Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1515: Lâm Nhất giãy giụa muốn đứng dậy.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Đế Quốc Đại Tần thì có từng nghe qua, ở trong biên giới U Châu, cũng coi như một nới có thế lực cấp trung. Huynh đến từ Đế Quốc Đại Tần sao, ở đây là hạ lưu sông Nộ Long rồi, cách Đế Quốc Đại Tần xa lắm. Cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách cũng phải đi mất hơn nửa tháng mới có thể miễn cưỡng bước chân lên biên giới của Đế Quốc Đại Tần”.Nhắc đến Đế Quốc Đại Tần, đôi mắt thiếu nữ sáng ngời, rủ rỉ nói.“U Châu?”“A, không biết U Châu sao? Kỳ lạ…”.AdvertisementThiếu nữ nghi hoặc nói: “Trong thời kỳ của cổ vực Nam Hoa đã chia thành chín châu, U Châu nằm ở phía Tây của Nam Thành, Đế Quốc Đại Tần của các huynh cũng là một đế quốc nằm trong biên cảnh của U Châu, chỉ là tương đối hẻo lánh mà thôi”.Trong lòng Lâm Nhất bừng tỉnh, hắn cũng từng nghe Mai hộ pháp nhắc đến.Nhớ ra Huyền Dương Điện kia chính là bá chủ của U Châu.AdvertisementMỗi một châu đều có một châu thành hùng vĩ, châu thành lớn đến mức còn rộng lớn hơn cả một quận của Đế Quốc Đại Tần.Nếu đã ra ngoài rồi thì trái lại có thể đi tìm hiểu xem sao.“Đúng rồi, Bạch cô nương, túi trữ vật và kiếm hạp của ta cô có từng nhìn thấy không?”Chỉ mải lo nói chuyện, thế mà lại quên mất việc chính, Lâm Nhất vội vàng hỏi.“Cái này…”.Gương mặt thiếu nữ bỗng lộ ra vẻ khó xử, khẽ giọng nói: “Ở trong tay của nhị sư tỷ ta, tỷ ấy nói huynh lai lịch không rõ ràng, kiếm hạp và túi trữ vật phải để cho tỷ ấy bảo quản trước, đợi khi nào huynh tỉnh dậy rồi nói sau. Ta nói không lại tỷ ấy, không có cách nào… xin lỗi nhé, Lâm đại ca”.Vốn Lâm Nhất hơi giận nhưng nghe thấy lời của thiếu nữ thì trái lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Thiếu nữ này, tính tình quá mức yếu đuối.Nếu ở trong Tông môn mà có tính cách như vậy e là sẽ rất dễ bị ức hiếp.“Không sao, cô đưa ta đi gặp vị sư tỷ kia của cô là được. Ta nói rõ với nàng ta là được, cô không cần xin lỗi ta”.Lâm Nhất giãy giụa muốn đứng dậy.“Đừng cử động, vết thương của huynh, đại sư tỷ ta…”.Nhớ đến cái gì, thiếu nữ này lại liếc trộm Lâm Nhất, lời như muốn nói lại thôi: “Đại sư tỷ ta nói, vết thương này của huynh cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều, sau khi tỉnh dậy không nên cử động bừa bãi”.Trong lòng Lâm Nhất thầm buồn cười, vị đại sư tỷ này của nàng ta chắc không phải nói như vậy.Hẳn là nói hắn vết thương quá nặng, sau này sợ là sẽ biến thành phế nhân rồi.Cô nương này đến nói dối cũng không biết, có chuyện gì đều viết hết lên trên mặt.“Không sao, cô đưa ta đi đi”.Lâm Nhất mỉm cười, cũng không giải thích nhiều.Hắn luyện Long Tượng Chiến Thể, năng lực hồi phục của nhục thân vượt xa so với khả năng của người thường.Bây giờ việc cấp bách nhất là lấy lại túi trữ vật, yêu đan Thiên Phách bên trong đó hắn phải liều mạng mới lấy về được.
“Đế Quốc Đại Tần thì có từng nghe qua, ở trong biên giới U Châu, cũng coi như một nới có thế lực cấp trung. Huynh đến từ Đế Quốc Đại Tần sao, ở đây là hạ lưu sông Nộ Long rồi, cách Đế Quốc Đại Tần xa lắm. Cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách cũng phải đi mất hơn nửa tháng mới có thể miễn cưỡng bước chân lên biên giới của Đế Quốc Đại Tần”.
Nhắc đến Đế Quốc Đại Tần, đôi mắt thiếu nữ sáng ngời, rủ rỉ nói.
“U Châu?”
“A, không biết U Châu sao? Kỳ lạ…”.
Advertisement
Thiếu nữ nghi hoặc nói: “Trong thời kỳ của cổ vực Nam Hoa đã chia thành chín châu, U Châu nằm ở phía Tây của Nam Thành, Đế Quốc Đại Tần của các huynh cũng là một đế quốc nằm trong biên cảnh của U Châu, chỉ là tương đối hẻo lánh mà thôi”.
Trong lòng Lâm Nhất bừng tỉnh, hắn cũng từng nghe Mai hộ pháp nhắc đến.
Nhớ ra Huyền Dương Điện kia chính là bá chủ của U Châu.
Advertisement
Mỗi một châu đều có một châu thành hùng vĩ, châu thành lớn đến mức còn rộng lớn hơn cả một quận của Đế Quốc Đại Tần.
Nếu đã ra ngoài rồi thì trái lại có thể đi tìm hiểu xem sao.
“Đúng rồi, Bạch cô nương, túi trữ vật và kiếm hạp của ta cô có từng nhìn thấy không?”
Chỉ mải lo nói chuyện, thế mà lại quên mất việc chính, Lâm Nhất vội vàng hỏi.
“Cái này…”.
Gương mặt thiếu nữ bỗng lộ ra vẻ khó xử, khẽ giọng nói: “Ở trong tay của nhị sư tỷ ta, tỷ ấy nói huynh lai lịch không rõ ràng, kiếm hạp và túi trữ vật phải để cho tỷ ấy bảo quản trước, đợi khi nào huynh tỉnh dậy rồi nói sau. Ta nói không lại tỷ ấy, không có cách nào… xin lỗi nhé, Lâm đại ca”.
Vốn Lâm Nhất hơi giận nhưng nghe thấy lời của thiếu nữ thì trái lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Thiếu nữ này, tính tình quá mức yếu đuối.
Nếu ở trong Tông môn mà có tính cách như vậy e là sẽ rất dễ bị ức hiếp.
“Không sao, cô đưa ta đi gặp vị sư tỷ kia của cô là được. Ta nói rõ với nàng ta là được, cô không cần xin lỗi ta”.
Lâm Nhất giãy giụa muốn đứng dậy.
“Đừng cử động, vết thương của huynh, đại sư tỷ ta…”.
Nhớ đến cái gì, thiếu nữ này lại liếc trộm Lâm Nhất, lời như muốn nói lại thôi: “Đại sư tỷ ta nói, vết thương này của huynh cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều, sau khi tỉnh dậy không nên cử động bừa bãi”.
Trong lòng Lâm Nhất thầm buồn cười, vị đại sư tỷ này của nàng ta chắc không phải nói như vậy.
Hẳn là nói hắn vết thương quá nặng, sau này sợ là sẽ biến thành phế nhân rồi.
Cô nương này đến nói dối cũng không biết, có chuyện gì đều viết hết lên trên mặt.
“Không sao, cô đưa ta đi đi”.
Lâm Nhất mỉm cười, cũng không giải thích nhiều.
Hắn luyện Long Tượng Chiến Thể, năng lực hồi phục của nhục thân vượt xa so với khả năng của người thường.
Bây giờ việc cấp bách nhất là lấy lại túi trữ vật, yêu đan Thiên Phách bên trong đó hắn phải liều mạng mới lấy về được.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Đế Quốc Đại Tần thì có từng nghe qua, ở trong biên giới U Châu, cũng coi như một nới có thế lực cấp trung. Huynh đến từ Đế Quốc Đại Tần sao, ở đây là hạ lưu sông Nộ Long rồi, cách Đế Quốc Đại Tần xa lắm. Cho dù là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Phách cũng phải đi mất hơn nửa tháng mới có thể miễn cưỡng bước chân lên biên giới của Đế Quốc Đại Tần”.Nhắc đến Đế Quốc Đại Tần, đôi mắt thiếu nữ sáng ngời, rủ rỉ nói.“U Châu?”“A, không biết U Châu sao? Kỳ lạ…”.AdvertisementThiếu nữ nghi hoặc nói: “Trong thời kỳ của cổ vực Nam Hoa đã chia thành chín châu, U Châu nằm ở phía Tây của Nam Thành, Đế Quốc Đại Tần của các huynh cũng là một đế quốc nằm trong biên cảnh của U Châu, chỉ là tương đối hẻo lánh mà thôi”.Trong lòng Lâm Nhất bừng tỉnh, hắn cũng từng nghe Mai hộ pháp nhắc đến.Nhớ ra Huyền Dương Điện kia chính là bá chủ của U Châu.AdvertisementMỗi một châu đều có một châu thành hùng vĩ, châu thành lớn đến mức còn rộng lớn hơn cả một quận của Đế Quốc Đại Tần.Nếu đã ra ngoài rồi thì trái lại có thể đi tìm hiểu xem sao.“Đúng rồi, Bạch cô nương, túi trữ vật và kiếm hạp của ta cô có từng nhìn thấy không?”Chỉ mải lo nói chuyện, thế mà lại quên mất việc chính, Lâm Nhất vội vàng hỏi.“Cái này…”.Gương mặt thiếu nữ bỗng lộ ra vẻ khó xử, khẽ giọng nói: “Ở trong tay của nhị sư tỷ ta, tỷ ấy nói huynh lai lịch không rõ ràng, kiếm hạp và túi trữ vật phải để cho tỷ ấy bảo quản trước, đợi khi nào huynh tỉnh dậy rồi nói sau. Ta nói không lại tỷ ấy, không có cách nào… xin lỗi nhé, Lâm đại ca”.Vốn Lâm Nhất hơi giận nhưng nghe thấy lời của thiếu nữ thì trái lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Thiếu nữ này, tính tình quá mức yếu đuối.Nếu ở trong Tông môn mà có tính cách như vậy e là sẽ rất dễ bị ức hiếp.“Không sao, cô đưa ta đi gặp vị sư tỷ kia của cô là được. Ta nói rõ với nàng ta là được, cô không cần xin lỗi ta”.Lâm Nhất giãy giụa muốn đứng dậy.“Đừng cử động, vết thương của huynh, đại sư tỷ ta…”.Nhớ đến cái gì, thiếu nữ này lại liếc trộm Lâm Nhất, lời như muốn nói lại thôi: “Đại sư tỷ ta nói, vết thương này của huynh cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhiều, sau khi tỉnh dậy không nên cử động bừa bãi”.Trong lòng Lâm Nhất thầm buồn cười, vị đại sư tỷ này của nàng ta chắc không phải nói như vậy.Hẳn là nói hắn vết thương quá nặng, sau này sợ là sẽ biến thành phế nhân rồi.Cô nương này đến nói dối cũng không biết, có chuyện gì đều viết hết lên trên mặt.“Không sao, cô đưa ta đi đi”.Lâm Nhất mỉm cười, cũng không giải thích nhiều.Hắn luyện Long Tượng Chiến Thể, năng lực hồi phục của nhục thân vượt xa so với khả năng của người thường.Bây giờ việc cấp bách nhất là lấy lại túi trữ vật, yêu đan Thiên Phách bên trong đó hắn phải liều mạng mới lấy về được.