Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1996: “Lục sư huynh cứu đệ với!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt của đệ tử Huyết Sát Môn bên cạnh Cơ Vô Dạ cũng hơi khó coi, ánh mắt quan sát khắp nơi.“Có ai nhìn thấy sư đệ Trần Hầu của ta không?”Cơ Vô Dạ nhìn khắp nơi, lạnh nhạt cất tiếng hỏi.Giọng nói của hắn ta không lớn, nhưng trong hoang nguyên yên tĩnh này, mỗi một người đều có thể nghe thấy rõ ràng. Tâm trạng ai cũng nặng nề, người nào to gan thế, biết rõ là sư đệ của Cơ Vô Dạ mà còn dám ra tay?AdvertisementVới thực lực của Trần Hầu chắc chắn có thể đến được cổ mộ Tinh Quân này.Nếu không đến nhất định là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Ầm!AdvertisementBỗng nhiên hắn ta lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, không ai dám đối mặt với hắn ta, tất cả đều cúi đầu.Sát ý ẩn chứa trong đôi mắt ấy quá sắc bén, ai bị ánh mắt hắn ta nhìn qua đều không nhịn được run rẩy.Hắn ta dẫn đám người Huyết Sát Môn bước từng bước về phía trước, sau đó đột nhiên tóm lấy một người, lạnh giọng hỏi: “Ngươi có gặp Trần Hầu không?”“Không... Không...”Người bị hắn ta tóm đầu lập tức run lẩy bẩy, nói cũng không lưu loát, khóc lóc: “Ta thật sự không biết”.Rắc!Mặt Cơ Vô Dạ không chút cảm xúc, năm ngón tay đột nhiên vặn mạnh, đầu người này lập tức bị xoay ngược, chết thảm trước mặt mọi người.Các sư huynh đệ của người này kinh hãi, sợ đến mức không nói nên lời.“Dám giết sư đệ của ta mà không dám đứng ra à? Không sao, ta sẽ tìm từ từ, rồi sẽ tìm được thôi”.Cơ Vô Dạ dẫn các đệ tử Huyết Sát Môn đi một lát lại dừng, mỗi lần phát hiện người nào bất thường liền ra tay nhanh như chớp.Rắc rắc rắc!Trong phút chốc lại có ba người chết trong tay hắn ta. Trước sát ý kinh khủng này, họ hoàn toàn không có can đảm đánh trả, vừa bị hắn ta nhìn chằm chằm thì lập tức sợ chết khiếp.Bầu không khí trước cổ mộ Tinh Quân trở nên vô cùng căng thẳng, không ai có thể ngờ trước tiếp theo sẽ là người nào chết trong tay Cơ Vô Dạ.Ở đây cũng chỉ có đám người Diêm Không, Tạ Vân Kiều mới có thể ngăn cản hắn ta. Nhưng cổ mộ Tinh Quân sắp mở ra, Cơ Vô Dạ đang trong cơn phẫn nộ, họ sẽ không bốc đồng đi xen vào việc của người khác.Mấy người nhóm Diêm Không và Bùi Nhạc còn cười nhếch mép, thờ ơ đứng xem.“Lục sư huynh cứu đệ với!”Lại có một đệ tử tông môn bị Diêm Không tóm lấy, tên đệ tử kia sợ mất hồn mất vía, liên tục quay đầu lại nhìn.Là Lục Thế Hùng, xếp hạng tám mươi ba trên bảng Long Vân.
Sắc mặt của đệ tử Huyết Sát Môn bên cạnh Cơ Vô Dạ cũng hơi khó coi, ánh mắt quan sát khắp nơi.
“Có ai nhìn thấy sư đệ Trần Hầu của ta không?”
Cơ Vô Dạ nhìn khắp nơi, lạnh nhạt cất tiếng hỏi.
Giọng nói của hắn ta không lớn, nhưng trong hoang nguyên yên tĩnh này, mỗi một người đều có thể nghe thấy rõ ràng. Tâm trạng ai cũng nặng nề, người nào to gan thế, biết rõ là sư đệ của Cơ Vô Dạ mà còn dám ra tay?
Advertisement
Với thực lực của Trần Hầu chắc chắn có thể đến được cổ mộ Tinh Quân này.
Nếu không đến nhất định là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ầm!
Advertisement
Bỗng nhiên hắn ta lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, không ai dám đối mặt với hắn ta, tất cả đều cúi đầu.
Sát ý ẩn chứa trong đôi mắt ấy quá sắc bén, ai bị ánh mắt hắn ta nhìn qua đều không nhịn được run rẩy.
Hắn ta dẫn đám người Huyết Sát Môn bước từng bước về phía trước, sau đó đột nhiên tóm lấy một người, lạnh giọng hỏi: “Ngươi có gặp Trần Hầu không?”
“Không... Không...”
Người bị hắn ta tóm đầu lập tức run lẩy bẩy, nói cũng không lưu loát, khóc lóc: “Ta thật sự không biết”.
Rắc!
Mặt Cơ Vô Dạ không chút cảm xúc, năm ngón tay đột nhiên vặn mạnh, đầu người này lập tức bị xoay ngược, chết thảm trước mặt mọi người.
Các sư huynh đệ của người này kinh hãi, sợ đến mức không nói nên lời.
“Dám giết sư đệ của ta mà không dám đứng ra à? Không sao, ta sẽ tìm từ từ, rồi sẽ tìm được thôi”.
Cơ Vô Dạ dẫn các đệ tử Huyết Sát Môn đi một lát lại dừng, mỗi lần phát hiện người nào bất thường liền ra tay nhanh như chớp.
Rắc rắc rắc!
Trong phút chốc lại có ba người chết trong tay hắn ta. Trước sát ý kinh khủng này, họ hoàn toàn không có can đảm đánh trả, vừa bị hắn ta nhìn chằm chằm thì lập tức sợ chết khiếp.
Bầu không khí trước cổ mộ Tinh Quân trở nên vô cùng căng thẳng, không ai có thể ngờ trước tiếp theo sẽ là người nào chết trong tay Cơ Vô Dạ.
Ở đây cũng chỉ có đám người Diêm Không, Tạ Vân Kiều mới có thể ngăn cản hắn ta. Nhưng cổ mộ Tinh Quân sắp mở ra, Cơ Vô Dạ đang trong cơn phẫn nộ, họ sẽ không bốc đồng đi xen vào việc của người khác.
Mấy người nhóm Diêm Không và Bùi Nhạc còn cười nhếch mép, thờ ơ đứng xem.
“Lục sư huynh cứu đệ với!”
Lại có một đệ tử tông môn bị Diêm Không tóm lấy, tên đệ tử kia sợ mất hồn mất vía, liên tục quay đầu lại nhìn.
Là Lục Thế Hùng, xếp hạng tám mươi ba trên bảng Long Vân.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt của đệ tử Huyết Sát Môn bên cạnh Cơ Vô Dạ cũng hơi khó coi, ánh mắt quan sát khắp nơi.“Có ai nhìn thấy sư đệ Trần Hầu của ta không?”Cơ Vô Dạ nhìn khắp nơi, lạnh nhạt cất tiếng hỏi.Giọng nói của hắn ta không lớn, nhưng trong hoang nguyên yên tĩnh này, mỗi một người đều có thể nghe thấy rõ ràng. Tâm trạng ai cũng nặng nề, người nào to gan thế, biết rõ là sư đệ của Cơ Vô Dạ mà còn dám ra tay?AdvertisementVới thực lực của Trần Hầu chắc chắn có thể đến được cổ mộ Tinh Quân này.Nếu không đến nhất định là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Ầm!AdvertisementBỗng nhiên hắn ta lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía, không ai dám đối mặt với hắn ta, tất cả đều cúi đầu.Sát ý ẩn chứa trong đôi mắt ấy quá sắc bén, ai bị ánh mắt hắn ta nhìn qua đều không nhịn được run rẩy.Hắn ta dẫn đám người Huyết Sát Môn bước từng bước về phía trước, sau đó đột nhiên tóm lấy một người, lạnh giọng hỏi: “Ngươi có gặp Trần Hầu không?”“Không... Không...”Người bị hắn ta tóm đầu lập tức run lẩy bẩy, nói cũng không lưu loát, khóc lóc: “Ta thật sự không biết”.Rắc!Mặt Cơ Vô Dạ không chút cảm xúc, năm ngón tay đột nhiên vặn mạnh, đầu người này lập tức bị xoay ngược, chết thảm trước mặt mọi người.Các sư huynh đệ của người này kinh hãi, sợ đến mức không nói nên lời.“Dám giết sư đệ của ta mà không dám đứng ra à? Không sao, ta sẽ tìm từ từ, rồi sẽ tìm được thôi”.Cơ Vô Dạ dẫn các đệ tử Huyết Sát Môn đi một lát lại dừng, mỗi lần phát hiện người nào bất thường liền ra tay nhanh như chớp.Rắc rắc rắc!Trong phút chốc lại có ba người chết trong tay hắn ta. Trước sát ý kinh khủng này, họ hoàn toàn không có can đảm đánh trả, vừa bị hắn ta nhìn chằm chằm thì lập tức sợ chết khiếp.Bầu không khí trước cổ mộ Tinh Quân trở nên vô cùng căng thẳng, không ai có thể ngờ trước tiếp theo sẽ là người nào chết trong tay Cơ Vô Dạ.Ở đây cũng chỉ có đám người Diêm Không, Tạ Vân Kiều mới có thể ngăn cản hắn ta. Nhưng cổ mộ Tinh Quân sắp mở ra, Cơ Vô Dạ đang trong cơn phẫn nộ, họ sẽ không bốc đồng đi xen vào việc của người khác.Mấy người nhóm Diêm Không và Bùi Nhạc còn cười nhếch mép, thờ ơ đứng xem.“Lục sư huynh cứu đệ với!”Lại có một đệ tử tông môn bị Diêm Không tóm lấy, tên đệ tử kia sợ mất hồn mất vía, liên tục quay đầu lại nhìn.Là Lục Thế Hùng, xếp hạng tám mươi ba trên bảng Long Vân.