Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1842: “Cảm ơn đã nhường”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất khẽ nhếch môi, lười nhác đáp, lời còn chưa dứt, tay phải cầm kiếm đột nhiên rung lên.Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!Một tia điện sáng rực nổi lên từ trên thân kiếm, tất cả mọi người lập tức bị chói mắt, ngay sau đó mới khôi phục lại như ban đầu.Đợi đến khi hai mắt bình thường trở lại, họ vừa nhìn qua thì mặt chợt biến sắc.AdvertisementKhông biết từ khi nào, một khe rãnh sâu gần một trăm mét đã kéo dài từ dưới chân Lâm Nhất ngang qua người Giang Dật.Trước nhát kiếm này, ánh lửa bốc lên từ trên người Giang Dật đã trở nên mờ nhạt, khí thế lập tức giảm xuống mức thấp nhất.AdvertisementKhông được bao nhiêu người có thể thấy rõ rốt cuộc nhát kiếm này đã đâm ra bằng cách nào. Số ít cao thủ có thể thấy rõ đều vô cùng kinh ngạc, tâm trạng như dời sông lấp biển.Sắc mặt Giang Dật trắng bệch, tay phải rũ xuống bắt đầu run rẩy mất kiểm soát, tim đập thình thịch, hoàn toàn không cách nào dừng lại.Cố ý!Là do đối phương cố ý chém lệch một tấc để trượt qua người hắn ta.Sau khi tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ hai, Lâm Nhất đã có thể thi triển dễ dàng thức Bôn Lôi Trảm Điện thứ nhất này, không cần lấy đà cũng có thể đâm ra trong chớp mắt.Nếu như lấy đà mới thi triển, tạo ra dị tượng, uy lực của nó sẽ còn đáng sợ hơn gấp mấy lần so với những gì nhìn thấy trước mắt.“Vẫn chưa đủ sao?”Lâm Nhất hờ hững nói một câu, những đám mây điện mù mịt ùn ùn kéo đến, tiếng sấm tạo ra từ kiếm ý điên cuồng hội tụ trên đầu hắn.Trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một vòng xoáy mây điện khủng khiếp, vòng xoáy đó không ngừng kéo dài trong mắt mọi người, từ từ hạ xuống như muốn trốn vào trong cơ thể Lâm Nhất.Bôn Lôi Trảm Điện, thủ thế chờ đợi!“Ta nhận thua”.Cuối cùng vẻ kinh hãi cũng lộ ra trong mắt Giang Dật, hắn ta cắn răng nói ra ba chữ mà hắn ta đã yêu cầu Lâm Nhất nói.“Cảm ơn đã nhường”.Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, dị tượng chấn động biến mất như thể chỉ là một ảo giác, giống như mọi người đều không ngờ trận đấu này sẽ kết thúc với Giang Dật chủ động nhận thua.Trên khán đài yên tĩnh không có một tiếng động, mọi ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Lâm Nhất.Không ai có thể liệu trước được rằng người thiếu niên thoạt nhìn bình thường này lại giành chiến thắng ngay cả khi Giang Dật thi triển Hỗn Nguyên Cửu Biến.Điều bất ngờ hơn nữa là Giang Dật, một trong mười người đứng đầu nội môn Càn Vân Tông này lại chủ động nhận thua.Đến lúc này phong thái của nhát kiếm ấy vẫn khiến người ta chưa hoàn hồn lại được, thực sự quá chấn động.
Lâm Nhất khẽ nhếch môi, lười nhác đáp, lời còn chưa dứt, tay phải cầm kiếm đột nhiên rung lên.
Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!
Một tia điện sáng rực nổi lên từ trên thân kiếm, tất cả mọi người lập tức bị chói mắt, ngay sau đó mới khôi phục lại như ban đầu.
Đợi đến khi hai mắt bình thường trở lại, họ vừa nhìn qua thì mặt chợt biến sắc.
Advertisement
Không biết từ khi nào, một khe rãnh sâu gần một trăm mét đã kéo dài từ dưới chân Lâm Nhất ngang qua người Giang Dật.
Trước nhát kiếm này, ánh lửa bốc lên từ trên người Giang Dật đã trở nên mờ nhạt, khí thế lập tức giảm xuống mức thấp nhất.
Advertisement
Không được bao nhiêu người có thể thấy rõ rốt cuộc nhát kiếm này đã đâm ra bằng cách nào. Số ít cao thủ có thể thấy rõ đều vô cùng kinh ngạc, tâm trạng như dời sông lấp biển.
Sắc mặt Giang Dật trắng bệch, tay phải rũ xuống bắt đầu run rẩy mất kiểm soát, tim đập thình thịch, hoàn toàn không cách nào dừng lại.
Cố ý!
Là do đối phương cố ý chém lệch một tấc để trượt qua người hắn ta.
Sau khi tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ hai, Lâm Nhất đã có thể thi triển dễ dàng thức Bôn Lôi Trảm Điện thứ nhất này, không cần lấy đà cũng có thể đâm ra trong chớp mắt.
Nếu như lấy đà mới thi triển, tạo ra dị tượng, uy lực của nó sẽ còn đáng sợ hơn gấp mấy lần so với những gì nhìn thấy trước mắt.
“Vẫn chưa đủ sao?”
Lâm Nhất hờ hững nói một câu, những đám mây điện mù mịt ùn ùn kéo đến, tiếng sấm tạo ra từ kiếm ý điên cuồng hội tụ trên đầu hắn.
Trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một vòng xoáy mây điện khủng khiếp, vòng xoáy đó không ngừng kéo dài trong mắt mọi người, từ từ hạ xuống như muốn trốn vào trong cơ thể Lâm Nhất.
Bôn Lôi Trảm Điện, thủ thế chờ đợi!
“Ta nhận thua”.
Cuối cùng vẻ kinh hãi cũng lộ ra trong mắt Giang Dật, hắn ta cắn răng nói ra ba chữ mà hắn ta đã yêu cầu Lâm Nhất nói.
“Cảm ơn đã nhường”.
Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, dị tượng chấn động biến mất như thể chỉ là một ảo giác, giống như mọi người đều không ngờ trận đấu này sẽ kết thúc với Giang Dật chủ động nhận thua.
Trên khán đài yên tĩnh không có một tiếng động, mọi ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Lâm Nhất.
Không ai có thể liệu trước được rằng người thiếu niên thoạt nhìn bình thường này lại giành chiến thắng ngay cả khi Giang Dật thi triển Hỗn Nguyên Cửu Biến.
Điều bất ngờ hơn nữa là Giang Dật, một trong mười người đứng đầu nội môn Càn Vân Tông này lại chủ động nhận thua.
Đến lúc này phong thái của nhát kiếm ấy vẫn khiến người ta chưa hoàn hồn lại được, thực sự quá chấn động.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất khẽ nhếch môi, lười nhác đáp, lời còn chưa dứt, tay phải cầm kiếm đột nhiên rung lên.Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện!Một tia điện sáng rực nổi lên từ trên thân kiếm, tất cả mọi người lập tức bị chói mắt, ngay sau đó mới khôi phục lại như ban đầu.Đợi đến khi hai mắt bình thường trở lại, họ vừa nhìn qua thì mặt chợt biến sắc.AdvertisementKhông biết từ khi nào, một khe rãnh sâu gần một trăm mét đã kéo dài từ dưới chân Lâm Nhất ngang qua người Giang Dật.Trước nhát kiếm này, ánh lửa bốc lên từ trên người Giang Dật đã trở nên mờ nhạt, khí thế lập tức giảm xuống mức thấp nhất.AdvertisementKhông được bao nhiêu người có thể thấy rõ rốt cuộc nhát kiếm này đã đâm ra bằng cách nào. Số ít cao thủ có thể thấy rõ đều vô cùng kinh ngạc, tâm trạng như dời sông lấp biển.Sắc mặt Giang Dật trắng bệch, tay phải rũ xuống bắt đầu run rẩy mất kiểm soát, tim đập thình thịch, hoàn toàn không cách nào dừng lại.Cố ý!Là do đối phương cố ý chém lệch một tấc để trượt qua người hắn ta.Sau khi tu luyện Bá Kiếm đến thức thứ hai, Lâm Nhất đã có thể thi triển dễ dàng thức Bôn Lôi Trảm Điện thứ nhất này, không cần lấy đà cũng có thể đâm ra trong chớp mắt.Nếu như lấy đà mới thi triển, tạo ra dị tượng, uy lực của nó sẽ còn đáng sợ hơn gấp mấy lần so với những gì nhìn thấy trước mắt.“Vẫn chưa đủ sao?”Lâm Nhất hờ hững nói một câu, những đám mây điện mù mịt ùn ùn kéo đến, tiếng sấm tạo ra từ kiếm ý điên cuồng hội tụ trên đầu hắn.Trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một vòng xoáy mây điện khủng khiếp, vòng xoáy đó không ngừng kéo dài trong mắt mọi người, từ từ hạ xuống như muốn trốn vào trong cơ thể Lâm Nhất.Bôn Lôi Trảm Điện, thủ thế chờ đợi!“Ta nhận thua”.Cuối cùng vẻ kinh hãi cũng lộ ra trong mắt Giang Dật, hắn ta cắn răng nói ra ba chữ mà hắn ta đã yêu cầu Lâm Nhất nói.“Cảm ơn đã nhường”.Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, dị tượng chấn động biến mất như thể chỉ là một ảo giác, giống như mọi người đều không ngờ trận đấu này sẽ kết thúc với Giang Dật chủ động nhận thua.Trên khán đài yên tĩnh không có một tiếng động, mọi ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Lâm Nhất.Không ai có thể liệu trước được rằng người thiếu niên thoạt nhìn bình thường này lại giành chiến thắng ngay cả khi Giang Dật thi triển Hỗn Nguyên Cửu Biến.Điều bất ngờ hơn nữa là Giang Dật, một trong mười người đứng đầu nội môn Càn Vân Tông này lại chủ động nhận thua.Đến lúc này phong thái của nhát kiếm ấy vẫn khiến người ta chưa hoàn hồn lại được, thực sự quá chấn động.