Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1710: Cười người chớ vội cười lâu!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay ra ngoài. Khi rơi xuống đất, vẻ mặt hắn ta vô cùng suy yếu, không còn sức đánh tiếp nữa.“Hắn đã làm gì?”Nhìn thấy kiếm trận sắc bén như vậy, người của thư viện Thiên Phủ đứng ngây ra như phổng, hiển nhiên, bọn họ chưa từng thấy cách thức công kích quái dị như vậy.Sức một người lại có thể bày ra một kiếm trận.AdvertisementĐến khi đóa Tử Diên dưới chân hoàn toàn tiêu tán, bóng dáng của Lâm Nhất dần hiện ra từ trong luồng sáng bạc kia.Vèo!Lâm Nhất thi triển Thất Huyền Bộ đến đỉnh điểm, thoáng chốc, đã xuất hiện trước mặt Cổ Phong.AdvertisementCổ Phong lộ vẻ hoảng sợ, bị dọa đến nỗi lảo đảo lui về sau.Thế công vừa rồi đã khiến hắn ta hoàn toàn mất đi hi vọng.Kiếm trận như thế có thể nói là sức mạnh áp chế tuyệt đối, hắn ta gần như không còn một chút can đảm để đối mặt với Lâm Nhất.“Ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là tự mình quỳ ở quảng trường Hỏa Ngục này ba ngày, hoặc là ta buộc ngươi phải quỳ”, Lâm Nhất hờ hững nói.Soạt!Những lời này khiến hiện trường trở nên ồn ào, cách này cũng thật sự ác.Bảo một tên đệ tử cốt cán quỳ gối ở quảng trường Hỏa Ngục, nhục nhã như thế còn khó chịu hơn so với cái chết.“Lâm Nhất, ngươi chớ có khinh người quá đáng!”Cổ Phong tức đến nghiến răng nghiến lợi, cả người run bần bật.“Khinh người quá đáng ư? Hôm nay ngươi hùng hổ đến đây, không phải cũng muốn làm nhục ta à? Chẳng phải muốn ta quỳ ở đây sao?”Lâm Nhất cười khẩy, người này đúng là thú vị, lại còn trách ngược hắn.Nếu hôm nay đám người này không đến chậm một chút, mà là ngay khi hắn còn tu luyện ở tầng ba Hỏa Ngục, thì một khi bị bọn họ đánh lén, hậu quả… khó có thể tưởng tượng được.E rằng nhục nhã mà hắn phải chịu còn gấp trăm lần hơn.Cười người chớ vội cười lâu!Hôm nay Cổ Phong không quỳ, cũng phải quỳ.Lâm Nhất vẫy tay, không đợi Cổ Phong kịp phản ứng thì một chưởng đã đánh vào đỉnh đầu hắn ta.Thủ hạ Khổng Tuyên của hắn ta từng dùng cách này để ép Cung Minh phải quỳ xuống đất, có lẽ Cổ Phong không tưởng tượng được báo ứng lại đến nhanh như vậy, chính hắn ta cũng bị cách thức này ép phải quỳ xuống.Bịch!

Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay ra ngoài. Khi rơi xuống đất, vẻ mặt hắn ta vô cùng suy yếu, không còn sức đánh tiếp nữa.

“Hắn đã làm gì?”

Nhìn thấy kiếm trận sắc bén như vậy, người của thư viện Thiên Phủ đứng ngây ra như phổng, hiển nhiên, bọn họ chưa từng thấy cách thức công kích quái dị như vậy.

Sức một người lại có thể bày ra một kiếm trận.

Advertisement

Đến khi đóa Tử Diên dưới chân hoàn toàn tiêu tán, bóng dáng của Lâm Nhất dần hiện ra từ trong luồng sáng bạc kia.

Vèo!

Lâm Nhất thi triển Thất Huyền Bộ đến đỉnh điểm, thoáng chốc, đã xuất hiện trước mặt Cổ Phong.

Advertisement

Cổ Phong lộ vẻ hoảng sợ, bị dọa đến nỗi lảo đảo lui về sau.

Thế công vừa rồi đã khiến hắn ta hoàn toàn mất đi hi vọng.

Kiếm trận như thế có thể nói là sức mạnh áp chế tuyệt đối, hắn ta gần như không còn một chút can đảm để đối mặt với Lâm Nhất.

“Ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là tự mình quỳ ở quảng trường Hỏa Ngục này ba ngày, hoặc là ta buộc ngươi phải quỳ”, Lâm Nhất hờ hững nói.

Soạt!

Những lời này khiến hiện trường trở nên ồn ào, cách này cũng thật sự ác.

Bảo một tên đệ tử cốt cán quỳ gối ở quảng trường Hỏa Ngục, nhục nhã như thế còn khó chịu hơn so với cái chết.

“Lâm Nhất, ngươi chớ có khinh người quá đáng!”

Cổ Phong tức đến nghiến răng nghiến lợi, cả người run bần bật.

“Khinh người quá đáng ư? Hôm nay ngươi hùng hổ đến đây, không phải cũng muốn làm nhục ta à? Chẳng phải muốn ta quỳ ở đây sao?”

Lâm Nhất cười khẩy, người này đúng là thú vị, lại còn trách ngược hắn.

Nếu hôm nay đám người này không đến chậm một chút, mà là ngay khi hắn còn tu luyện ở tầng ba Hỏa Ngục, thì một khi bị bọn họ đánh lén, hậu quả… khó có thể tưởng tượng được.

E rằng nhục nhã mà hắn phải chịu còn gấp trăm lần hơn.

Cười người chớ vội cười lâu!

Hôm nay Cổ Phong không quỳ, cũng phải quỳ.

Lâm Nhất vẫy tay, không đợi Cổ Phong kịp phản ứng thì một chưởng đã đánh vào đỉnh đầu hắn ta.

Thủ hạ Khổng Tuyên của hắn ta từng dùng cách này để ép Cung Minh phải quỳ xuống đất, có lẽ Cổ Phong không tưởng tượng được báo ứng lại đến nhanh như vậy, chính hắn ta cũng bị cách thức này ép phải quỳ xuống.

Bịch!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay ra ngoài. Khi rơi xuống đất, vẻ mặt hắn ta vô cùng suy yếu, không còn sức đánh tiếp nữa.“Hắn đã làm gì?”Nhìn thấy kiếm trận sắc bén như vậy, người của thư viện Thiên Phủ đứng ngây ra như phổng, hiển nhiên, bọn họ chưa từng thấy cách thức công kích quái dị như vậy.Sức một người lại có thể bày ra một kiếm trận.AdvertisementĐến khi đóa Tử Diên dưới chân hoàn toàn tiêu tán, bóng dáng của Lâm Nhất dần hiện ra từ trong luồng sáng bạc kia.Vèo!Lâm Nhất thi triển Thất Huyền Bộ đến đỉnh điểm, thoáng chốc, đã xuất hiện trước mặt Cổ Phong.AdvertisementCổ Phong lộ vẻ hoảng sợ, bị dọa đến nỗi lảo đảo lui về sau.Thế công vừa rồi đã khiến hắn ta hoàn toàn mất đi hi vọng.Kiếm trận như thế có thể nói là sức mạnh áp chế tuyệt đối, hắn ta gần như không còn một chút can đảm để đối mặt với Lâm Nhất.“Ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là tự mình quỳ ở quảng trường Hỏa Ngục này ba ngày, hoặc là ta buộc ngươi phải quỳ”, Lâm Nhất hờ hững nói.Soạt!Những lời này khiến hiện trường trở nên ồn ào, cách này cũng thật sự ác.Bảo một tên đệ tử cốt cán quỳ gối ở quảng trường Hỏa Ngục, nhục nhã như thế còn khó chịu hơn so với cái chết.“Lâm Nhất, ngươi chớ có khinh người quá đáng!”Cổ Phong tức đến nghiến răng nghiến lợi, cả người run bần bật.“Khinh người quá đáng ư? Hôm nay ngươi hùng hổ đến đây, không phải cũng muốn làm nhục ta à? Chẳng phải muốn ta quỳ ở đây sao?”Lâm Nhất cười khẩy, người này đúng là thú vị, lại còn trách ngược hắn.Nếu hôm nay đám người này không đến chậm một chút, mà là ngay khi hắn còn tu luyện ở tầng ba Hỏa Ngục, thì một khi bị bọn họ đánh lén, hậu quả… khó có thể tưởng tượng được.E rằng nhục nhã mà hắn phải chịu còn gấp trăm lần hơn.Cười người chớ vội cười lâu!Hôm nay Cổ Phong không quỳ, cũng phải quỳ.Lâm Nhất vẫy tay, không đợi Cổ Phong kịp phản ứng thì một chưởng đã đánh vào đỉnh đầu hắn ta.Thủ hạ Khổng Tuyên của hắn ta từng dùng cách này để ép Cung Minh phải quỳ xuống đất, có lẽ Cổ Phong không tưởng tượng được báo ứng lại đến nhanh như vậy, chính hắn ta cũng bị cách thức này ép phải quỳ xuống.Bịch!

Chương 1710: Cười người chớ vội cười lâu!