Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1385: “Người đi đâu mất rồi?”  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Hừ, chết đến nơi rồi còn không biết tự lượng sức”.Công tử Nham Tâm lạnh lùng hừ một tiếng, bàn chân đạp mạnh lên nền đất bật người bay lên chiến đài.Rào!Chỉ thấy bóng dáng hắn loáng lên, Lâm Nhất đang bước đi từ từ, khẽ nhướn mày, Thất Huyền Bộ lập tức bị hắn đẩy lên đến cực điểm.AdvertisementDưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hai bóng dáng từ hai phía khác nhau nhào người lao lên không trung.Một chiếc bóng trong đó giống như thanh kiếm sắc bén xé rách bầu không lao đến, trong âm thanh kiếm ý vang vọng, phảng phất những đám mây trên trời cũng đang rung lên.AdvertisementMà một chiếc bóng khác thì lại phảng phất như con man thú thượng cổ, mang đầy khí tức thô bạo như muốn ăn sống nuốt tươi vạn vật.Cuộc tranh đấu giành suất cuối cùng vào vòng loại tám.Hai người này vốn đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, nay lại càng trở thành tiêu điểm của tâm điểm.Khi hai người này đáp xuống trên chiến đài, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, thần sắc trong đáy mắt lạnh băng, khí thế khủng khiếp của bọn họ hung hăng va đập với nhau.Dường như vào giây phút khi bàn chân cả hai người chạm xuống nền đất là bọn họ đã bắt đầu xuất chiêu, một giây sau, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, hai bóng người của Lâm Nhất và công tử Nham Tâm đồng thời biến mất không thấy bóng dáng.“Chuyện gì xảy ra vậy?”“Người đi đâu mất rồi?”Trong quảng trường Long Môn, bốn phía người xem đều vô cùng ngạc nhiên, đầu óc mơ hồ.Nhưng không hề có bất cứ tín hiệu báo trước nào, nơi chính giữa của chiến đài Long Môn rộng lớn bỗng nhiên phát ra niếng nổ rung trời.Một luồng kiếm quang hàm chứa kiếm mang vô tận và một luồng quyền mang tựa như man thú đột nhiên đập mạnh vào nhau.Uỳnh ầm ầm!Trong một thoáng, mây đen kéo đến đầy trời.Trong dòng Chân nguyên xao động, bùng ra tiếng nổ chấn động đinh tai nhức óc, phảng phất như khiến cả quảng trường Long Môn chao đảo.Trong lúc bốn phía người xem trên quảng trường Long Môn đều ngây ra không hiểu gì và vẫn còn chưa kịp hoàn hồn liền nghe thấy một tiếng nổ nữa phát ra, có không ít người đã bị tiếng nổ này làm rách cả màng nhĩ, thậm chí còn có người nôn ra máu tươi.Đợi đến sau khi bọn họ tỉnh táo lại, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi đột ngột, trong âm thanh xôn xao, bọn họ hướng mắt về phía nguồn cơn gây ra tiếng nổ.Chỉ thấy chỗ chính giữa chiến đài cổ xưa rộng rãi, một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh đang giao tranh lịch liệt với quyền mang thô bạo vô cùng.Giữa không trung, nơi giao tranh, dư âm xao động tạo thành những làn sóng dập dềnh như sóng nước đang điên cuồng phát tán ra ngoài.Uỳnh uỳnh uỳnh!

“Hừ, chết đến nơi rồi còn không biết tự lượng sức”.

Công tử Nham Tâm lạnh lùng hừ một tiếng, bàn chân đạp mạnh lên nền đất bật người bay lên chiến đài.

Rào!

Chỉ thấy bóng dáng hắn loáng lên, Lâm Nhất đang bước đi từ từ, khẽ nhướn mày, Thất Huyền Bộ lập tức bị hắn đẩy lên đến cực điểm.

Advertisement

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hai bóng dáng từ hai phía khác nhau nhào người lao lên không trung.

Một chiếc bóng trong đó giống như thanh kiếm sắc bén xé rách bầu không lao đến, trong âm thanh kiếm ý vang vọng, phảng phất những đám mây trên trời cũng đang rung lên.

Advertisement

Mà một chiếc bóng khác thì lại phảng phất như con man thú thượng cổ, mang đầy khí tức thô bạo như muốn ăn sống nuốt tươi vạn vật.

Cuộc tranh đấu giành suất cuối cùng vào vòng loại tám.

Hai người này vốn đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, nay lại càng trở thành tiêu điểm của tâm điểm.

Khi hai người này đáp xuống trên chiến đài, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, thần sắc trong đáy mắt lạnh băng, khí thế khủng khiếp của bọn họ hung hăng va đập với nhau.

Dường như vào giây phút khi bàn chân cả hai người chạm xuống nền đất là bọn họ đã bắt đầu xuất chiêu, một giây sau, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, hai bóng người của Lâm Nhất và công tử Nham Tâm đồng thời biến mất không thấy bóng dáng.

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Người đi đâu mất rồi?”

Trong quảng trường Long Môn, bốn phía người xem đều vô cùng ngạc nhiên, đầu óc mơ hồ.

Nhưng không hề có bất cứ tín hiệu báo trước nào, nơi chính giữa của chiến đài Long Môn rộng lớn bỗng nhiên phát ra niếng nổ rung trời.

Một luồng kiếm quang hàm chứa kiếm mang vô tận và một luồng quyền mang tựa như man thú đột nhiên đập mạnh vào nhau.

Uỳnh ầm ầm!

Trong một thoáng, mây đen kéo đến đầy trời.

Trong dòng Chân nguyên xao động, bùng ra tiếng nổ chấn động đinh tai nhức óc, phảng phất như khiến cả quảng trường Long Môn chao đảo.

Trong lúc bốn phía người xem trên quảng trường Long Môn đều ngây ra không hiểu gì và vẫn còn chưa kịp hoàn hồn liền nghe thấy một tiếng nổ nữa phát ra, có không ít người đã bị tiếng nổ này làm rách cả màng nhĩ, thậm chí còn có người nôn ra máu tươi.

Đợi đến sau khi bọn họ tỉnh táo lại, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi đột ngột, trong âm thanh xôn xao, bọn họ hướng mắt về phía nguồn cơn gây ra tiếng nổ.

Chỉ thấy chỗ chính giữa chiến đài cổ xưa rộng rãi, một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh đang giao tranh lịch liệt với quyền mang thô bạo vô cùng.

Giữa không trung, nơi giao tranh, dư âm xao động tạo thành những làn sóng dập dềnh như sóng nước đang điên cuồng phát tán ra ngoài.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Hừ, chết đến nơi rồi còn không biết tự lượng sức”.Công tử Nham Tâm lạnh lùng hừ một tiếng, bàn chân đạp mạnh lên nền đất bật người bay lên chiến đài.Rào!Chỉ thấy bóng dáng hắn loáng lên, Lâm Nhất đang bước đi từ từ, khẽ nhướn mày, Thất Huyền Bộ lập tức bị hắn đẩy lên đến cực điểm.AdvertisementDưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hai bóng dáng từ hai phía khác nhau nhào người lao lên không trung.Một chiếc bóng trong đó giống như thanh kiếm sắc bén xé rách bầu không lao đến, trong âm thanh kiếm ý vang vọng, phảng phất những đám mây trên trời cũng đang rung lên.AdvertisementMà một chiếc bóng khác thì lại phảng phất như con man thú thượng cổ, mang đầy khí tức thô bạo như muốn ăn sống nuốt tươi vạn vật.Cuộc tranh đấu giành suất cuối cùng vào vòng loại tám.Hai người này vốn đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, nay lại càng trở thành tiêu điểm của tâm điểm.Khi hai người này đáp xuống trên chiến đài, đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, thần sắc trong đáy mắt lạnh băng, khí thế khủng khiếp của bọn họ hung hăng va đập với nhau.Dường như vào giây phút khi bàn chân cả hai người chạm xuống nền đất là bọn họ đã bắt đầu xuất chiêu, một giây sau, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, hai bóng người của Lâm Nhất và công tử Nham Tâm đồng thời biến mất không thấy bóng dáng.“Chuyện gì xảy ra vậy?”“Người đi đâu mất rồi?”Trong quảng trường Long Môn, bốn phía người xem đều vô cùng ngạc nhiên, đầu óc mơ hồ.Nhưng không hề có bất cứ tín hiệu báo trước nào, nơi chính giữa của chiến đài Long Môn rộng lớn bỗng nhiên phát ra niếng nổ rung trời.Một luồng kiếm quang hàm chứa kiếm mang vô tận và một luồng quyền mang tựa như man thú đột nhiên đập mạnh vào nhau.Uỳnh ầm ầm!Trong một thoáng, mây đen kéo đến đầy trời.Trong dòng Chân nguyên xao động, bùng ra tiếng nổ chấn động đinh tai nhức óc, phảng phất như khiến cả quảng trường Long Môn chao đảo.Trong lúc bốn phía người xem trên quảng trường Long Môn đều ngây ra không hiểu gì và vẫn còn chưa kịp hoàn hồn liền nghe thấy một tiếng nổ nữa phát ra, có không ít người đã bị tiếng nổ này làm rách cả màng nhĩ, thậm chí còn có người nôn ra máu tươi.Đợi đến sau khi bọn họ tỉnh táo lại, sắc mặt tất cả mọi người đều thay đổi đột ngột, trong âm thanh xôn xao, bọn họ hướng mắt về phía nguồn cơn gây ra tiếng nổ.Chỉ thấy chỗ chính giữa chiến đài cổ xưa rộng rãi, một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng màu tím lấp lánh đang giao tranh lịch liệt với quyền mang thô bạo vô cùng.Giữa không trung, nơi giao tranh, dư âm xao động tạo thành những làn sóng dập dềnh như sóng nước đang điên cuồng phát tán ra ngoài.Uỳnh uỳnh uỳnh!

Chương 1385: “Người đi đâu mất rồi?”