Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1219: “Tiểu sư đệ!”  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cảnh tượng đáng sợ và chấn động như thế khiến mọi người phải thốt lên kinh ngạc, tất cả đều nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt khác.Hình ảnh Lâm Nhất bị một quyền đấm chết trong tưởng tượng của họ không hề xuất hiện.Ngược lại là Hàn Cương bị thương nặng nằm dưới đất, khó đứng dậy nổi.Rốt cuộc hắn đã làm bằng cách nào?AdvertisementChẳng phải Lâm Nhất đã bị tàn phế, tự cắt một sợi huyền mạch, tu vi không tiến ngược lại thụt lùi sao? Đáng lý ra hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Hàn Cương, hắn là một kẻ tàn phế.Khi một ông lão trong đám đông nói ra hai chữ “hoá cảnh” mới làm mọi người tỉnh mộng.Advertisement“Hoá cảnh trong truyền thuyết?”“Không thể nào, một kẻ tàn phế sao có thể tu luyện kiếm pháp đến hoá cảnh? Chuyện này không hợp lí chút nào”.“Kiếm thuật siêu phàm, xuất thần nhập hoá... Kiếm pháp bình thường tu luyện tới viên mãn đỉnh phong đã vạn người chưa chắc có được một. Hắn còn nhỏ như thế mà đã nắm giữ hoá cảnh, cảnh giới xưng hùng xưng bá này”.“Thật đáng sợ, thảo nào hắn có thể đối kháng với Hàn Cương chỉ bằng tu vi Huyền Võ tầng tám”.Hoá cảnh, đây là cảnh giới trong truyền thuyết ở đế quốc Đại Tần, hầu như chưa ai được gặp, dù nghe nói cũng không nhiều.“Tự tìm cái chết!”Khi thấy Lâm Nhất suýt chém chết Hàn Cương, chủ nhân của giọng nói yêu cầu hắn dừng tay trước đó lập tức nổi giận.Hồng hộc!Trong cơn gió tuyết mù mịt, một bóng người xuyên qua không trung, những nơi đi qua đều có cuồng phong nổi lên. Một khí tức đáng sợ kèm theo sát khí sắc bén nghiền nát bông tuyết giữa không trung không chút thương tiếc.Là cao thủ Bán Bộ Tử Phủ của Thần Sách Doanh!Lâm Nhất ngẩng đầu lên, một tia sáng đỏ như máu nở rộ giữa không trung, hoá thành thủ ấn cổ xưa ẩn chứa sát khí như có thực thể, nhanh chóng đánh úp về phía hắn.Bùm!Thủ ấn máu này có tốc độ quá nhanh, Lâm Nhất trở tay chém một nhát, phá tan tám phần uy lực của thủ ấn.Nhưng vẫn có hai phần dư chấn đánh vào người hắn, hắn lập tức hộc máu, văng ra xa.Nếu tu vi của hắn còn ở Huyền Võ tầng chín, có lẽ đã không bị thương nặng như vậy, nhưng lúc này chênh lệch về tu vi, hắn cách Bán Bộ Tử Phủ quá xa.Vả lại hắn vừa kết thúc một trận chiến, bị đánh bất ngờ nên mới bị thương bởi cú chưởng này.Sát khí ẩn chứa trong thủ ấn quấy phá trong cơ thể, còn muốn tạo thành nội thương lớn hơn.

Cảnh tượng đáng sợ và chấn động như thế khiến mọi người phải thốt lên kinh ngạc, tất cả đều nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt khác.

Hình ảnh Lâm Nhất bị một quyền đấm chết trong tưởng tượng của họ không hề xuất hiện.

Ngược lại là Hàn Cương bị thương nặng nằm dưới đất, khó đứng dậy nổi.

Rốt cuộc hắn đã làm bằng cách nào?

Advertisement

Chẳng phải Lâm Nhất đã bị tàn phế, tự cắt một sợi huyền mạch, tu vi không tiến ngược lại thụt lùi sao? Đáng lý ra hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Hàn Cương, hắn là một kẻ tàn phế.

Khi một ông lão trong đám đông nói ra hai chữ “hoá cảnh” mới làm mọi người tỉnh mộng.

Advertisement

“Hoá cảnh trong truyền thuyết?”

“Không thể nào, một kẻ tàn phế sao có thể tu luyện kiếm pháp đến hoá cảnh? Chuyện này không hợp lí chút nào”.

“Kiếm thuật siêu phàm, xuất thần nhập hoá... Kiếm pháp bình thường tu luyện tới viên mãn đỉnh phong đã vạn người chưa chắc có được một. Hắn còn nhỏ như thế mà đã nắm giữ hoá cảnh, cảnh giới xưng hùng xưng bá này”.

“Thật đáng sợ, thảo nào hắn có thể đối kháng với Hàn Cương chỉ bằng tu vi Huyền Võ tầng tám”.

Hoá cảnh, đây là cảnh giới trong truyền thuyết ở đế quốc Đại Tần, hầu như chưa ai được gặp, dù nghe nói cũng không nhiều.

“Tự tìm cái chết!”

Khi thấy Lâm Nhất suýt chém chết Hàn Cương, chủ nhân của giọng nói yêu cầu hắn dừng tay trước đó lập tức nổi giận.

Hồng hộc!

Trong cơn gió tuyết mù mịt, một bóng người xuyên qua không trung, những nơi đi qua đều có cuồng phong nổi lên. Một khí tức đáng sợ kèm theo sát khí sắc bén nghiền nát bông tuyết giữa không trung không chút thương tiếc.

Là cao thủ Bán Bộ Tử Phủ của Thần Sách Doanh!

Lâm Nhất ngẩng đầu lên, một tia sáng đỏ như máu nở rộ giữa không trung, hoá thành thủ ấn cổ xưa ẩn chứa sát khí như có thực thể, nhanh chóng đánh úp về phía hắn.

Bùm!

Thủ ấn máu này có tốc độ quá nhanh, Lâm Nhất trở tay chém một nhát, phá tan tám phần uy lực của thủ ấn.

Nhưng vẫn có hai phần dư chấn đánh vào người hắn, hắn lập tức hộc máu, văng ra xa.

Nếu tu vi của hắn còn ở Huyền Võ tầng chín, có lẽ đã không bị thương nặng như vậy, nhưng lúc này chênh lệch về tu vi, hắn cách Bán Bộ Tử Phủ quá xa.

Vả lại hắn vừa kết thúc một trận chiến, bị đánh bất ngờ nên mới bị thương bởi cú chưởng này.

Sát khí ẩn chứa trong thủ ấn quấy phá trong cơ thể, còn muốn tạo thành nội thương lớn hơn.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cảnh tượng đáng sợ và chấn động như thế khiến mọi người phải thốt lên kinh ngạc, tất cả đều nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt khác.Hình ảnh Lâm Nhất bị một quyền đấm chết trong tưởng tượng của họ không hề xuất hiện.Ngược lại là Hàn Cương bị thương nặng nằm dưới đất, khó đứng dậy nổi.Rốt cuộc hắn đã làm bằng cách nào?AdvertisementChẳng phải Lâm Nhất đã bị tàn phế, tự cắt một sợi huyền mạch, tu vi không tiến ngược lại thụt lùi sao? Đáng lý ra hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của Hàn Cương, hắn là một kẻ tàn phế.Khi một ông lão trong đám đông nói ra hai chữ “hoá cảnh” mới làm mọi người tỉnh mộng.Advertisement“Hoá cảnh trong truyền thuyết?”“Không thể nào, một kẻ tàn phế sao có thể tu luyện kiếm pháp đến hoá cảnh? Chuyện này không hợp lí chút nào”.“Kiếm thuật siêu phàm, xuất thần nhập hoá... Kiếm pháp bình thường tu luyện tới viên mãn đỉnh phong đã vạn người chưa chắc có được một. Hắn còn nhỏ như thế mà đã nắm giữ hoá cảnh, cảnh giới xưng hùng xưng bá này”.“Thật đáng sợ, thảo nào hắn có thể đối kháng với Hàn Cương chỉ bằng tu vi Huyền Võ tầng tám”.Hoá cảnh, đây là cảnh giới trong truyền thuyết ở đế quốc Đại Tần, hầu như chưa ai được gặp, dù nghe nói cũng không nhiều.“Tự tìm cái chết!”Khi thấy Lâm Nhất suýt chém chết Hàn Cương, chủ nhân của giọng nói yêu cầu hắn dừng tay trước đó lập tức nổi giận.Hồng hộc!Trong cơn gió tuyết mù mịt, một bóng người xuyên qua không trung, những nơi đi qua đều có cuồng phong nổi lên. Một khí tức đáng sợ kèm theo sát khí sắc bén nghiền nát bông tuyết giữa không trung không chút thương tiếc.Là cao thủ Bán Bộ Tử Phủ của Thần Sách Doanh!Lâm Nhất ngẩng đầu lên, một tia sáng đỏ như máu nở rộ giữa không trung, hoá thành thủ ấn cổ xưa ẩn chứa sát khí như có thực thể, nhanh chóng đánh úp về phía hắn.Bùm!Thủ ấn máu này có tốc độ quá nhanh, Lâm Nhất trở tay chém một nhát, phá tan tám phần uy lực của thủ ấn.Nhưng vẫn có hai phần dư chấn đánh vào người hắn, hắn lập tức hộc máu, văng ra xa.Nếu tu vi của hắn còn ở Huyền Võ tầng chín, có lẽ đã không bị thương nặng như vậy, nhưng lúc này chênh lệch về tu vi, hắn cách Bán Bộ Tử Phủ quá xa.Vả lại hắn vừa kết thúc một trận chiến, bị đánh bất ngờ nên mới bị thương bởi cú chưởng này.Sát khí ẩn chứa trong thủ ấn quấy phá trong cơ thể, còn muốn tạo thành nội thương lớn hơn.

Chương 1219: “Tiểu sư đệ!”