Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1147: “Có lẽ… là kẻ có tâm mai phục!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng đúng lúc này, biến cố xảy ra, một đệ tử trong hàng ngũ đột nhiên bị một thanh đoản đao đâm trúng mi tâm.Máu tươi tràn ra, mắt hắn ta trợn trừng, trong mắt tràn đầy không cam lòng, sau đó loạng choạng ngã xuống.XIU....XÍU... XÍU...UU!!AdvertisementTrong khu rừng, vô số thanh đoản đao lao đến như tên bắn, phát ra âm thanh xé gió. Uy lực của chúng cực lớn, khiến khoảng không xung quanh không ngừng chấn động, âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp khu rừng, hàng loạt đoản đao mang theo khí thế che trời lấp biển ào đến.“Sư tỷ, cẩn thận!”Lâm Nhất giật mình hoảng hốt, vội đưa tay rút kiếm ra khỏi vỏ, phóng đến ngăn trước người Hân Nghiên. Hắn liên tục chém ra ba kiếm đánh văng ba thanh đoản đao đang lao đến với tốc độ xé gió.AdvertisementKeng keng keng!Phút chốc, trong khu rừng liên tục vang lên âm thanh rút kiếm ra khỏi vỏ. Từ trên xuống dưới Kiếm Các đồng loạt ra tay.Ông!Nhìn đoản đao đã rơi xuống đất nhưng vẫn không ngừng run lên, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi. Người ra tay ít nhất phải đạt đến tu vi Huyền Võ tầng mười, hơn nữa còn là một cao thủ tinh không ám khí, nếu không thì không kinh khủng đến như thế.“Đã có chuyện gì?”Lúc này, Hân Nghiên vẫn còn chưa hoàn hồn.Không chỉ cô ta, các thành viên của Kiếm Các đều lộ vẻ căng thẳng.Bọn họ còn chưa kịp thoát khỏi nỗi sợ do rắn Lôi Viêm mang đến thì đã lần nữa bị tập kích, quả thật khó mà chấp nhận được.“Có lẽ… là kẻ có tâm mai phục!”Sắc mặt Hân Tuyệt rét lạnh, y nhìn quanh bốn phía, tay phải nắm chặt chuôi kiếm.Trưởng lão Chấp Kiếm vừa bị rắn Lôi Viêm kiềm chế thì mọi người gặp phải mai phục, có chuyện trùng hợp vậy sao?Khó mà tin được đó chỉ là trùng hợp.Nhưng nếu không phải thì… quả thật khiến người ta cảm thấy run sợ. Hiển nhiên, kẻ thủ ác sau màn đã nắm rõ lộ trình của Lăng Tiêu Kiếm Các trong lòng bàn tay.Bày mưu tính kế tỉ mỉ như vậy là muốn nhắm vào ai?Lâm Nhất cảm thấy rất nghi hoặc.Vèo vèo vèo!
Nhưng đúng lúc này, biến cố xảy ra, một đệ tử trong hàng ngũ đột nhiên bị một thanh đoản đao đâm trúng mi tâm.
Máu tươi tràn ra, mắt hắn ta trợn trừng, trong mắt tràn đầy không cam lòng, sau đó loạng choạng ngã xuống.
XIU....XÍU... XÍU...UU!!
Advertisement
Trong khu rừng, vô số thanh đoản đao lao đến như tên bắn, phát ra âm thanh xé gió. Uy lực của chúng cực lớn, khiến khoảng không xung quanh không ngừng chấn động, âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp khu rừng, hàng loạt đoản đao mang theo khí thế che trời lấp biển ào đến.
“Sư tỷ, cẩn thận!”
Lâm Nhất giật mình hoảng hốt, vội đưa tay rút kiếm ra khỏi vỏ, phóng đến ngăn trước người Hân Nghiên. Hắn liên tục chém ra ba kiếm đánh văng ba thanh đoản đao đang lao đến với tốc độ xé gió.
Advertisement
Keng keng keng!
Phút chốc, trong khu rừng liên tục vang lên âm thanh rút kiếm ra khỏi vỏ. Từ trên xuống dưới Kiếm Các đồng loạt ra tay.
Ông!
Nhìn đoản đao đã rơi xuống đất nhưng vẫn không ngừng run lên, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi. Người ra tay ít nhất phải đạt đến tu vi Huyền Võ tầng mười, hơn nữa còn là một cao thủ tinh không ám khí, nếu không thì không kinh khủng đến như thế.
“Đã có chuyện gì?”
Lúc này, Hân Nghiên vẫn còn chưa hoàn hồn.
Không chỉ cô ta, các thành viên của Kiếm Các đều lộ vẻ căng thẳng.
Bọn họ còn chưa kịp thoát khỏi nỗi sợ do rắn Lôi Viêm mang đến thì đã lần nữa bị tập kích, quả thật khó mà chấp nhận được.
“Có lẽ… là kẻ có tâm mai phục!”
Sắc mặt Hân Tuyệt rét lạnh, y nhìn quanh bốn phía, tay phải nắm chặt chuôi kiếm.
Trưởng lão Chấp Kiếm vừa bị rắn Lôi Viêm kiềm chế thì mọi người gặp phải mai phục, có chuyện trùng hợp vậy sao?
Khó mà tin được đó chỉ là trùng hợp.
Nhưng nếu không phải thì… quả thật khiến người ta cảm thấy run sợ. Hiển nhiên, kẻ thủ ác sau màn đã nắm rõ lộ trình của Lăng Tiêu Kiếm Các trong lòng bàn tay.
Bày mưu tính kế tỉ mỉ như vậy là muốn nhắm vào ai?
Lâm Nhất cảm thấy rất nghi hoặc.
Vèo vèo vèo!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng đúng lúc này, biến cố xảy ra, một đệ tử trong hàng ngũ đột nhiên bị một thanh đoản đao đâm trúng mi tâm.Máu tươi tràn ra, mắt hắn ta trợn trừng, trong mắt tràn đầy không cam lòng, sau đó loạng choạng ngã xuống.XIU....XÍU... XÍU...UU!!AdvertisementTrong khu rừng, vô số thanh đoản đao lao đến như tên bắn, phát ra âm thanh xé gió. Uy lực của chúng cực lớn, khiến khoảng không xung quanh không ngừng chấn động, âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng khắp khu rừng, hàng loạt đoản đao mang theo khí thế che trời lấp biển ào đến.“Sư tỷ, cẩn thận!”Lâm Nhất giật mình hoảng hốt, vội đưa tay rút kiếm ra khỏi vỏ, phóng đến ngăn trước người Hân Nghiên. Hắn liên tục chém ra ba kiếm đánh văng ba thanh đoản đao đang lao đến với tốc độ xé gió.AdvertisementKeng keng keng!Phút chốc, trong khu rừng liên tục vang lên âm thanh rút kiếm ra khỏi vỏ. Từ trên xuống dưới Kiếm Các đồng loạt ra tay.Ông!Nhìn đoản đao đã rơi xuống đất nhưng vẫn không ngừng run lên, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi. Người ra tay ít nhất phải đạt đến tu vi Huyền Võ tầng mười, hơn nữa còn là một cao thủ tinh không ám khí, nếu không thì không kinh khủng đến như thế.“Đã có chuyện gì?”Lúc này, Hân Nghiên vẫn còn chưa hoàn hồn.Không chỉ cô ta, các thành viên của Kiếm Các đều lộ vẻ căng thẳng.Bọn họ còn chưa kịp thoát khỏi nỗi sợ do rắn Lôi Viêm mang đến thì đã lần nữa bị tập kích, quả thật khó mà chấp nhận được.“Có lẽ… là kẻ có tâm mai phục!”Sắc mặt Hân Tuyệt rét lạnh, y nhìn quanh bốn phía, tay phải nắm chặt chuôi kiếm.Trưởng lão Chấp Kiếm vừa bị rắn Lôi Viêm kiềm chế thì mọi người gặp phải mai phục, có chuyện trùng hợp vậy sao?Khó mà tin được đó chỉ là trùng hợp.Nhưng nếu không phải thì… quả thật khiến người ta cảm thấy run sợ. Hiển nhiên, kẻ thủ ác sau màn đã nắm rõ lộ trình của Lăng Tiêu Kiếm Các trong lòng bàn tay.Bày mưu tính kế tỉ mỉ như vậy là muốn nhắm vào ai?Lâm Nhất cảm thấy rất nghi hoặc.Vèo vèo vèo!