Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2040: “Không cần ngươi phải nói!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Là Bùi Nhạc!Giọng nói kia vô cùng lạnh lùng, khiến cả đại điện như có sương lạnh rơi xuống, làm người ta cảm giác như rơi vào hầm băng. So với giọng nói này, sát khí còn là thứ lạnh lẽo hơn, sát khí cực kỳ bá đạo, dường như rất bất mãn với việc Lâm Nhất xoay người.Gần như cùng lúc giọng nói vang lên, hắn ta cũng giơ tay bắn ra một lưỡi băng màu máu, lưỡi băng phá không bay tới nhanh như tia chớp.AdvertisementLâm Nhất đưa lưng về phía Bùi Nhạc thoáng sửng sốt, sau đó hơi nhếch môi cười khẩy.Hắn không ngại tha cho đối phương, nhưng nếu đối phương không biết ơn, vậy thì đứng trách hắn ra tay vô tình.Trong nháy mắt, kiếm ý gào thét, phong mang tung hoành trên người Lâm Nhất.AdvertisementKhông cho ta đi?“Vậy thì không đi nữa!”Lâm Nhất xoay người, năm ngón tay nắm chặt, đấm tới một quyền. Tử Diên Kiếm Quyết điên cuồng vận chuyển, cú đấm chứa đầy sát khí lập tức đánh lên lưỡi băng màu máu kia.Rắc!Tiếng kim loại nứt vỡ vang lên, lưỡi băng cứ thế bị quyền mang mạnh mẽ đánh tan.Vẫn chưa xong!Tám mươi tư cánh hoa ở vùng Tử Phủ hoàn toàn nở rộ, trong ánh sáng nở rộ, mũi tên ẩn chứa trong quyền mang bay vút lên, cuồn cuộn di chuyển.Sắc mặt Bùi Nhạc hơi thay đổi, hắn ta nhanh chóng lùi về sau mấy bước, tên này vừa mới đại chiến một trận nhưng vẫn còn mạnh như thế.“Tần An, ngươi đã nuốt đan Càn Vân rồi, ít nhiều gì cũng đánh được một trận đúng không. Nếu ngươi còn không liều mạng thì ta cũng không thể làm gì tiểu tử này đâu!”Bùi Nhạc lạnh nhạt nói, trong lúc nói chuyện, hắn ta duỗi tay về phía sau, năm ngón tay nắm chặt lấy chuôi đao, đao rút ra nửa tấc, chân nguyên trên người hắn ta lập tức hợp lại với đao ý, ầm ầm nổ tung, một tia u quang màu máu bao phủ lấy khuôn mặt hắn ta.Đao quang nửa tấc kèm theo hơi thở lạnh lẽo hàm chứa lệ khí đáng sợ, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta vô cùng sợ hãi.“Không cần ngươi phải nói!”Tần An từng giao thủ với Lâm Nhất, đương nhiên biết rõ sự đáng sợ của đối phương, một mình Bùi Nhạc chắc chắn không làm gì được hắn, thậm chí chưa chắc có thể thắng.Hắn ta giận dữ vung roi Xích Xà trong tay, ánh lửa lập tức loé lên, bóng roi tạo thành một biển lửa mờ mịt từ bốn hướng kéo về phía Lâm Nhất.Tần An vừa ăn đan Càn Vân, thương tích hồi phục khá nhanh, một roi này cũng không chênh lệch so với lúc mạnh nhất quá nhiều.

Là Bùi Nhạc!

Giọng nói kia vô cùng lạnh lùng, khiến cả đại điện như có sương lạnh rơi xuống, làm người ta cảm giác như rơi vào hầm băng. So với giọng nói này, sát khí còn là thứ lạnh lẽo hơn, sát khí cực kỳ bá đạo, dường như rất bất mãn với việc Lâm Nhất xoay người.

Gần như cùng lúc giọng nói vang lên, hắn ta cũng giơ tay bắn ra một lưỡi băng màu máu, lưỡi băng phá không bay tới nhanh như tia chớp.

Advertisement

Lâm Nhất đưa lưng về phía Bùi Nhạc thoáng sửng sốt, sau đó hơi nhếch môi cười khẩy.

Hắn không ngại tha cho đối phương, nhưng nếu đối phương không biết ơn, vậy thì đứng trách hắn ra tay vô tình.

Trong nháy mắt, kiếm ý gào thét, phong mang tung hoành trên người Lâm Nhất.

Advertisement

Không cho ta đi?

“Vậy thì không đi nữa!”

Lâm Nhất xoay người, năm ngón tay nắm chặt, đấm tới một quyền. Tử Diên Kiếm Quyết điên cuồng vận chuyển, cú đấm chứa đầy sát khí lập tức đánh lên lưỡi băng màu máu kia.

Rắc!

Tiếng kim loại nứt vỡ vang lên, lưỡi băng cứ thế bị quyền mang mạnh mẽ đánh tan.

Vẫn chưa xong!

Tám mươi tư cánh hoa ở vùng Tử Phủ hoàn toàn nở rộ, trong ánh sáng nở rộ, mũi tên ẩn chứa trong quyền mang bay vút lên, cuồn cuộn di chuyển.

Sắc mặt Bùi Nhạc hơi thay đổi, hắn ta nhanh chóng lùi về sau mấy bước, tên này vừa mới đại chiến một trận nhưng vẫn còn mạnh như thế.

“Tần An, ngươi đã nuốt đan Càn Vân rồi, ít nhiều gì cũng đánh được một trận đúng không. Nếu ngươi còn không liều mạng thì ta cũng không thể làm gì tiểu tử này đâu!”

Bùi Nhạc lạnh nhạt nói, trong lúc nói chuyện, hắn ta duỗi tay về phía sau, năm ngón tay nắm chặt lấy chuôi đao, đao rút ra nửa tấc, chân nguyên trên người hắn ta lập tức hợp lại với đao ý, ầm ầm nổ tung, một tia u quang màu máu bao phủ lấy khuôn mặt hắn ta.

Đao quang nửa tấc kèm theo hơi thở lạnh lẽo hàm chứa lệ khí đáng sợ, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta vô cùng sợ hãi.

“Không cần ngươi phải nói!”

Tần An từng giao thủ với Lâm Nhất, đương nhiên biết rõ sự đáng sợ của đối phương, một mình Bùi Nhạc chắc chắn không làm gì được hắn, thậm chí chưa chắc có thể thắng.

Hắn ta giận dữ vung roi Xích Xà trong tay, ánh lửa lập tức loé lên, bóng roi tạo thành một biển lửa mờ mịt từ bốn hướng kéo về phía Lâm Nhất.

Tần An vừa ăn đan Càn Vân, thương tích hồi phục khá nhanh, một roi này cũng không chênh lệch so với lúc mạnh nhất quá nhiều.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Là Bùi Nhạc!Giọng nói kia vô cùng lạnh lùng, khiến cả đại điện như có sương lạnh rơi xuống, làm người ta cảm giác như rơi vào hầm băng. So với giọng nói này, sát khí còn là thứ lạnh lẽo hơn, sát khí cực kỳ bá đạo, dường như rất bất mãn với việc Lâm Nhất xoay người.Gần như cùng lúc giọng nói vang lên, hắn ta cũng giơ tay bắn ra một lưỡi băng màu máu, lưỡi băng phá không bay tới nhanh như tia chớp.AdvertisementLâm Nhất đưa lưng về phía Bùi Nhạc thoáng sửng sốt, sau đó hơi nhếch môi cười khẩy.Hắn không ngại tha cho đối phương, nhưng nếu đối phương không biết ơn, vậy thì đứng trách hắn ra tay vô tình.Trong nháy mắt, kiếm ý gào thét, phong mang tung hoành trên người Lâm Nhất.AdvertisementKhông cho ta đi?“Vậy thì không đi nữa!”Lâm Nhất xoay người, năm ngón tay nắm chặt, đấm tới một quyền. Tử Diên Kiếm Quyết điên cuồng vận chuyển, cú đấm chứa đầy sát khí lập tức đánh lên lưỡi băng màu máu kia.Rắc!Tiếng kim loại nứt vỡ vang lên, lưỡi băng cứ thế bị quyền mang mạnh mẽ đánh tan.Vẫn chưa xong!Tám mươi tư cánh hoa ở vùng Tử Phủ hoàn toàn nở rộ, trong ánh sáng nở rộ, mũi tên ẩn chứa trong quyền mang bay vút lên, cuồn cuộn di chuyển.Sắc mặt Bùi Nhạc hơi thay đổi, hắn ta nhanh chóng lùi về sau mấy bước, tên này vừa mới đại chiến một trận nhưng vẫn còn mạnh như thế.“Tần An, ngươi đã nuốt đan Càn Vân rồi, ít nhiều gì cũng đánh được một trận đúng không. Nếu ngươi còn không liều mạng thì ta cũng không thể làm gì tiểu tử này đâu!”Bùi Nhạc lạnh nhạt nói, trong lúc nói chuyện, hắn ta duỗi tay về phía sau, năm ngón tay nắm chặt lấy chuôi đao, đao rút ra nửa tấc, chân nguyên trên người hắn ta lập tức hợp lại với đao ý, ầm ầm nổ tung, một tia u quang màu máu bao phủ lấy khuôn mặt hắn ta.Đao quang nửa tấc kèm theo hơi thở lạnh lẽo hàm chứa lệ khí đáng sợ, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta vô cùng sợ hãi.“Không cần ngươi phải nói!”Tần An từng giao thủ với Lâm Nhất, đương nhiên biết rõ sự đáng sợ của đối phương, một mình Bùi Nhạc chắc chắn không làm gì được hắn, thậm chí chưa chắc có thể thắng.Hắn ta giận dữ vung roi Xích Xà trong tay, ánh lửa lập tức loé lên, bóng roi tạo thành một biển lửa mờ mịt từ bốn hướng kéo về phía Lâm Nhất.Tần An vừa ăn đan Càn Vân, thương tích hồi phục khá nhanh, một roi này cũng không chênh lệch so với lúc mạnh nhất quá nhiều.

Chương 2040: “Không cần ngươi phải nói!”