Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1379: “Thế mà không tẩu hỏa nhập ma, đúng là chuyện lạ”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tần Vũ nhếch miệng cười, thản nhiên nói: “Ta khuyên ngươi đổi cái khác đi. Nếu so cái khác, ngươi còn có hai, ba phần có thể thắng được ta. Nếu chỉ so chưởng pháp, nửa phần thắng ngươi cũng không có”.“Vẫn phải thử rồi mới biết”.Công tử Quan Sơn không đổi, vẫn chọn đấu chưởng pháp.“Không cần thử, vì ngươi đã thua rồi!”AdvertisementDứt lời, Tần Vũ nhướng mày, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hắn ta đạp chân xuống mặt đất, ra tay trước, chớp mắt đã đến trước mặt công tử Quan Sơn.Hắn ta không hề do dự, nhấc tay tung chưởng, đánh mạnh tới.Ầm!AdvertisementTrong chớp mắt, trong cơ thể Tần Vũ phóng ra tia sáng chói mắt, giống như mặt trời thiêu đốt, toàn thân đỏ rực. Khí tức đỏ rực tuôn trào, chưởng mang bùng lên tia sáng vô cùng mạnh mẽ, vô cùng bá đạo, chói mắt hơn cả mặt trời.Khí thế toàn thân bùng nổ đáng sợ, luồng khí thế này thống trị thiên hạ, kiệt ngạo tám phương.Công tử Quan Sơn vốn tràn đầy tự tin chợt lộ vẻ kinh hãi, hoàn toàn không ngờ chưởng mang của Tần Vũ đáng sợ như vậy.Chỉ một luồng khí tức nóng rực này đã khiến toàn thân hắn ta đau đớn như bị lửa thiêu cháy. Trong nháy mắt, hắn ta đánh ra một chưởng nghênh đón.Ầm!Hai chưởng vừa chạm nhau, công tử Quan Sơn lập tức bị đánh bay đi, rơi xuống đất, đau đớn không thôi.Phụt!Hắn ta liên tục nôn ra ba ngụm máu, chân nguyên nóng rực của đối phương tàn phá điên cuồng trong cơ thể hắn ta, thiêu cháy tất cả.“Huyền Dương Quyết!”Công tử Quan Sơn không tin nổi nhìn về phía Tần Vũ, hạ giọng nói: “Công pháp cấp Địa… Sao ngươi có thể tu luyện công pháp cấp Địa, không thể nào!”“Trên thế giới có rất nhiều chuyện không thể, ta đã nói so chưởng pháp thì ngươi không có nửa phần thắng, cút đi!”.Tần Vũ lạnh lùng, không nhiều lời với công tử Quan Sơn.Hắn ta nhấc tay tung ra một chưởng, chân nguyên đáng sợ ngưng tụ thành chưởng mang nóng rực, cuồn cuộn tuôn trào, đánh bay công tử Quan Sơn.Dưới võ đài, ai nấy đều kinh ngạc.Trận chiến giữa các công tử kết thúc nhanh chóng trước mắt mọi người. Trong mười sáu trận đối chiến dị tổ, trận chiến giữa hai công tử này lại kết thúc nhanh nhất.Dù là công tử Vân Chân ba chưởng đánh chết đối thủ cũng không kinh động bằng Tần Vũ một chưởng đánh bại Quan Sơn.Trên chiến đài, đại hoàng tử Tần Vũ lạnh lùng kiêu ngạo nhìn quanh tất cả mọi người, vô cùng bá đạo.
Tần Vũ nhếch miệng cười, thản nhiên nói: “Ta khuyên ngươi đổi cái khác đi. Nếu so cái khác, ngươi còn có hai, ba phần có thể thắng được ta. Nếu chỉ so chưởng pháp, nửa phần thắng ngươi cũng không có”.
“Vẫn phải thử rồi mới biết”.
Công tử Quan Sơn không đổi, vẫn chọn đấu chưởng pháp.
“Không cần thử, vì ngươi đã thua rồi!”
Advertisement
Dứt lời, Tần Vũ nhướng mày, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hắn ta đạp chân xuống mặt đất, ra tay trước, chớp mắt đã đến trước mặt công tử Quan Sơn.
Hắn ta không hề do dự, nhấc tay tung chưởng, đánh mạnh tới.
Ầm!
Advertisement
Trong chớp mắt, trong cơ thể Tần Vũ phóng ra tia sáng chói mắt, giống như mặt trời thiêu đốt, toàn thân đỏ rực. Khí tức đỏ rực tuôn trào, chưởng mang bùng lên tia sáng vô cùng mạnh mẽ, vô cùng bá đạo, chói mắt hơn cả mặt trời.
Khí thế toàn thân bùng nổ đáng sợ, luồng khí thế này thống trị thiên hạ, kiệt ngạo tám phương.
Công tử Quan Sơn vốn tràn đầy tự tin chợt lộ vẻ kinh hãi, hoàn toàn không ngờ chưởng mang của Tần Vũ đáng sợ như vậy.
Chỉ một luồng khí tức nóng rực này đã khiến toàn thân hắn ta đau đớn như bị lửa thiêu cháy. Trong nháy mắt, hắn ta đánh ra một chưởng nghênh đón.
Ầm!
Hai chưởng vừa chạm nhau, công tử Quan Sơn lập tức bị đánh bay đi, rơi xuống đất, đau đớn không thôi.
Phụt!
Hắn ta liên tục nôn ra ba ngụm máu, chân nguyên nóng rực của đối phương tàn phá điên cuồng trong cơ thể hắn ta, thiêu cháy tất cả.
“Huyền Dương Quyết!”
Công tử Quan Sơn không tin nổi nhìn về phía Tần Vũ, hạ giọng nói: “Công pháp cấp Địa… Sao ngươi có thể tu luyện công pháp cấp Địa, không thể nào!”
“Trên thế giới có rất nhiều chuyện không thể, ta đã nói so chưởng pháp thì ngươi không có nửa phần thắng, cút đi!”.
Tần Vũ lạnh lùng, không nhiều lời với công tử Quan Sơn.
Hắn ta nhấc tay tung ra một chưởng, chân nguyên đáng sợ ngưng tụ thành chưởng mang nóng rực, cuồn cuộn tuôn trào, đánh bay công tử Quan Sơn.
Dưới võ đài, ai nấy đều kinh ngạc.
Trận chiến giữa các công tử kết thúc nhanh chóng trước mắt mọi người. Trong mười sáu trận đối chiến dị tổ, trận chiến giữa hai công tử này lại kết thúc nhanh nhất.
Dù là công tử Vân Chân ba chưởng đánh chết đối thủ cũng không kinh động bằng Tần Vũ một chưởng đánh bại Quan Sơn.
Trên chiến đài, đại hoàng tử Tần Vũ lạnh lùng kiêu ngạo nhìn quanh tất cả mọi người, vô cùng bá đạo.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tần Vũ nhếch miệng cười, thản nhiên nói: “Ta khuyên ngươi đổi cái khác đi. Nếu so cái khác, ngươi còn có hai, ba phần có thể thắng được ta. Nếu chỉ so chưởng pháp, nửa phần thắng ngươi cũng không có”.“Vẫn phải thử rồi mới biết”.Công tử Quan Sơn không đổi, vẫn chọn đấu chưởng pháp.“Không cần thử, vì ngươi đã thua rồi!”AdvertisementDứt lời, Tần Vũ nhướng mày, ngoài dự liệu của tất cả mọi người, hắn ta đạp chân xuống mặt đất, ra tay trước, chớp mắt đã đến trước mặt công tử Quan Sơn.Hắn ta không hề do dự, nhấc tay tung chưởng, đánh mạnh tới.Ầm!AdvertisementTrong chớp mắt, trong cơ thể Tần Vũ phóng ra tia sáng chói mắt, giống như mặt trời thiêu đốt, toàn thân đỏ rực. Khí tức đỏ rực tuôn trào, chưởng mang bùng lên tia sáng vô cùng mạnh mẽ, vô cùng bá đạo, chói mắt hơn cả mặt trời.Khí thế toàn thân bùng nổ đáng sợ, luồng khí thế này thống trị thiên hạ, kiệt ngạo tám phương.Công tử Quan Sơn vốn tràn đầy tự tin chợt lộ vẻ kinh hãi, hoàn toàn không ngờ chưởng mang của Tần Vũ đáng sợ như vậy.Chỉ một luồng khí tức nóng rực này đã khiến toàn thân hắn ta đau đớn như bị lửa thiêu cháy. Trong nháy mắt, hắn ta đánh ra một chưởng nghênh đón.Ầm!Hai chưởng vừa chạm nhau, công tử Quan Sơn lập tức bị đánh bay đi, rơi xuống đất, đau đớn không thôi.Phụt!Hắn ta liên tục nôn ra ba ngụm máu, chân nguyên nóng rực của đối phương tàn phá điên cuồng trong cơ thể hắn ta, thiêu cháy tất cả.“Huyền Dương Quyết!”Công tử Quan Sơn không tin nổi nhìn về phía Tần Vũ, hạ giọng nói: “Công pháp cấp Địa… Sao ngươi có thể tu luyện công pháp cấp Địa, không thể nào!”“Trên thế giới có rất nhiều chuyện không thể, ta đã nói so chưởng pháp thì ngươi không có nửa phần thắng, cút đi!”.Tần Vũ lạnh lùng, không nhiều lời với công tử Quan Sơn.Hắn ta nhấc tay tung ra một chưởng, chân nguyên đáng sợ ngưng tụ thành chưởng mang nóng rực, cuồn cuộn tuôn trào, đánh bay công tử Quan Sơn.Dưới võ đài, ai nấy đều kinh ngạc.Trận chiến giữa các công tử kết thúc nhanh chóng trước mắt mọi người. Trong mười sáu trận đối chiến dị tổ, trận chiến giữa hai công tử này lại kết thúc nhanh nhất.Dù là công tử Vân Chân ba chưởng đánh chết đối thủ cũng không kinh động bằng Tần Vũ một chưởng đánh bại Quan Sơn.Trên chiến đài, đại hoàng tử Tần Vũ lạnh lùng kiêu ngạo nhìn quanh tất cả mọi người, vô cùng bá đạo.