Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1197: Sóng lớn ngút trời!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất đắm chìm trong ý cảnh của mình, hoàn toàn không nghe thấy mọi thứ diễn ra xung quanh.Hắn ngồi ngay ngắn trên một ngọn núi đá trong cánh đồng, đưa mắt nhìn tàn ảnh bên dưới. Hắn thỉnh thoảng búng tay, mỗi khi búng tay sẽ có một tàn ảnh biến mất.Tàn ảnh từ ít đến nhiều, bây giờ lại từ nhiều đến ít.Nói thì nghe huyền diệu, nhưng cũng không khó hiểu.AdvertisementHắn đang phá hoại Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây, huỷ đi nó, sau đó tái tạo lại một lần nữa, biến thành Thuỷ Nguyệt kiếm pháp phù hợp với hắn nhất.Thuỷ vẫn là nước, Nguyệt vẫn là trăng, chỉ có kiếm là thay đổi!“Có lẽ đã đủ rồi”.AdvertisementLúc chỉ còn lại chín tàn ảnh, Lâm Nhất gật đầu.Rắc!Trong hiện thực, Lâm Nhất mở mắt, linh kén quấn quanh người hắn cũng lập tức vỡ vụn.Rút tơ bóc kén, phá hoạ bước ra!Vào khoảnh khắc linh kén hoàn toàn biến mất, trên người Lâm Nhất có muôn vàn ánh sáng chói mắt loé lên.Thanh cao thoát tục, ánh sáng chớp loé, tựa như tái sinh.Hắn vung tay, một nhánh cây khô trên đảo bay đến, bị hắn nắm chặt lấy.Gió sông hoá mưa, trăm sông hợp dòng.Gió sông hoá mưa lặng lẽ xối ướt vạn vật, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây có ý cảnh lơ lửng bất định, nước chảy vô hình. Năm chiêu ban đầu cũng bị hắn đánh tan, hợp lại thành một chiêu.Một kiếm chém ra, mưa phùn mờ mịt biến thành nước suối, trăm sông hợp dòng.Ầm!Hắn mặc kệ sự thay đổi bên trong, hợp nhất toàn bộ uy lực của ý cảnh lại làm một.Sóng lớn lặng lẽ dâng lên trên mặt nước, dâng lên tận mây xanh.Bắt đầu từ bây giờ, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp của hắn chỉ có một loại ý cảnh, trường tồn như mặt trăng, quân lâm thiên hạ, cô phương tự thưởng, diễn hoá sự kiêu ngạo của ánh trăng thành khí thế bá đạo.Nhìn trời bằng nước!Kiếm thế của Lâm Nhất bao phủ khắp xung quanh, trên mặt hồ như có thêm một lớp nước, bàng bạc vô biên, cực kỳ to lớn, dường như mặt hồ nho nhỏ cũng trở nên rộng lớn hơn.Khói nước mênh mông.Mặt hồ tĩnh lặng xuất hiện những cơn sóng gợn, hơi nước lặng lẽ bốc lên.Kiếm của hắn giống như hơi nước mờ mịt trong hồ, cuồn cuộn khí thế, như chết đi sống lại.Một kiếm làm khói sóng dâng trào, hơi nước mờ mịt.Sóng lớn ngút trời!Từng tia kiếm quang đung
Lâm Nhất đắm chìm trong ý cảnh của mình, hoàn toàn không nghe thấy mọi thứ diễn ra xung quanh.
Hắn ngồi ngay ngắn trên một ngọn núi đá trong cánh đồng, đưa mắt nhìn tàn ảnh bên dưới. Hắn thỉnh thoảng búng tay, mỗi khi búng tay sẽ có một tàn ảnh biến mất.
Tàn ảnh từ ít đến nhiều, bây giờ lại từ nhiều đến ít.
Nói thì nghe huyền diệu, nhưng cũng không khó hiểu.
Advertisement
Hắn đang phá hoại Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây, huỷ đi nó, sau đó tái tạo lại một lần nữa, biến thành Thuỷ Nguyệt kiếm pháp phù hợp với hắn nhất.
Thuỷ vẫn là nước, Nguyệt vẫn là trăng, chỉ có kiếm là thay đổi!
“Có lẽ đã đủ rồi”.
Advertisement
Lúc chỉ còn lại chín tàn ảnh, Lâm Nhất gật đầu.
Rắc!
Trong hiện thực, Lâm Nhất mở mắt, linh kén quấn quanh người hắn cũng lập tức vỡ vụn.
Rút tơ bóc kén, phá hoạ bước ra!
Vào khoảnh khắc linh kén hoàn toàn biến mất, trên người Lâm Nhất có muôn vàn ánh sáng chói mắt loé lên.
Thanh cao thoát tục, ánh sáng chớp loé, tựa như tái sinh.
Hắn vung tay, một nhánh cây khô trên đảo bay đến, bị hắn nắm chặt lấy.
Gió sông hoá mưa, trăm sông hợp dòng.
Gió sông hoá mưa lặng lẽ xối ướt vạn vật, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây có ý cảnh lơ lửng bất định, nước chảy vô hình. Năm chiêu ban đầu cũng bị hắn đánh tan, hợp lại thành một chiêu.
Một kiếm chém ra, mưa phùn mờ mịt biến thành nước suối, trăm sông hợp dòng.
Ầm!
Hắn mặc kệ sự thay đổi bên trong, hợp nhất toàn bộ uy lực của ý cảnh lại làm một.
Sóng lớn lặng lẽ dâng lên trên mặt nước, dâng lên tận mây xanh.
Bắt đầu từ bây giờ, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp của hắn chỉ có một loại ý cảnh, trường tồn như mặt trăng, quân lâm thiên hạ, cô phương tự thưởng, diễn hoá sự kiêu ngạo của ánh trăng thành khí thế bá đạo.
Nhìn trời bằng nước!
Kiếm thế của Lâm Nhất bao phủ khắp xung quanh, trên mặt hồ như có thêm một lớp nước, bàng bạc vô biên, cực kỳ to lớn, dường như mặt hồ nho nhỏ cũng trở nên rộng lớn hơn.
Khói nước mênh mông.
Mặt hồ tĩnh lặng xuất hiện những cơn sóng gợn, hơi nước lặng lẽ bốc lên.
Kiếm của hắn giống như hơi nước mờ mịt trong hồ, cuồn cuộn khí thế, như chết đi sống lại.
Một kiếm làm khói sóng dâng trào, hơi nước mờ mịt.
Sóng lớn ngút trời!
Từng tia kiếm quang đung
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất đắm chìm trong ý cảnh của mình, hoàn toàn không nghe thấy mọi thứ diễn ra xung quanh.Hắn ngồi ngay ngắn trên một ngọn núi đá trong cánh đồng, đưa mắt nhìn tàn ảnh bên dưới. Hắn thỉnh thoảng búng tay, mỗi khi búng tay sẽ có một tàn ảnh biến mất.Tàn ảnh từ ít đến nhiều, bây giờ lại từ nhiều đến ít.Nói thì nghe huyền diệu, nhưng cũng không khó hiểu.AdvertisementHắn đang phá hoại Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây, huỷ đi nó, sau đó tái tạo lại một lần nữa, biến thành Thuỷ Nguyệt kiếm pháp phù hợp với hắn nhất.Thuỷ vẫn là nước, Nguyệt vẫn là trăng, chỉ có kiếm là thay đổi!“Có lẽ đã đủ rồi”.AdvertisementLúc chỉ còn lại chín tàn ảnh, Lâm Nhất gật đầu.Rắc!Trong hiện thực, Lâm Nhất mở mắt, linh kén quấn quanh người hắn cũng lập tức vỡ vụn.Rút tơ bóc kén, phá hoạ bước ra!Vào khoảnh khắc linh kén hoàn toàn biến mất, trên người Lâm Nhất có muôn vàn ánh sáng chói mắt loé lên.Thanh cao thoát tục, ánh sáng chớp loé, tựa như tái sinh.Hắn vung tay, một nhánh cây khô trên đảo bay đến, bị hắn nắm chặt lấy.Gió sông hoá mưa, trăm sông hợp dòng.Gió sông hoá mưa lặng lẽ xối ướt vạn vật, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp trước đây có ý cảnh lơ lửng bất định, nước chảy vô hình. Năm chiêu ban đầu cũng bị hắn đánh tan, hợp lại thành một chiêu.Một kiếm chém ra, mưa phùn mờ mịt biến thành nước suối, trăm sông hợp dòng.Ầm!Hắn mặc kệ sự thay đổi bên trong, hợp nhất toàn bộ uy lực của ý cảnh lại làm một.Sóng lớn lặng lẽ dâng lên trên mặt nước, dâng lên tận mây xanh.Bắt đầu từ bây giờ, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp của hắn chỉ có một loại ý cảnh, trường tồn như mặt trăng, quân lâm thiên hạ, cô phương tự thưởng, diễn hoá sự kiêu ngạo của ánh trăng thành khí thế bá đạo.Nhìn trời bằng nước!Kiếm thế của Lâm Nhất bao phủ khắp xung quanh, trên mặt hồ như có thêm một lớp nước, bàng bạc vô biên, cực kỳ to lớn, dường như mặt hồ nho nhỏ cũng trở nên rộng lớn hơn.Khói nước mênh mông.Mặt hồ tĩnh lặng xuất hiện những cơn sóng gợn, hơi nước lặng lẽ bốc lên.Kiếm của hắn giống như hơi nước mờ mịt trong hồ, cuồn cuộn khí thế, như chết đi sống lại.Một kiếm làm khói sóng dâng trào, hơi nước mờ mịt.Sóng lớn ngút trời!Từng tia kiếm quang đung