Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1970: “Thế thì ta chọn quyền pháp”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bôn Lôi Trảm Điện!Đợi đến khi tia chớp kia biến mất, kiếm vải được ngưng tụ từ miếng vải màu xanh trong tay Lâm Nhất giống như một cây kẹo hồ lô, đâm xuyên qua bốn cái đầu lâu.“Nát!”Đáy mắt thiếu niên loé lên phong mang, thần sắc lạnh lùng anh tuấn, chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn.AdvertisementBốn cái đầu lâu cùng với cả thanh kiếm trong tay Lâm Nhất đồng thời nát vụn, trên người thiếu niên như có cuồng phong nổi lên đánh nát bốn cái đầu lâu kia thành tro bụi sau đó bị cơn gió thổi tan đi.“Cái này…”.AdvertisementDương Phàm và Quách Húc hoàn hồn lại, trong đáy mắt đồng thời loé lên vẻ khác lạ, không thể tin nhìn vào Lâm Nhất.Mãi nửa ngày sau, hai người mới thu lại ánh mắt đầy vẻ phức tạp, chỉ là ánh mắt hai người liếc nhìn nhau đều nhận ra được vẻ kinh hoàng thấp thoáng trong đáy mắt mỗi người.Một hồi sau, mấy con Ma cương đã nát vụn này rốt cuộc cũng đã chết hẳn.Dương Phàm thu lại Ma tiên Xích Luyện, đi đến chỗ bục cao ở căn thạch thất phía trước, hắn ta vỗ nhẹ một cái đập tan cấm chế.Ở giữa bục cao từ từ dâng lên một chiếc hộp bằng đá cổ xưa, hắn ta cẩn thận từng chút một mở nó ra, bên trong đặt ba tấm ngọc giản võ học thượng cổ.Dương Phàm trước đó nói không sai, ở đây quả thực là phòng truyền công, trước đó bọn họ giết chết bốn con Ma cương.Có thể là từ thời thượng cổ, đó chính là bốn vị trưởng lão truyền công bảo vệ cho võ học cần được truyền thừa lại cho đời sau này.Ba tấm ngọc giản, một loại là thân pháp, một loại là quyền pháp, còn có một bộ công pháp.“Ta muốn cái này”.Lâm Nhất vươn tay chỉ vào tấm ngọc giản thân pháp sau đó cầm nó lên tay.“Thế thì ta chọn quyền pháp”.Quách Húc cầm lấy một tấm ngọc giản khác, Dương Phàm chẳng còn sự lựa chọn, nhưng vô hình chung lại lấy được ngọc giản có giá trị lớn nhất.Công pháp thượng cổ cho dù không thể sánh được với Tử Diên Kiếm Quyết của Lâm Nhất nhưng nó vẫn mạnh hơn rất nhiều nhiều so với các loại công pháp Địa cấp bây giờ.Còn về Lâm Nhất và Quách Húc, hai người lựa chọn võ học phù hợp với mình thì cũng không tính là thiệt thòi.Lại nói, bốn con Ma cương này là do Dương Phàm khống chế, hắn cũng là người dẫn đường, để hắn chọn ngọc giản công pháp thì cũng là điều hợp lý.“Cáo từ”.
Bôn Lôi Trảm Điện!
Đợi đến khi tia chớp kia biến mất, kiếm vải được ngưng tụ từ miếng vải màu xanh trong tay Lâm Nhất giống như một cây kẹo hồ lô, đâm xuyên qua bốn cái đầu lâu.
“Nát!”
Đáy mắt thiếu niên loé lên phong mang, thần sắc lạnh lùng anh tuấn, chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn.
Advertisement
Bốn cái đầu lâu cùng với cả thanh kiếm trong tay Lâm Nhất đồng thời nát vụn, trên người thiếu niên như có cuồng phong nổi lên đánh nát bốn cái đầu lâu kia thành tro bụi sau đó bị cơn gió thổi tan đi.
“Cái này…”.
Advertisement
Dương Phàm và Quách Húc hoàn hồn lại, trong đáy mắt đồng thời loé lên vẻ khác lạ, không thể tin nhìn vào Lâm Nhất.
Mãi nửa ngày sau, hai người mới thu lại ánh mắt đầy vẻ phức tạp, chỉ là ánh mắt hai người liếc nhìn nhau đều nhận ra được vẻ kinh hoàng thấp thoáng trong đáy mắt mỗi người.
Một hồi sau, mấy con Ma cương đã nát vụn này rốt cuộc cũng đã chết hẳn.
Dương Phàm thu lại Ma tiên Xích Luyện, đi đến chỗ bục cao ở căn thạch thất phía trước, hắn ta vỗ nhẹ một cái đập tan cấm chế.
Ở giữa bục cao từ từ dâng lên một chiếc hộp bằng đá cổ xưa, hắn ta cẩn thận từng chút một mở nó ra, bên trong đặt ba tấm ngọc giản võ học thượng cổ.
Dương Phàm trước đó nói không sai, ở đây quả thực là phòng truyền công, trước đó bọn họ giết chết bốn con Ma cương.
Có thể là từ thời thượng cổ, đó chính là bốn vị trưởng lão truyền công bảo vệ cho võ học cần được truyền thừa lại cho đời sau này.
Ba tấm ngọc giản, một loại là thân pháp, một loại là quyền pháp, còn có một bộ công pháp.
“Ta muốn cái này”.
Lâm Nhất vươn tay chỉ vào tấm ngọc giản thân pháp sau đó cầm nó lên tay.
“Thế thì ta chọn quyền pháp”.
Quách Húc cầm lấy một tấm ngọc giản khác, Dương Phàm chẳng còn sự lựa chọn, nhưng vô hình chung lại lấy được ngọc giản có giá trị lớn nhất.
Công pháp thượng cổ cho dù không thể sánh được với Tử Diên Kiếm Quyết của Lâm Nhất nhưng nó vẫn mạnh hơn rất nhiều nhiều so với các loại công pháp Địa cấp bây giờ.
Còn về Lâm Nhất và Quách Húc, hai người lựa chọn võ học phù hợp với mình thì cũng không tính là thiệt thòi.
Lại nói, bốn con Ma cương này là do Dương Phàm khống chế, hắn cũng là người dẫn đường, để hắn chọn ngọc giản công pháp thì cũng là điều hợp lý.
“Cáo từ”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bôn Lôi Trảm Điện!Đợi đến khi tia chớp kia biến mất, kiếm vải được ngưng tụ từ miếng vải màu xanh trong tay Lâm Nhất giống như một cây kẹo hồ lô, đâm xuyên qua bốn cái đầu lâu.“Nát!”Đáy mắt thiếu niên loé lên phong mang, thần sắc lạnh lùng anh tuấn, chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn.AdvertisementBốn cái đầu lâu cùng với cả thanh kiếm trong tay Lâm Nhất đồng thời nát vụn, trên người thiếu niên như có cuồng phong nổi lên đánh nát bốn cái đầu lâu kia thành tro bụi sau đó bị cơn gió thổi tan đi.“Cái này…”.AdvertisementDương Phàm và Quách Húc hoàn hồn lại, trong đáy mắt đồng thời loé lên vẻ khác lạ, không thể tin nhìn vào Lâm Nhất.Mãi nửa ngày sau, hai người mới thu lại ánh mắt đầy vẻ phức tạp, chỉ là ánh mắt hai người liếc nhìn nhau đều nhận ra được vẻ kinh hoàng thấp thoáng trong đáy mắt mỗi người.Một hồi sau, mấy con Ma cương đã nát vụn này rốt cuộc cũng đã chết hẳn.Dương Phàm thu lại Ma tiên Xích Luyện, đi đến chỗ bục cao ở căn thạch thất phía trước, hắn ta vỗ nhẹ một cái đập tan cấm chế.Ở giữa bục cao từ từ dâng lên một chiếc hộp bằng đá cổ xưa, hắn ta cẩn thận từng chút một mở nó ra, bên trong đặt ba tấm ngọc giản võ học thượng cổ.Dương Phàm trước đó nói không sai, ở đây quả thực là phòng truyền công, trước đó bọn họ giết chết bốn con Ma cương.Có thể là từ thời thượng cổ, đó chính là bốn vị trưởng lão truyền công bảo vệ cho võ học cần được truyền thừa lại cho đời sau này.Ba tấm ngọc giản, một loại là thân pháp, một loại là quyền pháp, còn có một bộ công pháp.“Ta muốn cái này”.Lâm Nhất vươn tay chỉ vào tấm ngọc giản thân pháp sau đó cầm nó lên tay.“Thế thì ta chọn quyền pháp”.Quách Húc cầm lấy một tấm ngọc giản khác, Dương Phàm chẳng còn sự lựa chọn, nhưng vô hình chung lại lấy được ngọc giản có giá trị lớn nhất.Công pháp thượng cổ cho dù không thể sánh được với Tử Diên Kiếm Quyết của Lâm Nhất nhưng nó vẫn mạnh hơn rất nhiều nhiều so với các loại công pháp Địa cấp bây giờ.Còn về Lâm Nhất và Quách Húc, hai người lựa chọn võ học phù hợp với mình thì cũng không tính là thiệt thòi.Lại nói, bốn con Ma cương này là do Dương Phàm khống chế, hắn cũng là người dẫn đường, để hắn chọn ngọc giản công pháp thì cũng là điều hợp lý.“Cáo từ”.