Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1287: Quả nhiên là một con chó điên”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Con chó đuổi theo phái sau nhìn thấy cảnh này thì hưng phấn sủa như điên.Nó hoàn toàn không biết ngày giỗ của mình đã tới.Nó nhảy lên, tựa như tia chớp muốn lao tới giết chết Lâm Nhất vừa mới dừng bước.“Nếu không còn đường chạy nữa thì chiến đấu thôi”.AdvertisementTiếng gió vang lên bên tai, Lâm Nhất xoay người, kiếm âm du dương vang lên trong thiên địa. Lâm Nhất vừa xoay người đứng ngược sáng dưới ánh mắt trời, nắm ngón tay siết chặt thành quyền đánh ra, tựa như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ.Ầm!Dưới cú đấm này, thân thể cao lớn của con chó bị đánh bay.AdvertisementLâm Nhất điều động Tử Diên Kiếm Quyết, kèm theo cánh hoa ở đan điền lần lượt nở rộ, khí thế trên người Lâm Nhất không ngừng dâng lên.Con chó bị đánh lui nhìn Lâm Nhất, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.Nó bất ngờ phát hiện nhân loại nhỏ bé này mang đến cho nó áp lực khổng lồ tựa như núi vậy.“Tự tìm đường chết, máu đã sắp chảy hết còn dám gây chuyện với ta, quả nhiên là một con chó điên”.Con chó còn yếu hơn trong dự đoán của Lâm Nhất, khiến hắn hơi bất ngờ, trong mắt hắn loé lên ánh sáng lạnh như băng, khiến con chó như tỉnh lại từ trong mơ.Lúc này, vị trí thợ săn và con mồi đã đảo ngược.…Cách đó mười dặm cũng là trung tâm của sơn mạch Tịch Diệt.Trên mặt đất máu chảy thành sông, một con yêu xà cảnh giới Tử Phủ người đầy thương tích đang liều mạng giãy giụa, nhưng lại không làm được gì, một thanh lợi kiếm xuyên qua cằm nó, ghim thẳng xuống đất.Thân kiếm bốn thước ẩn chứa kiếm thế mạnh mẽ, khiến thân thể khổng lồ của yêu xà chịu đựng áp lực cực lớn.Sức sống của nó không ngừng mất đi bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.Các đó trăm mét, Bạch Lê Hiên mặc áo trắng vung tay, kiếm như lưu quang bay trở về trong vỏ kiếm.Ầm!Vào khoảnh khắc kiếm bay vào vỏ, mấy trăm tia kiếm quang bắn ra từ trong người yêu xà, máu không ngừng tuôn rơi từ trong những vết thương, khiến nó chết ngay tại chỗ.Một viên yêu đan tràn đầy khí huyết, linh khí hào hùng lẳng lặng bay về phía Bạch Lê Hiên trong sự dao động của kiếm thế.Hắn ta giơ tay, nhận lấy yêu đan Tử Phủ quý giá kia.Hắn ta nhìn yêu đan, suy nghĩ bắt đầu bay xa.Trước mắt, hắn ta đã có thể chém chết yêu xà Tử Phủ bằng kiếm. Vậy Lâm Nhất ở trong tử địa thật sự đã chết rồi sao?
Con chó đuổi theo phái sau nhìn thấy cảnh này thì hưng phấn sủa như điên.
Nó hoàn toàn không biết ngày giỗ của mình đã tới.
Nó nhảy lên, tựa như tia chớp muốn lao tới giết chết Lâm Nhất vừa mới dừng bước.
“Nếu không còn đường chạy nữa thì chiến đấu thôi”.
Advertisement
Tiếng gió vang lên bên tai, Lâm Nhất xoay người, kiếm âm du dương vang lên trong thiên địa. Lâm Nhất vừa xoay người đứng ngược sáng dưới ánh mắt trời, nắm ngón tay siết chặt thành quyền đánh ra, tựa như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ.
Ầm!
Dưới cú đấm này, thân thể cao lớn của con chó bị đánh bay.
Advertisement
Lâm Nhất điều động Tử Diên Kiếm Quyết, kèm theo cánh hoa ở đan điền lần lượt nở rộ, khí thế trên người Lâm Nhất không ngừng dâng lên.
Con chó bị đánh lui nhìn Lâm Nhất, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Nó bất ngờ phát hiện nhân loại nhỏ bé này mang đến cho nó áp lực khổng lồ tựa như núi vậy.
“Tự tìm đường chết, máu đã sắp chảy hết còn dám gây chuyện với ta, quả nhiên là một con chó điên”.
Con chó còn yếu hơn trong dự đoán của Lâm Nhất, khiến hắn hơi bất ngờ, trong mắt hắn loé lên ánh sáng lạnh như băng, khiến con chó như tỉnh lại từ trong mơ.
Lúc này, vị trí thợ săn và con mồi đã đảo ngược.
…
Cách đó mười dặm cũng là trung tâm của sơn mạch Tịch Diệt.
Trên mặt đất máu chảy thành sông, một con yêu xà cảnh giới Tử Phủ người đầy thương tích đang liều mạng giãy giụa, nhưng lại không làm được gì, một thanh lợi kiếm xuyên qua cằm nó, ghim thẳng xuống đất.
Thân kiếm bốn thước ẩn chứa kiếm thế mạnh mẽ, khiến thân thể khổng lồ của yêu xà chịu đựng áp lực cực lớn.
Sức sống của nó không ngừng mất đi bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Các đó trăm mét, Bạch Lê Hiên mặc áo trắng vung tay, kiếm như lưu quang bay trở về trong vỏ kiếm.
Ầm!
Vào khoảnh khắc kiếm bay vào vỏ, mấy trăm tia kiếm quang bắn ra từ trong người yêu xà, máu không ngừng tuôn rơi từ trong những vết thương, khiến nó chết ngay tại chỗ.
Một viên yêu đan tràn đầy khí huyết, linh khí hào hùng lẳng lặng bay về phía Bạch Lê Hiên trong sự dao động của kiếm thế.
Hắn ta giơ tay, nhận lấy yêu đan Tử Phủ quý giá kia.
Hắn ta nhìn yêu đan, suy nghĩ bắt đầu bay xa.
Trước mắt, hắn ta đã có thể chém chết yêu xà Tử Phủ bằng kiếm. Vậy Lâm Nhất ở trong tử địa thật sự đã chết rồi sao?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Con chó đuổi theo phái sau nhìn thấy cảnh này thì hưng phấn sủa như điên.Nó hoàn toàn không biết ngày giỗ của mình đã tới.Nó nhảy lên, tựa như tia chớp muốn lao tới giết chết Lâm Nhất vừa mới dừng bước.“Nếu không còn đường chạy nữa thì chiến đấu thôi”.AdvertisementTiếng gió vang lên bên tai, Lâm Nhất xoay người, kiếm âm du dương vang lên trong thiên địa. Lâm Nhất vừa xoay người đứng ngược sáng dưới ánh mắt trời, nắm ngón tay siết chặt thành quyền đánh ra, tựa như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ.Ầm!Dưới cú đấm này, thân thể cao lớn của con chó bị đánh bay.AdvertisementLâm Nhất điều động Tử Diên Kiếm Quyết, kèm theo cánh hoa ở đan điền lần lượt nở rộ, khí thế trên người Lâm Nhất không ngừng dâng lên.Con chó bị đánh lui nhìn Lâm Nhất, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.Nó bất ngờ phát hiện nhân loại nhỏ bé này mang đến cho nó áp lực khổng lồ tựa như núi vậy.“Tự tìm đường chết, máu đã sắp chảy hết còn dám gây chuyện với ta, quả nhiên là một con chó điên”.Con chó còn yếu hơn trong dự đoán của Lâm Nhất, khiến hắn hơi bất ngờ, trong mắt hắn loé lên ánh sáng lạnh như băng, khiến con chó như tỉnh lại từ trong mơ.Lúc này, vị trí thợ săn và con mồi đã đảo ngược.…Cách đó mười dặm cũng là trung tâm của sơn mạch Tịch Diệt.Trên mặt đất máu chảy thành sông, một con yêu xà cảnh giới Tử Phủ người đầy thương tích đang liều mạng giãy giụa, nhưng lại không làm được gì, một thanh lợi kiếm xuyên qua cằm nó, ghim thẳng xuống đất.Thân kiếm bốn thước ẩn chứa kiếm thế mạnh mẽ, khiến thân thể khổng lồ của yêu xà chịu đựng áp lực cực lớn.Sức sống của nó không ngừng mất đi bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.Các đó trăm mét, Bạch Lê Hiên mặc áo trắng vung tay, kiếm như lưu quang bay trở về trong vỏ kiếm.Ầm!Vào khoảnh khắc kiếm bay vào vỏ, mấy trăm tia kiếm quang bắn ra từ trong người yêu xà, máu không ngừng tuôn rơi từ trong những vết thương, khiến nó chết ngay tại chỗ.Một viên yêu đan tràn đầy khí huyết, linh khí hào hùng lẳng lặng bay về phía Bạch Lê Hiên trong sự dao động của kiếm thế.Hắn ta giơ tay, nhận lấy yêu đan Tử Phủ quý giá kia.Hắn ta nhìn yêu đan, suy nghĩ bắt đầu bay xa.Trước mắt, hắn ta đã có thể chém chết yêu xà Tử Phủ bằng kiếm. Vậy Lâm Nhất ở trong tử địa thật sự đã chết rồi sao?