Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1344: Vừa là đấu trí, vừa là đấu dũng.  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bên phải!Không chờ nó tới, cần câu lại vung ngang qua, đuôi Ngư Vương dưới nước vẫy mạnh, tấn công một cách nhanh như chớp.Lâm Nhất đã bắt được nhịp, năm ngón tay nắm chặt cần câu, cổ tay nghiêng về phía sau.Chiếc cần câu mảnh dài trong tay hắn lập tức múa như kiếm.AdvertisementMột lát sau, Lâm Nhất đứng trên thuyền, chiếc cần câu trong tay vung lên như kiếm.Hắn bất giác đắm chìm vào đó, hoàn toàn quên mất mình đang câu cá, mà là đang đấu kiếm với người khác.AdvertisementNgư Vương ở dưới nước hơi bực bội.Đuôi cá đong đưa phát ra lực hút rất mạnh, một sức mạnh không thể chống cự lại đánh tới.“Lại muốn dùng chiêu này à?”Lâm Nhất nở nụ cười, hai chân đứng trên thuyền, chân nguyên điên cuồng rót vào, con thuyền đánh cá chao đảo trên mạch nước ngầm rồi đột nhiên lao tới trước.Chỉ trong nháy mắt đã tiêu diệt hơn một nửa sức mạnh này.“Cho ngươi xem sự lợi hại của ta!”Tia sáng lạnh loé qua trong mắt, Lâm Nhất điều khiển thuyền đánh cá bay ngược trên mặt nước như một mũi tên.Ông!Hai người đấu sức với nhau làm cho dây câu căng thành một tia sáng trắng, phát ra tiếng ông ông như thân kiếm.“Vẫn chưa đến lúc...”Sóng đã ngừng vỗ, mặt nước trở lại tĩnh lặng, đôi mắt Lâm Nhất sáng ngời, hắn bình tĩnh tính toán, đợi khi nó ăn xong mồi, thả lỏng cảnh giác mới là lúc cần phải ra tay.Lúc này có thể gây áp lực cho nó, nhưng không thể dồn nó vào đường cùng.Roẹt!Con thuyền đánh cá dưới chân vạch ra một vòng tròn trên mặt hồ như thanh kiếm, tạo thành màn nước hình quạt, cần câu lại chìm xuống nước.“Thú vị đấy...”Thập Tam gia cầm bầu rượu đứng ở đuôi thuyền, thản nhiên cười mỉm nói.So với cảnh sóng to gió lớn trước đó, sự tĩnh lặng yên bình của lúc này càng nguy hiểm hơn.Hai bên âm thầm đấu với nhau, thi triển tuyệt kĩ, một sợi dây câu, một người một cá cùng nắm.

Bên phải!

Không chờ nó tới, cần câu lại vung ngang qua, đuôi Ngư Vương dưới nước vẫy mạnh, tấn công một cách nhanh như chớp.

Lâm Nhất đã bắt được nhịp, năm ngón tay nắm chặt cần câu, cổ tay nghiêng về phía sau.

Chiếc cần câu mảnh dài trong tay hắn lập tức múa như kiếm.

Advertisement

Một lát sau, Lâm Nhất đứng trên thuyền, chiếc cần câu trong tay vung lên như kiếm.

Hắn bất giác đắm chìm vào đó, hoàn toàn quên mất mình đang câu cá, mà là đang đấu kiếm với người khác.

Advertisement

Ngư Vương ở dưới nước hơi bực bội.

Đuôi cá đong đưa phát ra lực hút rất mạnh, một sức mạnh không thể chống cự lại đánh tới.

“Lại muốn dùng chiêu này à?”

Lâm Nhất nở nụ cười, hai chân đứng trên thuyền, chân nguyên điên cuồng rót vào, con thuyền đánh cá chao đảo trên mạch nước ngầm rồi đột nhiên lao tới trước.

Chỉ trong nháy mắt đã tiêu diệt hơn một nửa sức mạnh này.

“Cho ngươi xem sự lợi hại của ta!”

Tia sáng lạnh loé qua trong mắt, Lâm Nhất điều khiển thuyền đánh cá bay ngược trên mặt nước như một mũi tên.

Ông!

Hai người đấu sức với nhau làm cho dây câu căng thành một tia sáng trắng, phát ra tiếng ông ông như thân kiếm.

“Vẫn chưa đến lúc...”

Sóng đã ngừng vỗ, mặt nước trở lại tĩnh lặng, đôi mắt Lâm Nhất sáng ngời, hắn bình tĩnh tính toán, đợi khi nó ăn xong mồi, thả lỏng cảnh giác mới là lúc cần phải ra tay.

Lúc này có thể gây áp lực cho nó, nhưng không thể dồn nó vào đường cùng.

Roẹt!

Con thuyền đánh cá dưới chân vạch ra một vòng tròn trên mặt hồ như thanh kiếm, tạo thành màn nước hình quạt, cần câu lại chìm xuống nước.

“Thú vị đấy...”

Thập Tam gia cầm bầu rượu đứng ở đuôi thuyền, thản nhiên cười mỉm nói.

So với cảnh sóng to gió lớn trước đó, sự tĩnh lặng yên bình của lúc này càng nguy hiểm hơn.

Hai bên âm thầm đấu với nhau, thi triển tuyệt kĩ, một sợi dây câu, một người một cá cùng nắm.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bên phải!Không chờ nó tới, cần câu lại vung ngang qua, đuôi Ngư Vương dưới nước vẫy mạnh, tấn công một cách nhanh như chớp.Lâm Nhất đã bắt được nhịp, năm ngón tay nắm chặt cần câu, cổ tay nghiêng về phía sau.Chiếc cần câu mảnh dài trong tay hắn lập tức múa như kiếm.AdvertisementMột lát sau, Lâm Nhất đứng trên thuyền, chiếc cần câu trong tay vung lên như kiếm.Hắn bất giác đắm chìm vào đó, hoàn toàn quên mất mình đang câu cá, mà là đang đấu kiếm với người khác.AdvertisementNgư Vương ở dưới nước hơi bực bội.Đuôi cá đong đưa phát ra lực hút rất mạnh, một sức mạnh không thể chống cự lại đánh tới.“Lại muốn dùng chiêu này à?”Lâm Nhất nở nụ cười, hai chân đứng trên thuyền, chân nguyên điên cuồng rót vào, con thuyền đánh cá chao đảo trên mạch nước ngầm rồi đột nhiên lao tới trước.Chỉ trong nháy mắt đã tiêu diệt hơn một nửa sức mạnh này.“Cho ngươi xem sự lợi hại của ta!”Tia sáng lạnh loé qua trong mắt, Lâm Nhất điều khiển thuyền đánh cá bay ngược trên mặt nước như một mũi tên.Ông!Hai người đấu sức với nhau làm cho dây câu căng thành một tia sáng trắng, phát ra tiếng ông ông như thân kiếm.“Vẫn chưa đến lúc...”Sóng đã ngừng vỗ, mặt nước trở lại tĩnh lặng, đôi mắt Lâm Nhất sáng ngời, hắn bình tĩnh tính toán, đợi khi nó ăn xong mồi, thả lỏng cảnh giác mới là lúc cần phải ra tay.Lúc này có thể gây áp lực cho nó, nhưng không thể dồn nó vào đường cùng.Roẹt!Con thuyền đánh cá dưới chân vạch ra một vòng tròn trên mặt hồ như thanh kiếm, tạo thành màn nước hình quạt, cần câu lại chìm xuống nước.“Thú vị đấy...”Thập Tam gia cầm bầu rượu đứng ở đuôi thuyền, thản nhiên cười mỉm nói.So với cảnh sóng to gió lớn trước đó, sự tĩnh lặng yên bình của lúc này càng nguy hiểm hơn.Hai bên âm thầm đấu với nhau, thi triển tuyệt kĩ, một sợi dây câu, một người một cá cùng nắm.

Chương 1344: Vừa là đấu trí, vừa là đấu dũng.