Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1535: Là người kia ư?

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trong mắt nàng ta lóe lên tia sáng lạnh, thân hình nhoáng lên một cái, rơi xuống đất, kiếm lập tức ra khỏi vỏ, những nơi mũi kiếm quét qua, gần như là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Chỉ trong chốc lát, đã có vài con chuột Long Nham bị nàng ta bổ làm đôi.“Mọi người chớ sợ, có Liễu sư tỷ ở đây, đám yêu thú này không ngông cuồng được bao lâu đâu”.Ngay thời khắc mấu chốt, Liễu Vân Yên ra tay, cuối cùng thì mọi người cũng tạm an tâm.AdvertisementSau khi lấy lại bình tĩnh, các đệ tử liền ra tay chống trả, chân nguyên mạnh mẽ điên cuồng bộc phát, cả đám vọt vào bầy yêu thú, ra sức chém giết.Trận chiến đột ngột khai hỏa, tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp trời đất, máu tươi chảy lênh láng.Lâm Nhất bình tĩnh nhìn tất cả những gì đang diễn ra. Cuộc chiến trong doanh địa cực kỳ hỗn loạn, sau khi Liễu Vân Yên mạnh mẽ ra tay, thế cục tạm thời được ổn định, nhưng trận này sẽ không nhẹ nhõm như đám đệ tử thư viện đã tưởng tượng đâu.AdvertisementSố lượng chuột Long Nham rất nhiều, ít nhất có hơn 100 con, gấp ba lần số đệ tử thư viện.Hơn nữa đàn chuột này hung hãn không sợ chết, hiển nhiên có gì đó bất thường.Là người kia ư?Lâm Nhất nhớ đến người trên thuyền lớn mà hắn đã chú ý khi ở lầu Huyết Vũ vào lúc ban ngày. Người nọ mang mặt nạ hình con báo màu đỏ như máu, thoạt nhìn rất quái đản.Hắn quét mắt nhìn quanh một lượt, nhanh chóng tìm thấy Lục Tư Âm giữa đám đông.Trên tay nàng ta cầm kiếm Táng Hoa của hắn, đang đối chiến cùng mấy con yêu thú.Với cảnh giới Bán Bộ Tử Phủ, khi đối mặt với chuột Long Nham, nàng ta có thể hiên ngang, không sợ hãi. Có điều, càng về sau, số lượng ngày càng nhiều, nàng ta thật sự ứng phó không nổi.Trong lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện thỉnh thoảng đối phương lại liếc nhìn kiếm Táng Hoa trong tay bằng ánh mắt nghi hoặc.Rõ ràng thanh kiếm này có thể so sánh với bảo khí huyền binh, sao vào tay nàng ta lại chẳng khác gì phàm binh thế này?Không những không thể gia tăng thực lực, mà trái lại còn khiến chiến lực của nàng ta giảm sút đi nhiều. Thông quan khẩu hình miệng, Lâm Nhất có thể đoán được đối phương đang mắng cái gì.Hiển nhiên là đang tức giận vì sao kiếm Táng Hoa không nâng cao thực lực của nàng ta.“Không bao lâu sau, cô sẽ không còn cảm thấy phiền vì việc này nữa!”, Lâm Nhất nhếch môi cười lạnh, khuôn mặt âm u đến đáng sợ.“Sao vậy?”Đúng lúc này, Bạch Vân đang ở trong doanh trướng ló đầu ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong doanh địa, sắc mặt nàng ta trắng bệch, khẽ run lên.Nhưng khi thấy sư tỷ Liễu Vân Yên đang ra sức chiếu đấu cùng yêu thú, nàng ta không chút do sự, lập tức khởi động chân nguyên, vọt vào chiến trường.

Trong mắt nàng ta lóe lên tia sáng lạnh, thân hình nhoáng lên một cái, rơi xuống đất, kiếm lập tức ra khỏi vỏ, những nơi mũi kiếm quét qua, gần như là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Chỉ trong chốc lát, đã có vài con chuột Long Nham bị nàng ta bổ làm đôi.

“Mọi người chớ sợ, có Liễu sư tỷ ở đây, đám yêu thú này không ngông cuồng được bao lâu đâu”.

Ngay thời khắc mấu chốt, Liễu Vân Yên ra tay, cuối cùng thì mọi người cũng tạm an tâm.

Advertisement

Sau khi lấy lại bình tĩnh, các đệ tử liền ra tay chống trả, chân nguyên mạnh mẽ điên cuồng bộc phát, cả đám vọt vào bầy yêu thú, ra sức chém giết.

Trận chiến đột ngột khai hỏa, tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp trời đất, máu tươi chảy lênh láng.

Lâm Nhất bình tĩnh nhìn tất cả những gì đang diễn ra. Cuộc chiến trong doanh địa cực kỳ hỗn loạn, sau khi Liễu Vân Yên mạnh mẽ ra tay, thế cục tạm thời được ổn định, nhưng trận này sẽ không nhẹ nhõm như đám đệ tử thư viện đã tưởng tượng đâu.

Advertisement

Số lượng chuột Long Nham rất nhiều, ít nhất có hơn 100 con, gấp ba lần số đệ tử thư viện.

Hơn nữa đàn chuột này hung hãn không sợ chết, hiển nhiên có gì đó bất thường.

Là người kia ư?

Lâm Nhất nhớ đến người trên thuyền lớn mà hắn đã chú ý khi ở lầu Huyết Vũ vào lúc ban ngày. Người nọ mang mặt nạ hình con báo màu đỏ như máu, thoạt nhìn rất quái đản.

Hắn quét mắt nhìn quanh một lượt, nhanh chóng tìm thấy Lục Tư Âm giữa đám đông.

Trên tay nàng ta cầm kiếm Táng Hoa của hắn, đang đối chiến cùng mấy con yêu thú.

Với cảnh giới Bán Bộ Tử Phủ, khi đối mặt với chuột Long Nham, nàng ta có thể hiên ngang, không sợ hãi. Có điều, càng về sau, số lượng ngày càng nhiều, nàng ta thật sự ứng phó không nổi.

Trong lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện thỉnh thoảng đối phương lại liếc nhìn kiếm Táng Hoa trong tay bằng ánh mắt nghi hoặc.

Rõ ràng thanh kiếm này có thể so sánh với bảo khí huyền binh, sao vào tay nàng ta lại chẳng khác gì phàm binh thế này?

Không những không thể gia tăng thực lực, mà trái lại còn khiến chiến lực của nàng ta giảm sút đi nhiều. Thông quan khẩu hình miệng, Lâm Nhất có thể đoán được đối phương đang mắng cái gì.

Hiển nhiên là đang tức giận vì sao kiếm Táng Hoa không nâng cao thực lực của nàng ta.

“Không bao lâu sau, cô sẽ không còn cảm thấy phiền vì việc này nữa!”, Lâm Nhất nhếch môi cười lạnh, khuôn mặt âm u đến đáng sợ.

“Sao vậy?”

Đúng lúc này, Bạch Vân đang ở trong doanh trướng ló đầu ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong doanh địa, sắc mặt nàng ta trắng bệch, khẽ run lên.

Nhưng khi thấy sư tỷ Liễu Vân Yên đang ra sức chiếu đấu cùng yêu thú, nàng ta không chút do sự, lập tức khởi động chân nguyên, vọt vào chiến trường.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trong mắt nàng ta lóe lên tia sáng lạnh, thân hình nhoáng lên một cái, rơi xuống đất, kiếm lập tức ra khỏi vỏ, những nơi mũi kiếm quét qua, gần như là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Chỉ trong chốc lát, đã có vài con chuột Long Nham bị nàng ta bổ làm đôi.“Mọi người chớ sợ, có Liễu sư tỷ ở đây, đám yêu thú này không ngông cuồng được bao lâu đâu”.Ngay thời khắc mấu chốt, Liễu Vân Yên ra tay, cuối cùng thì mọi người cũng tạm an tâm.AdvertisementSau khi lấy lại bình tĩnh, các đệ tử liền ra tay chống trả, chân nguyên mạnh mẽ điên cuồng bộc phát, cả đám vọt vào bầy yêu thú, ra sức chém giết.Trận chiến đột ngột khai hỏa, tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp trời đất, máu tươi chảy lênh láng.Lâm Nhất bình tĩnh nhìn tất cả những gì đang diễn ra. Cuộc chiến trong doanh địa cực kỳ hỗn loạn, sau khi Liễu Vân Yên mạnh mẽ ra tay, thế cục tạm thời được ổn định, nhưng trận này sẽ không nhẹ nhõm như đám đệ tử thư viện đã tưởng tượng đâu.AdvertisementSố lượng chuột Long Nham rất nhiều, ít nhất có hơn 100 con, gấp ba lần số đệ tử thư viện.Hơn nữa đàn chuột này hung hãn không sợ chết, hiển nhiên có gì đó bất thường.Là người kia ư?Lâm Nhất nhớ đến người trên thuyền lớn mà hắn đã chú ý khi ở lầu Huyết Vũ vào lúc ban ngày. Người nọ mang mặt nạ hình con báo màu đỏ như máu, thoạt nhìn rất quái đản.Hắn quét mắt nhìn quanh một lượt, nhanh chóng tìm thấy Lục Tư Âm giữa đám đông.Trên tay nàng ta cầm kiếm Táng Hoa của hắn, đang đối chiến cùng mấy con yêu thú.Với cảnh giới Bán Bộ Tử Phủ, khi đối mặt với chuột Long Nham, nàng ta có thể hiên ngang, không sợ hãi. Có điều, càng về sau, số lượng ngày càng nhiều, nàng ta thật sự ứng phó không nổi.Trong lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện thỉnh thoảng đối phương lại liếc nhìn kiếm Táng Hoa trong tay bằng ánh mắt nghi hoặc.Rõ ràng thanh kiếm này có thể so sánh với bảo khí huyền binh, sao vào tay nàng ta lại chẳng khác gì phàm binh thế này?Không những không thể gia tăng thực lực, mà trái lại còn khiến chiến lực của nàng ta giảm sút đi nhiều. Thông quan khẩu hình miệng, Lâm Nhất có thể đoán được đối phương đang mắng cái gì.Hiển nhiên là đang tức giận vì sao kiếm Táng Hoa không nâng cao thực lực của nàng ta.“Không bao lâu sau, cô sẽ không còn cảm thấy phiền vì việc này nữa!”, Lâm Nhất nhếch môi cười lạnh, khuôn mặt âm u đến đáng sợ.“Sao vậy?”Đúng lúc này, Bạch Vân đang ở trong doanh trướng ló đầu ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong doanh địa, sắc mặt nàng ta trắng bệch, khẽ run lên.Nhưng khi thấy sư tỷ Liễu Vân Yên đang ra sức chiếu đấu cùng yêu thú, nàng ta không chút do sự, lập tức khởi động chân nguyên, vọt vào chiến trường.

Chương 1535: Là người kia ư?