Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1549: “Mơ tưởng, bảo bối đã vào tay ta thì đừng hòng lấy lại”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tình trạng thê thảm nhìn thấy mà giật mình như thế làm cho rất nhiều người biến sắc.Cuối cùng Liễu Vân Yên cũng không chịu nổi nữa, Lâm Nhất quá tàn nhẫn, dù hôm nay không lấy lại được kim liên Tử Hoả thì cũng phải dừng hắn lại.“Đừng... Đừng... Đừng đánh nữa, ta thừa nhận đã trộm chúng”.Lục Tư Âm bị tát đến mức tóc tai bù xù, cuối cùng không chịu đựng được nữa, khóc oà lên.AdvertisementLiễu Vân Yên vốn đang định ra tay lập tức sững sờ, các đệ tử thư viện Thiên Phủ cũng trợn tròn mắt.Đã trộm thật sao?Đường đường là đệ tử của thư viện Thiên Phủ mà lại có hành vi hèn hạ như thế ư?Advertisement“Lấy ra đây”.Lâm Nhất thả nàng ta ra, lạnh giọng quát.Lục Tư Âm đang khóc sướt mướt vội vàng lấy yêu đan Thiên Phách, hồ lô tàng kiếm và chiến kỳ Xích Diễm ra.“Yêu đan Thiên Phách!”“Bảo khí!”“Còn có cả bí bảo!”“Trời ạ, không ngờ nàng ta lại trộm nhiều đồ như thế!”Mỗi lần nàng ta lấy một thứ ra, các đệ tử thư viện Thiên Phủ đều sẽ kinh ngạc thốt lên.Sau khi lấy ra hết, trong mắt mọi người tràn đầy kinh hãi, Liễu Vân Yên khẽ run, sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn không thể tin được.Không ngờ lại là sự thật...Những gì hắn nói với nàng ta là sự thật.Lâm Nhất cất từng cái một vào, vẫn giữ vẻ mặt tối tăm, trầm giọng bảo: “Còn một cái nữa, Hổ Khứu Tường Vi Đồ!”“Nó thật sự không ở trong tay ta, nó nằm trong tay hắn ta...”Vừa bị Lâm Nhất trừng mắt, Lục Tư Âm sợ tới mức ngừng khóc, chỉ tay về phía Lãnh Phong vừa bị Lâm Nhất đánh bị thương.Lâm Nhất xoay người nhìn sang.“Mơ tưởng, bảo bối đã vào tay ta thì đừng hòng lấy lại”.Lãnh Phong hạ quyết tâm, đứng lên bỏ chạy không chút do dự.Nhưng hắn ta vừa đi được ba bước, một tia sáng màu bạc phát ra tiếng xé gió chói tai, chợt loé lên rồi biến mất.Máu bắn tung toé trên không trung, kiếm quang xuyên qua đầu Lãnh Phong từ phía sau, hai mắt hắn ta trợn trừng, chết không nhắm mắt.Vù!Lâm Nhất di chuyển, đi tới tìm được Hổ Khứu Tường Vi Đồ trong túi trữ vật của đối phương.

Tình trạng thê thảm nhìn thấy mà giật mình như thế làm cho rất nhiều người biến sắc.

Cuối cùng Liễu Vân Yên cũng không chịu nổi nữa, Lâm Nhất quá tàn nhẫn, dù hôm nay không lấy lại được kim liên Tử Hoả thì cũng phải dừng hắn lại.

“Đừng... Đừng... Đừng đánh nữa, ta thừa nhận đã trộm chúng”.

Lục Tư Âm bị tát đến mức tóc tai bù xù, cuối cùng không chịu đựng được nữa, khóc oà lên.

Advertisement

Liễu Vân Yên vốn đang định ra tay lập tức sững sờ, các đệ tử thư viện Thiên Phủ cũng trợn tròn mắt.

Đã trộm thật sao?

Đường đường là đệ tử của thư viện Thiên Phủ mà lại có hành vi hèn hạ như thế ư?

Advertisement

“Lấy ra đây”.

Lâm Nhất thả nàng ta ra, lạnh giọng quát.

Lục Tư Âm đang khóc sướt mướt vội vàng lấy yêu đan Thiên Phách, hồ lô tàng kiếm và chiến kỳ Xích Diễm ra.

“Yêu đan Thiên Phách!”

“Bảo khí!”

“Còn có cả bí bảo!”

“Trời ạ, không ngờ nàng ta lại trộm nhiều đồ như thế!”

Mỗi lần nàng ta lấy một thứ ra, các đệ tử thư viện Thiên Phủ đều sẽ kinh ngạc thốt lên.

Sau khi lấy ra hết, trong mắt mọi người tràn đầy kinh hãi, Liễu Vân Yên khẽ run, sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn không thể tin được.

Không ngờ lại là sự thật...

Những gì hắn nói với nàng ta là sự thật.

Lâm Nhất cất từng cái một vào, vẫn giữ vẻ mặt tối tăm, trầm giọng bảo: “Còn một cái nữa, Hổ Khứu Tường Vi Đồ!”

“Nó thật sự không ở trong tay ta, nó nằm trong tay hắn ta...”

Vừa bị Lâm Nhất trừng mắt, Lục Tư Âm sợ tới mức ngừng khóc, chỉ tay về phía Lãnh Phong vừa bị Lâm Nhất đánh bị thương.

Lâm Nhất xoay người nhìn sang.

“Mơ tưởng, bảo bối đã vào tay ta thì đừng hòng lấy lại”.

Lãnh Phong hạ quyết tâm, đứng lên bỏ chạy không chút do dự.

Nhưng hắn ta vừa đi được ba bước, một tia sáng màu bạc phát ra tiếng xé gió chói tai, chợt loé lên rồi biến mất.

Máu bắn tung toé trên không trung, kiếm quang xuyên qua đầu Lãnh Phong từ phía sau, hai mắt hắn ta trợn trừng, chết không nhắm mắt.

Vù!

Lâm Nhất di chuyển, đi tới tìm được Hổ Khứu Tường Vi Đồ trong túi trữ vật của đối phương.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tình trạng thê thảm nhìn thấy mà giật mình như thế làm cho rất nhiều người biến sắc.Cuối cùng Liễu Vân Yên cũng không chịu nổi nữa, Lâm Nhất quá tàn nhẫn, dù hôm nay không lấy lại được kim liên Tử Hoả thì cũng phải dừng hắn lại.“Đừng... Đừng... Đừng đánh nữa, ta thừa nhận đã trộm chúng”.Lục Tư Âm bị tát đến mức tóc tai bù xù, cuối cùng không chịu đựng được nữa, khóc oà lên.AdvertisementLiễu Vân Yên vốn đang định ra tay lập tức sững sờ, các đệ tử thư viện Thiên Phủ cũng trợn tròn mắt.Đã trộm thật sao?Đường đường là đệ tử của thư viện Thiên Phủ mà lại có hành vi hèn hạ như thế ư?Advertisement“Lấy ra đây”.Lâm Nhất thả nàng ta ra, lạnh giọng quát.Lục Tư Âm đang khóc sướt mướt vội vàng lấy yêu đan Thiên Phách, hồ lô tàng kiếm và chiến kỳ Xích Diễm ra.“Yêu đan Thiên Phách!”“Bảo khí!”“Còn có cả bí bảo!”“Trời ạ, không ngờ nàng ta lại trộm nhiều đồ như thế!”Mỗi lần nàng ta lấy một thứ ra, các đệ tử thư viện Thiên Phủ đều sẽ kinh ngạc thốt lên.Sau khi lấy ra hết, trong mắt mọi người tràn đầy kinh hãi, Liễu Vân Yên khẽ run, sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn không thể tin được.Không ngờ lại là sự thật...Những gì hắn nói với nàng ta là sự thật.Lâm Nhất cất từng cái một vào, vẫn giữ vẻ mặt tối tăm, trầm giọng bảo: “Còn một cái nữa, Hổ Khứu Tường Vi Đồ!”“Nó thật sự không ở trong tay ta, nó nằm trong tay hắn ta...”Vừa bị Lâm Nhất trừng mắt, Lục Tư Âm sợ tới mức ngừng khóc, chỉ tay về phía Lãnh Phong vừa bị Lâm Nhất đánh bị thương.Lâm Nhất xoay người nhìn sang.“Mơ tưởng, bảo bối đã vào tay ta thì đừng hòng lấy lại”.Lãnh Phong hạ quyết tâm, đứng lên bỏ chạy không chút do dự.Nhưng hắn ta vừa đi được ba bước, một tia sáng màu bạc phát ra tiếng xé gió chói tai, chợt loé lên rồi biến mất.Máu bắn tung toé trên không trung, kiếm quang xuyên qua đầu Lãnh Phong từ phía sau, hai mắt hắn ta trợn trừng, chết không nhắm mắt.Vù!Lâm Nhất di chuyển, đi tới tìm được Hổ Khứu Tường Vi Đồ trong túi trữ vật của đối phương.

Chương 1549: “Mơ tưởng, bảo bối đã vào tay ta thì đừng hòng lấy lại”.