Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1278: Bạch Lê Hiên!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hai người tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy chỉ có một mình Lâm Nhất, còn công chúa Phượng Hoa thì đã hoàn toàn biến mất.Khi liếc thấy quần áo trên tay Lâm Nhất, cả hai càng thêm nghi hoặc.“Quần áo… của công chúa?”, Lý Vô Ưu lắp bắp nói.Advertisement“Tiểu sư đệ, đã có chuyện gì?”Biết sư tỷ Hân Nghiên sinh nghi, Lâm Nhất cảm thấy rất bất đắc dĩ, bèn kể lại sơ lược chuyện vừa xảy ra.Nghe xong, hai người cực kỳ kinh hãi.AdvertisementLý Vô Ưu cười nói: “Ca à, ta phục huynh rồi đấy, ngay cả quần áo của công chúa mà cũng dám cởi”.Hân Nghiên vẫn luôn thích trêu ghẹo Lâm Nhất, nhưng lúc này, cô lại lộ vẻ nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, đệ chắc chắn trên người công chúa Phượng Hoa không có sát ý?”“Chắc chắn!”Lâm Nhất nhớ lại, đúng là như vậy, hắn không cảm nhận được sát ý trên người công chúa Phượng Hoa.Hân Nghiên khẽ thở ra một hơi, trầm giọng nói: “Tiểu sư đệ, sau này không thể lỗ mãng như vậy được, công chúa Phượng Hoa không hề đơn giản như đệ nghĩ, cũng không phải người dễ nói chuyện. Nàng là…”Hân Nghiên muốn tìm từ để hình dung, nhưng suy nghĩ nửa ngày vẫn không cách nào nghĩ ra được.“Nàng là người như thế nào?”Hân Nghiên suy tư hồi lâu, trên khuôn mặt sắc sảo lộ vẻ âu sầu: “Lúc trước, khi quen biết nàng, ta cũng cảm giác được dù nàng đang ở bên cạnh, nhưng khi nói chuyện luôn khiến người đối diện có cảm giác nàng đang ở trên cao. Ở cùng nàng luôn cảm nhận sự lạnh lẽo, nói nàng quá mức cao ngạo, nhưng thật sự nàng giống như bầu trời vậy, ta không thể nào nhìn thấu được…”“Có thể nói, nàng là một người nguy hiểm, ngay cả đại hoàng tử cũng phải kiêng kỵ nàng, tiểu sư đệ, bất kể công chúa điện hạ có kính nể đệ thế nào thì đệ đều phải nhớ, nàng và chúng ta không phải người cùng một thế giới”.Lý Vô Ưu ngượng ngùng cười: “Ta còn tưởng chỉ có ta có cảm giác này, không ngờ sư tỷ cũng vậy, quả thực khó có thể đoán được vị công chúa Phượng Hoa kia nghĩ gì. Ở bên cạnh nàng luôn có cảm giác căng thẳng và sợ hãi một cách khó tả”.“Ta… cũng biết những điều này”.Lâm Nhất thở dài: “Có điều, nàng thật sự rất giống một vị cố nhân của ta”.Hân Nghiên trầm ngâm nói: “Không thể nào, tuy có khoảng năm năm nàng không lộ diện, nhưng cũng không có khả năng rời khỏi đế quốc Đại Tần. Mà dù có đi thì cũng sẽ đi đến nơi khủng bố hơn so với hoàng thất Đại Tần”.Nhận lầm người ư?Lâm Nhất liếc nhìn những sợi tóc quấn quanh ngón út, trong mắt lóe lên tia do dự.

Hai người tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy chỉ có một mình Lâm Nhất, còn công chúa Phượng Hoa thì đã hoàn toàn biến mất.

Khi liếc thấy quần áo trên tay Lâm Nhất, cả hai càng thêm nghi hoặc.

“Quần áo… của công chúa?”, Lý Vô Ưu lắp bắp nói.

Advertisement

“Tiểu sư đệ, đã có chuyện gì?”

Biết sư tỷ Hân Nghiên sinh nghi, Lâm Nhất cảm thấy rất bất đắc dĩ, bèn kể lại sơ lược chuyện vừa xảy ra.

Nghe xong, hai người cực kỳ kinh hãi.

Advertisement

Lý Vô Ưu cười nói: “Ca à, ta phục huynh rồi đấy, ngay cả quần áo của công chúa mà cũng dám cởi”.

Hân Nghiên vẫn luôn thích trêu ghẹo Lâm Nhất, nhưng lúc này, cô lại lộ vẻ nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, đệ chắc chắn trên người công chúa Phượng Hoa không có sát ý?”

“Chắc chắn!”

Lâm Nhất nhớ lại, đúng là như vậy, hắn không cảm nhận được sát ý trên người công chúa Phượng Hoa.

Hân Nghiên khẽ thở ra một hơi, trầm giọng nói: “Tiểu sư đệ, sau này không thể lỗ mãng như vậy được, công chúa Phượng Hoa không hề đơn giản như đệ nghĩ, cũng không phải người dễ nói chuyện. Nàng là…”

Hân Nghiên muốn tìm từ để hình dung, nhưng suy nghĩ nửa ngày vẫn không cách nào nghĩ ra được.

“Nàng là người như thế nào?”

Hân Nghiên suy tư hồi lâu, trên khuôn mặt sắc sảo lộ vẻ âu sầu: “Lúc trước, khi quen biết nàng, ta cũng cảm giác được dù nàng đang ở bên cạnh, nhưng khi nói chuyện luôn khiến người đối diện có cảm giác nàng đang ở trên cao. Ở cùng nàng luôn cảm nhận sự lạnh lẽo, nói nàng quá mức cao ngạo, nhưng thật sự nàng giống như bầu trời vậy, ta không thể nào nhìn thấu được…”

“Có thể nói, nàng là một người nguy hiểm, ngay cả đại hoàng tử cũng phải kiêng kỵ nàng, tiểu sư đệ, bất kể công chúa điện hạ có kính nể đệ thế nào thì đệ đều phải nhớ, nàng và chúng ta không phải người cùng một thế giới”.

Lý Vô Ưu ngượng ngùng cười: “Ta còn tưởng chỉ có ta có cảm giác này, không ngờ sư tỷ cũng vậy, quả thực khó có thể đoán được vị công chúa Phượng Hoa kia nghĩ gì. Ở bên cạnh nàng luôn có cảm giác căng thẳng và sợ hãi một cách khó tả”.

“Ta… cũng biết những điều này”.

Lâm Nhất thở dài: “Có điều, nàng thật sự rất giống một vị cố nhân của ta”.

Hân Nghiên trầm ngâm nói: “Không thể nào, tuy có khoảng năm năm nàng không lộ diện, nhưng cũng không có khả năng rời khỏi đế quốc Đại Tần. Mà dù có đi thì cũng sẽ đi đến nơi khủng bố hơn so với hoàng thất Đại Tần”.

Nhận lầm người ư?

Lâm Nhất liếc nhìn những sợi tóc quấn quanh ngón út, trong mắt lóe lên tia do dự.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hai người tỏ vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy chỉ có một mình Lâm Nhất, còn công chúa Phượng Hoa thì đã hoàn toàn biến mất.Khi liếc thấy quần áo trên tay Lâm Nhất, cả hai càng thêm nghi hoặc.“Quần áo… của công chúa?”, Lý Vô Ưu lắp bắp nói.Advertisement“Tiểu sư đệ, đã có chuyện gì?”Biết sư tỷ Hân Nghiên sinh nghi, Lâm Nhất cảm thấy rất bất đắc dĩ, bèn kể lại sơ lược chuyện vừa xảy ra.Nghe xong, hai người cực kỳ kinh hãi.AdvertisementLý Vô Ưu cười nói: “Ca à, ta phục huynh rồi đấy, ngay cả quần áo của công chúa mà cũng dám cởi”.Hân Nghiên vẫn luôn thích trêu ghẹo Lâm Nhất, nhưng lúc này, cô lại lộ vẻ nghiêm túc, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, đệ chắc chắn trên người công chúa Phượng Hoa không có sát ý?”“Chắc chắn!”Lâm Nhất nhớ lại, đúng là như vậy, hắn không cảm nhận được sát ý trên người công chúa Phượng Hoa.Hân Nghiên khẽ thở ra một hơi, trầm giọng nói: “Tiểu sư đệ, sau này không thể lỗ mãng như vậy được, công chúa Phượng Hoa không hề đơn giản như đệ nghĩ, cũng không phải người dễ nói chuyện. Nàng là…”Hân Nghiên muốn tìm từ để hình dung, nhưng suy nghĩ nửa ngày vẫn không cách nào nghĩ ra được.“Nàng là người như thế nào?”Hân Nghiên suy tư hồi lâu, trên khuôn mặt sắc sảo lộ vẻ âu sầu: “Lúc trước, khi quen biết nàng, ta cũng cảm giác được dù nàng đang ở bên cạnh, nhưng khi nói chuyện luôn khiến người đối diện có cảm giác nàng đang ở trên cao. Ở cùng nàng luôn cảm nhận sự lạnh lẽo, nói nàng quá mức cao ngạo, nhưng thật sự nàng giống như bầu trời vậy, ta không thể nào nhìn thấu được…”“Có thể nói, nàng là một người nguy hiểm, ngay cả đại hoàng tử cũng phải kiêng kỵ nàng, tiểu sư đệ, bất kể công chúa điện hạ có kính nể đệ thế nào thì đệ đều phải nhớ, nàng và chúng ta không phải người cùng một thế giới”.Lý Vô Ưu ngượng ngùng cười: “Ta còn tưởng chỉ có ta có cảm giác này, không ngờ sư tỷ cũng vậy, quả thực khó có thể đoán được vị công chúa Phượng Hoa kia nghĩ gì. Ở bên cạnh nàng luôn có cảm giác căng thẳng và sợ hãi một cách khó tả”.“Ta… cũng biết những điều này”.Lâm Nhất thở dài: “Có điều, nàng thật sự rất giống một vị cố nhân của ta”.Hân Nghiên trầm ngâm nói: “Không thể nào, tuy có khoảng năm năm nàng không lộ diện, nhưng cũng không có khả năng rời khỏi đế quốc Đại Tần. Mà dù có đi thì cũng sẽ đi đến nơi khủng bố hơn so với hoàng thất Đại Tần”.Nhận lầm người ư?Lâm Nhất liếc nhìn những sợi tóc quấn quanh ngón út, trong mắt lóe lên tia do dự.

Chương 1278: Bạch Lê Hiên!