Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1944: “Cũng có chút thực lực đấy”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng đúng lúc này, khi hộp đựng kiếm vừa mới đóng lại, hai tia sáng lạnh lẽo đột nhiên bắn ra từ dưới cát nhìn thẳng vào hộp kiếm. Đó là một con yêu thú thằn lằn bị hương hoa thu hút đến.Hô!Nó chui lên khỏi mặt đất, cơ thể khổng lồ dài gần một trăm thước mang theo khí yêu sát nóng rực, nhe răng nanh lao qua.AdvertisementLâm Nhất bình tĩnh, ngay khi khí lực đang cuộn trào, hắn tung một quyền.Ầm!Sức mạnh Nhị Thập Ngũ đỉnh truyền vào trong quyền mang lập tức bùng nổ, phát ra tiếng vang rung trời, quanh quẩn trong không trung như thánh âm. Nhưng một quyền có uy lực đáng sợ này chỉ khiến con yêu thú thằn lằn lùi lại mấy chục mét.AdvertisementSau khi dừng lại, nó vẫn hung hăng xông về phía Lâm Nhất.“Cũng có chút thực lực đấy”.Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, kiếm ý mênh mông sâu trong mắt bỗng gợn sóng. Khi tiếng leng keng vang lên, quyền hệt như kiếm, hắn lại đấm một quyền vào bụng con cự thú thằn lằn này.Roẹt!Một quyền này không chỉ vừa nhanh vừa mạnh mà còn ẩn chứa một phần kiếm ý, cơ thể khổng lồ của con yêu thú kia lập tức bị thủng một lỗ, máu bắn ra nhuộm đỏ cả mặt cát.Lâm Nhất đeo hộp đựng kiếm lên lưng rồi bay lên, đáp xuống trên xác yêu thú thằn lằn, sau đó lại bay lên.Bùm!Trên không trung, quần áo Lâm Nhất bay phất phới, cơ thể khổng lồ kia bị hắn đạp nát, thịt vụn văng tứ tung.Trên đường đi, dưới sự tìm kiếm có chủ đích của Lâm Nhất, hoa Tịch Vụ liên tục bị phát hiện.Chỉ mới hai ngày hắn đã thu thập được năm, sáu cây hoa Tịch Vụ, đây là khi chưa dốc hết toàn lực. Càng đi tới trước sẽ gặp yêu thú càng khó đối phó hơn.Trong hoàn cảnh khắc nghiệt của Biển Trăng Khô, những con yêu thú còn sống khá khó đối phương.Một số yêu thú có sức phòng ngự cực kì mạnh, chỉ dựa vào quyền mang thôi sẽ không thể làm chúng bị thương, cần phải thêm vào một phần kiếm ý mới được.Con rắn sa mạc vừa rồi không chỉ to bằng thùng nước mà còn có sức phòng ngự rất mạnh, còn phun nọc độc, thậm chí còn có thể trốn xuống cát, bò trong cát nhanh như cá.Lâm Nhất đã tốn rất nhiều công sức mới giết được con rắn sa mạc này.Hắn dừng lại trước một cồn cát, nhìn cây hoa Tịch Vụ ở đằng trước với ánh mắt nghi ngờ.Cây hoa Tịch Vụ này tựa hồ thông linh hơn rất nhiều so với những cây hoa Tịch Vụ trước đó, nó toả ánh sáng rực rỡ, không hề giống cỏ dại.Trong khi đang nghi hoặc, cây hoa Tịch Vụ kia đột nhiên nở rộ ngay trước mắt hắn, ánh hào quang bảy màu toả ra. Trong làn sương mù dày đặc phát ra hào quang bảy màu, màu sắc rực rỡ như mộng ảo.

Nhưng đúng lúc này, khi hộp đựng kiếm vừa mới đóng lại, hai tia sáng lạnh lẽo đột nhiên bắn ra từ dưới cát nhìn thẳng vào hộp kiếm. Đó là một con yêu thú thằn lằn bị hương hoa thu hút đến.

Hô!

Nó chui lên khỏi mặt đất, cơ thể khổng lồ dài gần một trăm thước mang theo khí yêu sát nóng rực, nhe răng nanh lao qua.

Advertisement

Lâm Nhất bình tĩnh, ngay khi khí lực đang cuộn trào, hắn tung một quyền.

Ầm!

Sức mạnh Nhị Thập Ngũ đỉnh truyền vào trong quyền mang lập tức bùng nổ, phát ra tiếng vang rung trời, quanh quẩn trong không trung như thánh âm. Nhưng một quyền có uy lực đáng sợ này chỉ khiến con yêu thú thằn lằn lùi lại mấy chục mét.

Advertisement

Sau khi dừng lại, nó vẫn hung hăng xông về phía Lâm Nhất.

“Cũng có chút thực lực đấy”.

Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, kiếm ý mênh mông sâu trong mắt bỗng gợn sóng. Khi tiếng leng keng vang lên, quyền hệt như kiếm, hắn lại đấm một quyền vào bụng con cự thú thằn lằn này.

Roẹt!

Một quyền này không chỉ vừa nhanh vừa mạnh mà còn ẩn chứa một phần kiếm ý, cơ thể khổng lồ của con yêu thú kia lập tức bị thủng một lỗ, máu bắn ra nhuộm đỏ cả mặt cát.

Lâm Nhất đeo hộp đựng kiếm lên lưng rồi bay lên, đáp xuống trên xác yêu thú thằn lằn, sau đó lại bay lên.

Bùm!

Trên không trung, quần áo Lâm Nhất bay phất phới, cơ thể khổng lồ kia bị hắn đạp nát, thịt vụn văng tứ tung.

Trên đường đi, dưới sự tìm kiếm có chủ đích của Lâm Nhất, hoa Tịch Vụ liên tục bị phát hiện.

Chỉ mới hai ngày hắn đã thu thập được năm, sáu cây hoa Tịch Vụ, đây là khi chưa dốc hết toàn lực. Càng đi tới trước sẽ gặp yêu thú càng khó đối phó hơn.

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt của Biển Trăng Khô, những con yêu thú còn sống khá khó đối phương.

Một số yêu thú có sức phòng ngự cực kì mạnh, chỉ dựa vào quyền mang thôi sẽ không thể làm chúng bị thương, cần phải thêm vào một phần kiếm ý mới được.

Con rắn sa mạc vừa rồi không chỉ to bằng thùng nước mà còn có sức phòng ngự rất mạnh, còn phun nọc độc, thậm chí còn có thể trốn xuống cát, bò trong cát nhanh như cá.

Lâm Nhất đã tốn rất nhiều công sức mới giết được con rắn sa mạc này.

Hắn dừng lại trước một cồn cát, nhìn cây hoa Tịch Vụ ở đằng trước với ánh mắt nghi ngờ.

Cây hoa Tịch Vụ này tựa hồ thông linh hơn rất nhiều so với những cây hoa Tịch Vụ trước đó, nó toả ánh sáng rực rỡ, không hề giống cỏ dại.

Trong khi đang nghi hoặc, cây hoa Tịch Vụ kia đột nhiên nở rộ ngay trước mắt hắn, ánh hào quang bảy màu toả ra. Trong làn sương mù dày đặc phát ra hào quang bảy màu, màu sắc rực rỡ như mộng ảo.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng đúng lúc này, khi hộp đựng kiếm vừa mới đóng lại, hai tia sáng lạnh lẽo đột nhiên bắn ra từ dưới cát nhìn thẳng vào hộp kiếm. Đó là một con yêu thú thằn lằn bị hương hoa thu hút đến.Hô!Nó chui lên khỏi mặt đất, cơ thể khổng lồ dài gần một trăm thước mang theo khí yêu sát nóng rực, nhe răng nanh lao qua.AdvertisementLâm Nhất bình tĩnh, ngay khi khí lực đang cuộn trào, hắn tung một quyền.Ầm!Sức mạnh Nhị Thập Ngũ đỉnh truyền vào trong quyền mang lập tức bùng nổ, phát ra tiếng vang rung trời, quanh quẩn trong không trung như thánh âm. Nhưng một quyền có uy lực đáng sợ này chỉ khiến con yêu thú thằn lằn lùi lại mấy chục mét.AdvertisementSau khi dừng lại, nó vẫn hung hăng xông về phía Lâm Nhất.“Cũng có chút thực lực đấy”.Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, kiếm ý mênh mông sâu trong mắt bỗng gợn sóng. Khi tiếng leng keng vang lên, quyền hệt như kiếm, hắn lại đấm một quyền vào bụng con cự thú thằn lằn này.Roẹt!Một quyền này không chỉ vừa nhanh vừa mạnh mà còn ẩn chứa một phần kiếm ý, cơ thể khổng lồ của con yêu thú kia lập tức bị thủng một lỗ, máu bắn ra nhuộm đỏ cả mặt cát.Lâm Nhất đeo hộp đựng kiếm lên lưng rồi bay lên, đáp xuống trên xác yêu thú thằn lằn, sau đó lại bay lên.Bùm!Trên không trung, quần áo Lâm Nhất bay phất phới, cơ thể khổng lồ kia bị hắn đạp nát, thịt vụn văng tứ tung.Trên đường đi, dưới sự tìm kiếm có chủ đích của Lâm Nhất, hoa Tịch Vụ liên tục bị phát hiện.Chỉ mới hai ngày hắn đã thu thập được năm, sáu cây hoa Tịch Vụ, đây là khi chưa dốc hết toàn lực. Càng đi tới trước sẽ gặp yêu thú càng khó đối phó hơn.Trong hoàn cảnh khắc nghiệt của Biển Trăng Khô, những con yêu thú còn sống khá khó đối phương.Một số yêu thú có sức phòng ngự cực kì mạnh, chỉ dựa vào quyền mang thôi sẽ không thể làm chúng bị thương, cần phải thêm vào một phần kiếm ý mới được.Con rắn sa mạc vừa rồi không chỉ to bằng thùng nước mà còn có sức phòng ngự rất mạnh, còn phun nọc độc, thậm chí còn có thể trốn xuống cát, bò trong cát nhanh như cá.Lâm Nhất đã tốn rất nhiều công sức mới giết được con rắn sa mạc này.Hắn dừng lại trước một cồn cát, nhìn cây hoa Tịch Vụ ở đằng trước với ánh mắt nghi ngờ.Cây hoa Tịch Vụ này tựa hồ thông linh hơn rất nhiều so với những cây hoa Tịch Vụ trước đó, nó toả ánh sáng rực rỡ, không hề giống cỏ dại.Trong khi đang nghi hoặc, cây hoa Tịch Vụ kia đột nhiên nở rộ ngay trước mắt hắn, ánh hào quang bảy màu toả ra. Trong làn sương mù dày đặc phát ra hào quang bảy màu, màu sắc rực rỡ như mộng ảo.

Chương 1944: “Cũng có chút thực lực đấy”.