Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1488: “Kiếm ý Tiên Thiên!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vào lúc ấy, trên khuôn mặt tái nhợt của Tô Hàm Nguyệt hiện lên một nụ cười, nhưng nụ cười ấy tràn đầy thất vọng khiến Lâm Nhất cả đời này không thể quên, không nụ cười nào có thể thê lương hơn nụ cười đó.Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế của nàng ta trở nên trắng bệch, cười làm người ta đau lòng.“Ta rất ít khi tặng quà cho người khác, nhưng những thứ đã tặng đi, chưa từng có ai dám trả lại cho ta! Lâm Nhất, ngươi là người đầu tiên!”Bụp!AdvertisementĐan Thiên Nguyên đắt tiền bị Tô Hàm Nguyệt ném vỡ nát, thậm chí không thèm nhìn.Giờ phút này, Lâm Nhất biết mình đã hiểu lầm đối phương, hắn nhất định đã quên điều gì đó.Nhưng thế gian không cho hắn cơ hội hối hận, sau buổi tối cùng múa Lưu Phong kiếm pháp với Tô Hàm Nguyệt dưới ánh trăng, hắn không còn gặp đối phương nữa.AdvertisementCho đến khi công chúa Phượng Hoa xuất hiện...Suy nghĩ trở lại hiện thực, Lâm Nhất chạy nhanh trên vạn bậc thang, nhìn chằm chằm vào bóng lưng phong hoa tuyệt đại trên đài cao.Là nàng, nếu nàng không phải Tô Hàm Nguyệt thì chắc chắn đã không dừng bước.Mặc dù không biết tại sao khi đó nàng lại xuất hiện ở Thanh Vân Môn, nhưng Lâm Nhất có thể khẳng định nàng chính là Tô Hàm Nguyệt.Người mà hắn đã đi khắp thiên hạ để tìm kiếm.“Cản hắn lại!”Thấy Lâm Nhất không chỉ làm rối loạn lễ tế thiên mà còn xông về phía tân nữ đế Phượng Hoa, cấm vệ quân lập tức nổi giận.Vù vù vù!Từng bóng người lần lượt lướt qua, cấm vệ hoàng cung đuổi theo Lâm Nhất, ùn ùn kéo đến như thuỷ triều.“Tránh ra!”Lâm Nhất lạnh giọng quát, một ngôi sao nở rộ trong mắt hắn, kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh lập tức bùng nổ.Ầm!Kiếm ý vô tận phóng ra, càn quét bốn phương, chắn trước mặt cấm vệ hoàng cung. Họ còn chưa tới gần đã bị luồng kiếm thế sắc bén này ép lùi lại, binh khí trong tay rung lên, không thể kiểm soát.“Kiếm ý Tiên Thiên!”“Khốn kiếp, kiếm ý này mạnh quá!”Nhóm cấm vệ hoàng cung lập tức biến sắc, chỉ trong nháy mắt, tất cả họ đều không thể nắm chặt binh khí trong tay mình.Lần lượt những lưỡi dao toả ra ánh sáng xé rách không khí lao đi.Thịch thịch!Trên vạn bậc thang, từng lưỡi đao ghim sâu vào bậc thang theo bước chân của Lâm Nhất.Lâm Nhất rất nghiêm túc, ánh mắt hắn chỉ nhìn chăm chú vào bóng lưng trước ngai vàng trên đài cao.

Vào lúc ấy, trên khuôn mặt tái nhợt của Tô Hàm Nguyệt hiện lên một nụ cười, nhưng nụ cười ấy tràn đầy thất vọng khiến Lâm Nhất cả đời này không thể quên, không nụ cười nào có thể thê lương hơn nụ cười đó.

Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế của nàng ta trở nên trắng bệch, cười làm người ta đau lòng.

“Ta rất ít khi tặng quà cho người khác, nhưng những thứ đã tặng đi, chưa từng có ai dám trả lại cho ta! Lâm Nhất, ngươi là người đầu tiên!”

Bụp!

Advertisement

Đan Thiên Nguyên đắt tiền bị Tô Hàm Nguyệt ném vỡ nát, thậm chí không thèm nhìn.

Giờ phút này, Lâm Nhất biết mình đã hiểu lầm đối phương, hắn nhất định đã quên điều gì đó.

Nhưng thế gian không cho hắn cơ hội hối hận, sau buổi tối cùng múa Lưu Phong kiếm pháp với Tô Hàm Nguyệt dưới ánh trăng, hắn không còn gặp đối phương nữa.

Advertisement

Cho đến khi công chúa Phượng Hoa xuất hiện...

Suy nghĩ trở lại hiện thực, Lâm Nhất chạy nhanh trên vạn bậc thang, nhìn chằm chằm vào bóng lưng phong hoa tuyệt đại trên đài cao.

Là nàng, nếu nàng không phải Tô Hàm Nguyệt thì chắc chắn đã không dừng bước.

Mặc dù không biết tại sao khi đó nàng lại xuất hiện ở Thanh Vân Môn, nhưng Lâm Nhất có thể khẳng định nàng chính là Tô Hàm Nguyệt.

Người mà hắn đã đi khắp thiên hạ để tìm kiếm.

“Cản hắn lại!”

Thấy Lâm Nhất không chỉ làm rối loạn lễ tế thiên mà còn xông về phía tân nữ đế Phượng Hoa, cấm vệ quân lập tức nổi giận.

Vù vù vù!

Từng bóng người lần lượt lướt qua, cấm vệ hoàng cung đuổi theo Lâm Nhất, ùn ùn kéo đến như thuỷ triều.

“Tránh ra!”

Lâm Nhất lạnh giọng quát, một ngôi sao nở rộ trong mắt hắn, kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh lập tức bùng nổ.

Ầm!

Kiếm ý vô tận phóng ra, càn quét bốn phương, chắn trước mặt cấm vệ hoàng cung. Họ còn chưa tới gần đã bị luồng kiếm thế sắc bén này ép lùi lại, binh khí trong tay rung lên, không thể kiểm soát.

“Kiếm ý Tiên Thiên!”

“Khốn kiếp, kiếm ý này mạnh quá!”

Nhóm cấm vệ hoàng cung lập tức biến sắc, chỉ trong nháy mắt, tất cả họ đều không thể nắm chặt binh khí trong tay mình.

Lần lượt những lưỡi dao toả ra ánh sáng xé rách không khí lao đi.

Thịch thịch!

Trên vạn bậc thang, từng lưỡi đao ghim sâu vào bậc thang theo bước chân của Lâm Nhất.

Lâm Nhất rất nghiêm túc, ánh mắt hắn chỉ nhìn chăm chú vào bóng lưng trước ngai vàng trên đài cao.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vào lúc ấy, trên khuôn mặt tái nhợt của Tô Hàm Nguyệt hiện lên một nụ cười, nhưng nụ cười ấy tràn đầy thất vọng khiến Lâm Nhất cả đời này không thể quên, không nụ cười nào có thể thê lương hơn nụ cười đó.Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế của nàng ta trở nên trắng bệch, cười làm người ta đau lòng.“Ta rất ít khi tặng quà cho người khác, nhưng những thứ đã tặng đi, chưa từng có ai dám trả lại cho ta! Lâm Nhất, ngươi là người đầu tiên!”Bụp!AdvertisementĐan Thiên Nguyên đắt tiền bị Tô Hàm Nguyệt ném vỡ nát, thậm chí không thèm nhìn.Giờ phút này, Lâm Nhất biết mình đã hiểu lầm đối phương, hắn nhất định đã quên điều gì đó.Nhưng thế gian không cho hắn cơ hội hối hận, sau buổi tối cùng múa Lưu Phong kiếm pháp với Tô Hàm Nguyệt dưới ánh trăng, hắn không còn gặp đối phương nữa.AdvertisementCho đến khi công chúa Phượng Hoa xuất hiện...Suy nghĩ trở lại hiện thực, Lâm Nhất chạy nhanh trên vạn bậc thang, nhìn chằm chằm vào bóng lưng phong hoa tuyệt đại trên đài cao.Là nàng, nếu nàng không phải Tô Hàm Nguyệt thì chắc chắn đã không dừng bước.Mặc dù không biết tại sao khi đó nàng lại xuất hiện ở Thanh Vân Môn, nhưng Lâm Nhất có thể khẳng định nàng chính là Tô Hàm Nguyệt.Người mà hắn đã đi khắp thiên hạ để tìm kiếm.“Cản hắn lại!”Thấy Lâm Nhất không chỉ làm rối loạn lễ tế thiên mà còn xông về phía tân nữ đế Phượng Hoa, cấm vệ quân lập tức nổi giận.Vù vù vù!Từng bóng người lần lượt lướt qua, cấm vệ hoàng cung đuổi theo Lâm Nhất, ùn ùn kéo đến như thuỷ triều.“Tránh ra!”Lâm Nhất lạnh giọng quát, một ngôi sao nở rộ trong mắt hắn, kiếm ý Tiên Thiên hoàn chỉnh lập tức bùng nổ.Ầm!Kiếm ý vô tận phóng ra, càn quét bốn phương, chắn trước mặt cấm vệ hoàng cung. Họ còn chưa tới gần đã bị luồng kiếm thế sắc bén này ép lùi lại, binh khí trong tay rung lên, không thể kiểm soát.“Kiếm ý Tiên Thiên!”“Khốn kiếp, kiếm ý này mạnh quá!”Nhóm cấm vệ hoàng cung lập tức biến sắc, chỉ trong nháy mắt, tất cả họ đều không thể nắm chặt binh khí trong tay mình.Lần lượt những lưỡi dao toả ra ánh sáng xé rách không khí lao đi.Thịch thịch!Trên vạn bậc thang, từng lưỡi đao ghim sâu vào bậc thang theo bước chân của Lâm Nhất.Lâm Nhất rất nghiêm túc, ánh mắt hắn chỉ nhìn chăm chú vào bóng lưng trước ngai vàng trên đài cao.

Chương 1488: “Kiếm ý Tiên Thiên!”