Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1373: Lại thêm một trò cười!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Với tu vi của hắn ta, cho dù trước đó không phá vỡ được lớp phòng ngự của Phong Dã thì cũng không đến nỗi không thể làm đối phương bị thương”.“Suy cho cùng Phong Dã vẫn hơi chủ quan và nóng vội”.Rất nhiều người nhìn ra mưu kế của Diệp Phong, khẽ lắc đầu, trận đấu này đã có kết quả, không có gì hồi hộp.Chỉ có Lâm Nhất chau mày.AdvertisementTrong ấn tượng của hắn, Phong Dã thoạt nhìn nóng vội tàn nhẫn, nhưng trên thực tế hắn ta rất cẩn thận, không phải là hạng người lỗ mãng.Hắn cứ cảm thấy có gì đó không đúng.Ầm!AdvertisementTrên chiến đài đột nhiên phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Tiếng nổ này vang lên quá bất ngờ khiến hai tai mọi người tạm thời mất khả năng nghe, thậm chí có một số người ngất xỉu tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.Sức mạnh Thập đỉnh!Lâm Nhất biến sắc, trong tiếng nổ rung trời, chỉ thấy kiếm thế mênh mông trên chiến đài bị đánh tan thành từng mảnh.Diệp Phong bị đánh văng ra xa, xương sườn trên ngực bị gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng.Sau khi rơi xuống đất, trường kiếm tuột ra khỏi tay, hắn ta hộc ra vài búng máu, suýt chút nữa ngất đi.Diệp Phong ngẩng đầu lên thì thấy Phong Dã nở nụ cười nhếch mép vô cùng dữ tợn, đáng sợ như một con man đến từ thời thú thượng cổ.“Ngươi đùa bỡn ta!”Diệp Phong nghiến răng nói.Nếu như biết đối phương có thể bộc phát sức mạnh Thập đỉnh thì hắn ta đã nhận thua khi vừa bước lên chiến đài.Cả đế quốc Đại Tần chỉ có một mình công tử Nham Tâm có thể tu luyện thể chất đến mức độ khủng khiếp như vậy, ngoài ra không còn ai khác.Chết tiệt, thế mà hắn ta còn làm ra vẻ thông minh.“Đùa bỡn ngươi thì sao? Giết ngươi chỉ dễ như trở bàn tay thôi!”Phong Dã cười gằn, năm ngón tay lại siết chặt lại.Diệp Phong sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, chật vật đứng dậy, giãy giụa nhảy xuống chiến đài, cao giọng nói: “Ta nhận thua”.Nhưng đợi khi hắn ta chạm đất mới phát hiện Phong Dã không hề di chuyển, trong mắt tràn đầy bỡn cợt.Mặt hắn ta lập tức tối sầm...Lại thêm một trò cười!Xung quanh quảng trường Long Môn có rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào Phong Dã, những tiếng thốt kinh ngạc không ngừng vang lên.Long Môn tranh tài năm nay xuất hiện thật nhiều hạt giống tốt, bất ngờ liên tiếp xảy ra. Cuộc chiến dị tổ thực sự rất gay cấn, không biết cảnh tượng Phong Dã đối đầu với công tử Nham Tâm cũng có sức mạnh Thập đỉnh sẽ như thế nào.“Trận đấu thứ mười bốn, Tư Tuyết Y của Ma Nguyệt Sơn Trang đấu với công tử Trường Cát của Tần Thiên học phủ!”Sau khi trọng tài tuyên bố Phong Dã giành chiến thắng, công chúa Phượng Hoa ngồi bên cạnh ngai vàng Tử Thanh lại lên tiếng thông báo.Tất cả mọi người lại bắt đầu xôn xao, Tư Tuyết Y đấu với công tử Trường Cát, đây được coi là trận đấu hấp dẫn nhất ngoài ba trận đấu tiêu điểm ra.Vốn dĩ không ai coi trọng Tư Tuyết Y.
“Với tu vi của hắn ta, cho dù trước đó không phá vỡ được lớp phòng ngự của Phong Dã thì cũng không đến nỗi không thể làm đối phương bị thương”.
“Suy cho cùng Phong Dã vẫn hơi chủ quan và nóng vội”.
Rất nhiều người nhìn ra mưu kế của Diệp Phong, khẽ lắc đầu, trận đấu này đã có kết quả, không có gì hồi hộp.
Chỉ có Lâm Nhất chau mày.
Advertisement
Trong ấn tượng của hắn, Phong Dã thoạt nhìn nóng vội tàn nhẫn, nhưng trên thực tế hắn ta rất cẩn thận, không phải là hạng người lỗ mãng.
Hắn cứ cảm thấy có gì đó không đúng.
Ầm!
Advertisement
Trên chiến đài đột nhiên phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Tiếng nổ này vang lên quá bất ngờ khiến hai tai mọi người tạm thời mất khả năng nghe, thậm chí có một số người ngất xỉu tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.
Sức mạnh Thập đỉnh!
Lâm Nhất biến sắc, trong tiếng nổ rung trời, chỉ thấy kiếm thế mênh mông trên chiến đài bị đánh tan thành từng mảnh.
Diệp Phong bị đánh văng ra xa, xương sườn trên ngực bị gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng.
Sau khi rơi xuống đất, trường kiếm tuột ra khỏi tay, hắn ta hộc ra vài búng máu, suýt chút nữa ngất đi.
Diệp Phong ngẩng đầu lên thì thấy Phong Dã nở nụ cười nhếch mép vô cùng dữ tợn, đáng sợ như một con man đến từ thời thú thượng cổ.
“Ngươi đùa bỡn ta!”
Diệp Phong nghiến răng nói.
Nếu như biết đối phương có thể bộc phát sức mạnh Thập đỉnh thì hắn ta đã nhận thua khi vừa bước lên chiến đài.
Cả đế quốc Đại Tần chỉ có một mình công tử Nham Tâm có thể tu luyện thể chất đến mức độ khủng khiếp như vậy, ngoài ra không còn ai khác.
Chết tiệt, thế mà hắn ta còn làm ra vẻ thông minh.
“Đùa bỡn ngươi thì sao? Giết ngươi chỉ dễ như trở bàn tay thôi!”
Phong Dã cười gằn, năm ngón tay lại siết chặt lại.
Diệp Phong sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, chật vật đứng dậy, giãy giụa nhảy xuống chiến đài, cao giọng nói: “Ta nhận thua”.
Nhưng đợi khi hắn ta chạm đất mới phát hiện Phong Dã không hề di chuyển, trong mắt tràn đầy bỡn cợt.
Mặt hắn ta lập tức tối sầm...
Lại thêm một trò cười!
Xung quanh quảng trường Long Môn có rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào Phong Dã, những tiếng thốt kinh ngạc không ngừng vang lên.
Long Môn tranh tài năm nay xuất hiện thật nhiều hạt giống tốt, bất ngờ liên tiếp xảy ra. Cuộc chiến dị tổ thực sự rất gay cấn, không biết cảnh tượng Phong Dã đối đầu với công tử Nham Tâm cũng có sức mạnh Thập đỉnh sẽ như thế nào.
“Trận đấu thứ mười bốn, Tư Tuyết Y của Ma Nguyệt Sơn Trang đấu với công tử Trường Cát của Tần Thiên học phủ!”
Sau khi trọng tài tuyên bố Phong Dã giành chiến thắng, công chúa Phượng Hoa ngồi bên cạnh ngai vàng Tử Thanh lại lên tiếng thông báo.
Tất cả mọi người lại bắt đầu xôn xao, Tư Tuyết Y đấu với công tử Trường Cát, đây được coi là trận đấu hấp dẫn nhất ngoài ba trận đấu tiêu điểm ra.
Vốn dĩ không ai coi trọng Tư Tuyết Y.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Với tu vi của hắn ta, cho dù trước đó không phá vỡ được lớp phòng ngự của Phong Dã thì cũng không đến nỗi không thể làm đối phương bị thương”.“Suy cho cùng Phong Dã vẫn hơi chủ quan và nóng vội”.Rất nhiều người nhìn ra mưu kế của Diệp Phong, khẽ lắc đầu, trận đấu này đã có kết quả, không có gì hồi hộp.Chỉ có Lâm Nhất chau mày.AdvertisementTrong ấn tượng của hắn, Phong Dã thoạt nhìn nóng vội tàn nhẫn, nhưng trên thực tế hắn ta rất cẩn thận, không phải là hạng người lỗ mãng.Hắn cứ cảm thấy có gì đó không đúng.Ầm!AdvertisementTrên chiến đài đột nhiên phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa. Tiếng nổ này vang lên quá bất ngờ khiến hai tai mọi người tạm thời mất khả năng nghe, thậm chí có một số người ngất xỉu tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.Sức mạnh Thập đỉnh!Lâm Nhất biến sắc, trong tiếng nổ rung trời, chỉ thấy kiếm thế mênh mông trên chiến đài bị đánh tan thành từng mảnh.Diệp Phong bị đánh văng ra xa, xương sườn trên ngực bị gãy, lục phủ ngũ tạng cũng bị ảnh hưởng.Sau khi rơi xuống đất, trường kiếm tuột ra khỏi tay, hắn ta hộc ra vài búng máu, suýt chút nữa ngất đi.Diệp Phong ngẩng đầu lên thì thấy Phong Dã nở nụ cười nhếch mép vô cùng dữ tợn, đáng sợ như một con man đến từ thời thú thượng cổ.“Ngươi đùa bỡn ta!”Diệp Phong nghiến răng nói.Nếu như biết đối phương có thể bộc phát sức mạnh Thập đỉnh thì hắn ta đã nhận thua khi vừa bước lên chiến đài.Cả đế quốc Đại Tần chỉ có một mình công tử Nham Tâm có thể tu luyện thể chất đến mức độ khủng khiếp như vậy, ngoài ra không còn ai khác.Chết tiệt, thế mà hắn ta còn làm ra vẻ thông minh.“Đùa bỡn ngươi thì sao? Giết ngươi chỉ dễ như trở bàn tay thôi!”Phong Dã cười gằn, năm ngón tay lại siết chặt lại.Diệp Phong sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, chật vật đứng dậy, giãy giụa nhảy xuống chiến đài, cao giọng nói: “Ta nhận thua”.Nhưng đợi khi hắn ta chạm đất mới phát hiện Phong Dã không hề di chuyển, trong mắt tràn đầy bỡn cợt.Mặt hắn ta lập tức tối sầm...Lại thêm một trò cười!Xung quanh quảng trường Long Môn có rất nhiều ánh mắt đổ dồn vào Phong Dã, những tiếng thốt kinh ngạc không ngừng vang lên.Long Môn tranh tài năm nay xuất hiện thật nhiều hạt giống tốt, bất ngờ liên tiếp xảy ra. Cuộc chiến dị tổ thực sự rất gay cấn, không biết cảnh tượng Phong Dã đối đầu với công tử Nham Tâm cũng có sức mạnh Thập đỉnh sẽ như thế nào.“Trận đấu thứ mười bốn, Tư Tuyết Y của Ma Nguyệt Sơn Trang đấu với công tử Trường Cát của Tần Thiên học phủ!”Sau khi trọng tài tuyên bố Phong Dã giành chiến thắng, công chúa Phượng Hoa ngồi bên cạnh ngai vàng Tử Thanh lại lên tiếng thông báo.Tất cả mọi người lại bắt đầu xôn xao, Tư Tuyết Y đấu với công tử Trường Cát, đây được coi là trận đấu hấp dẫn nhất ngoài ba trận đấu tiêu điểm ra.Vốn dĩ không ai coi trọng Tư Tuyết Y.