Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1406: Đó là đối phương!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Hừ, nếu tiểu tử này không đấu với công tử Nham Tâm, trong tình huống ta không biết chi tiết thì còn có một chút cơ hội thắng ta. Bây giờ trong mắt ta, hắn không có một bí mật nào cả. Nếu hắn can đảm không nhận thua, ta sẽ báo thù cho đệ gấp mười lần”.Công tử Vân Chân bình tĩnh trả lời, như thể chỉ đang nói về một vấn đề nhỏ bé không đáng kể.Trận đấu của Lâm Nhất với công tử Nham Tâm thực sự đã khiến Vân Chân phải nhìn bằng con mắt khác, nhưng cũng chỉ có vậy. Hắn ta tin rằng Tần Vũ cũng sẽ rất kinh ngạc, nhưng cũng như hắn ta, chỉ có vậy thôi.Đối thủ thật sự của hai người trong Long Môn tranh tài luôn chỉ có một.AdvertisementĐó là đối phương!Ở hàng ghế Ma Nguyệt Sơn Trang, cả tông môn đều khá thoải mái.Mặc dù Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt ắt sẽ có một người bị loại vào nhóm thua cuộc, nhưng đảm bảo sẽ có một người tiến vào vòng loại bốn.AdvertisementNụ cười hiện lên trên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Tư Tuyết Y, hắn ta nhẹ giọng bảo: “Thuỷ Nguyệt sư tỷ, lát nữa phải cẩn thận đấy ạ, ta sẽ không nhẹ tay”.Công tử Thuỷ Nguyệt gật đầu, vẻ mặt cũng khá thoải mái, cười đáp: “Cố lên, ta biết đệ muốn vào vòng loại bốn, nhưng cửa ải của sư tỷ không dễ qua đâu”.“Ơ?”Vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt Tư Tuyết Y, công tử Thuỷ Nguyệt nhìn theo tầm mắt hắn ta, ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”“Hình như Lăng Tiêu Kiếm Các có một người chưa đến”.“Tiểu tử kia à? Sư đệ có vẻ chú ý nhiều đến hắn, chắc hắn sợ khi phải đấu với Vân Chân. Ta nghe nói Huyền Thiên Tông có rất nhiều người oán trách Vân Chân, một khi gặp hắn ta sẽ không thể còn nguyên vẹn trở ra”.“Không đúng...”Tư Tuyết Y lắc đầu: “Trong ấn tượng của ta hắn không phải người như vậy. Vả lại nếu hắn thật sự sợ thì đã không đến ngay từ đầu”.Trong khi nói, Tư Tuyết Y cũng nhớ lại cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau.Hắn ta còn nhớ, lúc ở Thanh Dương Giới, đối phương yếu như sâu kiến nhưng lại chặn được kiếm Bạch Lê Hiên đâm về phía Nguyệt Vi Vi ngay trước mặt mọi người.Khi bị hắn ta dồn vào đường cùng, Lâm Nhất cũng thà nhảy xuống vực Âm Phong chứ không chịu cúi đầu.Mong rằng tiểu tử này đừng gặp sự cố...Nghĩ tới đây, Tư Tuyết Y cầm quạt xếp gõ nhẹ vào tay trái.Ầm!Tần vương ngồi trên ngai vàng Tử Thanh đột nhiên bóp nát một tấm ngọc bài. Trong tiếng nổ, chiến đài vương giả ở trung tâm quảng trường Long Môn rung lên kịch liệt.Tất cả mọi người lập tức sôi trào, cuộc chiến cuối cùng sắp bắt đầu!Ngay sau đó chiến đài toả ra ánh sáng, từ dưới mặt đất bay lên cao một trăm trượng.Hô!Một tiếng xé gió vang lên, đại hoàng tử Tần Vũ xung phong bước ra, hắn ta là người đầu tiên lên chiến đài.Người tiếp theo là công tử Vân Chân, hai người đã khá quen thuộc với nhau, vừa lên chiến đài liền gật đầu chào nhau.
“Hừ, nếu tiểu tử này không đấu với công tử Nham Tâm, trong tình huống ta không biết chi tiết thì còn có một chút cơ hội thắng ta. Bây giờ trong mắt ta, hắn không có một bí mật nào cả. Nếu hắn can đảm không nhận thua, ta sẽ báo thù cho đệ gấp mười lần”.
Công tử Vân Chân bình tĩnh trả lời, như thể chỉ đang nói về một vấn đề nhỏ bé không đáng kể.
Trận đấu của Lâm Nhất với công tử Nham Tâm thực sự đã khiến Vân Chân phải nhìn bằng con mắt khác, nhưng cũng chỉ có vậy. Hắn ta tin rằng Tần Vũ cũng sẽ rất kinh ngạc, nhưng cũng như hắn ta, chỉ có vậy thôi.
Đối thủ thật sự của hai người trong Long Môn tranh tài luôn chỉ có một.
Advertisement
Đó là đối phương!
Ở hàng ghế Ma Nguyệt Sơn Trang, cả tông môn đều khá thoải mái.
Mặc dù Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt ắt sẽ có một người bị loại vào nhóm thua cuộc, nhưng đảm bảo sẽ có một người tiến vào vòng loại bốn.
Advertisement
Nụ cười hiện lên trên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Tư Tuyết Y, hắn ta nhẹ giọng bảo: “Thuỷ Nguyệt sư tỷ, lát nữa phải cẩn thận đấy ạ, ta sẽ không nhẹ tay”.
Công tử Thuỷ Nguyệt gật đầu, vẻ mặt cũng khá thoải mái, cười đáp: “Cố lên, ta biết đệ muốn vào vòng loại bốn, nhưng cửa ải của sư tỷ không dễ qua đâu”.
“Ơ?”
Vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt Tư Tuyết Y, công tử Thuỷ Nguyệt nhìn theo tầm mắt hắn ta, ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Hình như Lăng Tiêu Kiếm Các có một người chưa đến”.
“Tiểu tử kia à? Sư đệ có vẻ chú ý nhiều đến hắn, chắc hắn sợ khi phải đấu với Vân Chân. Ta nghe nói Huyền Thiên Tông có rất nhiều người oán trách Vân Chân, một khi gặp hắn ta sẽ không thể còn nguyên vẹn trở ra”.
“Không đúng...”
Tư Tuyết Y lắc đầu: “Trong ấn tượng của ta hắn không phải người như vậy. Vả lại nếu hắn thật sự sợ thì đã không đến ngay từ đầu”.
Trong khi nói, Tư Tuyết Y cũng nhớ lại cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Hắn ta còn nhớ, lúc ở Thanh Dương Giới, đối phương yếu như sâu kiến nhưng lại chặn được kiếm Bạch Lê Hiên đâm về phía Nguyệt Vi Vi ngay trước mặt mọi người.
Khi bị hắn ta dồn vào đường cùng, Lâm Nhất cũng thà nhảy xuống vực Âm Phong chứ không chịu cúi đầu.
Mong rằng tiểu tử này đừng gặp sự cố...
Nghĩ tới đây, Tư Tuyết Y cầm quạt xếp gõ nhẹ vào tay trái.
Ầm!
Tần vương ngồi trên ngai vàng Tử Thanh đột nhiên bóp nát một tấm ngọc bài. Trong tiếng nổ, chiến đài vương giả ở trung tâm quảng trường Long Môn rung lên kịch liệt.
Tất cả mọi người lập tức sôi trào, cuộc chiến cuối cùng sắp bắt đầu!
Ngay sau đó chiến đài toả ra ánh sáng, từ dưới mặt đất bay lên cao một trăm trượng.
Hô!
Một tiếng xé gió vang lên, đại hoàng tử Tần Vũ xung phong bước ra, hắn ta là người đầu tiên lên chiến đài.
Người tiếp theo là công tử Vân Chân, hai người đã khá quen thuộc với nhau, vừa lên chiến đài liền gật đầu chào nhau.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Hừ, nếu tiểu tử này không đấu với công tử Nham Tâm, trong tình huống ta không biết chi tiết thì còn có một chút cơ hội thắng ta. Bây giờ trong mắt ta, hắn không có một bí mật nào cả. Nếu hắn can đảm không nhận thua, ta sẽ báo thù cho đệ gấp mười lần”.Công tử Vân Chân bình tĩnh trả lời, như thể chỉ đang nói về một vấn đề nhỏ bé không đáng kể.Trận đấu của Lâm Nhất với công tử Nham Tâm thực sự đã khiến Vân Chân phải nhìn bằng con mắt khác, nhưng cũng chỉ có vậy. Hắn ta tin rằng Tần Vũ cũng sẽ rất kinh ngạc, nhưng cũng như hắn ta, chỉ có vậy thôi.Đối thủ thật sự của hai người trong Long Môn tranh tài luôn chỉ có một.AdvertisementĐó là đối phương!Ở hàng ghế Ma Nguyệt Sơn Trang, cả tông môn đều khá thoải mái.Mặc dù Tư Tuyết Y đấu với công tử Thuỷ Nguyệt ắt sẽ có một người bị loại vào nhóm thua cuộc, nhưng đảm bảo sẽ có một người tiến vào vòng loại bốn.AdvertisementNụ cười hiện lên trên khuôn mặt đẹp như tranh vẽ của Tư Tuyết Y, hắn ta nhẹ giọng bảo: “Thuỷ Nguyệt sư tỷ, lát nữa phải cẩn thận đấy ạ, ta sẽ không nhẹ tay”.Công tử Thuỷ Nguyệt gật đầu, vẻ mặt cũng khá thoải mái, cười đáp: “Cố lên, ta biết đệ muốn vào vòng loại bốn, nhưng cửa ải của sư tỷ không dễ qua đâu”.“Ơ?”Vẻ nghi hoặc thoáng qua trong mắt Tư Tuyết Y, công tử Thuỷ Nguyệt nhìn theo tầm mắt hắn ta, ngạc nhiên hỏi: “Có chuyện gì vậy?”“Hình như Lăng Tiêu Kiếm Các có một người chưa đến”.“Tiểu tử kia à? Sư đệ có vẻ chú ý nhiều đến hắn, chắc hắn sợ khi phải đấu với Vân Chân. Ta nghe nói Huyền Thiên Tông có rất nhiều người oán trách Vân Chân, một khi gặp hắn ta sẽ không thể còn nguyên vẹn trở ra”.“Không đúng...”Tư Tuyết Y lắc đầu: “Trong ấn tượng của ta hắn không phải người như vậy. Vả lại nếu hắn thật sự sợ thì đã không đến ngay từ đầu”.Trong khi nói, Tư Tuyết Y cũng nhớ lại cảnh lần đầu tiên hai người gặp nhau.Hắn ta còn nhớ, lúc ở Thanh Dương Giới, đối phương yếu như sâu kiến nhưng lại chặn được kiếm Bạch Lê Hiên đâm về phía Nguyệt Vi Vi ngay trước mặt mọi người.Khi bị hắn ta dồn vào đường cùng, Lâm Nhất cũng thà nhảy xuống vực Âm Phong chứ không chịu cúi đầu.Mong rằng tiểu tử này đừng gặp sự cố...Nghĩ tới đây, Tư Tuyết Y cầm quạt xếp gõ nhẹ vào tay trái.Ầm!Tần vương ngồi trên ngai vàng Tử Thanh đột nhiên bóp nát một tấm ngọc bài. Trong tiếng nổ, chiến đài vương giả ở trung tâm quảng trường Long Môn rung lên kịch liệt.Tất cả mọi người lập tức sôi trào, cuộc chiến cuối cùng sắp bắt đầu!Ngay sau đó chiến đài toả ra ánh sáng, từ dưới mặt đất bay lên cao một trăm trượng.Hô!Một tiếng xé gió vang lên, đại hoàng tử Tần Vũ xung phong bước ra, hắn ta là người đầu tiên lên chiến đài.Người tiếp theo là công tử Vân Chân, hai người đã khá quen thuộc với nhau, vừa lên chiến đài liền gật đầu chào nhau.