Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1364: Không cách nào khống chế được.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Mỗi người đều có lá bài tẩy của mình, một khi chủ quan, ắt sẽ trở tay không kịp.Đao của Tả Vân mạnh mẽ đâm tới, không chút kiêng kị gì cả. Đao thế trải rộng khắp người hắn ta bắt đầu trở nên cuồng bạo, không cách nào khống chế được.Ầm!Lại một đao hung hăng bổ xuống, Bạch Lê Hiên chưa kịp chuẩn bị thì đã bị đánh văng ra ngoài.Advertisement“Chết!”Cơ hội ngàn năm khó gặp bày ra trước mắt, hai mắt Tả Vân đột nhiên tỏa sáng. Tay phải đang cầm đao của hắn ta chợt nổ tung, để lộ một cánh tay hệt như yêu ma.Ầm!AdvertisementCánh tay yêu hoá này vô cùng đáng sợ, kết hợp với nhát đao này, đao thế cuồng bạo của Tả Vân lập tức ngưng tụ đến trạng thái đỉnh phong.Đao thế kinh khủng còn chưa hạ xuống đã nhuộm đỏ cả chiến đài.Bạch Lê Hiên bị đánh văng ra xa, chớp mắt đã bị dồn vào thời khắc nguy hiểm nhất.Sau khi tiếp đất, Bạch Lê Hiên bình tĩnh nhìn đối phương dùng đao mang nhuộm đỏ cả vùng trời như một con yêu ma, khẽ lắc đầu.“Bí thuật chung quy cũng chỉ là bí thuật, nhát đao của ngươi chỉ được vẻ bề ngoài thôi, Thiên Lôi Phá!”Nói xong, nét mặt Bạch Lê Hiên vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt lại có tia sáng loé qua.Ầm!Trên trời bỗng nổi giông bão, tia điện lướt qua, kiếm thế của hắn ta bay vọt lên. Đối mặt với nhát đao nặng nề như núi, tựa như yêu ma, hắn ta giơ kiếm đâm ra, kiếm quang lướt qua như một tia điện xé rách bầu trời, mạnh mẽ đỡ lấy.Mọi người ở quảng trường Long Môn chỉ nhìn thấy tia điện đột nhiên vọt lên, rọi sáng cả chiến đài.Trên không trung, Tả Vân hộc ra một búng máu, hai mắt trợn trừng, trong mắt tràn đầy khó tin.Trên ngực hắn ta, một thanh kiếm sắc đâm thủng làn da yêu ma hoá, máu bắn tung toé. Cánh tay dữ tợn và đáng sợ sau yêu hoá của hắn ta vẫn đang giơ trường đao lên, uy thế vẫn khủng khiếp nhưng lại không thể nào bổ xuống.Răng rắc!Bóng dáng Bạch Lê Hiên chợt loé trên không trung, hắn ta tiếp đất, cất kiếm vào vỏ.Kiếm thế cuồng bạo nổ tung trên ngực Tả Vân khiến hắn ta văng ra xa, đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể khôi phục bình thường, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, hắn ta ôm ngực, nhìn đối phương với vẻ cực kì không cam lòng.Hắn ta rõ ràng có cơ hội giành chiến thắng trong trận đấu này, nhưng không ngờ tình thế lại đảo ngược trong tích tắc.Tại sao chứ?“Không hiểu à? Ta đã nói, thực lực do bí thuật mang lại chung quy cũng chỉ là bí thuật, không phải của bản thân ngươi. Kể từ khi ngươi quyết định sử dụng bí thuật thì ngươi đã thua rồi”.Bạch Lê Hiên quay lưng đi với vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí còn có chút tàn nhẫn.Xung quanh chiến đài vang lên những tiếng thở dài, rất nhiều người cảm thấy tiếc cho Tả Vân.Hắn ta thoạt nhìn chỉ cách thắng lợi một bước.“Lạ nhỉ? Nhát kiếm vừa rồi là một chiêu thức trong Kinh Lôi kiếm pháp phải không? Sao ta lại thấy không giống lắm...”
Mỗi người đều có lá bài tẩy của mình, một khi chủ quan, ắt sẽ trở tay không kịp.
Đao của Tả Vân mạnh mẽ đâm tới, không chút kiêng kị gì cả. Đao thế trải rộng khắp người hắn ta bắt đầu trở nên cuồng bạo, không cách nào khống chế được.
Ầm!
Lại một đao hung hăng bổ xuống, Bạch Lê Hiên chưa kịp chuẩn bị thì đã bị đánh văng ra ngoài.
Advertisement
“Chết!”
Cơ hội ngàn năm khó gặp bày ra trước mắt, hai mắt Tả Vân đột nhiên tỏa sáng. Tay phải đang cầm đao của hắn ta chợt nổ tung, để lộ một cánh tay hệt như yêu ma.
Ầm!
Advertisement
Cánh tay yêu hoá này vô cùng đáng sợ, kết hợp với nhát đao này, đao thế cuồng bạo của Tả Vân lập tức ngưng tụ đến trạng thái đỉnh phong.
Đao thế kinh khủng còn chưa hạ xuống đã nhuộm đỏ cả chiến đài.
Bạch Lê Hiên bị đánh văng ra xa, chớp mắt đã bị dồn vào thời khắc nguy hiểm nhất.
Sau khi tiếp đất, Bạch Lê Hiên bình tĩnh nhìn đối phương dùng đao mang nhuộm đỏ cả vùng trời như một con yêu ma, khẽ lắc đầu.
“Bí thuật chung quy cũng chỉ là bí thuật, nhát đao của ngươi chỉ được vẻ bề ngoài thôi, Thiên Lôi Phá!”
Nói xong, nét mặt Bạch Lê Hiên vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt lại có tia sáng loé qua.
Ầm!
Trên trời bỗng nổi giông bão, tia điện lướt qua, kiếm thế của hắn ta bay vọt lên. Đối mặt với nhát đao nặng nề như núi, tựa như yêu ma, hắn ta giơ kiếm đâm ra, kiếm quang lướt qua như một tia điện xé rách bầu trời, mạnh mẽ đỡ lấy.
Mọi người ở quảng trường Long Môn chỉ nhìn thấy tia điện đột nhiên vọt lên, rọi sáng cả chiến đài.
Trên không trung, Tả Vân hộc ra một búng máu, hai mắt trợn trừng, trong mắt tràn đầy khó tin.
Trên ngực hắn ta, một thanh kiếm sắc đâm thủng làn da yêu ma hoá, máu bắn tung toé. Cánh tay dữ tợn và đáng sợ sau yêu hoá của hắn ta vẫn đang giơ trường đao lên, uy thế vẫn khủng khiếp nhưng lại không thể nào bổ xuống.
Răng rắc!
Bóng dáng Bạch Lê Hiên chợt loé trên không trung, hắn ta tiếp đất, cất kiếm vào vỏ.
Kiếm thế cuồng bạo nổ tung trên ngực Tả Vân khiến hắn ta văng ra xa, đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể khôi phục bình thường, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, hắn ta ôm ngực, nhìn đối phương với vẻ cực kì không cam lòng.
Hắn ta rõ ràng có cơ hội giành chiến thắng trong trận đấu này, nhưng không ngờ tình thế lại đảo ngược trong tích tắc.
Tại sao chứ?
“Không hiểu à? Ta đã nói, thực lực do bí thuật mang lại chung quy cũng chỉ là bí thuật, không phải của bản thân ngươi. Kể từ khi ngươi quyết định sử dụng bí thuật thì ngươi đã thua rồi”.
Bạch Lê Hiên quay lưng đi với vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí còn có chút tàn nhẫn.
Xung quanh chiến đài vang lên những tiếng thở dài, rất nhiều người cảm thấy tiếc cho Tả Vân.
Hắn ta thoạt nhìn chỉ cách thắng lợi một bước.
“Lạ nhỉ? Nhát kiếm vừa rồi là một chiêu thức trong Kinh Lôi kiếm pháp phải không? Sao ta lại thấy không giống lắm...”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Mỗi người đều có lá bài tẩy của mình, một khi chủ quan, ắt sẽ trở tay không kịp.Đao của Tả Vân mạnh mẽ đâm tới, không chút kiêng kị gì cả. Đao thế trải rộng khắp người hắn ta bắt đầu trở nên cuồng bạo, không cách nào khống chế được.Ầm!Lại một đao hung hăng bổ xuống, Bạch Lê Hiên chưa kịp chuẩn bị thì đã bị đánh văng ra ngoài.Advertisement“Chết!”Cơ hội ngàn năm khó gặp bày ra trước mắt, hai mắt Tả Vân đột nhiên tỏa sáng. Tay phải đang cầm đao của hắn ta chợt nổ tung, để lộ một cánh tay hệt như yêu ma.Ầm!AdvertisementCánh tay yêu hoá này vô cùng đáng sợ, kết hợp với nhát đao này, đao thế cuồng bạo của Tả Vân lập tức ngưng tụ đến trạng thái đỉnh phong.Đao thế kinh khủng còn chưa hạ xuống đã nhuộm đỏ cả chiến đài.Bạch Lê Hiên bị đánh văng ra xa, chớp mắt đã bị dồn vào thời khắc nguy hiểm nhất.Sau khi tiếp đất, Bạch Lê Hiên bình tĩnh nhìn đối phương dùng đao mang nhuộm đỏ cả vùng trời như một con yêu ma, khẽ lắc đầu.“Bí thuật chung quy cũng chỉ là bí thuật, nhát đao của ngươi chỉ được vẻ bề ngoài thôi, Thiên Lôi Phá!”Nói xong, nét mặt Bạch Lê Hiên vẫn không thay đổi, nhưng trong mắt lại có tia sáng loé qua.Ầm!Trên trời bỗng nổi giông bão, tia điện lướt qua, kiếm thế của hắn ta bay vọt lên. Đối mặt với nhát đao nặng nề như núi, tựa như yêu ma, hắn ta giơ kiếm đâm ra, kiếm quang lướt qua như một tia điện xé rách bầu trời, mạnh mẽ đỡ lấy.Mọi người ở quảng trường Long Môn chỉ nhìn thấy tia điện đột nhiên vọt lên, rọi sáng cả chiến đài.Trên không trung, Tả Vân hộc ra một búng máu, hai mắt trợn trừng, trong mắt tràn đầy khó tin.Trên ngực hắn ta, một thanh kiếm sắc đâm thủng làn da yêu ma hoá, máu bắn tung toé. Cánh tay dữ tợn và đáng sợ sau yêu hoá của hắn ta vẫn đang giơ trường đao lên, uy thế vẫn khủng khiếp nhưng lại không thể nào bổ xuống.Răng rắc!Bóng dáng Bạch Lê Hiên chợt loé trên không trung, hắn ta tiếp đất, cất kiếm vào vỏ.Kiếm thế cuồng bạo nổ tung trên ngực Tả Vân khiến hắn ta văng ra xa, đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể khôi phục bình thường, sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, hắn ta ôm ngực, nhìn đối phương với vẻ cực kì không cam lòng.Hắn ta rõ ràng có cơ hội giành chiến thắng trong trận đấu này, nhưng không ngờ tình thế lại đảo ngược trong tích tắc.Tại sao chứ?“Không hiểu à? Ta đã nói, thực lực do bí thuật mang lại chung quy cũng chỉ là bí thuật, không phải của bản thân ngươi. Kể từ khi ngươi quyết định sử dụng bí thuật thì ngươi đã thua rồi”.Bạch Lê Hiên quay lưng đi với vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí còn có chút tàn nhẫn.Xung quanh chiến đài vang lên những tiếng thở dài, rất nhiều người cảm thấy tiếc cho Tả Vân.Hắn ta thoạt nhìn chỉ cách thắng lợi một bước.“Lạ nhỉ? Nhát kiếm vừa rồi là một chiêu thức trong Kinh Lôi kiếm pháp phải không? Sao ta lại thấy không giống lắm...”