Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1321: Lấy kiếm hoá thiên.  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Văn Ngạn Bác nhìn thấy cảnh này thì trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng.Ông ta với Lăng Tiêu Kiếm Các là kẻ thù một mất một còn, nhưng Huyền Thiên Tông này vẫn luôn đứng ở vị trí là Tông môn mạnh nhất Đại Tần, cũng khiến ông ta nhìn mà ngứa mắt.Bây giờ Huyền Thiên Tông lại bị mất mặt như vậy thì ông ta không khỏi mừng thầm trong lòng.“Người này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, nhưng nếu dám so sánh Long Tượng Chiến Thể Quyết với ta thì thuần tuý là muốn chết”.AdvertisementVẻ mặt công tử Nham Tâm nhìn về phía Lâm Nhất có thêm một chút nghiêm trọng.Chẳng qua khí thế ngạo mạn thoáng qua nơi đầu mày kia, ít nhiều cũng lộ ra suy nghĩ sâu trong lòng hắn ta, không hề thực sự coi Lâm Nhất ra gì.AdvertisementTrên chiến đài, dư âm của kiếm ý dần tan đi.Lâm Nhất tóc dài tung bay, trên gương mặt thanh tú mang theo luồng bá khí khó mà dùng ngôn từ để hình dung.Trọng tài giật mình, thoáng ngẩn người.Vậy mà thực sự không rút kiếm, lại còn lấy Long Hổ Quyền để đánh bại Thông Nguyên. Đối thủ này còn nắm được Kim Cương Chiến Thể nữa đó.Đối với ông ta mà nói, có chút không thể lý giải nổi.Càng khiến ông ta ngạc nhiên hơn nữa là, Lâm Nhất lại có thể ngộ ra được Chư Thiên Ấn, lấy kiếm hoá thiên.Đưa mắt tìm khắp trăm quận của cả Đại Tần này, có lùi về một nghìn năm trước đó hay một nghìn năm sau này chưa chắc đã có người có thể làm được đến mức này.Lấy Phật uy tiến hoá thành Chư Thiên Ấn, rồi lấy kiếm hoá Thiên, rõ ràng là hai mức độ khó hoàn toàn khác nhau.Cái sau phải khó hơn cái trước không chỉ mười lần.Trên chiến đài thứ tám, Thông Nguyên nằm trên đất không dậy nổi, lớp da trên cơ thể đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Kim Cương Chiến Thế của hắn ta đã bị Lâm Nhất phá vỡ, nếu không phải vì Chiến Thể này thì vừa rồi cơ thể hắn ta đã phải chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây rồi.“Ở trước mặt ngươi sử dụng Long Hổ Quyền chính là tự tìm đường chết? Xem ra không hẳn là như vậy…”.Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói.Vừa rồi, khi Thông Nguyên sử dụng Long Hổ nhập thể hòng đánh bại mình đã từng nói, dám sử dụng Long Hổ Quyền trước mặt hắn ta thì chỉ có đường chết.Nhưng bây giờ, ai thua ai thắng, nhìn là biết.“Tài nghệ không bằng người, ta không có gì để nói. Chẳng qua, ngươi hà tất phải sỉ nhục ta? Cho dù ngươi có được lọt vào vòng trong thì đã sao? Không phải vẫn khó mà tránh được cái chết sao, thắng được một mình ta thì có tính là gì. Gặp phải công tử Tần Vũ, gặp phải công tử Dạ, gặp phải công tử Nham Tâm, gặp phải công tử Vân Chân của Huyền Thiên Tông ta, có người nào sẽ tha cho ngươi chứ?”Thông Nguyên giãy dụa muốn ngồi dậy, đáy mắt lộ vẻ không cam tâm, nghiến răng nghiến lợi nói.Xoẹt!Trên chiến đài, Lâm Nhất bỗng nhiên cảm thấy có bốn tầm mắt sắc bén và lạnh như băng bắn về phía mình.

Văn Ngạn Bác nhìn thấy cảnh này thì trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng.

Ông ta với Lăng Tiêu Kiếm Các là kẻ thù một mất một còn, nhưng Huyền Thiên Tông này vẫn luôn đứng ở vị trí là Tông môn mạnh nhất Đại Tần, cũng khiến ông ta nhìn mà ngứa mắt.

Bây giờ Huyền Thiên Tông lại bị mất mặt như vậy thì ông ta không khỏi mừng thầm trong lòng.

“Người này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, nhưng nếu dám so sánh Long Tượng Chiến Thể Quyết với ta thì thuần tuý là muốn chết”.

Advertisement

Vẻ mặt công tử Nham Tâm nhìn về phía Lâm Nhất có thêm một chút nghiêm trọng.

Chẳng qua khí thế ngạo mạn thoáng qua nơi đầu mày kia, ít nhiều cũng lộ ra suy nghĩ sâu trong lòng hắn ta, không hề thực sự coi Lâm Nhất ra gì.

Advertisement

Trên chiến đài, dư âm của kiếm ý dần tan đi.

Lâm Nhất tóc dài tung bay, trên gương mặt thanh tú mang theo luồng bá khí khó mà dùng ngôn từ để hình dung.

Trọng tài giật mình, thoáng ngẩn người.

Vậy mà thực sự không rút kiếm, lại còn lấy Long Hổ Quyền để đánh bại Thông Nguyên. Đối thủ này còn nắm được Kim Cương Chiến Thể nữa đó.

Đối với ông ta mà nói, có chút không thể lý giải nổi.

Càng khiến ông ta ngạc nhiên hơn nữa là, Lâm Nhất lại có thể ngộ ra được Chư Thiên Ấn, lấy kiếm hoá thiên.

Đưa mắt tìm khắp trăm quận của cả Đại Tần này, có lùi về một nghìn năm trước đó hay một nghìn năm sau này chưa chắc đã có người có thể làm được đến mức này.

Lấy Phật uy tiến hoá thành Chư Thiên Ấn, rồi lấy kiếm hoá Thiên, rõ ràng là hai mức độ khó hoàn toàn khác nhau.

Cái sau phải khó hơn cái trước không chỉ mười lần.

Trên chiến đài thứ tám, Thông Nguyên nằm trên đất không dậy nổi, lớp da trên cơ thể đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Kim Cương Chiến Thế của hắn ta đã bị Lâm Nhất phá vỡ, nếu không phải vì Chiến Thể này thì vừa rồi cơ thể hắn ta đã phải chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây rồi.

“Ở trước mặt ngươi sử dụng Long Hổ Quyền chính là tự tìm đường chết? Xem ra không hẳn là như vậy…”.

Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói.

Vừa rồi, khi Thông Nguyên sử dụng Long Hổ nhập thể hòng đánh bại mình đã từng nói, dám sử dụng Long Hổ Quyền trước mặt hắn ta thì chỉ có đường chết.

Nhưng bây giờ, ai thua ai thắng, nhìn là biết.

“Tài nghệ không bằng người, ta không có gì để nói. Chẳng qua, ngươi hà tất phải sỉ nhục ta? Cho dù ngươi có được lọt vào vòng trong thì đã sao? Không phải vẫn khó mà tránh được cái chết sao, thắng được một mình ta thì có tính là gì. Gặp phải công tử Tần Vũ, gặp phải công tử Dạ, gặp phải công tử Nham Tâm, gặp phải công tử Vân Chân của Huyền Thiên Tông ta, có người nào sẽ tha cho ngươi chứ?”

Thông Nguyên giãy dụa muốn ngồi dậy, đáy mắt lộ vẻ không cam tâm, nghiến răng nghiến lợi nói.

Xoẹt!

Trên chiến đài, Lâm Nhất bỗng nhiên cảm thấy có bốn tầm mắt sắc bén và lạnh như băng bắn về phía mình.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Văn Ngạn Bác nhìn thấy cảnh này thì trên mặt lộ ra nụ cười lạnh lùng.Ông ta với Lăng Tiêu Kiếm Các là kẻ thù một mất một còn, nhưng Huyền Thiên Tông này vẫn luôn đứng ở vị trí là Tông môn mạnh nhất Đại Tần, cũng khiến ông ta nhìn mà ngứa mắt.Bây giờ Huyền Thiên Tông lại bị mất mặt như vậy thì ông ta không khỏi mừng thầm trong lòng.“Người này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của ta, nhưng nếu dám so sánh Long Tượng Chiến Thể Quyết với ta thì thuần tuý là muốn chết”.AdvertisementVẻ mặt công tử Nham Tâm nhìn về phía Lâm Nhất có thêm một chút nghiêm trọng.Chẳng qua khí thế ngạo mạn thoáng qua nơi đầu mày kia, ít nhiều cũng lộ ra suy nghĩ sâu trong lòng hắn ta, không hề thực sự coi Lâm Nhất ra gì.AdvertisementTrên chiến đài, dư âm của kiếm ý dần tan đi.Lâm Nhất tóc dài tung bay, trên gương mặt thanh tú mang theo luồng bá khí khó mà dùng ngôn từ để hình dung.Trọng tài giật mình, thoáng ngẩn người.Vậy mà thực sự không rút kiếm, lại còn lấy Long Hổ Quyền để đánh bại Thông Nguyên. Đối thủ này còn nắm được Kim Cương Chiến Thể nữa đó.Đối với ông ta mà nói, có chút không thể lý giải nổi.Càng khiến ông ta ngạc nhiên hơn nữa là, Lâm Nhất lại có thể ngộ ra được Chư Thiên Ấn, lấy kiếm hoá thiên.Đưa mắt tìm khắp trăm quận của cả Đại Tần này, có lùi về một nghìn năm trước đó hay một nghìn năm sau này chưa chắc đã có người có thể làm được đến mức này.Lấy Phật uy tiến hoá thành Chư Thiên Ấn, rồi lấy kiếm hoá Thiên, rõ ràng là hai mức độ khó hoàn toàn khác nhau.Cái sau phải khó hơn cái trước không chỉ mười lần.Trên chiến đài thứ tám, Thông Nguyên nằm trên đất không dậy nổi, lớp da trên cơ thể đã khôi phục lại trạng thái bình thường. Kim Cương Chiến Thế của hắn ta đã bị Lâm Nhất phá vỡ, nếu không phải vì Chiến Thể này thì vừa rồi cơ thể hắn ta đã phải chia năm xẻ bảy, chết không toàn thây rồi.“Ở trước mặt ngươi sử dụng Long Hổ Quyền chính là tự tìm đường chết? Xem ra không hẳn là như vậy…”.Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, bình tĩnh nói.Vừa rồi, khi Thông Nguyên sử dụng Long Hổ nhập thể hòng đánh bại mình đã từng nói, dám sử dụng Long Hổ Quyền trước mặt hắn ta thì chỉ có đường chết.Nhưng bây giờ, ai thua ai thắng, nhìn là biết.“Tài nghệ không bằng người, ta không có gì để nói. Chẳng qua, ngươi hà tất phải sỉ nhục ta? Cho dù ngươi có được lọt vào vòng trong thì đã sao? Không phải vẫn khó mà tránh được cái chết sao, thắng được một mình ta thì có tính là gì. Gặp phải công tử Tần Vũ, gặp phải công tử Dạ, gặp phải công tử Nham Tâm, gặp phải công tử Vân Chân của Huyền Thiên Tông ta, có người nào sẽ tha cho ngươi chứ?”Thông Nguyên giãy dụa muốn ngồi dậy, đáy mắt lộ vẻ không cam tâm, nghiến răng nghiến lợi nói.Xoẹt!Trên chiến đài, Lâm Nhất bỗng nhiên cảm thấy có bốn tầm mắt sắc bén và lạnh như băng bắn về phía mình.

Chương 1321: Lấy kiếm hoá thiên.