Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1866: Giữa thắng và bại, vô cùng khó đoán biết.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trận chiến ngày mai, ta đợi ngươi!Tào Thân vô cùng bình tĩnh nói một câu nhưng lại tạo thành một làn sóng cực mạnh trên hội trường rộng lớn ở đỉnh núi.Câu nói này, hắn ta nói cũng được, không nói cũng chẳng sao. Trận chiến ngày mai, vốn là không thể tránh được, thư viện Thiên Phủ buộc phải phái Lâm Nhất ra để chiến đấu với hắn ta.Nhưng nếu đã nói rồi, vậy thứ mà hắn ta muốn tỏ rõ là thái độ, Tào Thần hắn, yêu nghiệt được Bắc Tuyết sơn trang đặc biệt bồi dưỡng, hắn ta đã bắt đầu coi trọng Lâm Nhất rồi.AdvertisementTrận chiến ngày mai, hắn ta sẽ nghiêm túc ứng chiến, tuyệt đối không đánh lấy lệ.Đây là sự tôn trọng dành cho đối thủ, cũng là sự chấp nhận đối với Lâm Nhất, không hề nghi ngờ, trận chiến ngày mai sẽ cực kỳ đặc sắc.AdvertisementTrong lòng tất cả mọi người đều gần như dậy sóng và vô cùng mong đợi, không cần phải nhiều lời, công tử Táng Hoa và Tào Thần, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến người ta kích động không yên rồi.Nếu là trước đây thì chắc chắn sẽ chẳng có ai cho rằng Lâm Nhất có thể có tư cách để được nhắc đến cùng với Tào Thần. Hai người giao đấu chắc chắn là Lâm Nhất sẽ phải thua.Nhưng xem đến ngày hôm nay, hình thức địa ngục điên cuồng như thế, sợ là sẽ chẳng có ai dám chắc chắn rằng Lâm Nhất sẽ thua nữa.Giữa thắng và bại, vô cùng khó đoán biết.Lâm Nhất đón lấy ánh mắt kia, nhìn gương mặt lạnh lùng của đối phương, hắn trái lại cảm nhận được chút áp lực.Người này rất mạnh, chỉ riêng ánh mắt kia thôi, hắn đã có thể cảm nhận được, người này không dễ đối phó.Tào Thần kia nói xong liền cùng với người của thư viện Tử Lô rời đi, bóng dáng dần xa cho đến khi biến mất hẳn trong tầm mắt của tất cả mọi người.Nhìn bóng lưng người này rời đi, trong lòng Lâm Nhất thầm nhủ, người này rất thú vị, trận chiến ngày mai đối với hắn mà nói có lẽ tương đối quan trọng.Hắn có một loại dự cảm, cuộc chiến này sẽ trở thành cuộc chiến nguy hiểm nhất từ lúc hắn rời khỏi Lăng Tiêu Kiếm Các đến nay.Thắng thua cực kỳ quan trọng, nếu một khi thua cuộc rất có khả năng loại phong mang non nớt mới ra đời kia sẽ triệt để bị đánh nát.Không nói đến việc khí vận có thể vì thế mà đi xuống hay không, chỉ riêng sức ảnh hưởng trong lòng đã vô cùng đáng sợ. Rất có khả năng một khi thua trận, sẽ bị đả kích nặng nề, trong vòng một năm, nếu muốn nổi bật trong Quần Long Thịnh Yến thì gần như không có cơ hội.Trong bảng Long Vân, đừng nói đến mấy danh sách đứng đầu, chỉ e là có chỗ cho mình hay không cũng đã rất khó rồi.Nhưng kiếm khách của thế hệ chúng ta trước giờ vẫn luôn như vậy, nếu như không đạp bỏ mọi chông gai, không có trái tim dũng cảm mặc kệ sống chết thì làm thế nào để tiến về phía trước!Trong mắt thiếu niên dần dần nổi lên chiến ý hừng hực.…Đêm đến.Làn gió kèm theo hơi lạnh thổi vào trong viện của Lâm Nhất sau đó lại luồn qua cửa sổ thổi vào trong phòng. Gió mang đến chút hơi lạnh cũng mang cả ánh trăng sáng ngời trên bầu trời.
Trận chiến ngày mai, ta đợi ngươi!
Tào Thân vô cùng bình tĩnh nói một câu nhưng lại tạo thành một làn sóng cực mạnh trên hội trường rộng lớn ở đỉnh núi.
Câu nói này, hắn ta nói cũng được, không nói cũng chẳng sao. Trận chiến ngày mai, vốn là không thể tránh được, thư viện Thiên Phủ buộc phải phái Lâm Nhất ra để chiến đấu với hắn ta.
Nhưng nếu đã nói rồi, vậy thứ mà hắn ta muốn tỏ rõ là thái độ, Tào Thần hắn, yêu nghiệt được Bắc Tuyết sơn trang đặc biệt bồi dưỡng, hắn ta đã bắt đầu coi trọng Lâm Nhất rồi.
Advertisement
Trận chiến ngày mai, hắn ta sẽ nghiêm túc ứng chiến, tuyệt đối không đánh lấy lệ.
Đây là sự tôn trọng dành cho đối thủ, cũng là sự chấp nhận đối với Lâm Nhất, không hề nghi ngờ, trận chiến ngày mai sẽ cực kỳ đặc sắc.
Advertisement
Trong lòng tất cả mọi người đều gần như dậy sóng và vô cùng mong đợi, không cần phải nhiều lời, công tử Táng Hoa và Tào Thần, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến người ta kích động không yên rồi.
Nếu là trước đây thì chắc chắn sẽ chẳng có ai cho rằng Lâm Nhất có thể có tư cách để được nhắc đến cùng với Tào Thần. Hai người giao đấu chắc chắn là Lâm Nhất sẽ phải thua.
Nhưng xem đến ngày hôm nay, hình thức địa ngục điên cuồng như thế, sợ là sẽ chẳng có ai dám chắc chắn rằng Lâm Nhất sẽ thua nữa.
Giữa thắng và bại, vô cùng khó đoán biết.
Lâm Nhất đón lấy ánh mắt kia, nhìn gương mặt lạnh lùng của đối phương, hắn trái lại cảm nhận được chút áp lực.
Người này rất mạnh, chỉ riêng ánh mắt kia thôi, hắn đã có thể cảm nhận được, người này không dễ đối phó.
Tào Thần kia nói xong liền cùng với người của thư viện Tử Lô rời đi, bóng dáng dần xa cho đến khi biến mất hẳn trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Nhìn bóng lưng người này rời đi, trong lòng Lâm Nhất thầm nhủ, người này rất thú vị, trận chiến ngày mai đối với hắn mà nói có lẽ tương đối quan trọng.
Hắn có một loại dự cảm, cuộc chiến này sẽ trở thành cuộc chiến nguy hiểm nhất từ lúc hắn rời khỏi Lăng Tiêu Kiếm Các đến nay.
Thắng thua cực kỳ quan trọng, nếu một khi thua cuộc rất có khả năng loại phong mang non nớt mới ra đời kia sẽ triệt để bị đánh nát.
Không nói đến việc khí vận có thể vì thế mà đi xuống hay không, chỉ riêng sức ảnh hưởng trong lòng đã vô cùng đáng sợ. Rất có khả năng một khi thua trận, sẽ bị đả kích nặng nề, trong vòng một năm, nếu muốn nổi bật trong Quần Long Thịnh Yến thì gần như không có cơ hội.
Trong bảng Long Vân, đừng nói đến mấy danh sách đứng đầu, chỉ e là có chỗ cho mình hay không cũng đã rất khó rồi.
Nhưng kiếm khách của thế hệ chúng ta trước giờ vẫn luôn như vậy, nếu như không đạp bỏ mọi chông gai, không có trái tim dũng cảm mặc kệ sống chết thì làm thế nào để tiến về phía trước!
Trong mắt thiếu niên dần dần nổi lên chiến ý hừng hực.
…
Đêm đến.
Làn gió kèm theo hơi lạnh thổi vào trong viện của Lâm Nhất sau đó lại luồn qua cửa sổ thổi vào trong phòng. Gió mang đến chút hơi lạnh cũng mang cả ánh trăng sáng ngời trên bầu trời.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trận chiến ngày mai, ta đợi ngươi!Tào Thân vô cùng bình tĩnh nói một câu nhưng lại tạo thành một làn sóng cực mạnh trên hội trường rộng lớn ở đỉnh núi.Câu nói này, hắn ta nói cũng được, không nói cũng chẳng sao. Trận chiến ngày mai, vốn là không thể tránh được, thư viện Thiên Phủ buộc phải phái Lâm Nhất ra để chiến đấu với hắn ta.Nhưng nếu đã nói rồi, vậy thứ mà hắn ta muốn tỏ rõ là thái độ, Tào Thần hắn, yêu nghiệt được Bắc Tuyết sơn trang đặc biệt bồi dưỡng, hắn ta đã bắt đầu coi trọng Lâm Nhất rồi.AdvertisementTrận chiến ngày mai, hắn ta sẽ nghiêm túc ứng chiến, tuyệt đối không đánh lấy lệ.Đây là sự tôn trọng dành cho đối thủ, cũng là sự chấp nhận đối với Lâm Nhất, không hề nghi ngờ, trận chiến ngày mai sẽ cực kỳ đặc sắc.AdvertisementTrong lòng tất cả mọi người đều gần như dậy sóng và vô cùng mong đợi, không cần phải nhiều lời, công tử Táng Hoa và Tào Thần, chỉ nghĩ đến thôi đã khiến người ta kích động không yên rồi.Nếu là trước đây thì chắc chắn sẽ chẳng có ai cho rằng Lâm Nhất có thể có tư cách để được nhắc đến cùng với Tào Thần. Hai người giao đấu chắc chắn là Lâm Nhất sẽ phải thua.Nhưng xem đến ngày hôm nay, hình thức địa ngục điên cuồng như thế, sợ là sẽ chẳng có ai dám chắc chắn rằng Lâm Nhất sẽ thua nữa.Giữa thắng và bại, vô cùng khó đoán biết.Lâm Nhất đón lấy ánh mắt kia, nhìn gương mặt lạnh lùng của đối phương, hắn trái lại cảm nhận được chút áp lực.Người này rất mạnh, chỉ riêng ánh mắt kia thôi, hắn đã có thể cảm nhận được, người này không dễ đối phó.Tào Thần kia nói xong liền cùng với người của thư viện Tử Lô rời đi, bóng dáng dần xa cho đến khi biến mất hẳn trong tầm mắt của tất cả mọi người.Nhìn bóng lưng người này rời đi, trong lòng Lâm Nhất thầm nhủ, người này rất thú vị, trận chiến ngày mai đối với hắn mà nói có lẽ tương đối quan trọng.Hắn có một loại dự cảm, cuộc chiến này sẽ trở thành cuộc chiến nguy hiểm nhất từ lúc hắn rời khỏi Lăng Tiêu Kiếm Các đến nay.Thắng thua cực kỳ quan trọng, nếu một khi thua cuộc rất có khả năng loại phong mang non nớt mới ra đời kia sẽ triệt để bị đánh nát.Không nói đến việc khí vận có thể vì thế mà đi xuống hay không, chỉ riêng sức ảnh hưởng trong lòng đã vô cùng đáng sợ. Rất có khả năng một khi thua trận, sẽ bị đả kích nặng nề, trong vòng một năm, nếu muốn nổi bật trong Quần Long Thịnh Yến thì gần như không có cơ hội.Trong bảng Long Vân, đừng nói đến mấy danh sách đứng đầu, chỉ e là có chỗ cho mình hay không cũng đã rất khó rồi.Nhưng kiếm khách của thế hệ chúng ta trước giờ vẫn luôn như vậy, nếu như không đạp bỏ mọi chông gai, không có trái tim dũng cảm mặc kệ sống chết thì làm thế nào để tiến về phía trước!Trong mắt thiếu niên dần dần nổi lên chiến ý hừng hực.…Đêm đến.Làn gió kèm theo hơi lạnh thổi vào trong viện của Lâm Nhất sau đó lại luồn qua cửa sổ thổi vào trong phòng. Gió mang đến chút hơi lạnh cũng mang cả ánh trăng sáng ngời trên bầu trời.