Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1546: Tiểu tử này thật coi thường người khác!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trong mắt nàng ta tràn đầy kinh ngạc, không thể tin được, sao thực lực của tên kiếm nô này lại có thể mạnh đến vậy?Vù!Đúng lúc này, một bóng dáng nhẹ nhàng đáp xuống.Là Liễu Vân Yên, nàng ta nhìn Lục Tư Âm rồi lại dời mắt về phía Lãnh Phong đang nằm rên dưới đất ở phía xa, nét mặt lạnh đi, lạnh giọng nói: “Các hạ có thể khôi phục thực lực cũng là một việc đáng chúc mừng, nhưng lần này đã ra tay hơi nặng quá”.Advertisement“Người không phạm ta, ta không phạm người. Lục Tư Âm nên mừng thay vì đã không tát trúng, nếu không thì ta đã chặt cái tay đó của nàng ta rồi”.Lâm Nhất đáp trả với vẻ mặt không chút cảm xúc.Chỉ là sát khí trong lời nói lại khiến mọi người không rét mà run, song vẻ giận dữ cũng xẹt qua trong mắt.AdvertisementSự càn rỡ của những lời này có phần không để thư viện Thiên Phủ vào mắt.Cho dù mâu thuẫn giữa Lục Tư Âm và Bạch Vân sai đến đâu thì cũng là chuyện của thư viện bọn họ.Không đến lượt một người ngoài quyết định.“Xem ra các hạ không cảm thấy hối hận chút nào. Không cần biết ngươi có mục đích gì, đánh người của thư viện Thiên Phủ bị thương thì nhất định phải trả giá đắt, ra tay!”Liễu Vân Yên lạnh lùng quát.Vù! Vù! Vù!Ngay sau đó có một nhóm người tức khắc lao tới, rất nhiều cao thủ thư viện Thiên Phủ xông về phía Lâm Nhất.Nhìn hơn mười người đang xông tới, Lâm Nhất cười khẩy giơ tay lên.Keng!Kiếm Táng Hoa trong tay Lục Tư Âm lập tức rung lên, muốn thoát khỏi tay nàng ta.“Chết tiệt, không được nhúc nhích”.Nàng ta lập tức hoảng sợ, hai tay cầm chặt lại.Nhưng nàng ta có thể giữ được ư?Kiếm!Lâm Nhất quát nhẹ một tiếng, kiếm Táng Hoa biến thành một tia sáng bay vào tay hắn.“Khổ cho ngươi rồi...”Nhìn những dấu vết để lại trên thân kiếm trong mấy ngày nay, Lâm Nhất nhỏ giọng thì thầm, hoàn toàn không để mười người đang xông tới vào mắt.Chết tiệt... Tiểu tử này thật coi thường người khác!Điệu bộ của Lâm Nhất khiến mười đệ tử của thư viện Thiên Phủ trên không trung biến sắc, trở nên cực kì khó coi.

Trong mắt nàng ta tràn đầy kinh ngạc, không thể tin được, sao thực lực của tên kiếm nô này lại có thể mạnh đến vậy?

Vù!

Đúng lúc này, một bóng dáng nhẹ nhàng đáp xuống.

Là Liễu Vân Yên, nàng ta nhìn Lục Tư Âm rồi lại dời mắt về phía Lãnh Phong đang nằm rên dưới đất ở phía xa, nét mặt lạnh đi, lạnh giọng nói: “Các hạ có thể khôi phục thực lực cũng là một việc đáng chúc mừng, nhưng lần này đã ra tay hơi nặng quá”.

Advertisement

“Người không phạm ta, ta không phạm người. Lục Tư Âm nên mừng thay vì đã không tát trúng, nếu không thì ta đã chặt cái tay đó của nàng ta rồi”.

Lâm Nhất đáp trả với vẻ mặt không chút cảm xúc.

Chỉ là sát khí trong lời nói lại khiến mọi người không rét mà run, song vẻ giận dữ cũng xẹt qua trong mắt.

Advertisement

Sự càn rỡ của những lời này có phần không để thư viện Thiên Phủ vào mắt.

Cho dù mâu thuẫn giữa Lục Tư Âm và Bạch Vân sai đến đâu thì cũng là chuyện của thư viện bọn họ.

Không đến lượt một người ngoài quyết định.

“Xem ra các hạ không cảm thấy hối hận chút nào. Không cần biết ngươi có mục đích gì, đánh người của thư viện Thiên Phủ bị thương thì nhất định phải trả giá đắt, ra tay!”

Liễu Vân Yên lạnh lùng quát.

Vù! Vù! Vù!

Ngay sau đó có một nhóm người tức khắc lao tới, rất nhiều cao thủ thư viện Thiên Phủ xông về phía Lâm Nhất.

Nhìn hơn mười người đang xông tới, Lâm Nhất cười khẩy giơ tay lên.

Keng!

Kiếm Táng Hoa trong tay Lục Tư Âm lập tức rung lên, muốn thoát khỏi tay nàng ta.

“Chết tiệt, không được nhúc nhích”.

Nàng ta lập tức hoảng sợ, hai tay cầm chặt lại.

Nhưng nàng ta có thể giữ được ư?

Kiếm!

Lâm Nhất quát nhẹ một tiếng, kiếm Táng Hoa biến thành một tia sáng bay vào tay hắn.

“Khổ cho ngươi rồi...”

Nhìn những dấu vết để lại trên thân kiếm trong mấy ngày nay, Lâm Nhất nhỏ giọng thì thầm, hoàn toàn không để mười người đang xông tới vào mắt.

Chết tiệt... Tiểu tử này thật coi thường người khác!

Điệu bộ của Lâm Nhất khiến mười đệ tử của thư viện Thiên Phủ trên không trung biến sắc, trở nên cực kì khó coi.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trong mắt nàng ta tràn đầy kinh ngạc, không thể tin được, sao thực lực của tên kiếm nô này lại có thể mạnh đến vậy?Vù!Đúng lúc này, một bóng dáng nhẹ nhàng đáp xuống.Là Liễu Vân Yên, nàng ta nhìn Lục Tư Âm rồi lại dời mắt về phía Lãnh Phong đang nằm rên dưới đất ở phía xa, nét mặt lạnh đi, lạnh giọng nói: “Các hạ có thể khôi phục thực lực cũng là một việc đáng chúc mừng, nhưng lần này đã ra tay hơi nặng quá”.Advertisement“Người không phạm ta, ta không phạm người. Lục Tư Âm nên mừng thay vì đã không tát trúng, nếu không thì ta đã chặt cái tay đó của nàng ta rồi”.Lâm Nhất đáp trả với vẻ mặt không chút cảm xúc.Chỉ là sát khí trong lời nói lại khiến mọi người không rét mà run, song vẻ giận dữ cũng xẹt qua trong mắt.AdvertisementSự càn rỡ của những lời này có phần không để thư viện Thiên Phủ vào mắt.Cho dù mâu thuẫn giữa Lục Tư Âm và Bạch Vân sai đến đâu thì cũng là chuyện của thư viện bọn họ.Không đến lượt một người ngoài quyết định.“Xem ra các hạ không cảm thấy hối hận chút nào. Không cần biết ngươi có mục đích gì, đánh người của thư viện Thiên Phủ bị thương thì nhất định phải trả giá đắt, ra tay!”Liễu Vân Yên lạnh lùng quát.Vù! Vù! Vù!Ngay sau đó có một nhóm người tức khắc lao tới, rất nhiều cao thủ thư viện Thiên Phủ xông về phía Lâm Nhất.Nhìn hơn mười người đang xông tới, Lâm Nhất cười khẩy giơ tay lên.Keng!Kiếm Táng Hoa trong tay Lục Tư Âm lập tức rung lên, muốn thoát khỏi tay nàng ta.“Chết tiệt, không được nhúc nhích”.Nàng ta lập tức hoảng sợ, hai tay cầm chặt lại.Nhưng nàng ta có thể giữ được ư?Kiếm!Lâm Nhất quát nhẹ một tiếng, kiếm Táng Hoa biến thành một tia sáng bay vào tay hắn.“Khổ cho ngươi rồi...”Nhìn những dấu vết để lại trên thân kiếm trong mấy ngày nay, Lâm Nhất nhỏ giọng thì thầm, hoàn toàn không để mười người đang xông tới vào mắt.Chết tiệt... Tiểu tử này thật coi thường người khác!Điệu bộ của Lâm Nhất khiến mười đệ tử của thư viện Thiên Phủ trên không trung biến sắc, trở nên cực kì khó coi.

Chương 1546: Tiểu tử này thật coi thường người khác!