Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2017: “Bôn Lôi Thủ Quách Húc chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Cái tên này, rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”Bị hắn ta nhìn ra sơ hở, nhưng tên thiếu niên trước mặt lại chẳng chút bối rối, ngược lại còn nói một đống thứ khiến Quách Húc cảm thấy hồ đồ và đầy nghi hoặc.Ta muốn nói gì ư?Lâm Nhất nhíu mày, lạnh lùng nói: “Lâm mỗ muốn giết ngươi… không cần dùng đến kiếm!”AdvertisementTuy trong tay không có kiếm, nhưng Lâm Nhất lại chẳng chút e sợ, lúc trước, hắn đã không kiêng kị đối phương, hiện tại tu vi tăng mạnh, hắn lại càng không kiêng kị. Thậm chí, ngay cả kiếm ý Tiên Thiên viên mãn cũng không cần sử dụng, chỉ dùng kiếm ý đại thành là đủ.“Ngông cuồng!”Quách Húc tức giận không thôi, dồn sức tung ra một quyền.AdvertisementHắn ta đã âm thầm tích súc một quyền này từ lâu, đến khi năm ngón tay nắm chặt lại thì lập tức bùng nổ. Tia sét chạy khắp toàn thân hắn ta, khiến cung điện to lớn bắt đầu rung chuyển dữ dội.Quyền mang cực lớn được ngưng tụ từ chân nguyên thuộc tính lôi thuần túy hệt như một con thú lôi khổng lồ đang phẫn nộ nhào về phía Lâm Nhất.“Phá…!”Nhưng con thú lôi khủng bố kia còn chưa kịp há miệng gào thét thì đã bị kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất tìm được sơ hở một cách dễ dàng. Dưới sự thôi thúc của Tử Diên kiếm quyết, tám mươi tư cánh hoa từ từ chuyển động… khi những cách hoa va vào nhau, kiếm âm vang lên từng hồi trong cơ thể Lâm Nhất.Kiếm âm như tiếng sấm, nổ bên tai không dứt, trường thương đâm ra hệt như tia chớp lao về phía quyền mang.Ầm!Thoáng chốc, một quyền do Quách Húc súc thế từ lâu bị nghiền nát một cách dễ dàng, lôi quang mênh mông chợt tan thành mây khói.“Ta nói rồi, giết ngươi không cần phải dùng đến kiếm!”Khoảnh khắc tia sét tiêu tán, tia sáng bạc trên mũi thương nổ tung, bóng dáng lạnh lùng của Lâm Nhất không ngừng phóng đại trong tầm mắt Quách Húc.Nhất là khí lạnh phát ra từ mũi thương, nó sắc bén và ác liệt hệt như kiếm, dường như có thể đâm xuyên linh hồn của Quách Húc.Sắc mặt Lâm Nhất lập tức thay đổi, hắn điên cuồng lui về sau.Lại một thương nữa!Một thương trước đó đã phá vỡ ám chiêu của hắn ta, giờ lại thêm một thương nữa, trực tiếp phá vỡ Bôn Lôi quyền mà hắn ta đã vận sức chờ phát động.Trong tay không có kiếm, nhưng một Lâm Nhất dùng thương thay kiếm dường như còn khó đối phó hơn.Sắc mặt Quách Húc lộ rõ sự kinh ngạc, hắn ta không có thời gian suy ngẫm, vội vã lui ra xa.Tuy rằng động tác của hắn ta đã đủ nhanh, nhưng dư chấn khi mũi thương nổ tung vẫn hung hăng đánh lên người Quách Húc.Rầm!
“Cái tên này, rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”
Bị hắn ta nhìn ra sơ hở, nhưng tên thiếu niên trước mặt lại chẳng chút bối rối, ngược lại còn nói một đống thứ khiến Quách Húc cảm thấy hồ đồ và đầy nghi hoặc.
Ta muốn nói gì ư?
Lâm Nhất nhíu mày, lạnh lùng nói: “Lâm mỗ muốn giết ngươi… không cần dùng đến kiếm!”
Advertisement
Tuy trong tay không có kiếm, nhưng Lâm Nhất lại chẳng chút e sợ, lúc trước, hắn đã không kiêng kị đối phương, hiện tại tu vi tăng mạnh, hắn lại càng không kiêng kị. Thậm chí, ngay cả kiếm ý Tiên Thiên viên mãn cũng không cần sử dụng, chỉ dùng kiếm ý đại thành là đủ.
“Ngông cuồng!”
Quách Húc tức giận không thôi, dồn sức tung ra một quyền.
Advertisement
Hắn ta đã âm thầm tích súc một quyền này từ lâu, đến khi năm ngón tay nắm chặt lại thì lập tức bùng nổ. Tia sét chạy khắp toàn thân hắn ta, khiến cung điện to lớn bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Quyền mang cực lớn được ngưng tụ từ chân nguyên thuộc tính lôi thuần túy hệt như một con thú lôi khổng lồ đang phẫn nộ nhào về phía Lâm Nhất.
“Phá…!”
Nhưng con thú lôi khủng bố kia còn chưa kịp há miệng gào thét thì đã bị kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất tìm được sơ hở một cách dễ dàng. Dưới sự thôi thúc của Tử Diên kiếm quyết, tám mươi tư cánh hoa từ từ chuyển động… khi những cách hoa va vào nhau, kiếm âm vang lên từng hồi trong cơ thể Lâm Nhất.
Kiếm âm như tiếng sấm, nổ bên tai không dứt, trường thương đâm ra hệt như tia chớp lao về phía quyền mang.
Ầm!
Thoáng chốc, một quyền do Quách Húc súc thế từ lâu bị nghiền nát một cách dễ dàng, lôi quang mênh mông chợt tan thành mây khói.
“Ta nói rồi, giết ngươi không cần phải dùng đến kiếm!”
Khoảnh khắc tia sét tiêu tán, tia sáng bạc trên mũi thương nổ tung, bóng dáng lạnh lùng của Lâm Nhất không ngừng phóng đại trong tầm mắt Quách Húc.
Nhất là khí lạnh phát ra từ mũi thương, nó sắc bén và ác liệt hệt như kiếm, dường như có thể đâm xuyên linh hồn của Quách Húc.
Sắc mặt Lâm Nhất lập tức thay đổi, hắn điên cuồng lui về sau.
Lại một thương nữa!
Một thương trước đó đã phá vỡ ám chiêu của hắn ta, giờ lại thêm một thương nữa, trực tiếp phá vỡ Bôn Lôi quyền mà hắn ta đã vận sức chờ phát động.
Trong tay không có kiếm, nhưng một Lâm Nhất dùng thương thay kiếm dường như còn khó đối phó hơn.
Sắc mặt Quách Húc lộ rõ sự kinh ngạc, hắn ta không có thời gian suy ngẫm, vội vã lui ra xa.
Tuy rằng động tác của hắn ta đã đủ nhanh, nhưng dư chấn khi mũi thương nổ tung vẫn hung hăng đánh lên người Quách Húc.
Rầm!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Cái tên này, rốt cuộc ngươi muốn nói gì?”Bị hắn ta nhìn ra sơ hở, nhưng tên thiếu niên trước mặt lại chẳng chút bối rối, ngược lại còn nói một đống thứ khiến Quách Húc cảm thấy hồ đồ và đầy nghi hoặc.Ta muốn nói gì ư?Lâm Nhất nhíu mày, lạnh lùng nói: “Lâm mỗ muốn giết ngươi… không cần dùng đến kiếm!”AdvertisementTuy trong tay không có kiếm, nhưng Lâm Nhất lại chẳng chút e sợ, lúc trước, hắn đã không kiêng kị đối phương, hiện tại tu vi tăng mạnh, hắn lại càng không kiêng kị. Thậm chí, ngay cả kiếm ý Tiên Thiên viên mãn cũng không cần sử dụng, chỉ dùng kiếm ý đại thành là đủ.“Ngông cuồng!”Quách Húc tức giận không thôi, dồn sức tung ra một quyền.AdvertisementHắn ta đã âm thầm tích súc một quyền này từ lâu, đến khi năm ngón tay nắm chặt lại thì lập tức bùng nổ. Tia sét chạy khắp toàn thân hắn ta, khiến cung điện to lớn bắt đầu rung chuyển dữ dội.Quyền mang cực lớn được ngưng tụ từ chân nguyên thuộc tính lôi thuần túy hệt như một con thú lôi khổng lồ đang phẫn nộ nhào về phía Lâm Nhất.“Phá…!”Nhưng con thú lôi khủng bố kia còn chưa kịp há miệng gào thét thì đã bị kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất tìm được sơ hở một cách dễ dàng. Dưới sự thôi thúc của Tử Diên kiếm quyết, tám mươi tư cánh hoa từ từ chuyển động… khi những cách hoa va vào nhau, kiếm âm vang lên từng hồi trong cơ thể Lâm Nhất.Kiếm âm như tiếng sấm, nổ bên tai không dứt, trường thương đâm ra hệt như tia chớp lao về phía quyền mang.Ầm!Thoáng chốc, một quyền do Quách Húc súc thế từ lâu bị nghiền nát một cách dễ dàng, lôi quang mênh mông chợt tan thành mây khói.“Ta nói rồi, giết ngươi không cần phải dùng đến kiếm!”Khoảnh khắc tia sét tiêu tán, tia sáng bạc trên mũi thương nổ tung, bóng dáng lạnh lùng của Lâm Nhất không ngừng phóng đại trong tầm mắt Quách Húc.Nhất là khí lạnh phát ra từ mũi thương, nó sắc bén và ác liệt hệt như kiếm, dường như có thể đâm xuyên linh hồn của Quách Húc.Sắc mặt Lâm Nhất lập tức thay đổi, hắn điên cuồng lui về sau.Lại một thương nữa!Một thương trước đó đã phá vỡ ám chiêu của hắn ta, giờ lại thêm một thương nữa, trực tiếp phá vỡ Bôn Lôi quyền mà hắn ta đã vận sức chờ phát động.Trong tay không có kiếm, nhưng một Lâm Nhất dùng thương thay kiếm dường như còn khó đối phó hơn.Sắc mặt Quách Húc lộ rõ sự kinh ngạc, hắn ta không có thời gian suy ngẫm, vội vã lui ra xa.Tuy rằng động tác của hắn ta đã đủ nhanh, nhưng dư chấn khi mũi thương nổ tung vẫn hung hăng đánh lên người Quách Húc.Rầm!