cốt Môn tụ lại xung quanh Mộ Tu Hàn, cả đám hầm hầm bước đến.“Ma Diễm Tông ta cũng không phải dễ chọc, Lâm Nhất, ngươi đả thương Bạch Nhạc, còn cướp của hắn một viên đan Càn Khôn Âm Dương, ngươi có dám thừa nhận không?”Lại thêm một đám người đằng đằng sát khí tiến xông đến.Phút chốc, người của ba đại tông môn lũ lượt kéo đến, bao vây doanh địa của Kiếm Các.Tất cả các tông môn còn lại trong hoang nguyên Tịch Diệt bắt đầu bàn tán xôn sao.Tuy nhiên, bọn họ cũng không quá ngạc nhiên.Có nhiều lý do hơn nữa thì suy cho cùng cũng chỉ có hai chữ “lợi ích”. Nếu Kiếm Các chịu lui bước, đưa ra bảo vật thì cục diện thoạt nhìn rất hung hiểm này sẽ nhanh chóng được giải quyết một cách dễ dàng.Bằng ngược lại, khó tránh khỏi sẽ xảy ra một trận đại chiến.Thế giới võ giả từ xưa đến nay vốn là vậy, luôn dùng thực lực để nói chuyện, mạnh được yếu thua là lẽ thường tình.“Người của Thất Tuyệt Bảo cũng có hành động!”Ba đại tông môn đồng loạt khởi binh hỏi tội đã đủ chấn động, không ngờ lại có thêm một tông nữa.Người của Thất Tuyệt Bảo không nói một lời, nhưng sắc mặt họ còn khó coi hơn bất kỳ ai.Túi trữ vật của Kinh Tuyệt đã bị Lâm Nhất lấy đi, chưa kể bên trong có một thanh bảo binh thượng cổ.Lạc Phong thầm thở dài, nên đến cuối cùng vẫn đến.Tứ tông liên thủ, dần dần ép sát.Với cục diện hiện tại, Kiếm Các gần như rơi vào thế bị động.